chap 9:Lời Hứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đến chiều ,tan học:

-Vợ ơi!mình đi ăn đi rồi hẵng về nha

-Tùy em(Tố Nhã mỉm cười nhẹ)

---xe của Ánh Nguyệt đi đến quán ăn---

-Hay là 2 người cùng vào ăn với bọn em đi cho vui(Ánh Nguyệt quay sang nhìn 2 thư ký)

-(Mỹ Phương liền từ chối)Thôi Tổng Giám Đốc vào đi bọn tôi còn có việc nên...

ỌC...Ọc...ọc

-Đấy bụng 2 người kêu đói thay 2 người kìa(Tố Nhã nói tay chỉ vào bụng Mỹ Phương với)

-Thôi vào đi mấy khi có dịp rảnh dỗi(Ánh Nguyệt cầm mỗi bên 1 cánh tay của Mỹ Phương với Trình Phong kéo vào quán)

4 người ngồi xuống bàn ăn:

-Vợ ăn gì!(tay Ánh Nguyệt cầm menu nhìn Tố Nhã,liền quay ra nhìn 2 người kia)2 người ăn gì zậy!!!

-Em ăn cái gì!vợ ăn cái đấy

-Tổng...Giám Đốc ăn gì chúng tôi cũng ăn cái đấy(cả 2 người đồng thanh nói )

-Vậy,cho chúng tôi 2 đĩa gà,2 pizza,2 khoai tây chiên,4 suất hamburger,4 cốc coca

Tố Nhã với 2 người kia mở to mắt,cô phục vụ cũng ngây người ra

-Vâng,quý khách đợi chút sẽ có đồ ăn mang lên(cô phục vụ nói)

Cô phục vụ vừa rời đi được 15s

-Em...gọi nhiều thế,ăn làm sao mà hết được(Tố Nhã nhíu mày)

-Kiểu gì chả hết!!!

-Em ăn nhiều thế mà chả thấy cao tý nào, cũng chẳng thấy béo tý nào hay chất dinh dưỡng đều dồn hết vào ngực với mông rồi(Tố Nhã hỏi đểu rồi tủm tỉm cười)

2 con người kia thấy Tố Nhã nói thế liền phì cười

-HAHA,hahahaha Tổng...Giám...haha...Đốc ngài ăn chất dinh dưỡng dồn hết vào ngực với mông rồi à, thảm nào tôi thấy ngài ăn nhiều thế mà không thấy lớn(Mỹ Phương ôm bụng cười sắp chảy cả nước mắt)

-Haha,mọi thứ đều là là thật à,Tổng Giám Đốc(Trình Phong che miệng cười)

Bị 3 người kia chọc rồi cứ ngồi cười Ánh Nguyệt tức không làm gì được liền quay sang lườm Mỹ Phương người cười to nhất

-Hừm...(Ánh Nguyệt nhíu mày lườm)

Mỹ Phương nhìn thấy Ánh Nguyệt lườm liền im lặng Trình Phong cũng im lặng chỉ có Tố Nhã vẫn tủm tỉm cười

-Em vừa lườm vợ đấy hả!!!(Tố Nhã lườm Ánh Nguyệt)

-Dạ...dạ đâu có em có lườm ai đâu(Ánh Nguyệt lấy tay xoa gáy)

-Tổng...Giám..Đốc(Mỹ Phương nói nhỏ rồi hếch mắt sang bên kia )

-Hử...

4 người giờ mới lạnh gáy thấy mọi ánh mắt trong quán đều nhìn về họ,người thì lôi điện thoại ra chụp chiếc xe.

-Chắc là do chúng ta cười to quá,nên họ mới nhìn(Ánh Nguyệt vô tư ,phẩy tay nói)

-Không phải!!! họ nhìn chúng ta từ lúc chúng ta bước vào rồi(Tố Nhã che miệng rướn người lên )

-Sao lại nhìn chúng ta làm gì!(Ánh Nguyệt nhỏ giọng lại)

-Chúng ta đi xe xịn mà vào quán ăn cũng không mấy sang trọng(Tố Nhã hếch mắt ra ngoài)

-2 người lần sau đi đón tôi không cần đi xe xịn thế đâu

Không gian ngượng ngùng bởi ánh mắt của mọi người bị phá vỡ bởi 2 thanh niên

"RẦM" cả 4 người ngước lên nhìn thấy thanh niên kia chống 2 tay xuống bàn*nói hẳn ra là đập bàn*rồi quay ra nhìn Trình Phong

-Người anh em chúng ta đều là đàn ông,ngươi có tận 3 vị tiểu thư,1 mình ngươi làm sao chén hết,chi bằng nhường cho ta 2 vị tiểu thư kia đi(hắn chỉ tay vào Tố Nhã với Mỹ Phương)

Trình Phong chuẩn bị đứng dậy thì...

-Chậc...đi ăn cũng không yên,xã hội bây giờ sao mà nhiều cặn bã thế không biết(Ánh Nguyệt từ từ đứng lên)

-Học sinh trung học sao,chỉ là 1 học sinh mà dám lên tiếng với đại ca tao à(tên thứ 2 nói)

Ánh Nguyệt chưa kịp đáp lời,Mỹ Phương đứng bật dậy đấm cho tên vừa nói ngã xuống đất,laayss tay ôm mặt

-(Mỹ Phương lớn giọng)Ngươi thử nói lại lần nữa xem,ngươi có biết đây là ai không,đây là Tổng...

Mỹ Phương chưa kịp nói hết đã bị Ánh Nguyệt quát

-Chị Phương...Ánh Nguyệt lớn giọng , Mỹ Phương cũng không dám nói thêm gì

-Ếêêêê,anh thích em này rồi đây(tên đca kia cầm tay Mỹ Phương)

Ánh Nguyệt mặt đen thui lại*mặt tức giận* cầm lấy cổ tay tên kia.Tố Nhã nghĩ"Không ngờ Ánh Nguyệt cũng đáng sợ như vậy"

-Xin lỗi phiền anh bỏ tay ra,đây là người của tôi muốn động vào phải xin phép(Ánh Nguyệt vừa nói vừa bẻ cổ tay hắn)

-Aaaaa...vì đau quá tên kia không làm được gì

-Trình Phong cho anh ta biết chúng ta là ai đi,biết rồi thì liệu hồn mà biến đi(Ánh Nguyệt thả tay tên kia ra)

Đỡ đau hắn định xông lên đánh Ánh Nguyệt,Trình Phòng liền đứng chặn lại rồi làm theo lời Ánh Nguyệt đưa danh thiếp ra trước mặt hắn 15s đủ để hắn đọc hết chữ trên thẻ rồi lại cất vào túi trong áo.

-Đọc xong chưa,xong rồi thì biến(Mỹ Phương lúc này mới lên tiếng)

-Dạ...dạ xong rồi ạ,chúng tôi đi ngay đây(tên kia giọng run rẩy,cúi lên cúi xuống)

-Đca..chúng ta việc gì phải sợ chúng(tên thứ 2 đứng lên nói)

-Chúng ta...gây sự nhầm người rồi...chuồn nhanh thôi(cả 2 tên cong đít lên mà chạy)

Ngay lúc này mọi người các bàn khác đang xì xào,thì đồ ăn tới

-Đồ ăn của quý khách đây(cô phục vụ bê đồ ăn đặt xuống)

-Mấy người hạ hỏa ,ngồi xuống ăn đi(Tố Nhã kéo tay Ánh Nguyệt xuống)

Cả 4 người ăn xong nhanh chóng ra xe

-2 người về trước đi em với Tố Nhã muốn đi dạo chút

-Vậy chúng tôi cũng có việc nên về trước(2 người cùng cúi chào)

Khi xe vừa rời đi:

-Chúng ta đi dạo nha(Ánh Nguyệt nhìn Tố Nhã cười tít mắt)

*gật gật*

---đi được 1 đoạn đường---

-Vợ!chúng ta nắm tay được không(Ánh Nguyệt vừa nói xong nghĩ"chết tiệt sao lại nói ra câu này chắc chắn cô ấy sẽ không đồng ý rồi ngại chết mất TT_TT)

-(Ánh Nguyệt vừa nói vừa xoa gáy)Không nắm cũng không sao đằng...

-Vợ có bảo là không nắm à(Tố Nhã đưa tay ra nắm lấy tay Ánh Nguyệt)

Ánh Nguyệt có hơi giật mình mặc dù là mùa hè nhưng sao tay Tố Nhã lại lạnh như vậy

-Vợ!tay vợ lúc nào cũng lạnh như vậy à

-Ừm

-Vậy,từ bây giờ e sẽ sưởi ấm cho vợ

2 người cứ thế cầm tay nhau đi đến 1 công viên không có lấy 1 bóng người,Ánh Nguyệt kéo Tố Nhã đi đến ngồi xích đu

-Vợ!vợ có thể kể về gia đình vợ cho e nghe được không

-Gia Đình vợ có gì đặc biệt đâu mà nghe

-Không sao em muốn nghe mà

2 người kể cho nhau về gia đình mình

-Anh trai vợ mới mất cách đây 1 tháng thôi à

-Em cũng có 1 ông anh trai đang làm việc bên Đức đấy!!!

-Vậy à,thế ba mẹ em đâu sao em không về ở chung với họ mà lại đi ở riêng

-À...hôm em làm Tổng Giám Đốc thì ngày hôm đó ba mẹ e ly hôn rồi,không muốn mẹ vất vả nên e tự xin mẹ ra ở riêng

-Vậy,ba mẹ vợ làm nghề gì!!!

-Ba của vợ làm giám đốc 1 cty nhỏ,mẹ thì kiếm việc làm linh tinh ấy mà

-Vậy à

Cả 2 người im lặng đến mức nghe thấy tiếng gió xen kẽ qua lá cây ,người phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này không ai khác ngoài Ánh Nguyệt

-Vợ!vợ yêu em thật lòng chứ

-Ừm

-Em biết tình cảm của chúng ta rất khó để mọi người chấp nhận,nhưng chỉ cần vợ yêu em mãi ở bên em cùng em vượt qua cũng đừng bao giờ bỏ em những khó khăn thì không có gì là chúng ta không vượt qua được,dù thế nào em cũng không bỏ vợ sẽ mãi mãi bảo vệ vợ(Ánh Nguyệt nắm lấy tay Tố Nhã)

-Vợ đừng để 1 lí do hay lời nói của người khác chia rẽ chúng ta,chúng ta sẽ đấu tranh cho họ thấy được tình cảm của chúng ta với nhau.chỉ cần vợ ở bên em,,yêu em là đủ rồi(đôi mắt Ánh Nguyệt bắt đầu rưng rưng nước mắt)còn ba mẹ chúng ta cũng sẽ vượt qua

-Nhưng xin vợ đừng bao giờ lừa dối em dù có chuyện gì? cũng phải nói cho em biết không được giấu em,không được tự 1 mình chịu khổ,hứa đừng bao giờ rời xa em,vì ngoài vợ ra em không thể yêu 1 ai khác nữa rồi(nói xong nước mắt Ánh Nguyệt lăn dài trên 2 gò má)

-Đừng khóc nữa,đừng khóc

Tố Nhã đứng dậy lau hết những giọt nước mắt kia cho Ánh Nguyệt,rồi hôn nhẹ lên đôi môi kia

-Vợ sẽ không bỏ em đâu, vợ hứa dù thế nào cũng không rời xa e(Tố Nhã kéo Ánh Nguyệt ôm vào lòng)

..................

Khi bình minh bắt đầu lên

-Muộn rồi chúng ra về thôi(Tố Nhã nhẹ giọng nói rồi kéo Ánh Nguyệt đứng dậy)

-Vâng

---về đến nhà Tố Nhã---

-Vợ vào nhà đi!lúc nào em về đến nhà em alo cho vợ

Tố Nhã chào tạm biệt Ánh Nguyệt rồi đi vào nhà,Ánh Nguyệt về đến nhà cũng không quên gọi cho Tố Nhã

-Alo vợ à...em về đến nhà rồi,nhớ vợ muốn chít

-Xạo,mới không gặp có 20p mà đã nhớ rồi(Tố Nhã ở đầu dây bên kia trả lời)

-Không thật mà T_T

Cốc...cốc

-Bà Kim!!!vào đi cửa không khóa đâu(Ánh Nguyệt vừa nghe điện thoại vừa đáp lời bà Kim)

-Cạch...Cô chủ có điện thoại ở dưới lầu

-Vâng cháu biết rồi,cháu xuống bây giờ

Ánh Nguyệt quay sang với nói với Tố Nhã ở đầu dây bên kia

-Vợ à!em có điện thoại dưới lầu em đi nghe xíu em gọi cho vợ sau nha

-Ừm

Ánh Nguyệt tắt điện thoại, chạy xuống lầu

-Alo...

-HẢ CÁI GÌ CƠ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro