Chương 26: Nhẫn nhịn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra cũng không có gì bất thường, nhưng dạo gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, nên Tống Chân quên béng đi mất.

Omega bị đánh dấu khi mới vừa phân hóa sẽ có kỳ mẫn cảm dài hơn bình thường.

Ở kỳ mẫn cảm, Pheromone sẽ tự tiết ra không kiểm soát, lúc đầu chuyện này làm Tống Chân rất phiền não, lúc sau thì đã có Trúc Tuế đánh dấu tạm thời...

Sau khi hai người kết hôn, việc đánh dấu tạm thời cũng nhiều lên.

Thậm chí thời điểm nàng thường xuyên mất ngủ, Trúc Tuế sẽ bất thình lình cắn một cái, Pheromone mát lạnh sẽ làm bạn cùng đi vào giấc ngủ với nàng, đây đã thành thói quen.

Nhưng sau khi phòng thí nghiệm phụ bị loại bỏ... kỳ mẫn cảm đã kết thúc, từ ngày đó đến bây giờ, đã qua bao lâu Tống Chân cũng không nhớ rõ.

Trong ký ức, Tống Chân chỉ mơ hồ nhớ hình như Trúc Tuế đã từng nhắc qua chuyện này, nhưng lúc đó đầu óc nàng chỉ toàn là dự án, hoàn toàn không suy xét đến việc sau khi kỳ mẫn cảm kết thúc, thì kỳ động tình đầu tiên cũng sẽ nhanh chóng tới theo.

A và O đều có kỳ động tình, nhưng Alpha dễ khống chế hơn rất nhiều, chỉ cần chú ý một chút, kỳ động tình sẽ nhanh chóng trôi qua.

Kỳ động tình của Omega thì khó giải quyết hơn.

Nhưng cũng chỉ là khó giải quyết hơn so với Alpha mà thôi, giới tính ABO đã tồn tại từ rất lâu về trước, con người cũng sẽ không giống với động vật.

Omega thông thường sẽ xin nghỉ phép ở nhà, thứ nhất, là bởi vì họ không thể kiểm soát được Phermone, thứ hai là bởi vì A có thể đeo vòng ức chế, vốn dĩ O cũng có thể đeo vòng ức chế, nhưng những năm gần đây tỉ lệ sinh giảm sút, đại bộ phận O chưa lập gia đình không dám đeo, bởi vì sợ ảnh hưởng đến cơ thể, ảnh hưởng đến khả năng sinh sản.

Tuy rằng nghe có vẻ mê tín, nhưng Tống Chân cũng có thể hiểu được.

Và điều cuối cùng, cũng quan trọng nhất là do tình trạng thân thể, cơ thể của họ sẽ liên tục rơi vào trạng thái sốt nhẹ, thêm nữa...

Đặc biệt đối với những Omega từng bị đánh dấu như nàng, sẽ sinh ra khát vọng muốn A đã đánh dấu mình tiến thêm một bước nữa...

Cũng may kỳ động tình chỉ kéo dài ba ngày, đại bộ phận AO là một năm một lần, một số ít khác thì nhiều nhất cũng chỉ hai lần một năm.

Có vết đánh dấu tạm thời, Trúc Tuế nói ngửi được mùi Pheromone của nàng, tuyệt đối không có khả năng ngửi sai.

Tống Chân nhận ra xong, cả người đều phát ngốc, ván bài dở dang còn lại đều là Trúc Tuế cầm tay nàng đánh dùm, người ngoài nhìn qua, muốn bao nhiêu mờ ám có bấy nhiêu mờ ám, nhưng kỳ thật trong đầu óc Tống Chân lúc ấy chỉ có mờ mịt.

"Ha ha, thắng rồi". Trúc Tuế nhếch môi cười rộ lên.

Âm thanh kết thúc nhẹ nhàng, không chút để ý thể hiện niềm vui.

Ba Omega đối diện vẻ mặt uể oải, biểu thị cảm thấy thật bất lực, lại thua Trúc nhị.

Trước kia cô tự mình đánh, thua thì không nói, bây giờ chỉ là hỗ trợ người ta đánh, cũng không thắng được, không lẽ là do kỹ thuật của bọn họ kém sao!

Xét về chỉ số thông minh, tất cả mọi người đều không chênh lệch nhau là mấy, cũng không có ai là B, thật là... Khuôn mặt tươi cười của Trúc nhị thật làm người ta tức giận.

Trúc Tuế lần nữa đặt tay lên vai Tống Chân, vẫn cười đáng ghét như cũ, "Mấy lần thua trước cứ tính cho tôi, nhưng lần này thắng rồi, có thể buông tha cho cô Tống không?"

Mấy người đối diện còn chưa trả lời, Trúc Tuế lại nói, "Hay là, mọi người còn muốn tôi tiếp tục hỗ trợ cô Tống thêm mấy ván nữa?"

Muốn sao?... Đương nhiên là không muốn!

Thật vất vả mới thắng được tiền của Trúc Tuế, mọi người sôi nổi tỏ vẻ buông tha, để Trúc Tuế đưa Tống Chân đi.

Đùa sao, bọn họ không ai muốn lần nữa trải qua cảm giác thua liên tiếp khi chơi bài với Trúc Tuế đâu.

Đặc biệt là ván vừa rồi, Trúc nhị cũng chỉ đánh mấy lá, còn lại đều do Tống Chân ra bài, như vậy cũng thắng được?!

Thật quá lợi hại!

Yêu quái, tự chơi một mình đi!!

Trúc Tuế nắm cổ tay Tống Chân, nửa ôm lấy nàng, kéo nàng ra khỏi chỗ ngồi.

Tống Chân dãy dụa vài cái nhưng không thoát được, bị Trúc Tuế nhẹ nhàng bắt đi, mọi người cũng không giữ lại, dễ dàng đạt được mục đích rời khỏi bàn.

Chờ ra khỏi đó, Trúc Tuế phát hiện tống Chân có chút khác thường, sửng sốt thăm dò gọi thử, "Chị?"

Tống Chân hoàn hồn.

Trúc Tuế hình như có thuật đọc tâm, mới nói được mấy chữ đã hiểu ra.

Hiểu xong, lại nở nụ cười.

"Chị không cần lo lắng, kỳ động tình đầu tiên sau khi phân hóa rất ngắn, cũng không giống như bình thường".

Thấy ánh mắt Tống Chân ngơ ngác, Trúc Tuế hỏi lại, "Chị không biết sao?"

"Chị... Chị nên biết sao?" Tống Chân đúng là có chút không rõ, chuyện này quá chi tiết, cái nàng nghiên cứu cũng là những vấn đề trong thời gian mang thai của Omega, chứ không phải nghiên cứu về đời sống sinh hoạt của AO như thế nào!

Trúc Tuế thực sự cúi đầu cười rộ lên, phổ cập kiến thức khoa học cho Tống Chân, nói: "Sau khi phân hóa tuyến thể sẽ có những biến đổi nhất định, kỳ mẫn cảm nằm trong quá trình biến đổi, kỳ động tình đầu tiên cũng vậy, chờ sau khi hoàn tất quá trình này, lúc đó chị sẽ được coi là một Omega trưởng thành hoàn toàn".

"Hơn nữa lần trước kỳ mẫn cảm của chị kéo dài như vậy, đây được công nhận là điều kiện tốt nhất để trải qua kỳ động tình".

Tống Chân một lúc mới nhận ra, tìm điện thoại.

Nàng tra được bài đăng của bệnh viện có thẩm quyền nhất, đúng là sự thật, bài đăng sử dụng khá nhiều thuật ngữ chuyên ngành, nhưng khi phiên dịch ra, thì chính là những thứ Trúc Tuế đã nói.

"Cho nên chị đừng quá lo lắng, chỉ có một chút khó chịu thôi".

Dừng một chút, cô dán gần sát bên tai Tống Chân nói, "Cảm giác chị cảm nhận được trong đêm phân hóa đó, mới chính là cảm giác khó chịu nhất trong kỳ động tình".

"Nhưng mà nếu đã đến kỳ động tình, thì mấy ngày tiếp theo chị vẫn nên xin nghỉ ở nhà đi".

"Còn hiện tại... Chúng ta sẽ tìm một phòng cho khách, em giúp chị xử lý trước một chút".

Căn biệt thự này là của gia đình Trúc Nghi, Trúc Tuế đã tới đây vài lần, cũng coi như là quen đường biết lối, cô dẫn theo Tống Chân rẽ trái rẽ phải, không lâu sau đó đã tìm được một phòng trống dành cho khách, hơn nữa còn cách đám người trong bữa tiệc rất xa.

Nút bật hệ thống thông gió để ở một góc khuất, sau khi Trúc Tuế tìm được, lập tức mở lên, lại nhanh nhẹn đóng chặt cửa sổ lại, rèm cửa cũng kéo xuống, miễn cho mấy người bên ngoài nhìn thấy bọn họ.

Làm xong hết thảy, Trúc Tuế phủi phủi tay, "Ok, chúng ta đánh dấu tạm thời thêm lần nữa thôi".

*

Tuy nhiên, mọi thứ lại không được như mong đợi của Trúc Tuế.

Tống Chân vẫn liên tục phát ra Pheromone, qua một lúc, cơ thể cũng bắt đầu lên cơn sốt nhẹ.

Trúc Tuế đã đánh dấu tạm thời Tống Chân thêm lần nữa, nhưng vẫn không thể lấn át được Pheromone của Omega.

Mùi hương cam quýt nhàn nhạt không chỉ có ở tuyến thể mà đã trải rộng ra toàn thân.

Rất nhạt, nhưng là của Omega cấp S, cho dù chỉ là một lượng cực nhỏ cũng đủ để làm cho các Alpha cấp thấp khác điên cuồng.

Đúng vậy, Pheromone trải rộng toàn thân, nhưng ở tuyến thể vẫn có độ dày cao nhất, cũng chỉ có tuyến thể mới có thể phát ra Pheromone, tình huống trên cơ thể cũng phát ra Pheromone thế này chỉ có ở kỳ động tình mới có.

"Làm sao bây giờ, làm sao chúng ta đi khỏi đây được?" Tống Chân bị Trúc Tuế đánh dấu tạm thời xong, sờ sờ cổ, cũng không khá hơn được là bao.

Ánh mắt Trúc Tuế hơi trầm xuống, nói thầm, "Chẳng lẽ là bởi vì gần đây chị tiếp xúc với Pheromone của em quá nhiều?"

Omega tiếp xúc với Pheromone của bạn lữ càng thường xuyên, cơ thể giống như cũng sẽ biết được, nên phản ứng động tình sẽ càng mãnh liệt.

Ý thức của Tống Chân đã có chút tan rã, trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh, "Không được, chúng ta cần phải ra khỏi đây ngay, nếu không..."

Trúc Tuế biết nàng lo lắng điều gì, lo lắng về sau mùi Pheromone sẽ càng nồng đậm hơn, đến lúc đó có muốn đi cũng không đi được.

Lúc ấy, cho dù khách khứa không biết, cũng sẽ không có cách nào che giấu được Vinh gia.

Tống Chân không muốn như vậy.

Trúc Tuế cũng không muốn, cô rất tận hưởng cảm giác độc chiếm Tống Chân.

Đây là bản tính thâm căn cố đế, là thói hư tật xấu, là niềm vui sướng thầm kín của Alpha.

Đương nhiên, với tiền đề là ở Tống Chân muốn che giấu, nếu Tống Chân muốn công bố, cô cũng sẽ không từ chối.

Bởi vì tuy rằng sung sướng, nhưng cô còn chưa có mất trí, cũng biết lúc nào thì nên tận hưởng lạc thú, lúc nào thì không.

"Chị chắc chứ?"

"Chắc chắn, chị, chị phải đi, chị cảm giác có gì đó không đúng lắm, nếu đợi thêm một lát nữa sẽ..."

Trầm ngâm một lát, Trúc Tuế: "Thật ra em có biết một biện pháp, chỉ là, em sợ chị..."

"Em nói đi." Tống Chân chỉ có thể chấp nhận.

Trúc Tuế: "Chị cũng biết, Pheromone trong nước bọt của AO cũng có năng lực kiểm soát rất mạnh, còn Pheromone trên thân thể tự phát ra thì lại rất yếu, mùi Pheromone trên cơ thể cũng chỉ chủ yếu đến từ... Vài bộ phận nhạy cảm, cho nên..."

Trúc Tuế đưa ngón tay cái ngậm vào miệng... Sau đó ở ngay trước mắt Tống Chân, bôi nước bọt có chứa Pheromone lên môi nàng.

Tống Chân ngẩn người, sau đó 'bùm', mặt đỏ bừng.

Ý của Trúc Tuế là phải dùng Pheromone của cô hoàn toàn bao bọc nàng, cho nên cô mới bôi Pheromone lên môi nàng... Chỉ là...

"Chỉ, chỉ có biện pháp này thôi sao?"

Tống Chân biết rõ cố hỏi.

Trúc Tuế nhìn nàng, không nói lời nào, đáp án rất rõ ràng.

Im lặng rất lâu, cảm giác được bản thân ngày càng khó chịu, Tống Chân cuối cùng cũng gật đầu, đồng ý.

Trúc Tuế vươn tay muốn ôm nàng, Tống Chân đột nhiên run lên, có chút sợ hãi, không khỏi rụt người lại.

Trúc Tuế ôm Tống Chân, cũng có chút bị ảnh hưởng bởi Pheromone của nàng, đột nhiên ghé vào bên tai nàng hỏi, "Chị, ở phương diện này, chị hẳn vẫn là tờ giấy trắng đúng không?"

Tống Chân sửng sốt.

Trúc Tuế hôn hôn lên gò má nàng, nói tiếp: "Chị không sống trong một gia đình AO, nên chị chắc chắn không biết, A và O ở chung với nhau càng lâu, chịu ảnh hưởng của Pheromone càng nhiều, sẽ phân hóa càng sớm, loại gia đình như bọn em, không có người nào phân hóa ở tuổi hai mươi trở lên, nhưng năm nay chị 24 tuổi... Nếu chị cùng tiến sĩ Trình... Chị hẳn là đã sớm phân hóa..."

"Em nói có đúng không?"

Tống Chân trầm mặc.

Trúc Tuế cười rộ lên, hơi ấm trầm thấp phất qua gò má, phát ngứa, "Yên tâm, em sẽ không làm cho chị cảm thấy khó chịu".

Sau đó Tống Chân nhìn thấy... Đầu ngón tay nàng bị Trúc Tuế ngậm lấy, bôi Pheromone lên...

Tiếp theo Trúc Tuế nắm chặt cổ tay nàng...

Cho ngón tay dính Pheromone của Alpha vào trong áo...

"Chị, chị đừng run tay nữa, phải bôi đều thì mới có thể che mùi đi được!"

Thời gian trôi qua, quá mức tra tấn... Tống Chân cắn môi không được nữa, mở miệng ra, nhưng mà giây tiếp theo, Trúc Tuế đã cúi mặt hôn lên môi nàng.

Hôn thật sâu, thật dài... Như muốn nuốt những âm tiết mất khống chế của nàng vào.
_______________________

Nếu tui khum lầm thì hình như cái câu 'ở phương diện này chị vẫn là tờ giấy trắng' có nghĩa là Tống với tiến sĩ Trình kia lúc yêu nhau vẫn chưa làm gì đúng không nhỉ :')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro