Thế giới khiêu chiến sinh tồn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thư Thanh Thiển ở thế giới cổ đại bồi Tiêu Tòng Vân 20 năm, cuối cùng giá trị sinh mệnh kết thúc lại lần nữa quay trở về không gian hệ thống.

Click mở giao diện hệ thống, Thư Thanh Thiển xem xét tích phân nhận được từ thế giới trước.

Nhân vật: Thư Thanh Thiển.

Giá trị sinh mệnh: 100/100 (đã tử vong).

Nội dung nhiệm vụ: Thỏa mãn nguyện vọng nguyên chủ, vì nguyên chủ báo thù.

Độ khó nhiệm vụ: A.

Độ hoàn thành nhiệm vụ:100% đánh giá: A.

Tích phân: 900.

Tích phân tích lũy: 30000.

Thở dài, tắt giao diện đi, Thư Thanh Thiển nhìn không gian hệ thống trống rỗng trước mặt.

"Tích, chúc mừng ký chủ đạt được khen thưởng, đạo cụ ẩn giấu [nắm lấy tay người]."

Lại lần nữa nghe thấy đạo cụ ẩn giấu nàng cũng không ngạc nhiên, bởi vì ở mạt thế cũng từng thu hoạch được một cái, chẳng qua đạo cụ kia vô cùng rác rưởi, không có bất luận tác dụng gì.

Thư Thanh Thiển hỏi, "[nắm lấy tay người] có tác dụng gì?"

"Tích, [nắm lấy tay người] có thể cho ký chủ cùng chung sinh mệnh với nữ chính trong thế giới mình xuyên qua, có thể sử dụng lặp lại."

Nhớ tới nàng trước đó bồi Tiêu Tòng Vân nhật tử, nàng lần đầu sinh ra cảm xúc không bỏ được đối với một thế giới, nhưng không có biện pháp, thế giới đã xuyên qua không có khả năng đi vào lần nữa.

Thư Thanh Thiển nghĩ rằng Tiêu Tòng Vân đã đưa lễ vật cho chính mình, nhịn không được lại một trận đau lòng.

Thế giới tương lai có thể dùng văn minh Thần cấp để hình dung, vào một cái phi thường cao duy độ, người xuyên việt kỳ thật giống như người làm công, xuyên qua các loại thế giới song song hoàn thành nhiệm vụ hệ thống công bố mà thu hoạch tích phân.

Nhưng xuyên qua cũng không phải sự tình đơn giản, bởi vì xuyên qua mỗi thế giới đều là chân thật, nếu không cần tâm rất khó hoàn thành nhiệm vụ, lại đầu nhập cảm tình quá nhiều thực dễ dàng bị lạc lối, có không ít người xuyên việt chịu không nổi mà hỏng mất, cho nên bọn họ mỗi lần xuyên qua đều sẽ hoa đại lượng thời gian nghỉ ngơi.

Giống như Thư Thanh Thiển mỗi lần tiến vào thế giới về sau đều nghỉ ngơi một chút rồi mới tiến vào thế giới tiếp theo, như thế hiệu suất làm nhiệm vụ sẽ cao, quả thực chính là kỳ tích, cho nên tích phân của nàng vẫn luôn xếp hạng trước mọi người.

Lần này Thư Thanh Thiển lại cảm thấy có chút mệt mỏi, chuẩn bị nghỉ ngơi một đoạn thời gian.

Nàng tạm thời không định tiến vào thế giới tiếp theo, vì thế rời khỏi không gian hệ thống của mình.

Giây tiếp theo, Thư Thanh Thiển xuất hiện ở đại sảnh có kiến trúc tài nguyên đặc thù với tất cả các mặt kính đều là màu bạc. Lúc này, trong đại sảnh người đến người đi bận rộn, không ai chú ý tới Thư Thanh Thiển.

Phía trước hệ thống đại sảnh chính có một quầng sáng thật lớn, mặt trên lúc này là bảng xếp hạng tích phân của các vị xuyên việt giả. Mỗi xuyên việt giả hoàn thành nhiệm vụ rời khỏi không gian hệ thống của mình trở lại hệ thống đại sảnh, quầng sáng xếp hạng sẽ đổi mới một lần.

Bởi vì Thư Thanh Thiển rời khỏi không gian hệ thống của mình nên quầng sáng nhảy lên, rất nhiều xuyên việt giả đều phát hiện, mọi người dừng lại bước chân nhìn chằm chằm vào màn hình, trong mắt lóe cực nóng.

"Cô ấy cuối cùng cũng ra rồi, tin tức đổi mới, cư nhiên nhanh như vậy lại hoàn thành ba thế giới."

"Trời ơi, mau nói cho tôi biết có phải tôi đã hoa mắt rồi không, thế giới cô ấy hoàn thành có độ khó cư nhiên là cấp SSS, cấp S và cấp A, thật đáng sợ."

"Đậu xanh rau má, thế giới trước đó tôi thật vất vả mới hoàn thành một nhiệm vụ cấp A, thiếu chút nữa liền treo. Sao cô ấy có thể làm được đại bộ phận nhiệm vụ đều là cấp A vậy."

"Đáng tiếc đối phương vẫn luôn chọn nặc danh, hảo muốn biết cô ấy chân thật trông như thế nào."

"Quả thực quá lợi hại, cúng bái, cuồng ma nhiệm vụ."

Thư Thanh Thiển không để ý mọi người nghị luận, lập tức đến văn phòng, nàng chuẩn bị xin nghỉ. Nhân viên công tác đang vì Thư Thanh Thiển kỹ càng tỉ mỉ đăng ký, lại đột nhiên mở miệng, "Kính chào xuyên việt giả, tích phân tích lũy của ngài đã đạt ba vạn, thành công giải khóa thế giới khiêu chiến sinh tồn, là xuyên việt giả đầu tiên giải khóa thế giới khiêu chiến sinh tồn, khen thưởng tích phân một ngàn."

Thư Thanh Thiển sửng sốt, nàng lần đầu nghe nói thế giới khiên chiến sinh tồn đấy.

Lúc này, toàn bộ hệ thống đại sảnh đột nhiên vang lên quảng bá.

"Tích, thế giới khiêu chiến sinh tồn đã mở ra, thế giới này là hình thức đặc thù, các vị xuyên việt giả đều có thể tự do lựa chọn tiến vào hoàn thành nhiệm vụ."

Trong lúc nhất thời toàn bộ xuyên việt giả trong đại sảnh đều lặng ngắt như tờ, bọn họ đều không phản ứng kịp.

Có ý gì?

Bọn họ đều xuyên qua rất nhiều thế giới, lần đầu nghe được có hệ thống quảng bá thế giới có hình thức đặc thù, quá kỳ lạ. Sau đó, người phản ứng kịp bắt đầu click mở hệ thống của mình để tuần tra rốt cuộc là chuyện như thế nào. Mọi người kích động, bởi vì thế giới này thật sự quá đặc biệt, không những không hạn chế xuyên việt giả tiến vào, càng quan trọng hơn là thế giới này có thể lặp lại tiến vào, mỗi lần đều sẽ có nhiệm vụ bất đồng, khen thưởng tích phân vô cùng phong phú, thậm chí sẽ tùy cơ rơi xuống đạo cụ đặc thù.

Thư Thanh Thiển xem xong giới thiệu của thế giới này, cũng có chút hứng thú.

"Tích, thêm tái thế giới thành công, hoan nghênh tiến vào thế giới khiêu chiến sinh tồn, tiến vào cần khấu trừ một ngàn tích phân, thỉnh người chơi tự hành quyết định, mười giây đếm ngược. Mười, chín, tám......"

Thư Thanh Thiển do dự, vẫn chọn tiến vào.

......

Chờ mở mắt ra lần nữa, Thư Thanh Thiển phát hiện bản thân đang ở một khu rừng núi hoang vắng, bốn phía đều rậm rạp cây cối, không trung xanh thẳm vạn dặm không mây, ánh mặt trời xuyên qua khe hở lá cây chiếu xuống dưới, trên mặt đất lưu lại loang lổ viên điểm, dưới chân phủ kín lá khô rụng. Bản thân mặc chiến phục màu lục đậm, trước ngực có bảng số, mặt trên viết 13, trên mặt đất phóng một cái ba lô.

Thư Thanh Thiển click mở giao diện nhiệm vụ của mình như lúc bình thường, kết quả phát hiện trống rỗng, cũng không có nội dung.

Vì sao?

Đúng lúc này, thanh âm hệ thống vang lên không trung.

[Toàn bộ người chơi truyền tống xong, trò chơi sắp bắt đầu, hiện tại bắt đầu quảng bá quy tắc trò chơi. Bố cục trò chơi tổng cộng mười sáu người, chia làm mười lăm người chơi bình thường đối kháng với một sát thủ, thời gian trò chơi tổng cộng năm ngày.]

[Điều kiện thắng lợi của người chơi bình thường là thành công tồn tại năm ngày. Điều kiện thắng lợi của sát thủ là ít nhất đào thải tám người chơi.]

[Cảnh cáo, người chơi bình thường không thể ra tay với sát thủ.]

Theo hệ thống nội dung quảng bá trò chơi trên bầu trời, biểu tình của Thư Thanh Thiển càng ngày càng nghiêm túc, nhanh chóng bối quy tắc trò chơi xuống dưới.

Qua ước chừng hai ba giây, Thư Thanh Thiển còn tưởng rằng đã kết thúc, kết quả thanh âm lại vang lên bên tai mình.

[Chú ý, nội dung này chỉ có cô nghe thấy, thân phận của cô là sát thủ.]

Thư Thanh Thiển không nghĩ tới chính mình cư nhiên là sát thủ, ổn định cảm xúc, mở ba lô bên chân của mình ra xem xét.

Ba lô chỉ có một ít đồ dùng sinh hoạt đơn giản, bao gồm giấy vệ sinh, bật lửa, hai gói bánh nén khô, hai bình nước khoáng, đồng thời ba lô có một thanh chủy thủ, mặt khác còn có một cái máy theo dõi định vị lớn bằng bàn tay, có thể biểu hiện phạm vi người chơi trong vòng 100 mét.

Thư Thanh Thiển cầm thanh chủy thủ sắc bén rồi xoay vòng, sau đó dắt bên hông, thu thập hảo ba lô của mình, lúc này mới căn cứ máy định vị nhắc nhở phương hướng người cách mình gần nhất mà đi đến.

Thư Thanh Thiển vừa đi vừa quan sát phiến rừng cây, thực mau phát hiện khắp rừng cây không có một con vật nào, trên mặt đất chỉ có lá cây cùng cỏ dại, phụ cận cũng không phát hiện nguồn nước, này thuyết minh đồ ăn của nàng cũng chỉ có những cái đó trong ba lô.

Những đồ ăn đó cùng nước dùng để uống rõ ràng không đủ.

Đương nhiên, rất có thể hiện tại người chơi bình thường khác cũng phát hiện ra vấn đề này.

Thư Thanh Thiển thở phào, cảm thấy độ khó trò chơi này thật sự quá cao.

Bất quá cũng may nàng có máy định vị theo dõi, này hẳn là đặc quyền của hung thủ, bằng không mãn rừng cây tìm người càng thêm đau đầu.

Trên mặt đất tràn đầy lá khô thật dày, đi lên nó phát ra tiếng vang.

Thư Thanh Thiển cuối cùng cũng đi vào vị trí phụ cận mà máy định vị biểu hiện, sau đó thả chậm bước chân.

Thực mau, nàng nhìn thấy phía trước có một cô gái mặc trang phục giống mình, lúc này đang xem xét đồ vật trong ba lô của mình.

Thư Thanh Thiển ngừng thở ẩn núp trong bụi cỏ, tìm đúng thời cơ chuẩn bị ra tay.

Cô gái đó lúc này đang đưa lưng về phía mình, một đầu tóc đen như thác nước khoác ở sau lưng, tuy thấy không rõ diện mạo đối phương, nhưng bóng dáng yểu điệu, Thư Thanh Thiển mạc danh cảm thấy đối phương hẳn rất xinh đẹp.

Bất quá nội tâm Thư Thanh Thiển không có ý muốn thương hương tiếc ngọc gì. Nàng lặng lẽ lấy ra chủy thủ rồi tới gần, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà đánh lén, lại không nghĩ rằng cô gái ấy đã phát hiện, đột nhiên dùng một thế nghiêng người không thể tưởng tượng tránh thoát công kích của mình.

Thư Thanh Thiển thấy một kích không trúng, đang chuẩn bị tiếp tục công kích, kết quả nghênh diện lại tới một người đàn ông tóc dài, ngực bài thượng viết 2.

Thư Thanh Thiển dừng lại, mặt vô biểu tình nhìn hai người.

An Nguyệt không nghĩ tới chính mình vừa tiến vào liền có người đánh lén, một đôi mắt đen nhánh như đêm bính ra ngọn lửa, sắc mặt tinh xảo tràn đầy băng sương. Nàng đang định đánh trả, bất quá thời điểm nhìn thấy Thư Thanh Thiển, hai tròng mắt sáng như ngân hà, nhưng thực mau trong giây lát lướt qua, làm bộ không quen biết đối phương.

Nàng thật vất vả tránh thoát đầu não theo dõi để tiến vào thế giới này, muốn làm nhiệm vụ cùng với Thư Thanh Thiển, kết quả nàng cư nhiên thiếu chút nữa một khai cục liền treo.

An Nguyệt có loại dự cảm bất hảo.

Người đàn ông tóc dài khiếp sợ, kinh hô, "Nguyên lai cô chính là sát thủ!"

Thư Thanh Thiển bình tĩnh phủ nhận, "Tôi không phải."

Người nọ không tin, "Chúng tôi mới thấy cô chuẩn bị đánh lén cô gái này, cô còn không thừa nhận?"

"Tôi chỉ muốn cướp đồ ăn thôi, các anh hẳn cũng thấy rừng cây này không có đồ ăn, đồ ăn trong ba lô của tôi căn bản không đủ kiên trì năm ngày. Cho dù tôi không đoạt thì cũng sẽ có người khác đoạt thôi."

Đại khái biểu tình của Thư Thanh Thiển quá mức bình tĩnh, người nọ thế nhưng có chút nửa tin nửa ngờ.

Bởi vì hắn cũng phát hiện ra vấn đề này.

Trò chơi này tuy là một sát thủ đấu với nhiều người chơi bình thường, nhìn như không công bằng cho sát thủ, nhưng trò chơi này cũng không phải đơn thuần vũ lực, càng cần dựa vào trí lực nữa.

Bởi vì hệ thống minh xác quy định người chơi không thể ra tay với sát thủ, cho nên trốn tránh thế nào mới là mấu chốt. Đồ ăn thiếu thốn cho dù không đến mức đói chết, nhưng đến lúc đó đối mặt với sát thủ càng thêm khó có thể chạy thoát, cho nên giữa người chơi bình thường nhất định sẽ có người bị vứt bỏ.

Người nọ suy nghĩ cẩn thận điểm này, sau đó quyết định không xen vào việc người khác, cách khá xa xa.

Hắn quyết định biện pháp này thực hảo, thừa dịp trò chơi vừa mới bắt đầu đồ ăn của mọi người còn đầy đủ đoạt vài người trước, sau đó tìm nơi an toàn trốn chịu năm ngày.

An Nguyệt xem này hết thảy, trong lòng cực kì cạn lời, chỉ có thể thay ánh mắt nhu nhược đáng thương nhìn Thư Thanh Thiển.

Đối phương mày đẹp hơi chau, hốc mắt đỏ bừng, lã chã chực khóc, đáng tiếc Thư Thanh Thiển nhìn mỹ nữ mà không hề gợn sóng.

Từ khi vào thế giới này, nàng cảm giác tình cảm của mình tựa như đều biến mất, cả người cực độ lý trí bình tĩnh, cho nên bị nhìn chằm chằm cũng không hề chột dạ.

Thư Thanh Thiển nghĩ rằng, này có thể là hệ thống giở trò quỷ, dù sao mình là sát thủ, không cần tình cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro