[Tiểu thiên sứ của idol][14] Yes, I do

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Anh Lạc mặt vô cảm nhìn ba người té xuống đất.

"Nói đi, chuyện gì xảy ra" Ngữ khí của Ngụy tỷ để cho ngươi biết cái gì gọi là tháng chạp trời đông giá rét.

"Ai zô ui..." Tổ ba người chui tủ đứng dậy làm bộ đặc biệt đau xoa xoa mông, trong đầu nhanh chóng suy tính nói sao cho tròn.

"Xảy ra chuyện gì?" Không sớm không muộn lại vào đúng lúc này, Ngụy tỷ tỷ và Thục Thận đều nghe được gian phòng này có động tĩnh lớn, tới xem tình huống.

"Đây... Đây là chuyện gì xảy ra?" Ngụy tỷ tỷ có chút không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt, mặt mờ mịt. "Ninh Hinh Nhi, bảo sao chị đi tắm cả nửa ngày như vậy, hóa ra là đến tắm trong phòng em dâu". Ngụy tỷ tỷ cũng có thời điểm nổi giận.

"A... A Mãn em nghe tôi giải thích nha, tôi đây không phải là muốn tới dạy dỗ quy củ một chút cho em dâu mới vào cửa sao, kết quả... Đúng! Chính là do cô ta! Đều do cô ta! Kết quả Tô Tĩnh Hảo tự dưng tới! Tôi không muốn bị cô ta bắt gặp hơn nửa đêm đến giáo huấn em dâu, cho nên mới trốn". Quế Phân Nhi vẫn không muốn thừa nhận mình kỳ thực là sợ bị A Mãn phạt làm việc nhà.

"Vậy em giải thích xem tại xao nại ở bên đây?" Thục Thận xổ một ngụm tiếng phổ thông không tiêu chuẩn giọng Hồng Kông, nhìn chòng chọc Tô Tĩnh Hảo, nhìn cho Tô Tĩnh Hảo sợ hãi không ngừng, luôn cảm giác cổ mình lành lạnh.

"Kỳ thực, em là tới nói với Dung Âm, em muốn một lòng một dạ cùng chị cùng một chỗ, em và nàng kết thúc" Tô Tĩnh Hảo ném thâm tình.jpg, nhằm mưu toan cảm động Thục Thận.

"Kết thúc? Excuse me? Các ngươi từng bắt đầu sao? Tô Thuần Thuần ngươi đừng có giỡn mặt ta" Ngụy tỷ một lời trúng đích.

"Đúng! Không sai! Chúng ta trước nay chưa từng bắt đầu! Cho nên ta lần này tới chính là đến nói với nàng, chúng ta về sau không thể nào!" Tô Móng Heo mặt kiên định đáp lời Ngụy Anh Lạc, tựa như quên tuốt ban nãy trước khi vào tủ quần áo nàng không phải nói như vậy.

Ngụy tỷ liếc mắt khinh bỉ, điểm tiểu tính tình kia của Tô Tĩnh Hảo nàng rõ ràng, thậm chí còn có thể đoán được ban nãy Tô Tĩnh Hảo nói gì. Bất quá nàng cũng không nói lời nào, Tô Tĩnh Hảo muốn nói như vậy thì để cho nói đi, chờ Tô Tĩnh Hảo dỗ cho được vị nhà mình, Dung Âm cũng không cần luôn luôn bị ngấp nghé nữa.

Trầm Bích dự định thừa dịp tình huống hỗn loạn vội vàng chuồn, nhưng lại bị Ngụy tỷ một phen túm chặt bả vai.

"Vị bằng hữu này, gõ cửa sướng tay liền muốn đi sao "

"Nếu không thì muốn sao?" Trầm Bích giả vờ trấn định.

"Trước giải thích một chút, Dung Âm của chúng ta từ lúc nào có thêm một em gái ngoan như ngươi a?"

"A... Kỳ thực ở trong lòng em, đã sớm xem Dung Âm tỷ tỷ như chị ruột a. Dung Âm tỷ tỷ, làm chị nuôi em có được không ~" Ánh mắt Trầm Bích lóe sao nhỏ. "Thân là người nhà mẹ đẻ, nếu Anh Lạc ức hiếp chị, em thay chị xuất đầu!"

Tiểu thiên sứ Dung Âm thận trọng nhìn Ngụy tỷ một cái, khẽ gật đầu.

"Ừ, được "

"Hừ, ngươi có ý gì, nhận thì nhận đi, còn nói ta ức hiếp Dung Âm? Ta nói cho ngươi biết đó là không thể nào, cả đời này cũng không thể nào!" Ngụy tỷ khoanh tay "Hơn nữa ngươi muốn nhận tỷ tỷ, đã được ta đồng ý chưa?"

"Vậy tỷ phu muốn như thế nào mới đồng ý?" Trầm Bích vô cùng thức thời hạ đĩa mồi.

"Hả?" Một tiếng tỷ phu kêu Ngụy tỷ sửng sốt, chiêu này làm sao tiếp? Hơn nữa được kêu tỷ phu bỗng dưng có chút thoải mái là chuyện gì xảy ra?

"Tỷ phu đừng làm khó em nha ~" Trầm Bích cố ý bày bộ dáng đáng thương.

"Hừm... Dĩ nhiên sẽ không, nể tình ngươi thành tâm như vậy, bổn tỷ phu cho phép" Ngụy tỷ hiện tại có chút hiểu được Cao Quế Phân.

Tỷ phu thật Quế Phân Nhi ở bên cạnh sợ bị Ngụy tỷ hỏi thăm, thấy khe hở liền cắm châm nói.

"Ai ya, là giờ nào rồi, nếu đã là hiểu lầm, tất cả mọi người giải tán đi, về sớm nghỉ ngơi a!"

"Đúng vậy, tất cả giải tán đi!" Tô Tĩnh Hảo chột dạ vội vàng kéo Thục Thận rời khỏi.

Trong phòng chỉ còn lại hai người Ngụy Anh Lạc cùng Phú Sát Dung Âm.

Dung Âm lấy ra một chiếc khăn tay, chính là cái Ngụy Anh Lạc tặng nàng, cái nàng cầm đi lau nước mắt cho Trầm Bích.

"Anh Lạc, ta biết lỗi rồi, về sau sẽ không đem đồ vật ngươi tặng ta đưa cho người khác nữa" Tiểu thiên sứ vẫn là thiên sứ nhỏ mềm mềm nhuyễn nhuyễn.

"Dung Âm, chị không ở cả nửa ngày, em đã cẩn thận suy nghĩ một chút" Ngụy tỷ mặt nghiêm túc đỡ Dung Âm ngồi lên trên giường.

"Hôm nay phát sinh chuyện như vậy, kỳ thực đều là bởi vì, giữa chúng ta tín nhiệm còn chưa đủ. Em ngẫm lại bản thân một chút, giống như xế chiều hôm nay, bởi vì quá quan tâm chị, ngược lại tranh cãi hơi vô lý. Em tin đôi lúc chị cũng có tâm tình giống như em, cho nên" Ngụy tỷ dừng một chút, từ từ kiên định nói "Về sau, em sẽ cho chị tất cả cảm giác an toàn em có thể cho, cũng sẽ dùng hết toàn lực cho chị tín nhiệm cần có giữa người yêu với nhau... Chị có nguyện ý cùng em trải qua một đời không?" Ngụy Anh Lạc lần đầu tiên nghiêm túc nói chuyện như vậy.

Dung Âm khẽ mỉm cười, cầm ngược lại tay Ngụy Anh Lạc, đặt lên tim mình.

"Anh Lạc ngươi biết không? Sau khi ta tới hiện đại, liền luôn nỗ lực đọc sách, học tập, muốn dung nhập vào thế giới này... Nói chính xác không phải là dung nhập vào thế giới này, mà là muốn dung nhập vào thế giới của ngươi" Thanh âm của Dung Âm ôn nhu như nước khuấy vào lòng Ngụy tỷ "Ta học được một câu tiếng Anh, đọc cho ngươi nghe nhé?"

"Yes, I DO."

┬┴┬┴┤炎END炎├┬┴┬┴  

(Tác giả: Chúc mừng hai vị nữ khách quý dắt tay thành công 🎉)

Truyện đến đây hoàn kết a! 🎉

Dùng một tuần nghĩ, làm thế nào kết thúc. Kết quả vẫn không biết kết thúc như thế nào mới là đặc sắc nhất 🙃 Đối với đôi thần tiên quyến lữ Trường Xuân Cung mà nói, mỗi một giây mỗi một khắc, trong nháy mắt đều là đặc sắc nhất, cho nên lựa chọn dùng tỏ tình làm hồi kết, kết cục, kỳ thực là một sự khởi đầu)

Về phần sau khi bày tỏ sẽ phát sinh gì, xin mọi người tự dựa vào trí tưởng tượng đi tưởng tượng nha 😏


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro