đoản 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yêu thương tôi trao liệu người còn nhớ
Người đi rồi bỏ lại tôi như kẻ tôi tớ của nỗi đau
Tại sao khi bênh nhau người lại lừa dối
Để rồi hai đứa hai đường mang theo dây trối của tổn thương
Lúc trước tương tư rồi yêu nhau thắm thiết
Để rồi tình yêu theo năm tháng phai mờ
Người vội trách tôi rồi người đi trong tâm tư đã buông bỏ nỗi lòng
Nỗi đau cứ chồng chất lên đau, vết thương cứ bị cứa dần sâu
Giờ đây với tôi đâu đâu cũng là bóng tối
Nó trối tôi lại và dắt tôi đi quanh quẩn trong kí ức chỉ có người
Nhiều lúc tôi chỉ muốn kết thúc cuộc sống để quên đi niềm đau
Nhưng tại sao người lại cứu và gieo tôi hy vọng
Gieo cái hy vọng rằng chúng ta lại như xưa
Cuộc sống này đẩy đưa và Trái Đất này tròn
Tôi trốn khỏi  quê hương đi về nơi đất lạ
Tôi vẫn gặp lại người là người con gái tôi yêu
Phải chăng ông trời không muốn tôi quên đi cô ấy và quên đi nỗi đau
Tôi làm gì sai để ông trời ghét bỏ để tôi gặp lại người
Gặp lại cô gái tôi yêu đi bên một người khác
Có lẽ là tôi sai khi yêu cô ấy quá nhiều và trao hết yêu thương
Để giờ khó quên và có lẽ chẳng thể yêu thêm một người
Sau bao năm ròng tôi luôn trốn chạy
Trốn chạy để quên và để thôi yêu người
Nhưng ai biết trước người lại tìm đến tôi
Cô ấy đưa tôi tấm thiệp hồng đỏ thắm
Tôi nghe tim tôi từng đợt nhói và từng vết dao cứ cứa vào tim
Thôi rồi tôi thấy mình không đứng vững nữa
Tôi thấy sụp đổ khi trong thiệp cưới im rõ tên người và người ta
Cả thế giới này như đang bỏ mặc tôi bỏ mặc một con người nhỏ bé
Tôi chưa từng hiểu cũng chưa từng được biết
Tại sao người lại muốn tôi đau và dằn vặt tôi nhìu như thế
Có lẽ đợi tôi đau nên ông trời giờ mới rũ lòng thương
Tôi sắp đi rồi đi một nơi thật xa vào ngày cuối hè và đầu thu tháng 8
Người lại đến tìm tôi vào những ngày tôi sắp phải đi
Người nói gì đó tôi không nghe được rõ
Nhưng có lẽ là đang nói về người chị sinh đôi đầy tội lỗi của tôi
Cô ấy nhầm rồi tôi là Minh Anh, không phải Thùy Anh người được yêu thương
Tôi và chị là sinh đôi, hai gương mặt giống nhau nhưng tính cách thì không
Nhưng tôi không hiểu tại sao ba mẹ ghét bỏ tôi và thương yêu chị ấy
Đến Minh Phương cũng chưa từng nhìn đến tôi mà chỉ yêu chị
Chỉ có cô ấy, cô ấy Hoàng Thiên Vy thương tôi nhưng sao giờ lại vậy
Lại ghét bỏ tôi và nói những lời khiến tôi đau đớn
Cô ấy còn đám cưới với chị tôi người được yêu thương cả thanh xuân
Có lẽ cả cuộc đời tôi không xứng nhận yêu thương
Tất cả chỉ dừng lại khi mẹ tôi vào và gọi tôi là Minh Anh
Bà đến làm gì, bà đến để chỉ trích tôi cứ đeo bám Thiên Vy làm chị tôi khổ
Thế giới này bỏ rơi tôi, quên mang cho tôi yêu thương từ khi chào đời
Có lẽ tôi nên từ bỏ thế giới này trước khi nó thật sự vứt tôi như rác
Lặng lẽ rút ống thở tôi từ bỏ cuộc đời
Phút cuối tôi thấy mẹ sững người còn cô ấy đôi mắt vẫn lạnh như băng
Cô ấy nhìn tôi nhưng không cho chút thương hại
Tôi sai rồi khi yêu cô ấy điên cuồng không lối thoát
Tôi nhẹ quá và vẫn muốn nói rằng tôi yêu Thiên Vy
Là nửa yêu nửa hận.




Tất cả kết thúc sao vòng vây yêu hận

--------------------**END**------------------------
Yuu: thật sự tui cũng không biết  tui đang viết thể loại gì nữa -.-
Có đọc thì ném gì ném nha tui nhận hết 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro