75 tiết 23 sự tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả:凉薄月女子
Tên gốc:七五节二三事

Ông tác giả này ác ghê, khổ thân con trai tui -.-
–––––––––––

1.

"Đoàn ca, ngươi nói xem aba ama hai người đó hôm nay sẽ đi đâu chơi?"

Meo, _(:з" ∠)_

"Ngươi cũng tò mò lắm đúng không, ta liền biết chúng ta Đoàn ca có chung một suy nghĩ , đi, hai ta cá mè một lứa hôm nay hóa thành Holmes."

Meo, →_→

"Đi rồi đi rồi, theo dõi thôi! "

Meo, ▼_▼

Từ Tử Hiên một tay ôm lấy Đoàn ca ủy khúc, một thân thám tử trang, trước khi đi vẫn không quên cái kính râm đậm chất xã hội.

2

" Ngũ Chiết ~~~"

"Lão bà làm sao vậy?"

Nghe Hứa Giai kỳ thâm tình mà gọi Mình , Ngô Triết Hàm lập tức chạy đến.

"Cậu nói Lạc Lạc ở nhà một mình, có thể yên tâm được sao, có thể mải mê chơi game mà quên ăn cơm a........."

Hứa Giai kỳ càng nói càng lo lắng, nói chính mình muốn không chơi nữa , muốn về nhà trông tiểu hài tử của mình.

"Ai, lão bà, đừng nha, cái này thật vất vả mới có được thế giới hai người chúng ta , hôm nay khúc mắc mình dẫn cậu đi công viên chơi trò chơi được không."

Nghe xong đoạn đi công viên trò chơi, Hứa Giai kỳ lập tức quên đi  hai tiểu tổ tông ở nhà, lôi kéo Ngô Triết Hàm đi ngay.

3

( Lạc Lạc nội tâm vô cùng ủy khúc: Ta khẳng định không phải thân sinh.

Đoàn ca: Meo, ︶︿︶)

4

"Đi mau, mình muốn chơi tàu lượn siêu tốc , cậu đi với mình đi!?"

"Hả tàu lượn siêu tốc sao?! Lão bà kia a, mình cảm thấy đu quay ngựa thích hợp hơn so với  công chúa điện hạ cậu"

Ngô Triết Hàm biểu lộ rõ ràng pà mình e sợ độ cao kia mà.

"Không mà, mình muốn chới cái này a ~~~"

Chết thì chết, vì bồi lão bà, Ngô Triết Hàm cắn răng một cái liền đi lên.

5.

Toàn bộ hành trình aba toàn nhắm hai mắt, sau khi xuống tới cả người mơ hồ, nước mắt không tự chủ mà rơi lã chã xuống.

Hứa Giai Kỳ vụng trộm cười, sau đó lại làm bộ rất đau lòng đối với người thương mà lau nước mắt.

" Ngoan nào đừng khóc....hjhj!"

Cách đó không xa, Lạc Đoàn chứng kiến tất thảy, cười đến độ không ngừng được , vẫn không quên chụp lại khoảnh khắc có một không hai này

6

Về đến nhà, Ngô Triết Hàm luôn cảm thấy Từ Tử Hiên một lúc lại nhìn mình mà cười.

" Lạc Lạc a, hôm nay con có chuyện gì à, sao vui quá vậy?"

Từ Tử Hiên giật mình nhớ đến chuyện cần làm.

"Cái kia con hôm nay đã dẫn Đoàn ca ra ngoài chơi! "

"Thật sao?"

"Không sai, còn chụp được một khoảnh khắc có một không hai a!"

" Aba , mau nhìn người xem, khóc đó a, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha."

Ngô Triết Hàm đoạt lấy điện thoại, khuôn mặt trong mấy chốc  biến sắc.

Là buổi chiều lúc nàng ngồi tàu lượn, dáng vẻ khi khóc của nàng đây mà, bị tiểu hài tử của mình chụp trộm.

" Từ Tử Hiên !!!"

7.

Lạc lạc: Đăng lên weibo thì che mặt aba đi lại quên mất ama, cảm thấy hơi lạnh lạnh sống lưng!!!∑(°Д°ノ)ノ

8

" Aba aba aba, người đừng xúc động, hổ dữ cũng không ăn thịt con đâu, con là hài tử của người a người không thể đánh con a!"

Từ Tử Hiên trốn ở sau ghế sofa không dám đi ra.

"Ngươi cái ranh con, ta không đánh ngươi, ta  không phải aba ngươi!"

9.

"Ama  cứu con!"

"Lão bà."

Hai cha con đồng thời nhìn về phía Hứa Giai kỳ.

"Lão công, cái này cho cậu."

Tiện tay đem chổi lông gà đưa cho Ngô Triết Hàm, tiếp lấy, cúi đầu chơi điện thoại.

10.

Hứa Giai kỳ, giữa tình yêu và tình thân trước mặt, nàng đương nhiên chọn tình yêu.

11.

Hứa Giai kỳ: Hài tử mà, còn có thể sinh đứa khác.

12.

Lạc lạc: Đoàn ca, ngươi thế mà cũng không cứu ta, thật không tử tế, hừ.

Đoàn ca: Meo, へ(゜∇, °)へ

Lạc lạc: Ủy khuất, -_-||



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro