C32: Quan Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi kề sát bên nhau... cô cũng hiểu rõ từng thói quen sở thích của người phụ nữ này...

Nàng không thích nói quá nhiều chỉ thích hành động... Trong giờ ăn cơm nàng lại không thích nhiều lời....càng hiểu rõ nàng thì càng phát hiện, ngoại trừ vẻ ngoài lãnh đạm của nàng, thì ra nàng cũng có một mặt đáng yêu, soi mói thức ăn đến mức làm người ta phát điên, nhất là khi nàng phát hiện những thứ mình không thích ăn. Hai thứ nàng cực kì ghét ăn..hành tây và bơ đậu phộng....Đó là điều cô phát hiện khi người đầu bếp mới tới..không biết đã phạm sai lầm....

Sau bữa ăn...nàngthích nhắm nháp ly rượu vang đỏ Pinot Noir và nghe nhạc của Alexandre Desplat...âm hưởng du dương mang chút u sầu...chỉ khác biệt là bây giờ nàng lại có cô bên cạnh...

Vừa uống rượu..nghe nhạc vừa ôm cô..mơn trớn da thịt của cô..đến khi ly rượu cạn sạch..cô sẽ là mồi ngon tiếp tục của nàng...

Nhưng cô rất thích cảm giác dựa vào lòng nàng...nhìn ra ánh hoàng hôn nghe tiếng nhạc du dương và được nàng cho nhắm nháp vị nồng của rượu qua đôi môi mỏng quyến rũ ấy...rồi cùng ôm nhau..hôn đến nghẹt thở..nụ hôn dồn dập...đến khi bóng chiều biến mất chỉ còn màn đêm..chiếu rọi hai thân thể không ngừng quấn lấy nhau không một khe hở...

Nàng thích đứng trên cao..nhìn qua chiếc cửa kính quan sát mọi thứ.. giống như thỏa mãn cho việc thống trị mọi thứ trong tay của mình...Nhưg đôi lúc cô lại cảm nhận được trong đôi mắt nâu sâu thẳm đấy là ánh lửa hừng hựt hận thù đang rực cháy....Khi thấy sự sợ hãi trong mắt cô...nàng lại xóa bỏ không một dấu vết khiến cô cứ ngỡ mình bị ảo giác...

Dương Mịch đưa mắt len lén nhìn người phụ nữ này đang tập trung vào chiếc máy tính đang đặt trên đùi...Ngón tay thon dài sạch sẽ...lướt trên bàn phím nhẹ nhàng....

Như cảm nhận được ánh mắt của cô...Nhiệt Ba nghiêng đầu nhìn cô....Dương Mịch lúng túng vén tóc ra sau gáy, quay mặt ra ngoài cửa sổ không muốn nhìn thấy nụ cười trêu ghẹo của nàng...

Nhiệt Ba gập máy tính để sang một bên...bế cả người Dương Mịch đặt trên đùi mình...tà tứ..cạ cạ vào hõm cổ của cô...

-" Nhìn trộm..."

Mắt liếc tài xế phía trước....chẳng mấy chốc đã thấy anh ta hạ màn ngăn khoảng cách..chỉ để lại thế giới riêng cho hai người...

Dương Mịch lấy tay đẩy đầu nàng ra...

-" Đừng như vậy mà.."

-" Hôn em..."

Người này lại thế...rất thích ra lệnh...

Dương Mịch chậm chạp..buồn bực lại ngại ngùng nhìn đôi mắt sáng rực đầy nóng bỏng của nàng...hai tay ôm cổ nàng không tình nguyện...nhắm ngay đôi môi mỏng đang chờ đợi..trằn trọc mút lấy môi nàng...

Bàn tay vuốt ve eo cô..nhưng không có ý đáp trả...đôi mày đẹp như không vui vì nụ hôn hờ hợt của cô... Nàng hơi hé miệng...

Dương Mịch liền hiểu ra vấn đề...đôi má ửng hồng..đưa lưỡi nhỏ vào trong khoáy đảo miệng nàng...học cách nàng từng hôn cô..mút lấy lưỡi nàng...từng chút một...ma sát tuy không nhuần nhuyễn nhưng khiến ai đó thật sự muốn bốc hỏa...Nàng ôm chặt lấy gáy cô...điêu luyện cắn mút lấy miệng nhỏ...ép cô nhận lấy nụ hôn nóng bỏng của mình..
đến khi xe ngừng lại..hại người vẫn lưu luyến đê mê với nụ hôn nóng bỏng này....

Dương Mịch lấy tay đánh nhẹ lên nàng...Nhiệt Ba mới miễng cưỡng buông cô ra...sửa sang lại quần áo cho cô..yêu thương mổ nhẹ vài cái lên môi cô..mới bắt đầu căn dặn...

-" Em để Jonl ở lại bảo vệ chị...Xong việc em sẽ đến đón chị...."

Không ngờ nàng lại để vệ sĩ của mình bên cạnh cô...Dương Mịch cảm thấy bối rối...Tuy cô ở trong nước cũng là ngôi sao có tiếng tăm nhưng còn chưa thuê vệ sĩ riêng cho mình bao giờ...Vì ngại những ánh mắt soi mói của người khác...

-" Chị đã có Tiểu Du rồi...không cần phiền phức như thế đâu"

Chân mày Nhiệt Ba liền cau lại..nhìn đôi mắt mơ màng của cô lại không nỡ thúc ép..ôm lấy khuôn mặt tinh tế dịu giọng...

-" Không được...Để Jonl bên cạnh...em mới yên tâm..ngoan... nghe lời..."

Câu nói thành công đập tan lời muốn nói của Dương Mịch.Vẻ mặt chân thành cùng lời nói dịu dàng của nàng...Nếu không nghĩ đến lí dó hai người đến với nhau..Cô cho rằng nàng thật sự có tình cảm với cô...

Cử chỉ ôn như..hành động lo lắng này dành cho người phụ nữ quan trọng đối với nàng.

Để miễn cưỡng gật đầu...Nhiệt Ba mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô..mới để cô xuống xe....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro