tập 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô đi làm và mong nhanh chóng về nhà ngay. Cuộc họp muộn rồi lại có ca cấp cứu bất ngờ làm cô càng mong về nhà hơn nữa, lái xe thật nhanh trên đường lòng cô không khỏi hồi hộp. dừng tại trạm đèn giao thông, ánh mắt cô đột ngột chạm phải cô bé bán hoa hồng đang sang đường, nở nụ cười nhẹ rồi cô mua hết bó hoa hồng trên tay cô bé rồi tiếp tục về nhà. Ánh đèn sáng từ ngôi nhà làm cô thấy ấm lòng cầm đóa toa hồng lớn đi thẳng vào. Vừa mở cửa, căn nhà sáng rực lên và từng âm thanh nhộn nhịp xâm lấn vào tai cô. bóng dáng cao lớn của nó lao đến ôm chầm lấy cô thật mạnh mừng cô trở về, cô cũng ôm lấy nó.

-mẹ đâu rồi?

-Bếp á...cho chị ôm em chút đi mà...

-nào nào. Để em gặp mẹ đã.

Cô xoa đầu nó. nó nũng nịu xù má đi theo cô. cô cầm bó hoa hồng đó. Vào phòng bếp. ôm mẹ một cái từ sau lưng, cảm ơn những gì mẹ đã làm cho cả hai chị em và đặc biệt hơn mẹ còn chấp nhận mối tình này nữa. bà nhận lấy xoa đầu cô rồi cùng nhau ngồi vào bàn. Khoảng 6h 30, chị mai cùng Linh, Jecsica cũng đến.

-mẹ đây là bạn của con bên Úc. Jecsica.

Con bé dể thương khiến bà muốn ôm ngay vào lòng. Mai thì là cháu ruột nên biết rồi, cả con bé nhí nhố Linh bà cũng biết

-ủa sao mẹ biết Linh?

Nó gặp miếng bánh kem nhìn mẹ hỏi ngây ngô

-con bé này lạ nhỉ? chị dâu mày mà sao mẹ không biết. hồi mẹ còn ở quê, lâu lâu Mai lại dẫn con bé về chơi. Nói thật mẹ thân với bé Linh hơn mày đấy.

Bà day day đầu nó. khiến nó ngạc nhiên hơn

-chị dâu?

Cả bọn ngạc nhiên nhìn mẹ nó. chỉ có Mai là cười khúc khích mà thôi. đơn giản vì bà biết...đã có khoảng thời gian Mai thú nhận với gia đình là Mai yêu con gái. Bà cũng biết đôi chút khi Mai dẫn Linh về. mặt Linh lại đỏ hồng lên mà chẳng dám nhìn.

-ô ô...Linh nhà ta ngượng này...

Jecsica chọc ghẹo khiến mặt Linh muốn nổ ra. nấp sau lưng chị Mai như con thỏ. (gớm chưa, bà hoàng bạo dâm Linh mà cũng có lúc nấp kìa...haizzz) .

Jecsica và Mai chạy ra ngoài kéo ai đó vào. Ra là Lam, vẻ mộc mạc với mái tóc nâu đó. Đúng là hợp với chị hơn. Chị còn khá rụt rè khi gặp mọi người. nó đứng lên mời chị ngồi.

-mẹ để con giới thiệu. đây là chị Lam, chủ của quán café của con làm. Chị ấy giúp đở con rất nhiều.

Chị Lam xấu hổ không biết nhìn vào ai cả bọn nhanh chóng hòa nhập kể chuyện này chuyện nọ với mẹ. giờ mới biết là lúc mẹ tụi nó còn đi học thì cũng được mấy chị lớp trên tỏ tình. Ra là cái máu mê gái của nó là di truyền. vui vẻ đến đêm ai nấy đều xay mèm quay quay. Những người còn tỉnh táo thì dọn dẹp chiến trường và vác đệm ra cho bọn xỉn ngủ. nó với cô thôi. còn chị Lam thì ra ngoài ngồi hóng mát. Trăng đêm nay rât đẹp, thơ mộng nữa. nhìn cả bọn cười đùa chị thấy ấm lòng.

-Chị ơi?

Con nhỏ Jecsica lon ton ngồi xuống mà tay cầm ly trà nóng đưa chị. Ngồi đó cùng nhau hóng mát. Chị chỉ lặng thầm nhìn mây trôi trong sự mờ ảo của ánh trăng mà hỏi nhỏ

-em...yêu Minh Hy hả?

-sao chị lại hỏi vậy?

-ừm thì...lúc nảy chị thấy...em chăm chú nhìn Hy nhiều lắm. mặt em đôi lúc cũng đỏ lên nữa.

-hửm??? bé hông hỉu chị nói gì hết "chơn".

Cô bé gật gù gật gù, có lẽ là buồn ngủ lắm rồi

-hoa không nắng sao tươi tắn hả em?

-có những đóa hoa chỉ cần ở bóng râm cũng tươi tốt lắm rồi.

-có thật không? Em cứ lặng lẽ nhìn mọi người hạnh phúc sao? Em không thấy ghen à?

-hể??? chị đang ghen khi em nhìn cô gái khác sao?

Ánh mắt xanh Lam nhìn chị chằm chằm. chị chỉ cười rồi quay sang hướng khác. Không gian im lặng , nhẹ nhàng. Khiến chị Lam muốn nói gì đó.

-Thế? Đóa hoa trong bóng râm kia có cần một chút ánh nắng để dựa vào không?

Nhỏ im lặng...ôi trời ạ. Nhỏ ngủ gục mất rồi, gục trên vai chị. Chị chỉ cười rồi bế em ấy vào trong. Chị chỉ thuận miệng nói ra, cũng không định yêu thêm nữa...chị đành khép lại trái tim mình thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro