Chương 66: Phần Sót Lại Của Linh Hồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Cậu công khai lừa gạt mọi người như vậy, có quá đáng lắm không?]

[Mình nếu không nói như vậy, mọi người sẽ tiếp tục công kích mình.]

[Nhưng đó chỉ là một cô gái, nói như vậy hơi quá đáng rồi.]

---------------000--------------------

Trần Âm là người hòa âm, phối khí rất nổi tiếng trên mạng. Có nhiều người yêu thích những bản phối âm của hắn, Phí Thẩm Nguyên là một trong những người hâm mộ cuồng si, đã dùng blog tạo ra một fanclub nhỏ, mỗi ngày dùng nó để online bình luận. Quan trọng là bọn họ lại ở cùng một thành phố, Phí Thẩm Nguyên là một cô gái rất khả ái, năng động, không biết Trần Âm đã có bạn gái, nên ra sức quyến rũ. Trần Âm cũng che giấu chuyện này, cũng không có thái độ rõ ràng, từng mở miệng nói yêu thích Phí Thẩm Nguyên, nhưng không muốn tiến thêm bước nữa.

Chuyện lén lúc quen người con gái khác, đã bị bạn gái Trần Âm phát hiện, làm ầm lên. Trần Âm thấy thế lập tức lên blog viết một bài văn giải thích, toàn bộ từ ngữ đều công kích vào Phí Thẩm Nguyên. Hắn chẳng qua chỉ là thấy Phí Thẩm Nguyên đáng yêu, chán cơm thèm phở một chút thôi. Hắn xây dựng hình ảnh của Phí Thẩm Nguyên thành kẻ thứ ba, mặt dày không biết xấu hổ. Còn nói bản thân mình rất oan uổng, đang sống vui vẻ với bạn gái, tự nhiên có người đến phá đám. Mọi người thấy vậy, liền quay sang phỉ bán, chửi rủa, nàng rơi vào trạng thái bất lực không thể làm gì.

Trên mạng xã hội toàn những kẻ ăn không ngồi rồi, không có chuyện gì làm, nhìn thấy người khác chửi nhau, cũng hùa theo chửi. Nhưng kẻ cầm đầu gây chuyện không thể biết đó là ai, không biết ai thật lòng ai giả dối. Những người có ý trí kiên định sẽ tránh qua một bên, mà từ đâu không biết cũng có những kẻ, dù không biết chuyện gì cũng hùa vào tung hô những thứ đang nổi tiếng. Vừa nghe nói có người quyến rũ thần tượng mình, liền nhào vào chửi rủa, bới móc, nguyền rủa, không cần biết ai sai ai đúng.

Dã Hứa là bạn thân của Trần Âm, hắn biết người sai là bạn mình. Là bạn tốt của nhau, Dã Hứa muốn nhắc nhở bạn mình một chút. Liền gọi video call chuẩn bị cùng Trần Âm nghiêm túc nói chuyện. Thế nhưng Trần Âm vẫn giữ thái độ như trước, sự việc đã phát triển đến mức độ này, hắn không ngu dại gì đi công khai mình sai, tự tay phá hủy hình tượng của mình.

" Chuyện đã thành ra như vậy, cậu đừng nói gì thêm nữa. Để mình và Trương Di vui vẻ sống bên nhau được không?"

" Người ta là con gái, lại bị cậu nói thành kẻ thứ ba, mặt dày. Sau này cô ấy phải làm sao? Mình nói cậu..."

Dã Hứa bỗng nhiên ngừng lại, kinh ngạc, sợ hãi nhìn chằm chằm vào máy tính. Sau lưng Trần Âm...Còn Trần Âm thì không biết chuyện gì đang xảy ra.

" Cậu làm sao vậy? Sao không nói tiếp."

" Cậu..c..ó..có người đằng sau lưng cậu.."

" Trong phòng mình làm gì có người?"

Trần Âm quay đầu nhìn thử sau lưng, trong phòng chỉ có một mình hắn. Trần Âm nhíu mày, ba mẹ hắn cũng không bất thình lình đi vào lúc này. Nếu có người mở cửa, chí ít sẽ phát ra âm thanh, Trần Âm tưởng Dã Hứa đang hù dọa mình.

Dã Hứa vẫn giữ khuôn mặt sợ hãi, trừng mắt nhìn về phía sau Trần Âm. Hắn run rẩy lấy ngón tay chỉ vào màn hình:" Nó đang đi đến chỗ cậu kìa! Cậu mau chạy đi! Nó là quỷ! MAU!!"

Trần Âm nhìn thấy vẻ mặt của Dã Hứa cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng quay đầu lại thì không nhìn thấy gì, trong phòng vẫn chỉ có một mình hắn. Nhưng khi nghe Dã Hứa nói thế, trong lòng Trần Âm có chút khẩn trương, cảm thấy sống lưng lạnh buốt, da gà nổi lên.

" Này, cậu đừng có hù dọa mình. Nói chuyện nghiêm túc đi."_Trần Âm tức giận, lớn già đầu còn chơi mấy trò chơi con nít như vậy, vui sao?

" Thật đó..là thật..nó đang tiến gần lại chỗ cậu."

Dã Hứa vẫn khăng khăng nói như vậy, Trần Âm căng thẳng quay đầu thêm một lần nữa. Vẫn không có ai.

" Đồ** bầm...."_Trần Âm quay đầu trở lại màn hình máy tính, muốn chửi Dã Hứa một trận. Nhưng đột nhiên sợ hãi nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, vì gọi video call nên có thể nhìn thấy phía sau mình. Lúc này, sau lưng Trần Âm có một bóng người đang đứng, tóc tai bò xù, nhìn không ra hình dạng, cái bóng đang đứng phía bên tay trái của Trần Âm. Nhìn từ bên ngoài thì không thấy gì cả, nhưng khi nhìn qua video call lại thu được hình ảnh rất rõ ràng.

Con người khi không nhìn thấy mối nguy hiểm, đang uy hiếm mình, sẽ nổi sinh tâm lý sợ hãi. Trần Âm cũng vậy, hắn muốn đứng lên rời khỏi chỗ ngồi, như không thể nhúc nhích.

" Con m* n*! Cậu làm gì vậy, mau rời khỏi chỗ đó! Nhanh đi!!"_Dã Hứa nhìn thẳng vào màn hình máy tính hét to, hắn nhìn thấy con quỷ đang đưa tay chậm rãi đặt ngay cổ Trần Âm.

" Mì..nh..không..nhúc nhích được."_Trần Âm sợ hãi, khóc rống lên.

Trần Âm không thể làm gì được, chỉ có thể trơ mắt nhìn chằm vào màn hình phản chiếu hình ảnh, của con quỷ đang dùng dôi bàn tay trắng xám đưa đến cổ mình, Trần Âm muốn kêu gào nhưng không thể phát ra tiếng.

Phía bên khi, Dã Hứa chỉ nhìn thấy màn hình máy tính một màu xanh đục lập lòe. Sau đó, màn hình video call bị bao phủ bởi một vết máu lớn, đang từ trên cao chảy xuống nhuộm đầy màn hình video.

Gần đây Mạnh Nguyệt nhận được rất nhiều vụ tự sát, phiền muốn chết. Trên mạng lại có một đám người tung tin tức bậy bạ, xem ra chuyện này càng ngày càng lớn. Mạnh Nguyệt không còn kiên nhẫn, dập tắt điếu thuốc đã tàn trong tay, chuẩn bị châm thêm một điếu khác. Em gái Lý Vũ Kỳ liền giật lấy điếu thuốc ra khỏi miệng ông anh.

" Lại có thêm một vụ án tự sát."

"........##33#3"

Người báo án chính là Dã Hứa, người chết là bạn thân của hắn. Khẩu cung Dã Hứa cung cấp cho cảnh sát, nói lúc hắn đang gọi video call với nạn nhân, tận mắt nhìn thấy bạn mình bị giết hại.

" Cậu ấy không phải tự sát, tôi tận mắt nhìn thấy cậu ấy bị giết. Là bị quỷ giết,, nhất định là 'Linh hồn Internet', nhất định là nó! Tôi muốn khuyên cậu ấy đừng nói năng bậy bạ. Thì ra chuyện ''Linh hồn internet' là có thật."_Dã Hứa đang trong trạng thái vô cùng kích động, nếu như người nghe thấy hắn kể, sẽ cho là hắn đang nói khùng nói điên. Nhưng Mạnh Nguyệt thì tin những gì hắn nói.

Lúc Dã Hứa chạy ra khỏi nhà, đã lập tức đi báo án, rồi lái xe đến nhà Trần Âm. Chạy vội lên phòng Trần Âm, cửa bị khóa trái, ít phút sau cảnh sát tới mới có thể cạy cửa đi vào. Vào đến nơi thì thấy Trần Âm đã chết nằm gục trên bàn máy tình, lần này không phải là dùng dao trái cây đâm xuyên cổ họng, mà là hắn dùng tay siết cổ tự vẫn. Suy luận thiếu logic, khiến người khác buồn cười, có ai ngu ngốc tự bóp cổ mình cho đến chết? Lần này còn để người khác nhìn thấy toàn bộ quá trình vụ án, rõ ràng là muốn khiêu khích.

Nhìn theo góc độ khoa học để giải thích, thì Trần Âm xác thực đã bị giết. Như có nhiều thứ, khoa học còn không thể giải thích được một cách logic.

" Lần này là muốn khiêu chiến với chúng ta sao? Không , là đang cảnh cáo tất cả mọi người."_Mạnh Nguyệt cảm thấy khó chịu, cầm lấy điếu thuốc kéo dài một hơi.

" Chỉ cần chịu khó lên mạng, ta sẽ cập nhật được một lượng thông tin rất lớn. Sát nhân biết được rất nhiều chuyện, mục tiêu giết người rất rõ ràng."_Lý Vũ Kỳ bình tĩnh phân tích.

" Nhưng đã dùng đủ mọi cách vẫn không moi ra được nó."

" Nhất định 'Linh hồn internet' làm, tôi trước đây không tin trên đời này có ma quỷ, nhưng ngày hôm qua tôi đã tận mắt chứng kiến. Đúng rồi, trên mạng có một blog đề cập đến những chuyện 'Linh hồn internet', cũng đo chính blog đó cập nhật sự kiện này đầu tiên."_Dã Hứa nghe hai vị cảnh sát nói chuyện, liền cảm giác họ không giống cảnh sát bình thường, lập tức nói cho họ biết những gì mình biết cho họ. Mặc dù lần này, bạn thân nhất của hắn Trần Âm làm chuyện hơi quá đáng, nhưng đến mức phải trả giá bằng cái chết. Ngoài ra Dã Hứa cũng muốn ngăn cản những vụ thảm án tiếp theo, nhờ bọn họ xử lý nhanh.

" Blog 'Linh hồn internet'? Thú vị, trắng trợn chưa từng thấy."_Mạnh Nguyệt cười cợt.

" Mặc kệ, cái blog đó là do quỷ hay người tạo ra. Chỉ cần tìm được kẻ đứng sau lưng, thì mọi chuyện liền dễ dàng."_Lý Vũ Kỳ nói, trong đầu liền nghĩ đến một vài người nào đó. Quả nhiên, vẫn phải nhờ họ giúp đỡ:" Cao thủ IT, truy tìm một địa chỉ IP không khó."

" Liền biết em sẽ nghĩ vậy."

" Là công việc."

Hai anh em cảnh sát lập tức đi đến nhà Mạc Hàn, người mở cửa là Manh Đới, nhìn thấy hai người họ, liền muốn giả bộ không quen. Nhưng quen biết nhau một thời gian dài, ngoài công việc vô tình đụng mặt khi đi công tác, thì hai người này không rãnh rỗi gì, mà chạy đến nhà Mạc Hàn tán dóc. Nghĩ lại, những gần đây có nhiều vụ tự sát liên tục, liền hiểu họ đến đây làm gì.

" Các người giải quyết không nổi, nên muốn tìm Hàn Hàn nhà ta giúp đỡ sao?"_Sống chung với Mạc Hàn, giọng điệu của Manh Đới ngày càng trở nên khó nghe.

" Tôi đến tìm Lạc Lạc."_Lý Vũ Kỳ trả lời, Manh Đới lập tức á khẩu.

" Ồ, nữ cảnh sát đại mỹ nhân không tới tìm tỷ tỷ, lại đi tìm thằng em này sao? Đừng nói chị dời mục tiêu sang tôi nha. Tôi chỉ thích con gái dịu dàng thôi."_Lạc Lạc đứng sau lưng Manh Đới, nghe thấy xông lên trước, mặt tỏ vẻ ngạc nhiên. Nhưng việc trêu chọc này, xém nữa là Lạc Lạc một cái mạng, nói ta sao? Loại người thường im lặng, thích bạo lực, mà lại là cảnh sát nữa, muốn được yêu thích, khó à nha!

" Các ngươi có lẽ biết, dạo gần đây có một blog đăng tin 'Linh hồn internet' gây ra những vụ án tự sát. Tôi muốn nhờ cậu truy tìm địa chỉ IP."_Lý Vũ Kỳ cố gắng nhẫn nhịn, quay mặt sang nói chuyện với Lạc Lạc.

" Blog 'Linh hồn internet'? ÁI chà! Xem ra chị đáng giá thấp sự thông minh của tôi quá nhỉ. Tại sao phải đợi đến lúc mấy người tới, tôi đây đã điều tra xông rồi."_Lạc Lạc định nói ra kết quả, nhưng lập tức ngừng lại.

" Kết quả?"_Lý Vũ Kỳ nói dùm luôn hai từ này, đây là cách nàng thường dùng để tra hỏi tội phạm. Nàng ghét nhất loại người, đang nói giữa chừng thì dừng lại.

" Có kết quả thì ở nhà làm gì ?Không tìm thấy được."_Lạc Lạc nhún vai nói.

" Cậu không phải là cao thủ IT sao? Lúc nào cũng nói không có gì là không tìm ra. Chỉ một cái IP cũng không tra được."_Mạnh Nguyệt cảm thấy bọn họ không chịu cung cấp tin tức, giọng điệu khiêu khích châm biếm. Cao thủ trong sở cảnh sát không thiếu, chỉ là bọn họ thuộc 'đội điều tr những vụ án đặc biệt', luôn làm việc độc lập. So với những người trong sở cảnh sát, bọn họ thân thuộc với Lạc Lạc hơn.

" Tôi có thể làm chứng Lạc Lạc chẳng tìm thấy thứ gì cả, nếu nhưng tìm thấy tôi đã chạy đến đó truy tìm manh mối rồi. Có lẽ lần này, đúng là do 'Linh hồn internet' quấy phá, bởi vì cái blog đó không có địa chỉ IP. Còn nữa, cảnh sát các người cũng đi tìm hacker sao?"_Manh Đới cảm thấy vui vẻ, giọng nói pha lẫn một chút giấm.

" Chỉ cần có thể phá án, tìm ai chẳng được."

" Nghe tôi nói, tôi đã hacker vào dữ liệu của cảnh sát. Đem tất cả tài liệu gửi cho Lão Ngũ rồi, để cậu ấy phân tích, có lẽ sẽ tìm ra rất nhanh."_Lạc Lạc cười gian, đập tay với Manh Đới.

" Tôi xem như chưa nghe gì."_Mạnh Nguyệt cũng không phải cảnh sát chân chính, tội phạm hắn tiếp xúc đa số toàn là ác quỷ. Trước đây công việc tương đối dễ dàng, nhưng bây giờ thì quá phiền phức. Kêu Mạnh Nguyệt chạy đi lật hồ sơ từng người để phân tích, thà hắn nghĩ việc luôn cho rồi. Hiện tại, có người chịu làm, muốn cũng không được, cái hắn muốn là nhanh chon1ng bắn vỡ đầu cái linh hồn ma quỷ kia.

" Không cần biết mấy người dùng cách gì, tốt nhất là giải quyết nhanh lên. Đừng cản trở tôi chuyện làm ăn của tôi."_Mạc Hàn từ trên lầu đi xuống, cao ngạo liếc nhìn mọi người. Nàng không muốn chuyện làm ăn trở nên cứ nhắc như vậy, kiếm tiền nhiều được cái gì, mất tự do.

---------------------------000------------------------

Ở một nơi khác, Lão Ngũ đang ngồi trước màn hình máy tính. Nhìn một đống tài liệu Lạc lạc gửi qua, ngửa mặt than trời.

" Lần này chắc phát điên mất thôi, nhiều như vậy muốn em tìm cái gì đây??? Em không muốn nhìn thấy hình ảnh người chết, ai tới cứu tôi với!!!"

Lão Ngũ nằm đè lên bàn phím, hắn không nhìn thấy những hồ sơ đang hiển thị trên màn hình lóe sáng. Ngay sau đó, có một phần hồ sơ đang từ từ bị xóa bỏ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro