Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Niên Hữu Ngư cùng Trữ Dĩ Tầm vẫn ở lại lãnh địa hồ tộc, Trữ Dĩ Tầm thường xuyên thông qua song tu hút linh khí trên người Niên Hữu Ngư, và tu luyện. Niên Hữu Ngư không buông tha kinh thư lão hòa thượng kia lưu cho nàng, trong tiềm thức của nàng vẫn rất muốn thay đổi trở nên lợi hại, bởi vì Niên Hữu Ngư biết ở yêu giới, mạnh mẽ mới là tiêu chuẩn duy nhất.

Nàng ở lãnh địa hồ tộc chỉ dám len lén tu luyện, hoàn hảo vị trí tu tiên trước đây của Trữ Dĩ Tầm tương đối vắng vẻ không có người quấy rối, nàng có thể yên tâm tu luyện. Biết Niên Hữu Ngư tu luyện thuật diệt yêu chỉ có tỷ muội Trữ gia. Không thể không nói Niên Hữu Ngư thật sự có thiên phú tu luyện, ba năm qua thông qua song tu lấy được đại lượng linh lực, hơn nữa cuốn kinh thư kia uy lực không nhỏ, bây giờ Niên Hữu Ngư đã có tư cách được xưng là sư diệt yêu rồi, rất nhiều người trước đây bình thường cười nhạo nàng đều không thể không nhìn với cặp mắt khác. Về phương diện khác, Niên Hữu Ngư không thích hợp ở lại hồ tộc nữa, mặc dù Niên Hữu Ngư không muốn trở thành sư diệt yêu, thế nhưng nàng tu luyện yêu thuật kiêng kỵ đối với yêu quái.

"Niên Hữu Ngư không thích hợp đứng ở lãnh địa hồ tộc." Hồng Y thay mặt tộc trưởng hồ tộc xuất phát từ suy nghĩ không thể không đứng ra trục xuất Niên Hữu Ngư ly khai hồ tộc. Hồ tộc thiên tính đa nghi, mặc dù mấy người tỷ muội nàng đều cho rằng Niên Hữu Ngư đối với các nàng vô hại, thế nhưng những tộc nhân khác sẽ không cảm thấy như thế, hồ ly trong lòng sẽ hoảng sợ, nên để cho Niên Hữu Ngư ly khai mới tốt.

"Vì sao đột nhiên muốn đuổi ta đi?" Niên Hữu Ngư thật thích lãnh địa hồ tộc, quan trọng nhất là nàng không muốn ly khai Trữ Dĩ Tầm, vừa nghĩ tới sẽ cùng Trữ Dĩ Tầm xa nhau, nàng cảm thấy bất an, bản năng nắm tay áo Trữ Dĩ Tầm, cầu Dĩ Tầm che chở.

Trữ Dĩ Tầm đương nhiên biết Hồng Y lo lắng, nàng hiểu Niên Hữu Ngư quả thực đã không thích hợp ở hồ tộc nữa, trải qua ba năm tu luyện, Niên Hữu Ngư chẳng những có năng lực tự vệ thậm chí có thể làm không ít yêu quái sợ mất mật, không cần hồ tộc che chở.

"Ngươi nên rời khỏi nơi này." Trữ Dĩ Tầm mở miệng nói.

Lời nói Trữ Dĩ Tầm làm cho Niên Hữu Ngư trong lòng thật lạnh, ba năm, nuôi sủng vật đều có chút tình cảm không phải sao? Hơn nữa, mình không phải là lò của nàng sao, tại sao có thể nói giận liền giận, nàng không đồng ý.

"Ta mặc kệ, ta nhất định phải ở lại bên người Dĩ Tầm, trừ khi ta chết, nếu không... Tuyệt đối sẽ không rời đi nơi này." Niên Hữu Ngư ngữ khí kiên định nói, Dĩ Tầm muốn vứt bỏ chính mình, đừng mơ tưởng.

"Cá nhỏ a, nếu không ngươi theo tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ thay mặt tộc trưởng, có thể sử dụng đặc quyền." Hồng Y đem thân thể dính lên trên người Niên Hữu Ngư, mập mờ hỏi, nói thật, nàng câu dẫn Niên Hữu Ngư không ít, người này dĩ nhiên không mắc câu, nàng không hiểu tiểu Cửu không thú vị này có cái gì làm cho Niên Hữu Ngư một mực thích như vậy. Niên Hữu Ngư bây giờ là nước lên thì thuyền lên, có uy phong sư diệt yêu, lại có thân lò, ba năm nay nẩy nở không ít, gương mặt này cùng ba năm trước đây tựa như thay đổi, dĩ nhiên càng phát câu nhân, ba năm trước Niên Hữu Ngư là một miếng thịt mỡ dày ba năm sau miếng thịt béo trở nên hấp dẫn hơn người.

"Không muốn." Mấy lần đầu có thể bị Hồng Y câu dẫn tâm hoảng ý loạn, ba năm nay nàng đã sớm miễn dịch, Trữ Dĩ Tầm vẫn giống như ba năm trước, trên giường dâm đãng, dưới giường lãnh, thế nhưng có một chút tốt là không vượt tường nữa, đương nhiên ba năm trước ngoại trừ lần Thanh Bí kia. Hồng Y mới là người chân chính dễ dàng thay đổi, đơn giản hầu như tất cả hồ yêu đều dính vào, ngay cả Thanh Bí cùng Tử San hai thân tỷ muội không bỏ qua, nàng chỉ không giống Hồng Y phong lưu như vậy.

"Ngươi không đi, ta đi." Trữ Dĩ Tầm nhìn Hồng Y đem thân thể dính trên người Niên Hữu Ngư, cảm giác chói mắt, hơn nữa Niên Hữu Ngư dĩ nhiên không đẩy ra, vừa nghĩ tới trên người Niên Hữu Ngư nhiễm khí tức Hồng Y nàng càng không vui, sau đó bay thẳng rời lãnh địa hồ tộc.

Niên Hữu Ngư nhìn Trữ Dĩ Tầm tiêu thất, lập tức phản ứng, thì ra Trữ Dĩ Tầm rời đi cùng mình, không phải muốn vứt bỏ chính mình, nghĩ tới đây, Niên Hữu Ngư trong lòng vui vẻ, thô lỗ trực tiếp đẩy Hồng Y ra, sau đó nhanh chóng đuổi theo Trữ Dĩ Tầm.

Bị Niên Hữu Ngư thô lỗ đẩy ra, Hồng Y nở nụ cười, tiểu Cửu tính sức chiếm làm của riêng thật mạnh, nàng ngửi được mùi chua a.

"Chúng ta đi đâu bây giờ?" Niên Hữu Ngư thật vất vả đuổi theo Trữ Dĩ Tầm hỏi.

"Tùy tiện." Trữ Dĩ Tầm không có mục đích.

"Trở về am của ta a!" Ba năm không về, không biết đạo quan thế nào, dù sao cũng là địa phương từ nhỏ lớn lên, nàng muốn trở về. Nàng tuyệt đối sau khi trở về đốt cho sư phụ thêm nhiều cây nhang, mua thêm một chút rượu, nếu không... Sư phụ khẳng định bất mãn, Niên Hữu Ngư trong lòng âm thầm nghĩ tới.

Trữ Dĩ Tầm không có phản đối, Trữ Dĩ Tầm nghĩ đi nơi nào cũng giống nhau.

Niên Hữu Ngư trở lại đạo quan đổ nát, phát hiện đạo quan so với lúc rời đi càng rách, đạo quan so với dung mạo của người thay đổi cao hơn, mạng nhện rậm rạp, tiểu quỷ là nguyên nhân. Hiển nhiên Niên Hữu Ngư sau khi rời đi, môt ít tiểu quỷ chiếm đất. Nếu như là ba năm trước Niên Hữu Ngư còn không đối phó được nhiều tiểu quỷ như vậy, nhưng hôm nay Niên Hữu Ngư thu thập chút tiểu quỷ này so với bóp chết con kiến còn dễ dàng hơn, rất nhanh, Niên Hữu Ngư đem những tiểu quỷ này thu thập sạch sẽ, điều này làm cho Niên Hữu Ngư rất đắc ý, có cảm giác vẻ vang, nàng muốn cho sư phụ biết mình thay đổi lợi hại như vậy, nhất định sẽ vui mừng.

Trữ Dĩ Tầm cùng Niên Hữu Ngư trở về đạo quan, Niên Hữu Ngư có cảm giác lâng lâng mang theo lão bà về nhà.

Niên Hữu Ngư tâm tình tốt duy trì đến ba tháng sau...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro