Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lễ tình nhân 14- 2 rơi vào một ngày thời tiết rất đẹp , nắng xuân dịu dàng phủ những tia vàng óng lên mặt đường . Đường phố , vỉa hè ngập tràn hoa tươi và quà tặng . Dư tàn lạnh lẽo mùa đông hoàn toàn được thay thế bằng những chồi non nảy lộc xanh mướt , tràn đầy sức sống .

Khắp nẻo đường , từng cặp từng cặp nam nữ đan tay nhau bền chặt đi qua. Trên môi họ luôn nở cười vui vẻ. Ba Ba ngơ ngẩn- đã bao lâu rồi nàng chưa vui vẻ như những cặp đôi kia.

Hôm nay Ba Ba nói muốn đi dạo , Khả Ảnh đành đi học một mình . Cô định bụng mua một hộp nama chocolate ( sô cô la tươi ) cho nàng , không ngờ  vừa ra tới cổng trường đã có cậu học sinh  cấp dưới chặn cô lại. Cậu ta cầm bó hoa to chìa ra trước mặt cô :

" Học tỷ , em thích tỷ. Hãy cho em một cơ hội ."

Bao nhiêu con mắt đổ dồn về phía cô hết , trong đó có cả Ba Ba - nàng tới đón cô gương mặt không  mang nét cười nào . Khả Ảnh nuốt khan nước miếng , một đường không nhận sẽ làm cậu ta mất mặt trước đám đông - một đường nhận Ba Ba sẽ dỗi. Thiên a , cô phải làm thế nào đây .

" Tôi... tôi.."

Ba Ba nhìn cô chằm chằm , trong đầu thầm nghĩ ;

" Chị cứ thử nhận bó hoa xem . Em sẽ cắn chết chị , sẽ giận chết chị  - aaaaa"

Cậu bạn kia ngượng ngùng không kém , Khả Ảnh toan từ chối thù cậu ta dúi bó hoa vào tay cô rồi chạy đi.

Kết quả ... Suốt đường về cô phải năn nỉ nàng :

" Ba Ba em nghe tôi nói đã "

Nàng đi thẳng không thèm nói chuyện , nàng dỗi- thực sự đã dỗi rồi . Cô ôm trán khổ não , tiếp tục dùng dọng nũng nịu năn nỉ :

" Ba Ba .. em nghe tôi , cậu ta đẩy vào tay chứ không phải  tôi nhận .

Ba Ba khoanh tay bước đi nhanh hơn, nàng vẫn không thèm đếm xỉa đến cô . Nàng đi ngược hướng nhà cô -Khả Ảnh nhận ra Ba Ba đang đi về nhà nàng. Cô hết cách đành  ôm lấy cô xu nịnh  "

" Ba Ba em đừng giận nữa , em không thấy Ảnh Ảnh bị giận tới rất tội nghiệp sao ? Tôi mua sô cô la cho em rồi này"

Khả Ảnh từ nhỏ đến lớn chưa từng phải thấp giọng với ai như vậy - cũng chưa từng ngọt ngào như vậy , cô cũng không hiểu sao lại phải tỏ ra năn nỉ dỗ dành nàng đến thế : không lẽ cô thật sự thuộc số thê nô sao ?

Ba Ba liếc nhìn hộp sô cô la trên tay cô , nama chocolate matcha là loại nàng thích ăn nhất. Ba Ba cười nhưng giọng vẫn giận dỗi :

" Chị không muốn nhận hoa  thật sao ? "

Khả Ảnh gật đầu  :

" Thật.. thật..  "

Ba Ba nhướn mày :

" Bó hoa đẹp như vậy cũng không cần sao ? "

Khả Ảnh một lần nữa xác nhận :

" Thật. Nếu em thích thì hoa này tặng em "

Ba Ba ôm lấy cô , cười vui vẻ..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro