Phần một : Bẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một vũ trường lớn của thành phố N , Gia Phương Đình đang ngồi uống rượu, một không khí toàn mùi nhộn nhịp và tiếng hét chói tai của tất cả mọi người thì Cô vẫn bình tĩnh ngồi uống rượu, không một ai dám lại gần, sắc đẹp của Cô mang chứ lạnh lùng, quyến rũ, cái vẻ đẹp mà ai cũng muốn chiếm hữu nhưng lại sợ sẽ chết ngay khi có được, ánh mắt mà có thể giết người được Cô là người ở tù đầu tiên, nhưng làm sao được khi mới 27 tuổi Cô đã đứng đầu 12 băng đảng ở Thành Phố N này, chỉ sao một người mà thôi,.. Đó chính là Giang Gia nổi tiếng thới giới ngầm mà trong băng đảng ai cũng phải sợ.
" Giang Tiểu thư, Cô có muốn em ngồi cùng không " Cách đó không xa Giang Như Ngọc ngồi cũng một mình, lại có một bông hồng nhỏ đến bên câu dẫn Nàng, Nàng luôn có một quan điểm rằng trai hay gái không quan trọng,quan trọng là cho Nàng cảm giác dục vọng của mình, Nàng sẽ bao nuôi người đó, nhưng chưa ai quá hai ngày với Nàng, vì thế có người cho Nàng là một người chẳng ra gì, một số người thì luôn ước ao được ánh mắt Nàng nhìn chúng phải nói là muốn gì được đó,. Nàng mang trên mình một nước da như tuyết đôi khi còn có ửng hồng của sen, phé miệng cong cong, chỉ cần nhếch miệng cũng lộ ra một đồng tiền lôi cuốn, chỉ có một thôi mà vậy nếu như Nàng trọn vẹn được hai thì trai gái nhìn thấy Nàng phải ngưỡng mộ, thêm cái mũi cao cao lạ thường cặp mắt cũng có chút lạnh lùng không khác gì Cô, chỉ là Nàng dịu dàng khác Cô mà.
" Không cần " Nàng đứng vậy ra khỏi quán bas hôm nay tâm trạng Nàng không tốt không muốn ai làm phiền, bông hồng nhỏ đã quấy phá tình của Nàng,Nàng cũng không muốn ở lại đây tí nào,thấy vẻ mặt lạnh lùng của Nàng bông hồng nhỏ kia chỉ biết cúi đầu với Nàng rồi lùi qua một bên cho Nàng đi, có thể nói lời nói của Nàng là lệnh, mà lệnh phải tuân theo.
" Bộp..." tiếng va chạm nhau. Đó không ai khác là Gia Phương Đình va chạm vào Giang Như Ngọc tâm trạng vừa không tốt lại thêm đựng chạm một cái phải gọi là đau, mà người kia thì không thèm nhìn Nàng một cái bước đi không nói gì.
" Đứng lại " Lời nói như mệnh lệnh của Nàng vừa lọt vào tai Gia Phương Đình đây coi như là người đầu tiên ngoài cha nuôi Cô ra thì chẳng ai dám giọng điệu đó, khiến Cô tâm trạng không tốt cũng muốn đứng lại nhìn xem, người con gái nào mà to gan như vậy, bước chân ngưng lại.
" Bốp" Một bàn tay có thể nói năm ngón tay điều nằm trên mặt Cô khi vừa quay người lại, không đoán đúng là người con gái này có la gan to như trời, nên phản ứng không kịp với người học võ như Cô, thì chuyện đở được là bình thường,. " Đi đường nhớ gắn thêm mắt " chưa định hình được chuyện gì lại thêm câu nói thêm chút máu nóng lại lên, Cô một tay cầm lấy tay Nàng một tay định tát vào Nàng thì hai đàn em vào ngăn cản, không thua gì Cô bên Nàng cũng có hai người Tiểu Hắc và Đại  Hắc do Nàng đặt cho dễ gọi.
" Gia Tỷ không được " Tiểu Lôi ngăn cản nói, rồi nói nhỏ bên tai Cô, " Giang Như Ngọc con gái cưng của Giang Gia". Cô ánh mắt sắt bén nghĩ hai người họ nay dám cả gan cản mình, chắc không muốn sống nữa, nhưng ba tiếng Giang Như Ngọc vừa lọt vào tai thì Cô rõ mọi chuyện, họ làm vậy là tốt cho Cô, cái này không trách được. Tuy chưa bao giờ gặp mặt nhưng lời đồn về người con gái trước mặt mình thì nghe đầy phản ứng đầu tiên của Cô là đẩy Nàng ra tay cầm tay Nàng thì lau lau vào áo biểu Lôi.
" Bẩn " lời nói Lạnh lùng phát lên với hành động lọt vào mắt Nàng, con ngươi xinh đẹp bỗng chốc đổi màu,' Cô ta có nói mình bẩn sao?' Nàng nghĩ

" Cô có ý gì? " Nàng bước tới tức giận hỏi, Nàng là ai chứ,một Giang tiểu thư mà để người khác chê bẩn sao, con mắt hạn hẹp của người trước mặt sao có thể biết được. Nhưng Nàng đâu ngờ Cô cũng là người không biết kiên dè ai hết, chỉ là nghe theo lời Ba nuôi bảo Giang có ơn nên không đụng vào, chứ thế lực bây giờ của Cô không thua kém gì Nàng.
" Người như cô không đáng để tôi động vào " Cô chỉ là nghe lời Ba là không đụng tới băng đảng của Giang Gia chứ không nói là Cô phải nhịn con gái họ, Cô luôn không thích những người trăng hoa, đặc biệt là lẫn lơ đi câu dẫn người khác Cô càng ghét, với Cô những người như vậy chỉ làm bẩn tay Cô mà thôi.
" Cô " tiếp theo là tát tay thứ hai nhưng lần này Cô tránh được, tiểu hắc với đại hắc cũng ngăn cản Nàng lại,.
" Tiểu Thư, Gia Tỷ không cố ý" Tiểu Hắc nói.
" Tiểu Thư, Gia Phương Đình, Gia Tỷ " Đại Hắc nhấn mạnh ba từ Gia Phương Đình cho Nàng nghe, như thế là sao chẳng lẽ là Gia Gai thì không được đụng vào, nghe từ Gia Gia thôi cũng thấy ớn ớn Nàng thầm nghĩ, Nàng cũng không phải không biết chuyện, chỉ là từ khi Nàng về nước chơi đùa hai năm, Ba Nàng thường lãi nhãi bên tai, ai cũng có thể chỉ Gia Gia là không được đụng, chứ không phải không được chửi.
" Xem như lời của cún đi, ta đây không chấp, mà đã là cún rồi thì ta đây càng không coi ra gì " Nàng không phải có tiếng, miếng Nàng cũng có rất nhiều, ít nhiều thì Nàng cũng là Tiểu thư của Giang Gia xem coi Cô có thể làm gì được mình. " Về" Nàng cũng không muốn dây dưa với Cô vì còn có việc quan trọng hơn phải làm, nên bước qua người Cô xem như chuyện không có gì, chưa diễn ra, không khác gì Nàng ,Cô cũng đổi mắt, chưa kịp phán ứng Nàng đã đi, Cô thôi cơn giận, vì lòng cô giờ việc quan trọng không phải vì người như Nàng mà để ý tới.
" Tôi muốn một mình" Nàng vừa bước ra khỏi vũ trường buông câu nói.
" Nhưng " Tiểu Hắc lên tiếng muốn nói, chỉ một ánh mắt nhìn quay lại một chút của Nàng cũng phải im lặng không lên tiếng,..
Cô một lúc sau cũng bước ra khỏi nên ồn ào đó, trong thời gian chờ đợi xe Cô cầm điện thoại nhìn chăm chú vào tấm hình mà Cô và một cô gái khác thì bỗng nhiên có một đám thanh niên trai gái va vào Cô, có thể gọi hôm nay Cô xui tới mức nào, giây sau lướt nhìn đám thanh niên đó, giây còn lại thì điện thoại của mình cũng như thế mà bay vào chiếc xe mui trần vừa chạy ngang, Tiểu Thôi đến bên cạnh chỉ nghe được câu.
" Xử lý, còn chiếc xe đó " như hiểu được, đám thanh niên có trai gái đều cầu xin tha lỗi, họ cũng nằm trong hắc bang thì sao không biết Cô chứ, chỉ biết cúi đầu rung sợ, Tiểu Lôi chỉ lắc đầu nói.
" Xe của Giang Tiểu Thư " cúi đầu nói với Cô. Nàng vừa lấy xe chạy qua thì cùng lúc đó, điện thoại cũng rớt phía sau ghế Nàng, vô tình thôi không cố ý.
" Bẩn mất" Câu nói lạnh của Cô, ý nói là những gì của mình bị Nàng đụng vào hoặc là Cô đụng vào Nàng điều bẩn.
" Dạ" Tiểu Lôi chưa hiểu vấn đề.
" Được rồi, Chị muốn yên tĩnh, hai đứa cứ về trước " Tiểu Lý cũng vừa chạy xe đậu trước mặt Cô, bước xuống xe, đưa chìa khóa cho Cô, Cô bước lên xe lái đi không nói lời nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tag