600 Chữ thịt văn phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Vân Phương là một thế lực xã hội đen ở tập đoàn trung tầng H, gần đây có rất nhiều thế lực đối địch nhắm vào H, nàng không có năng lực giải quyết đại sự như vậy, chỉ có thể chính mình làm tốt công việc chuyên môn.

Nàng mặc một bộ âu phục đơn giản, tóc đen dài cẩn thận tỉ mỉ quấn lên, trên sống mũi tinh xảo mang một bộ mắt kính không vành, dưới chân là giày da nữ sĩ màu đen.

Giày da dẫm trên đất phát ra âm thanh có tiết tấu, nàng đang kiểm tra mỗi gian phòng thí nghiệm, thuận tiện nhìn chút trạng thái của vật thí nghiệm. Thuộc hạ đánh mật mã gian phòng thí nghiệm, sau đó kéo ra cửa kính trong suốt, cúi đầu cung kính mời nàng đi vào.

cả gian phòng đều trắng sáng đến chướng mắt, chướng mắt vì ánh đèn phản xạ lên tường trắng. Rất sáng, cũng rất ngột ngạt. Giang Vân Phương không để lại dấu vết, liền thở sâu mấy cái, vào phòng nhìn số lượng dụng cụ cùng so sánh số liệu ở trong tay, xác nhận không sai mới rời khỏi căn phòng thí nghiệm, tiến tới căn kế tiếp.

Mỗi ngày tuần tra cũng nhanh kết thúc, bọn thuộc hạ cũng thả lỏng tâm tình bắt đầu nói chuyện phiếm, cuối cùng cho tới khi nhắc tới trở ngại của Giang Vân Phương.

"Tổ trưởng, nghe nói Mai cục trưởng đang theo đuổi chị ? chị nghĩ thế nào ?" Một thuộc hạ cười hì hì hỏi.

Mai cục trưởng, Mai Cửu Tiêu. Người này tuổi trung niên, là cục trưởng cục cảnh sát.

Giang Vân Phương nhíu mày khó chịu, vừa muốn mở miệng nói cái gì, đột nhiên cả toà nhà chìm vào tối tăm.

Cao ốc H tự nhiên có dự trù điện áp, nếu không có thông báo cúp điện trước, sẽ không đột ngột cúp như vậy, một nhóm hơn mười người đột nhiên trở nên bối rối. Giang Vân Phương còn tương đối bình tĩnh, nàng ở trong bóng đêm ra lệnh.

"Tất cả mọi người đứng sát tường, cẩn thận đừng đụng vào máy móc."

"Kiểm tra thiết bị thông tin trên người, lập tức liên lạc với cấp trên"

Thuộc hạ nghe mệnh lệnh, có thể phát hiện các thiết bị thông tin đã bị chặn tín hiệu.

"Tổ trưởng...tôi..."

"Ngô!"

"Tổ trưởng chạy mau! nhanh....A!"

Trong bóng tối truyền đến tiếng đánh nhau, còn có tiếng bọn thuộc hạ kêu lên.

Đến cùng là ai?

Giang Vân Phương chạy ngược lại nơi phát ra âm thanh lộn xộn để trốn.

"A!" Nàng kinh hô một tiếng, cổ tay bị bắt lấy. Không biết ai nắm lấy cổ tay nàng liền bắt đầu chạy, nàng chỉ có thể nghe tiếng đối phương chạy phát ra âm thanh giày cao gót.

Ngươi kia lôi nàng vào trong thang lầu, chạy lên trên. Nàng ở phía sau lưng người kia, nghe được hương tùng

Lúc đầu tầng phòng thí nghiệm đã khôi phục lại điện, hành lang trống rỗng, không có bóng người. Một người vốn là vật thí nghiệm trố mắt ghé vào cửa kính gian phòng mình nhìn thấy tường hành lang đối diện có vết máu lẫn lộn.

Lầu trên phòng thí nghiệm là văn phòng để nghiên cứu, không có thiết kế kính kẽ, nên ánh sáng bên ngoài có thể chiếu vào tầng lầu này.

"Ngừng...dừng lại ! dừng lại trước ! cô ở phòng nào ? có thể liên hệ với cấp trên không ? Không phải lúc nãy có kẻ địch tấn công sao?"

Mượn ánh sáng bên ngoài nàng có thể nhìn thấy bóng lưng người kéo nàng đi là một cô gái cao gầy, mái tóc dài màu đen tuỳ ý xõa thẳng trên lưng.

Cô gái kia dừng bước lại, quay đầu. Một mặt nạ che chắn nửa mặt của cô gái kia, chỉ có sống mũi cao là không bị mặt nạ che lấp. Dưới mặt nạ là một đôi môi đỏ mọng, nở nụ cười lớn nói

"Cô giỏi lắm mỹ nhân "

Ban đêm, nhân viên công tác đều tan tầm, chỉ có Giang Vân Phương hoặc bảo an cao ốc mới còn ở lại, còn lại ai đều cũng rời đi.

Trong văn phòng, Giang Vân Phương xuất chiêu đánh về phía cô gái kia. Nhưng công phu mèo quào của nàng căn bản là khoa chân múa tay, cô gái vừa né tránh công kích của nàng, vừa cởi bỏ nút áo trên người.

Cái cổ trắng nõn cùng xương quai xanh trần trụi lộ ra bên ngoài, trước ngực cũng lộ ra nửa vòng tròn, mà cô gái kia còn tiếp tục cởi...

Giang Vân Phương cắn răng, lại tiếp tục tiến công. Cô gái rốt cuộc xuất chiêu, đưa chân. Vặn vẹo chân thon dài nâng lên đá xoáy, Giang Vân Phương triệt để vội vàng thối lui về phía sau, ngửa đầu ra sau, tiếp theo nàng nhìn thấy....

Lướt qua giày cao gót màu đỏ, gót giày thậm chí quét tới chóp mũi mình, nàng kinh hãi rủ mắt nhìn xuống dưới. Nhìn thấy...

Dưới váy cô gái kia đang mặc quần chữ T. Quần chữ T sao.... có phải quá tao lãng rồi sao ?

Mặc dù chỉ nhìn liếc một chút, cũng không che lấp nhìn thấy âm thần phấn nộn bên dưới quần chữ T, nàng không tự giác nuốt nước miếng hai lần, không biết vì khẩn trương hay vì cái gì.

"Xem đẹp không ?" Cô gái kia buồn cười hỏi.

"Cái gì ?"

Cô gái gỡ mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt yêu dã tinh xảo. Mặt hẹp mày ngài, khóe mắt cong vút. Quả nhiên là rất tao lãng.

"Tôi nói...đẹp...nhìn...đẹp...sao ?" Cuối cùng là một tiếng khí âm, vừa vặn là từng hơi thở mập mở phả trên khoé môi Giang Vân Phương.

Lúc nào đã đến gần mình như vậy?

Giang Vân Phương một phen hoảng sợ, giãy dụa muốn lùi lại,nhưng khoá sắt trên vai trói lấy để nàng không thể động đậy.

Trong mắt cô gái kia óng ánh như rơi một ngôi sao, mắt nhìn chằm chằm nàng, cô gái dùng môi cọ lấy khoé miệng nàng " Tự giới thiệu một chút, tôi gọi là Mai Lục"

Giang Vân Phương bị Mai Lục trói trên ghế làm việc, hai chân tách ra cột vào chân ghế, hai tay bị cột ra đằng sau lưng ghế.

Mai Lục nhìn với ánh mắt sáng rực, trong tay vuốt vuốt súng điện, ở trên không trung đè lên chốt mở mấy lần. Tiếng vang lốp bốp doạ Giang Vân Phương không ngừng phát run.

Mai Lục ngồi ở trước mặt nàng chậm rãi nói " Giang Vân Phương, hai mươi lăm tuổi. là tổ trưởng tầng trong tập đoàn H, bí mật tâm cơ đều không biết, đối với chúng tôi mà nói...vô dụng

"Đã vô dụng vậy liền...Tha cho tôi đi"

Mai Lục đột nhiên trơn to hai mắt, hưng phấn án lấy vai của nàng, mặt xích lại gần nhiệt tình nhìn nàng, hưng phấn nói

"Nhưng em đối với tôi hữu dụng, thân yêu à"

Tay nâng lên, súng điện lại vang lên tiếng lốp bốp. Cô nhấc chân đạp lên tay ghế, eo hướng về phía trước, đưa tay kéo quần chữ T, lộ ra tiểu huyệt có chút phấn nộn ướt át

"Bảo bối, liếm tôi"

Giang Vân Phương cắn môi quay đầu sang chỗ khác, mắng " Con mẹ nó cô là đồ biến thái, buồn nôn chết rồi, biến đi."

Mai Lục cười, nâng cằm của nàng lạnh giọng nói " Liếm tôi, đừng có ép tôi đánh em nhé ?"

Giang Vân Phương trừng mắt nhìn cái đồ biến thái này, cắn môi không chịu làm. Mai Lục gật gật đầu, bỏ chân xuống, xé quần của Giang Vân Phương, cách quần lót trắng bằng cotton của nàng bắt đầu xoa nắn.

"A! cô buông ra! cô thật buồn nôn, biến đi !"

Mai Lục cầm súng điện chỉnh ở mức thấp nhất, đâm vào bụng dưới Giang Vân Phương. Giang Vân Phương lập tức bị dọa đến bắt đầu thúc thích, luôn miệng cầu xin tha thứ nói " Đừng mà, tôi không nên mắng cô, đừng như vậy !"

"Ha ha...tôi sẽ không làm em bị thương"

Súng điện ở chân tâm Giang Vân Phương, toàn thân nàng một trận kịch liệt run rẩy, nhói nhói run lên. Tiếp đến nàng bài tiết không kiềm chế, nước tiểu lại không khống chế nổi chảy ra, mà nàng căn bản cũng không ngăn được vì chân tâm run lên đã không còn cảm giác.

Giang Vân Phương nhịn không được hừ hừ, lúc chậm chạp phát hiện mình đang chảy nước tiểu, nàng xấu hổ giận dữ, khóc lớn, khóc thật lớn.

Mai Lục vui vẻ cười nhìn Giang Vân Phương bài tiết không kiềm chế, cô cảm thấy mình cũng vừa ướt một chút. Cô cảm thấy chưa đủ, thậm chí kéo quần lót của Giang Vân Phương, xoa bụng của nàng đồng thời dùng ngón tay móc lấy cửa niệu đạo để nàng hảo hảo bài xuất ra tới.

"Ô ô...Không muốn...Không nên nhìn a..."

Nàng khuất nhục ở trước mặt người lạ, bài tiết không kiềm chế, mà người xâm lấn nhìn chằm chằm hạ thể nàng không buông, vừa đúng lúc thưởng thức nàng đang tiết ra.

Giang Vân Phương khóc đến thúc thích.

Mai Lục cởi bỏ dây trói cho Giang Vân Phương, người này hiện giờ không còn chút sức lực phản kháng. Cô cởi sạch quần áo Giang Vân Phương ôm nàng vào trong nhà tắm phòng làm việc, dọn dẹp sạch sẽ cho nàng rồi hỏi " Tầng lầu này có phòng nào nhìn được hết cảnh quan bên ngoài ?"

Giang Vân Phương khóc nói " Ở cuối hành lang có một phòng..."

Ôm lấy mỹ nhân khóc thúc thích không nghe lời tắm rửa, Mai Lục đi vào phòng làm việc cuối hành lang. Rất không tệ, còn có sô pha lớn.

Quả nhiên phòng này phóng tầm mắt rất xa. Bên ngoài cửa sổ là cảnh đêm phồn hoa, nghê hồng lấp lóe. Mai Lục đẩy ghế sofa ra gần cửa sổ sát đất, đem Giang Vân Phương thả nằm trên ghế. Cô quỳ gối trên mặt của nàng, một lần nữa kéo quần chữ T ra nói :

"Tin rằng em biết sẽ làm thế nào chứ ? Khi đó em nhìn chăm chú như thế, nói cho tôi nghe, nhìn đẹp không ?"

Âm thần phấn nộn còn đang xấu hổ khép lại, âm đế cũng giấu đầu, chỉnh thể thoạt nhìn như nụ hoa chớm nở.

"Nhìn đẹp..."

Mai Lục vỗ gương mặt Giang Vân Phương trầm thấp cười vài tiếng, ý vị không rõ nói " Một hồi còn có thứ đẹp hơn để em nhìn, hiện tại...em liếm tôi trước đi"

Giang Vân Phương không còn dám mắng, lại không dám gây gổ với người này. Chỉ ở trong lòng oán thầm mắng cô biến thái vô số lần, sau đó vẫn ngoan ngoãn hé miệng thè lưỡi ra.

"A~ đầu lưỡi của em nóng quá nha ~ liếm nhiều chút..."

Nếm thấy có vị hơi mặn hơi ngọt, Giang Vân Phương hơi thở nặng nề. Bị ép buộc cho cô gái xa lạ khẩu giao, để trong lòng của nàng cùng thân thể lại có khoái cảm không hiểu. Nàng lè lưỡi trêu đùa cánh hoa chưa nở ra, vừa liếm từ trong ra ngoài cánh hoa, bên trong huyệt đạo chảy ra một cỗ thanh dịch, trực tiếp chảy vào trong miệng.

"Nuốt xuống, uống nước của tôi, bảo bối. A....đều uống hết..."

Trong không khí vang lên tiếng dâm mỹ trận trận, còn có thanh âm nuốt lấy rõ ràng. Giang Vân Phương mặt đỏ bừng nhắm mắt liếm láp tiểu huyệt., thỉnh thoảng há miệng, nuốt lấy dâm thuỷ tràn lan, ngậm vào trong miệng, rồi nuốt. Nàng uốn éo cái eo, đùi kẹp chặt cọ lấy. Không biết dục hỏa từ ngực đốt xuống bụng dưới.

Càng liếm nàng kích động, nàng hơi ngẩng đầu muốn ngậm lấy âm đế còn muốn liếm thịt mềm trên âm hạch, thế nhưng bị Mai Lục ngăn cản. Nói : " Ngoan, còn chưa đến lúc"

Còn không phải lúc sao ? Giang Vân Phương chóng mặt còn chưa nghĩ được rõ ràng.

Lúc này ngón cái Mai Lục luồn vào trong miệng nàng " Le lưỡi ra, thẳng lên"

Nàng làm theo, sau đó Mai Lục dùng cửa huyệt nhắm ngay lưỡi của nàng nhẹ nhàng ngồi xuống.

"Ừm~ a~ thật thoải mái, bảo bối thật tuyệt a~"

Mai Lục ngồi trên mặt nàng để nàng khẩu giao, lắc mông nhấc hông để đầu lưỡi của mình trừu sáp tiểu huyệt nàng. Trên mặt của nàng cùng chóp mũi đều là dâm dịch Mai Lục, Mai Lục còn thỉnh thoảng ngồi xuống hoàn toàn dùng âm đế ép lấy chóp mũi nàng cọ xát, khi đó hô hấp không được lại dâng lên khoái cảm hít thở không thông, Giang Vân Phương từ giữa hai chân chảy ra một dòng nước nóng.

"Sảng khoái...Sảng khoái...liếm sâu một chút"

Giang Vân Phương ra sức lấy lòng cô, đầu lưỡi cắm sâu vào tiểu huyệt. Liếm láp mỗi nếp uống bên trong cô, tìm được điểm mẫn cảm mà cực lực dỗ dành.

"A~ chính là chỗ này ! bảo bối thật tuyệt, dùng sức liếm nó đi~"

Trên mặt Mai Lục khẽ run rẩy, huyệt thịt cũng siết lại. Giang Vân Phương biết cô sắp tới, nàng không khống chế nổi mà đưa tay sờ chân tâm của mình, đè lại âm đế bắt đầu tăng tốc kích thích, đầu lưỡi chạm vào điểm mẫn cảm của Mai Lục, dùng sức hút vào....

"A...Tôi muốn...tôi muốn tới...tới a !"

Đại lượng dâm dịch òm ọp phun lên một mặt Giang Vân Phương, sau khi cao triều Mai Lục rút đầu lưỡi nàng ra, dùng âm đế cùng âm thần mài cọ khuôn mặt nàng, để kéo dài khoái cảm của chính mình.

Dạng khoái cảm bị nhục nhã cùng kích thích Giang Vân Phương, nàng ra sức ma sát âm đế, nghẹn ngào một tiếng cũng cao trào.

....

Dưới lầu truyền đến tiếng vang kịch liệt, thậm chí có tiếng máy bay trực thăng chiếu sáng tòa cao ốc.

Giang Vân Phương đẩy Mai Lục đang ngậm lấy núm vú của nàng, thở hổn hển hỏi " Tình trạng thế nào ?"

Mai Lục bị đẩy ra còn cắn núm vú đáng yêu một cái, vẫn chưa thoả mãn chép miệng nói " Cùng em có liên quan gì ? em bất quá chỉ là trung tầng mà thôi"

"Ngô..."

Núm vú một lần nữa bị Mai Lục ngậm vào trong miệng, quầng vú cũng bị nhẹ nhàng bao lấy, đầu lưỡi cùng răng thay nhau giày vò lấy đầu vú nhỏ, khoái cảm này để Giang Vân Phương tê dại cả đầu, có chút mở ra chân, chảy không ít dâm dịch.

tay Mai Lục vuốt ve trên thân thể trơn bóng trần trụi, mang theo trận trận run rẩy, cuối cùng bấm lấy âm thần xoa mấy lần rồi giơ lên bôi môi nàng.

"Thật tao, chảy nhiều nước như vậy"

Giang Vân Phương quay đầu không nhìn cô, bị cô gái tao khí nói mình tao lãng, trong lòng đúng là có chút khó chịu.

Tách ra hai chân Giang Vân Phương, Mai Lục nằm trên người nàng. Cô rốt cuộc vén hết váy của mình, kéo quần chữ T xuống

"Bảo bối, mau nhìn"

"Cô thế nào ?"

Nguyên lai Mai Lục có tính khí của đàn ông, bị quần chữ T cột dán trên bụng.

ngón cái Mai Lục vuốt ve bên đùi nàng, bốn ngón tay đè lại chân của nàng không cho nàng khép lại. tiểu huyệt chảy dâm thuỷ liền không có chút che chắn hiện ra ở trước mắt Mai Lục, ngón tay khác của Mai Lục chạm vào tính khí cương cứng dùng quan thủ cọ lấy âm thần, cửa huyệt.

"Muốn chơi em a~"

Giang Vân Phương khẩn trương, cuộn ngón chân, nàng đập đập ba ba nói " Chờ, chờ chút! cô cô cô, cô đừng...Ngô..."

Mai Lục hôn môi của nàng, đầu lưỡi xâm nhập vào, quấn lấy lưỡi nàng chơi đùa, ngăn chặn nàng líu lo không ngừng. Quan thủ chui vào, Giang Vân Phương một trận run rẩy, nhưng tiểu huyệt nàng bắt đầu co vào hưng phấn, thân thiết nịnh nọt hôn lấy quan thủ Mai Lục.

Mai Lục thoải mái hừ hừ, miệng vẫn như cũ hôn sâu nàng. Lúc này máy bay trực thăng chiếu sáng dần dần tới gần, đèn pha lớn chiếu vào sofa kế cửa sổ sát đất, cả phòng bị chiếu rõ như ban ngày.

Giang Vân Phương khẩn trương đẩy người trên, tâm đều muốn nhảy đến cổ họng. Mình thế nhưng trần như nhộng, bị đè trên ghế sofa, bị một cô gái yêu diễm xa lạ dùng khí quan khó hiểu chặn ở cửa huyệt.

Mai Lục bị đẩy ra. môi đỏ ướt át dính quang trạch, mười phần mê người. Bị ánh sáng mạnh mẽ chiếu vào làm cô híp mắt lại nhìn người trong ngực. Giang Vân Phương mang tiếng khóc nức nở nói " Làm sao bây giờ ? chuyện gì xảy ra ?"

Môi đỏ cười lên, xấu xa.

Hông eo một phát đi vào sâu nhất, quan thủ nặng nề đè vào cung khẩu.

"A~"

Giang Vân Phương bị cắm vào, chỗ sâu trống rỗng bị lấp đầy để nàng thỏa mãn kêu lên một tiếng, sau đó kích động nắm lấy bả vai người kia, hai chân tách ra siết chặt eo cô.

Mai Lục thoải mái kêu lên một tiếng đau đớn, nhắm mắt lại. Sau đó trừu sáp đụng chạm lấy khe mông mềm mại.

Đèn pha kia không có dời đi ngược lại theo tiết tấu giao hợp của hai người mà chớp tắt.

Vô tuyến điện trên thân Mai Lục vang lên, là giọng nam trẻ tuổi " Trâu bò quá, Lục tiểu thư"

"Ha..." Mai Lục thở hổn hển tìm nút bấm trên cổ áo, ấn xuống nói chuyện " Cút xa một chút, chói mù mắt tôi"

"Tuân mệnh ~"

Sau đó tiếng trực thăng xa dần, gian phòng lại trở nên tăm tối.

"Khốn...khốn nạn ! đều...đều bị nhìn thấy....A..."

Mai Lục bóp eo nhỏ Giang Vân Phương, tính khí bị tiểu huyệt ướt át chặt chẽ bao lấy, sảng khoái khiến cô dùng hết sức va chạm. Chỗ giao hợp của hai người đều bị dâm dịch làm cho ướt nhẹp, phát ra tiếng nước òm ọp.

Mai Lục không ngừng nâng cao eo, trùng điệp đánh lên bờ mông trắng nõn nói :

"Kẹp chặt chút! a~ thật ẩm ướt trơn mềm~ ân..bị nhìn thấy thì có gì mà sợ hả? em không phải...em không phải rất hưng phấn sao ? hả? tao lãng đến mức mở ra hai chân để tôi thao cho dễ, còn ôm lấy eo của tôi..."

Không biết là bị thao, hay là xấu hổ. Giang Vân Phương bắt đầu khóc, chóp mũi hồng hồng, một bộ uỷ khuất đáng thương lại thiếu thao.

Mai Lục cúi đầu hôn cái miệng nhỏ khóc thút thít của nàng, tính khí dưới hông hung hăng cắm vào miệng nhỏ chân tâm của nàng.

Quan thủ nặng nề đâm vào tiểu huyệt mẫn cảm, căn bản không cho Giang Vân Phương có cơ hội làm dịu, cường thế thao nàng trực tiếp triều phun, phun ra đại lượng dâm dịch dính đầy bụng dưới Mai Lục.

"Lẳng lơ, ướt hết người tôi rồi"

Không ngờ Giang Vân Phương ở cao triều chìm xuống, cô liền kéo lấy Giang Vân Phương để nàng quỳ trên thảm, sau đó nắm tóc nàng để nàng ngẩng đầu, ngón tay khuấy động trong miệng nàng. Ôn nhu nói "Khẩu giao cho tôi nhé?"

Giang Vân Phương mở miệng, bên trong còn ngậm lấy ngón tay, dùng xoang mũi nhỏ xíu nói " Ừm"

Ngón tay rút ra một tia ngân tuyến, đưa tay bôi lên mặt nàng vỗ vỗ nói " Thật ngoan"

Một giây sau, tính khí mang theo dâm dịch đập lên môi nàng.

"Há miệng, bảo bối"

há miệng, tính khí ướt át nóng hổi kia liền không kịp chờ đợi cắm vào bên trong miệng, nàng cẩn thận dùng miệng tránh đi bị răng cắn trúng. Quan thủ đã ở yết hầu, thế nhưng còn chưa cắm vào tận cây, hông eo Mai Lục không ngừng cắm vào trong, cuối cùng cô nắm chặt tóc sau gáy Giang Vân Phương hung hăng ép về phía eo mình.

"ngô !"

Chính là làm một cái thâm hầu, cắm vào khiến cho Giang Vân Phương nước mắt chảy ngang. Yết hầu có vật lạ xâm nhập co rút muốn nôn oẹ, thế nhưng Mai Lục dùng hết sức án lấy nàng, không để nàng tránh né, nàng quỳ xuống đất bị ép nuốt lấy tính khí

Tính khí bị yết hầu run rẩy co rút ôm lấy, Mai Lục thoải mái đến tê dại cả da đầu.

"Tê ~ a~ sướng chết~"

Cô tiếp tục trừu sáp yết hầu Giang Vân Phương, quan thủ to lớn không ngừng đụng vào thực quản trong cổ Giang Vân Phương, nàng nôn khan chảy nước mắt, càng nôn khan Mai Lục càng thoải mái, càng thoải mái lại càng dùng sức thao miệng nàng.

Thao thật sâu vài chục cái, cuối cùng trùng điệp đâm vào, tinh quang hiện lên bắn vào yết hầu nàng....

"Ngô ! khụ khụ khụ...Oẹ...khụ khụ..."

Mai Lục rút tính khí ra , sau đó lại cắm vào miệng nàng, tiếp tục xuất tinh, cô ôn nhu vuốt tóc mvp, sờ mặt gò má nàng dỗ dành:

"Bảo bối ngoan, nuốt xuống hết"

Như là bị mê hoặc, Giang Vân Phương lau nước mắt, dùng miệng ngậm lấy tính khí bắt đầu nuốt.

Bắn tới hết, Mai Lục thở gấp khẽ run hai lần, sau đó mị thanh nói: " Bảo bối, hút khẽ nào. Ân ~ hút sạch sẽ"

Giang Vân Phương ngậm lấy quan thủ, đầu lưỡi liếm láp miệng nhỏ, tay lột động tính khí, đem tất cả tinh dịch còn sót lại tiến vào trong miệng mình, sau đó hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Mai Lục.

Khò khè nuốt một cái.

Tính khí Mai Lục vừa xuất tinh lại một lần nữa cương lên, khí chất ngang tàng nằm trong miệng nàng...

....

Lầu dưới lầu trên truyền tới tiếng ồn ào, vật thí nghiệm trong phòng hẳn là đã bị cướp đi. Hành lang còn vang lên tiếng súng, bất quá không nhiều, nên không phải là bắn giết sống mái.

"Ừm ân ~ ha...quá sâu...lui ra ngoài một chút....cầu cô...~a~"

vẫn là trong phòng làm việc kia, Giang Vân Phương bị đặt trên lưng ghế sofa, hai tay nàng chống xuống, bờ mông mân mê bị Mai Lục từ phía sau thao làm tiểu huyệt. Mông mềm bị va chạm hiện lên một tầng phấn hồng. Trên bụng Mai Lục bị ướt nhẹp dâm dịch, đến không còn hình dáng.

Hẳn là hành động chính thức bắt đầu, vô tuyến điện của Mai Lục phát ra âm thanh thông báo tiến trình. Cô vừa nghe vừa xoa lấy nhũ phòng Giang Vân Phương, dưới hông còn không ngừng thao làm.

"Tôi là Hoắc Lập, Lục tiểu thư xin hãy chuyển kênh"

Mai Lục chuyển kênh, thở hào hển nói " Có rắm gì mau nói"

"Ha ha ha, có dùng thuốc tránh thai không ? tôi mang lên cho cô?"

"Đồ chó, còn chưa nhìn đủ sao ? về nhà thao mẹ mày đi"

Bên kia không có âm thanh, mal lại chuyển kênh thông báo tiến trình. Giang Vân Phương bị thao đến không còn khí lực nói gì, nàng không biết mình cao trào bao nhiêu lần. Vừa rồi nghe hết, phát hiện bọn họ còn có tâm tình nói chuyện phiếm, xem ra bọn họ xâm nhập rất thuận lợi.

Đúng vậy a, không chỉ có cao ốc. Chính là cũng bị xâm nhập, bị xâm nhập lấy cơ thể, thậm chí lòng của mình.

"Ừm~ Mai, Mai Lục..."

Mai Lục nâng mông của nàng để đâm vào sâu hơn, bờ môi dán lỗ tai nàng, hôn khẽ, hỏi :

"Sao rồi bảo bối ?"

"A a a...A ~ quá sâu a~"

Mai Lục dùng hết sức thao nàng, nắm lấy tóc nàng để nàng ngửa ra sau, dán lỗ tai nàng hỏi: " Sâu sao ? sướng không?"

"Ngô...thoải mái...thật sâu...sảng khoái~ chơi em, Mai Lục dùng sức chơi em đi~"

Không cần hỏi lại, cô họ Mai. Náo động lớn đến cả tai cảnh sát còn không sợ, xem ra thân phận của cô nhất định có liên quan đến Mai Cửu Tiêu.

"Bảo bối kẹp chặt một chút, tôi bắn nhanh...Ân~"

Mai Lục ở sau lưng nàng thở gấp, lẩm bẩm đáng yêu như thú nhỏ. Giang Vân Phương một trận mềm lòng, nhưng tính khí trong tiểu huyệt mình lại bá đạo không dễ thương như vậy.

Khí lực trừu sáp cùng tốc độ trở nên nhanh hơn, dâm thuỷ văng khắp nơi. Huyệt thịt bắt đầu co rút, Giang Vân Phương bị thao vô lực ghé vào lưng ghế sofa, chỉ có thể nhấc mông tuỳ ý để Mai Lục thao làm.

"A a a ~ tới ~ tôi muốn bắn....Ân~ mẫu hậu..."

đại lượng tinh dịch nóng hổi bắn vào chỗ sâu nhất của tiểu huyệt, cọ rửa cung khẩu, Giang Vân Phương bị kích thích đến kịch liệt run rẩy bụng dưới, co quắp thét một trận chói tai, bay lên cao trào.

Lúc bình phục, Giang Vân Phương dùng giọng mũi nồng đậm hỏi cô " Cô vừa mới, nói cái gì?"

Mẫu hậu ? người này không chỉ có bá đạo vô lễ mà đầu óc còn có vấn đề ?

Mai Lục " Cái gì ? tôi nói em thật tao lãng, em thật chặt, em thật trơn, tôi thao em thật sảng khoái..."

Giang Vân Phương giận dữ che miệng của cô, Mai Lục nhướn mày mị nhãn đùa giỡn nàng mấy cái.

"Tôi nói...cô vừa rồi...trước khi bắn gọi tôi là gì ?"

Mai Lục ôm chặt nàng, chăm chú ở trong ngực. Nũng nịu dùng gương mặt lề mề vai cùng cổ nàng, dùng tiếng nói nhu nhu đáp:

"Không nhớ rõ, chắc em nghe lầm rồi"

Giang Vân Phương gật gật nói " Có thể lắm"

Mai Lục ôm nàng, nàng không thấy mặt Mai Lục, cho nên không thấy môi đỏ người kia lặng lẽ nhếch lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo#bhtt