Chương 104: Cuộc Sống Đảo Lộn (kết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nếu muốn chơi trò chơi nòng nọc nhỏ đi tìm mẹ, thì tự các người đi mà chơi. Tôi không hứng thú."

" Tỷ..."

Thái độ của Mạc Hàn không có gì là lạ, nhưng trong lòng Lạc Lạc rất khó xử. Từ trước đến giờ, hắn không giận cha mẹ, còn hi vọng gia đình mình có thể đoàn tụ. Tính tình Mạc Hàn từ nhỏ đã rất quái, ngoài Lạc Lạc ra nàng không thèm quan tâm bất cứ ai. Đến khi Manh Đới xuất hiện, đã làm Mạc Hàn hoàn toàn thay đổi, cười nhiều hơn, dù miệng nói không thích, nhưng vẫn tình nguyện giúp đỡ, trở nên ấm áp hơn. Vậy tại sao, chuyện này Mạc Hàn vẫn không thể bỏ qua.

Thái độ của Mạc Hàn đối với người nhà, khác hẳn người ngoài, cho dù nàng có nhiệt tình, hay thỉnh thoảng sẽ điềm đạm nhưng đó chỉ là những kẻ qua đường. Còn người thân là quan hệ huyết thống không thể bỏ, càng không giống như những người xa lạ ngoài kia. Thà rằng Mạc Hàn đem mình nhốt vào trong một cái vòng, để không ảo tưởng những điều hi vọng đã mất. 

Dù sao nàng cũng đã sống qua cái tuổi, không cần cha mẹ dỗ dành mỗi buổi tối đi ngủ, vì vậy cho dù có gặp lại hay không cũng không quan trọng nữa. Nếu niềm tin lúc đầu đã bị dập tắt, thì không cần nó nữa, không phải sẽ tốt hơn sao ?

" Ngu ngốc, cho dù không còn là đứa trẻ ba tuổi, nhưng chị vẫn cần có mẹ. Mẹ chị ít ra vẫn còn sống, tốt hơn em nhiều, vì em đã không còn mẹ. Chị cứ giận lẩy như vậy, không phải càng giống đứa trẻ ba tuổi sao? Nói cho cùng, là không phải chị còn quan tâm đến họ rất nhiều sao"_Manh Đới dùng giọng điệu của bậc trưởng bối để giáo huấn Mạc Hàn.

Mạc Hàn bị Manh Đới nhìn thấy tâm tư, thẹn quá hóa giận, trừng mắt lớn nhìn Manh Đới.

" Trừng cái gì mà trừng, chị nghĩ gì, đều hiện ra trên mặt chị hết rồi kìa. Rõ ràng là muốn ăn kẹo, nhưng chết sống nói mình bị sâu răng?"_Manh Đới hoàn toàn ỷ vào thế mạnh mình cùng Mạc Hàn đồng sinh cộng tử, lá gan ngày càng to, còn dám nhổ răng tong miệng cọp.

Mạc Hàn bị vạch trần, lại còn ở trước mặt Nana, đưa tay nhéo lấy má Manh Đới. Nếu như em ấy dám nói thêm một câu nữa, nàng sẽ nhào mặt em ấy thành cái bánh bao.

" Đúng là, tỷ tỷ chỉ là miệng cứng lòng mềm."_Lạc Lạc nở nụ cười, nhưng bắt gặp ánh mắt muốn giết người của Mạc Hàn, nên đành câm nín.

" Ab ^@#$%..."_Manh Đới định nói thêm cái gì đó, thì bị Mạc Hàn nhéo banh mặt, nên chẳng ai hiểu nàng đang nói cái gì.

Mạc Hàn tốt bụng phiên dịch:" Em ấy hỏi, Lý Đồng muốn đi đâu?"

" Lý Đồng phải tìm nơi thanh tịnh để tu luyện, khi nào hồi phục sẽ trở về. Nana, sẽ ở lại với em, để tiện đường chăm sóc."

" Papa Đồng sẽ bỏ chúng ta sao?"_Nana vừa nghe Lý Đồng sẽ rời đi, lập tức trở thành một cô bé ba bốn tuổi, sắp khóc rồi.

" Không có, Papa Đồng chỉ là đi trị thương. Cháu có ông nội mà."_Từ Thần Thần nhìn thấy cháu con sắp khóc, tiến tới ôm lấy Nana dỗ dành, nhưng cô bé đâu có ý tiếp nhận

" Ta không muốn ông nội...Oa oa ~~~"_Vẫn nói chuyện như một tiểu đại nhân, rồi khóc thét lên. Làm cho một già một trẻ tay chân cuống cuồng.

Hiện tại, đứng trong nhà có ba người phụ nữ nhưng họ chỉ đứng bên ngoài xem kịch vui, chứ không có ý muốn nhúng tay vào. Ty Cửu càng không muốn nhìn thấy cảnh này, chỉ muốn nghiêm chỉnh nói chuyện với Mạc Hàn.

" Chưa hiểu rõ sự tình, đừng có chán ghét mẹ cô như vậy. Mọi chuyện rất phức tạp, bây giờ đã biết mẹ cô ở đâu, thì chúng ta cùng nhau nghĩ cách, không để cô ấy một mình đối mặt. Cô giờ cũng đã lớn rồi, không cần cô ấy phải che chở nữa."_Cách nói chuyện của Ty Cửu cùng với ngoại hình không giống nhau. Mở miệng ra là phong cách của trưởng bối, chính Ty Cửu còn không biết nàng đã sống qua bao nhiêu cái ngàn năm.

" Bà ấy rốt cuộc là ai?"

" Mẹ con là Mạc Lê, chị gái của Hỏa Thần."_Từ Thần Thần đưa Nana cho Lạc Lạc bế dỗ dành cô bé ngừng khóc, còn ông thì nói chuyện với Mạc Hàn. Sự thật cũng đã được giấu diếm nhiều năm, nay cũng là lúc phải nói cho con cái biết.

Mạc Hàn và Lạc Lạc nghe được liền kinh ngạc, tuy rằng trước đấy Lý Đồng và Ty Cửu đã từng nói qua hai người bọn họ không phải người thường, nhưng đến khi nghe được sự thật vẫn không khỏi bất ngờ. Manh Đới thì há hóc mồm, mắt mở to như thấy loại thú quý hiếm. Chị gái của Hỏa Thần, là một trong Thượng Cổ Chi Thần, quá mức khoa trương rồi!

" Trước đây không nói ra, bởi vì cha và mẹ hi vọng hai con sẽ có được một cuộc bình thường. Đặc biệt là con, Tiểu Hàn, mẹ con chỉ mong con sẽ làm một cô gái bình thường cứ thể mà trưởng thành, sẽ biết cười, biết khóc, biết yêu, hi vọng con sẽ tìm được một nữa kia của mình, sống hạnh phúc bên nhau trọn đời. Bởi vì, con vừa mới sinh ra đã thừa kế linh lực mạnh mẽ từ cha và mẹ, nên con đã bị phong ấn linh lực. Cái bớt hình ngọn lửa trên ngực con chính là dấu phong ấn."_Từ trước đến nay, Từ Thần Thần là một lão già hoàn toàn không đứng đắn, đây là lần đầu tiên ông nói chuyện nghiêm túc. Mạc Hàn nhất thời chưa thể tiếp ứng được, cũng quên luôn việc nàng muốn hỏi.

" Con cần thời gian để tiêu hóa, mọi chuyện trở nên quá khoa trương rồi. Mẹ con là thần, cho nên bà Nữ Ma Đầu Triệu Gia Mẫn kia mới nói bả là em họ con, vậy là sự thật sao. Cha bao nhiêu tuổi rồi? Không lẽ cha cũng là thần ma quỷ quái sao?"_Lạc Lạc tưởng tượng mình là nhân vật chính trong mấy bộ anime viễn tưởng, chưa thể chấp nhận được sự thật. Con gái mình là do cây Sinh Mệnh Thụ tạo ra, mẹ là chị của Hỏa Thần, còn tướng mạo của cha và tuổi tác hình như không phù hợp chi lắm. Cuộc sống của hắn có phải quá đặc sắc quá rồi không? Vậy hắn còn có chỗ nào bình thường nữa không.

" Dám nói với cha con vậy à, ta làm sao là thần ma quỷ quái, nếu thật thì con và Tiểu Hàn biến thành thứ gì? Cha là người, chỉ là tu hành đến cảnh giới thoát khỏi tam giới ngũ hành. Cha là người, cũng không phải người."_Điều này giải thích tại sao Từ Thần Thần có thể đánh nhau với Dã Viên.

" Bác gái hiện giờ đang ở đâu ạ? Nhìn mọi người cứ như đang đóng phim thần thoại vậy."_Manh Đới biết điều Mạc Hàn muốn hỏi, nhưng không tiện hỏi, cho nên nàng thay Mạc Hàn hỏi vậy.

" Núi lửa Mauna Loa."_Ty Cửu nói xong, mặt xụ xuống.

" Núi lửa? Bác gái ở ngoài hay trong núi?"_Manh Đới hoàn tất công việc truy cứu địa điểm chỗ ở của một truy vấn viên.

" Bên trong, còn là một núi lửa đang hoạt động. Như với Hỏa Thần thì lửa không thể làm hại cô ấy, cô ấy đang trốn trong đó. Đã đến lúc kết thúc mọi chuyện rồi."

Mạc Hàn đã trưởng thành, Ty Cửu cũng chỉ tiếp xúc với nàng một lần, thế nhưng hiểu rất rõ tính cách của nàng. Một trái tim cao cao tại thượng, ngoài trừ Manh Đới và Lạc Lạc nàng sẽ không biểu lộ bất kì với ai. Muốn Mạc Hàn hạ mình đến hỏi chuyện, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, thôi thì cứ nói ra cho nhanh.

" Nếu phải kể chuyện năm xưa, thì tôi đành phải ở đây rồi."_Ty Cửu hoàn toàn không khách sáo ăn vạ tại chỗ, Từ Thần Thần tái mặt.

" Uổng Tử Thành của em lớn như vậy, tại sao cứ thích nằm vạ ở nhà anh?"

" Anh sợ em ăn thịt anh sao?"

Nhìn bộ dạng đo co của hai người, Manh Đới không nhịn được liền lên tiếng hỏi:" Trước đây, hai người là một đôi?"

" Không có!"_x2, hai người đồng thanh trả lời.

Ty Cửu nói thêm, trước đây tôi thích Mạc Lê, nhưng Mạc Lê lại thích Từ Thần Thần. Sau một thời gian, nhìn thấy hai người họ tình cảm nồng nàn, tôi liền buông tay, quay về vị trí ban đầu, cùng với Mạc Lê kết nghĩ chị em. "_Ty Cửu nói rất nhẹ nhàng, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Từ Thần Thần, thì có vẻ mọi chuyện không đơn giản chỉ là vậy.

" Nhưng cháu nhìn thấy Chú Từ rất sợ cô."_Manh Đới tiểu yêu bại hoại lại hiện hình, có thể trêu trọc những đại thần tai to mặt lớn cũng rất vui.

" Bởi vì, trước đây cô ấy quá hung dữ, nên trong lòng bị ám ảnh. Con rể chẳng lẽ con không biết, cô ấy có Quỷ Khốc Thần Hào đó.!"_Từ Thần Thần vừa nói vừa nhớ lại những chuyện trước đây, gương mặt dần tái xanh.

" Chuyện cũ khi xưa của các người ai thèm quan tâm. Muốn đi hay ở lại, tùy."_Mạc Hàn tỏ thái độ như mọi chuyện chẳng liên quan gì đến nàng.

Cả ngày trong nhà tình trạng hỗn loạn, Mạc Hàn không thể đi ra ngoài làm việc. Bây giờ, coi như nàng có một thân thế không bình thường, nhưng nàng đang ở trong xã hội người thường, không đi làm kiếm tiền, lấy cái gì mà gặm đây! Cho nên, suy cho cùng Mạc Hàn cũng để lại một mớ hỗn độn sau lưng, đi ra ngoài làm việc. Trải qua chuyện của Dã Viên, danh tiếng của Mạc Hàn ngày càng vang xa, những người nhờ nàng xem phong thủy, trừ tà phải xếp hành chờ đợi, ngoài ra còn phải xem xem tâm tình của nàng như thế nào. Mới sáng sớm đã xảy ra đủ thứ chuyện, khách hành mong mỏi nàng đại giá quan lâm cũng phải chờ đợi vài tiếng, cũng không dám gọi điện hối thúc, họ sắp khóc đến nơi rồi.

Mạc Hàn vừa đi ra khỏi nhà, những người ở trong nhà liền không an phận. Ty Cửu dùng roi chất vấn Từ Thần Thần, nàng đã làm cái gì mà Từ Thần Thần bị ám ảnh. Nana nhìn cảnh tượng rượt bắt vui vẻ, cũng nhảy dựng lên chạy khắp phòng. Căn nhà trước đã lộn xộn, nay càng bừa bộn hơn, Manh Đới muốn kêu A Hân chói họ lại. Như chỉ tội nghiệp A Hân, Nana thuộc tính lửa, xém tý nữa là bị đốt thành than.

Trải qua cả ngày nổi loạn trở về chiều. Nếu như Mạc Hàn về nhà, còn nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ ném cả đám ra ngoài, lang thang không nơi trú ngụ, thảm vô cùng đó.

Nếu Mạc Hàn lấy cớ đi làm việc để bỏ trốn, thì Ty Cửu chỉ còn cách nói hết mọi chuyện cho Manh Đới nghe. Mạc Hàn và Manh Đới tuy hai mà một, Manh Đới lúc nào cũng kè kè bên cạnh Mạc Hàn. Thôi thì cứ nói với nàng cũng được.

Hỏa Thần Triệu Hùng có hai người chị gái sinh đôi . Dù nói là sinh đôi, những cả hai người là trong cùng một cơ thể chứa hai linh hồn. Hai người vì dùng chung một cơ thể, nên chẳng có cách nào có thể phân biệt. Chị gái là Mạc Hiên, tính khí nóng như lửa, thích gây họa, dày vò người khác, người cô ấy thích là Ma Quân Cúc Khắc Tư. Em gái là Mạc Lê, lại là người rất dịu dàng, hiểu ý người khác, thì lại yêu Từ Thần Thần.

Hai người hai tính cách hoàn toàn đối nghịch nhau, nhưng phân phối sự dụng cơ thể rất hợp lý, cũng không có mâu thuẫn gì lớn. Nhưng đối tượng hai người yêu lại là hai người khác nhau, nên sinh ra bất đồng. Mạc Lê lần đầu tiên vì người mình yêu, mà phản bội chị gái mình, phong ấn chị ấy trong cơ thể, cướp lấy quyền sử dụng. Cô ấy ở bên cạnh Từ Thần Thần rất lâu, hạ sinh được Mạc Hàn và Từ Tử Hiên, nhưng ấn phong của Mạc Hiên không thể kéo dài lâu, hơn nữa Cúc Khắc Tư biết chuyện, liền lấy Mạc Hàn và Lạc Lạc đem ra uy hiếp nàng. Mạc Lê vì bảo vệ con mình, nên bỏ đi, không biết lúc đó nàng đã quy ước điều gì với Ma Quân, nhưng từ khi Mạc Lê bỏ đi, Cúc Khắc Tư cũng không con quấy rầy gia đình nàng.

Mạc Lê âm thầm bỏ đi, Từ Thần Thần cố gắng nuôi lớn hai đứa con, liền bỏ hai chị em ở nhà tự lực cánh sinh, còn mình thì đi tìm Mạc Lê. Từ Thần Thần không muốn Mạc Lê gánh chịu một mình, thêm cái đầu sẽ có thêm cách nghĩ, giúp Mạc Lê và Mạc Hiên tách ra.

" Ma Quân không phải đã bị phong ấn trong sách sao, nó đang được cất giữ ở đây này?"_Manh Đới cảm thấy nghi vấn liền đặt câu hỏi.

" Thứ các người phong ấn, chỉ là một chút tà niệm của Ma Quân còn lưu lại ở trần gian. Muốn đụng mặt với Ma Quân, cũng nghĩ thôi cũng thấy khó, cô bé nghĩ vua của Ma Giới dễ ăn lắm sao?"_Ty Cửu bị cô bé ngốc nghếch này chọc cười.

------------------------

Thượng Cổ Chi Thần: Là một trong những vị thần đầu tiên xuất hiện.

Thoát khỏi tam giới_ Ngũ hành: Là không nằm trong bất cứu giới nào, có thể tùy ý sử dụng sức mạnh, không phải thần, cũng không phải quỷ, cũng chẳng phải là người ( Chắc là một sinh vật gì đó rất lạ )

P/S: Nếu có ai thắc mắc tại sao Nana lại là con của Lạc Lạc, thì hãy phi thẳng đến chương Ma Nữ Ngàn Năm để biết thêm chi tiết ( Cái này là mình muốn mọi chuyện phải cẩu huyết một chút, hai người Kẹp Tóc và Lạc Lạc đều yêu thích Nana không bằng hai người trở thành một cặp, Nana làm con không phải rất vui sao ha ha.~~~'



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro