Chương 108: Khúc Dạo Đầu Mạo Hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Manh Đới đến bây giờ vẫn chưa thể tiếp nhận được, cái người đẹp trai, khí phách rạng ngời này lại là học đệ ngốc nghếch của nàng, hai người hoàn toàn khác xa nhau. Khí chất của Lão Ngũ với cái người mà cả Âm Phủ trên dưới đều phải khiếp sợ này, giống như một kẻ trên trời, một kẻ dưới đất vậy, không thể nào so sánh.

" Làm sao người biết? Chẳng lẽ thần tiên các người rãnh rỗi quá không có việc gì làm, nên giở trò quỷ ?"_Mạc Hàn vừa nói xong cảm thấy thật hối hận. Nàng mới là người uống nhiều 'nước miếng' của Manh Đới nhất, cái gì không nên nghĩ tới cũng nghĩ luôn rồi.

" Những thiên tai vừa xảy ra, nguồn gốc xuất phát từ tầng thấp nhất của Địa Phủ. Theo như lúc đầu tính toán, thì phải chậm hơn một năm, nhưng không ngờ Trấn Ma Kiếm bị gãy, nên không thể giam cầm được hắn."_Ngô Triết Hàm không phải đang đùa giỡn, mà nói rất nghiêm túc. Chuyện này rất nghiêm trọng.

" Hắn? Hắn là ai?"_ Trong vòng một ngày, có thể làm trần gian náo loạn như vậy. Mạc Hàn cảm thấy đây mới là trùm cuối trong tất cả trùm mà nàng từng đối mặt.

" Là một nguồn tà niệm rất lớn, đã chuyện hóa thành người. Thiên binh thiên tướng cũng không có cách nào tiêu diệt được hắn, cho nên đã dùng Trấn Ma Kiếm phong ấn ở tầng thấp nhất dưới Địa Ngục, đó là không gian hoàn toàn độc lập. Nhưng Trấn Ma Kiếm trong trận chiến giữa thần và ma đã bị tổn hại nghiêm trọng, nên chỉ còn hiệu lực ba ngàn năm. Cho nên ba ngàn năm, nó cần được tu sửa lại, nếu để cho tà niệm đó trốn lên nhân gian, thì hậu quả khó lường. Các người cũng đã từng đụng mặt với tà niệm, có lẽ cũng biết nó hấp thụ những cảm giác tiêu cực để trở nên mạnh mẽ."

Làm Phán Quan của Địa Phủ, tất nhiên hắn phải quan tâm đến chuyện này. Trấn Ma Kiếm sắp không thể khống chế được tà niệm, nó cứ làm loạn tạo nhiều thiên tai đại họa thương vong nặng nề. Như vậy, dưới Địa Phủ sẽ không đủ chỗ chứa linh hồn, chủ nhân của Uổng Tử Thành cũng không có mặt, Địa Phủ hiện tại rất loạn. 'Thứ kia' được đặt bên trong tầng thấp nhất của Địa Phủ, nên chịu ảnh hưởng lớn nhất cũng chính là tầng 18 của Địa Ngục. Đám ma quỷ cả ngày gào rú, vì biết hắn sắp thoát ra, bọn họ sẽ bị hồn phi phách tán. Nếu như toàn bộ trần gian bị hủy diệt, Địa Phủ có giữ được không, mới là vấn đề.

" Đó là do trùm cuối của trùm làm ra sao? Nhưng có cần nặng tay như vậy không. Trấn Ma Kiếm của cậu vừa nói làm sao tu sửa?"_Manh Đới cảm thấy cuộc sống yên bình gió lặng của mình hiện tại quá nhàm chán, cho nên đột nhiên lâm vào tình trạng khủng bố, cảm thấy cực kì hưng phấn, ngoài ra còn có một chút khẩn trương. Dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến cảm thế giới.

" Nếu Trấn Ma Kiếm được tu sửa, các người không cần thiết phải đánh nhau với hắn. Nhưng nếu hắn thoát ra, cơ hội sống xót của các người cũng không có. Trái Đất sẽ chào đón ngày Tận Thế."_Ngô Triết Hàm không muốn đã kích Lão Đới, nhưng chuyện này so với những lần trừ tà đuổi ma khác nhau hoàn toàn. Xem tin tức trên TV thì biết.

" Khoan đã, chuyện tu sửa Trấn Ma Kiếm làm muốn chúng tôi làm? Bắt chúng tôi chịu trách nhiệm sao?"_Mạc Hàn không hài lòng với cái suy luận này cho lắm. Không phải nói là tận thế sao? Nàng đây không muốn làm anh hùng.

" Trừ mọi người ra, tôi thực sự không nghĩ tới ai có thể làm được."_Đây chính là sự thật, đám người này cũng đâu phải là 'người', từ thân thế đến bối cảnh đều không tầm thường. Bọn họ không làm anh hùng cứu thế, thì ai có đủ tư cách để làm đây?

" Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cô có một người mẹ là thượng thần, cha thì đã thoát khỏi tam giới ngũ hành, đi truyền sức mạnh lại có thiên phú. Với lại, cô cũng là một phần tử của loài người, nếu như nơi này bị phá hủy, cô nghĩ mọi người sẽ đi về đâu?"_Tiểu Khôi thay mặt chủ nhân nói. Bởi vì nhân gian đại loạn, đã làm Ngô Triết Hàm nổi nóng. Thân làm trợ lý, trước tiên phải lo cho tính mạng nhỏ bé của mình. Dù sao bây giờ hắn không còn là Lão Ngũ vị học đệ dễ bị ức hiếp nữa.

" Vậy thì có liên quan gì đến tôi? Chỉ là vậy, mà tôi phải gách vách sứ mệnh cứu vớt nhân loại? Tôi cao có 1m63 à, không có cao cả như cô nghĩ đâu."_Tuy đây không phải là lần đầu tiên gặp phải phiền phức, nhưng Mạc Hàn vẫn kiên quyết từ chối. Nếu việc sửa Trấn Ma Kiếm dễ dàng, thì Ngô Triết Hàm đâu có mò đến đây.

" Lão Đới, giúp mình nói với cô ấy đi."_Tiểu Khôi  biết người có thể đối phó với Mạc Hàn, nên chuyện này cứ để cho cô ấy đi. Mọi người đều lấy Mạc Hàn làm trung tâm, nếu như Mạc Hàn mặc kệ, thì những người còn lại cũng sẽ chủ động buông tay. 

Manh Đới vừa quay đầu, định làm một bài giảng buổi sáng, thì bị Mạc Hàn đè xuống hôn quên trời quên đất. Ngay lúc này, những người trong nhà mỗi người một vẻ, Lạc Lạc lập tức lấy tay bịt mắt Nana. Manh Đới không ngờ Mạc Hàn lại giở chiêu này, Manh Đới bị hôn đến điên đảo, quên luôn những gì mình muốn nói.

" Không có gì thì đừng bắt chước người ta làm anh hùng. Ngày Tận Thế sắp tới, sống một ngày tốt một ngày."_Mạc Hàn không muốn Manh Đới tự mình nhảy vào vũng nước đục.

Nếu chuyện này làm Thiên giới và Địa Phủ bị ảnh hưởng, tại sao bọn họ không tự mình đi giải quyết? Vứt bỏ nhân loại bị diệt vong, chỉ lo cho bản thân. Bọn họ còn dám nói mình còn không liên quan đến đại họa lần này? Cả đám ngồi ăn bát vàng, Mạc Hàn cũng không phải đứa ngu đi gánh trách nhiệm. Cho dù tận thế thực sự xảy ra, cũng không có là nàng phải là người chết trước.

" Chị giải trừ linh lực bị phong ấn, mọi chuyện sẽ được giải quyết nhanh gọn lẹ. Nếu kéo dài thời gian, Trấn Ma Kiếm càng thêm hư hại, khó lòng cứu vãn,"_Nếu không phải đêm qua, số lượng linh hồn của người chết đã nhét đầy Địa Phủ, thì Triết Hàm cũng không rãnh rỗi lên đây ngồi tám chuyện với hai người. Dù sao, có một số việc bọn họ cũng không tiện nhúng tay vào. Nói thật, đây là số kiếp của nhân loại, phải đề nhân loại tự mình giải quyết.

" Quả nhiên, Phán Quan đại nhân quản lý vận mạng của con người, không gì là không biết. Vậy chắc ngươi cũng biết, tôi có một bà cô không dễ chọc chứ hả. Đoán chừng bà cô đó, cũng không dễ gì cho tôi giải trừ phong ấn."_Mạc Hàn trực tiếp đem mọi chuyện đổ lên đầu Mạc Hiên.

Tiểu Khôi nhìn thấy sếp mình đã nhẫn nại đến mức cực hạn, đang muốn bạo phát, thì đột nhiên chuông điện thoại reo lên, làm giảm đi bầu không khí ngột ngạt.

Mạc Hàn cũng không muốn nói nhiều với họ, điện thoại vang lên thật đúng lúc. Mắt nhìn thấy số lạ, nhưng xem xét tình huống trước mặt nên cũng bắt máy.

" Tiểu Hàn, đã xác nhận được Nữ Oa đang chơi ở trần gian. Tôi gặp Ngọc Đế vừa đi du lịch về, ngài ấy nói đã từng gặp Nữ Oa ở dưới. Bà ấy nghiện cafe, nên đang chu du ở dưới để tìm cafe ngon. Có manh mối này, các người cũng có thể đi tìm phụ, tôi đưa Sửa Thần Khí cho các người. Nếu như xung quanh có thần tiên, cái thần khí này sẽ báo rung."_Mạc Hàn vừa bấm nghe, Ty Cửu đã nói một tràng như nã súng liên hoàn. Sau đó, trong tay Mạc Hàn xuất hiện một món đồ, có thể đây là thần khí để tìm kiếm thần tiên.

" Được rồi, tôi biết rồi."_So với làm anh hùng cứu thế, thì Mạc Hàn đành chọn kiếm người hơn.

Vì Ngô Triết Hàm đang ngồi đây, nên Sửa Thần Khí liền kêu lên. Mạc Hàn cảm thấy hài lòng với độ chính xác của nó, bấm tắt.

" Ty Cửu, quậy đủ rồi thì nhanh về Uổng Tử Thành đi. Nếu không, chuyện ngươi và Gabriel hẹn hò, ta sẽ kể cho Diêm Vương nghe từ đầu đến cuối."_Ngô Triết Hàm đè thấp giọng, nhưng từng chữ lại truyền đến tai Ty Cửu ở đầu dây bên kia rất rõ ràng. Người bên kia điện thoại, nghe thấy bắt đầu kêu gào.

" Triết Hàm!!! Ngươi dám đi cáo mật với ông anh ta. Khi trở về, ta sẽ phá nát phủ Phán Quan của ngươi. Ngươi...ngươi đừng có quá đáng!!"_Mặc dù Ty Cửu ở đầu dây bên kia đang la hét ầm ĩ, nhưng là vì bắt trúng nhược điểm nên mới phô trương thanh thế. Có trời mới biết, nếu ông anh cuồng em gái mà biết được Ty Cửu và Gabriel đang hẹn hò thì sẽ làm ra chuyện gì.

" Ta tin, sau khi ngươi phá nát Phán Quan phủ, thì cũng phải đau đầu giải quyết rất nhiều chuyện phiền phức đó."

" Cái đồ chết bầm nhà ngươi! Ta lập tức quay về Uổng Tử Thành."_Ty Cửu như một cô gái bị ức hiếp không nói được gì, hét lên giận dữ rồi cúp máy. Ông anh của nàng bị vị Phán Quan đại nhân 'ăn' sạch sẽ, nàng còn chưa tính tiền. Bây giờ còn quay qua bắt nạt nàng, quả nhiên dưới Địa Phủ Phán Quan là người kinh khủng nhất.

Manh Đới dùng ánh mắt phức tạp nhìn Triết Hàm. Lão Ngũ ngây thơ lương thiện của nàng đã chết rồi, ai đó đem Lão Ngũ trả lại cho ta!! Nội tâm Manh Đới lại gào thét.

" Muốn tôi cứu vớt thế giới, thì trước tiên phải cứu mẹ tôi đã."_Mạc Hàn lập tức nắm lấy bia đỡ đạn.

" Tôi tin chị sẽ đổi ý. Đến lúc đó tôi sẽ nói cho chị biết, làm sao để sửa lại Trấn Ma Kiếm."_Ngô Triết Hàm cũng không còn vội vàng như trước, cười cợt rồi cùng Tiểu Khôi biến mất.

Tìm thấy Nữ Oa thì mấy người sẽ biết, bà ta là vị thần lười biếng nhất thiên hạ.

Ngô Triết Hàm và Tiểu Khôi đi rồi, Mạc Hàn lập tức kéo Manh Đới ra khỏi nhà, Tưởng Vân và Viên Vũ Trinh cũng sẽ tự giác đi theo, hai cha con Lạc Lạc và Nana ở nhà chờ tin tức. Dù sao Sưu Thần Khí cũng chỉ có một cái, cả đám người kéo nhau đi như vậy, không phải rất giống đi đòi nợ thuê sao.

Nếu Nữ Oan thích cafe, thì cứu đi đến quán cafe ngon nhất. Mặc dù, không hay đi ra ngoài uống cafe, nhưng nếu nói là ngon nhất thì không thể bỏ qua quán cafe của nữ vương Vampire.

" Kính chào quý khách. Aha, là các người à?"_La Lan thấy bọn họ liền cười rất vui vẻ.

" La Lan, lần này mấy chị đến đây không phải uống cafe, mà là tìm người. No, không phải người, là thần."_Manh Đới nói ra mục đích tới đây, để La Lan không cần đón tiếp.

" Cô nghĩ một vị thần sẽ đến quán cafe của Vampire sao?"_Nói thế nào thì bọn họ cũng thuộc về phe bóng tối, ngồi cùng một bàn với mấy vị thần lấp lánh như vậy có được không? Vị thần tiên nào mà rãnh rỗi quá vậy? La Lan đang nghi ngờ bọn họ có ý trêu chọc nàng.

" Đó là một vị thần thích uống cafe, quán của các người là quán ngon nhất mà chị từng uống qua."

La Lan thật sự không hiểu Manh Đới đang nói gì, thần tiên thích cafe? Đó là càng ngày càng có cái gì đó sai sai, thần tiên thời hiện đại đúng là không hiểu nổi.

Lúc hai người nói chuyện, Mạc Hàn đã đi một vòng trong quán cafe. Nhưng Sưu Thần Khí không có một chút phản ứng nào, nàng đang có ý định bỏ cuộc, thì đột nhiên nghe được một cô gái ngồi gần cửa sổ đang nói lung tung.

" Đúng là, cafe nơi này là ngon nhất. Nhưng làm sao đây, nếu các vị thần khác biết được mình chui vô quán cafe của Vampire chắc sẽ cười mình thúi đầu. Nhưng cafe nơi này rất ngon, rất ngon a a a~~~"

Cô gái nói xong, liền có một vầng sáng trắng bao quanh người. Sưu Thần Khí trong tay Mạc Hàn liền kêu lên, quả là quá may mắn.

" Tôi tới tìm người, Nữ Oa nương nương."_Mạc Hàn đi tới, một tay chống lên bàn nói.

" Ha ha, cô đang nói cái gì vậy?"_Cô gái quay đầu, sắc đẹp không bút mực nào có thể phác họa, chả trách năm xưa Trụ Vương lại viết thơ trêu chọc bà. Một cô gái trẻ, với khuôn mặt như hoa,khiến người khác nhìn vào chỉ có thể yêu ngay từ giây phút đầu. Vâng, người đẹp trước mắt Mạc Hàn đây, chính là nữ thần tạo ra con người.

Mặc dù Nữ Oa đang cố tình giả ngu, nhưng cái khí chất siêu phàm thoát tục đó đã bán đứng bà. Sắc đẹp của bà ngồi giữa một đám phàm nhân, đúng là quá chói rồi, giả bộ ngây thơ cũng vô dụng thôi.

" Bây giờ, giả vờ còn có ý nghĩa sao?"

" Được rồi, chính tôi."

" Em xem đi, vẫn có một vị thần đến quán cafe của Vampire uống Cafe đó."_Manh Đới nói với La Lan. Gương mặt cô bé khiếp sợ, nhưng gặp phải thứ gì đó rất ghê gớm.

----------------------00------------------

Ông anh cuồng em gái: Không phải thuộc thể loạn luân, mà là yêu thương em gái mình quá mức cho phép, ví dụ như có ai đó đụng vô em gái mình là như trời sập. ( Chị ấy nói nếu muốn biết thêm chi tiết thì xem anime D- Gray Man cũng có một ông anh y chang vậy.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro