A Life Lesson at the Docks (Fubuki x Akagi)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện ngắn: Bài học cuộc sống ở bến tàu

Couple: Fubuki x Akagi

Thể loại: Lãng mạn/Chính kịch

Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Tôi không sở hữu Kantai Collection hay bất kỳ nhân vật nào trong đó.

Lưu ý của tác giả: Mặc dù Akagi x Kaga là OTP đỉnh nhất, nhưng trái tim tôi lại hướng về Fubuki x Akagi. Tôi không thể không làm vậy. Senpai x Kouhai tuyệt vời mà. Dù sao thì, tận hưởng thôi!

Hôm nay là một ngày gian nan. Không chỉ mỗi Fubuki phải sửa chữa ở bến tàu, Akagi cũng vậy. Họ đã chiến đấu với một trong những mẫu hạm Wo-Class cách đây vài giờ. Và họ đã chiến đấu rất ngoan cường. Fubuki ngâm mình trong nước, không ngừng nghĩ về việc họ đã suýt bị Abyssal nhấn chìm.

**Hồi tưởng**

Akagi bắn ra một mũi tên, triệu hồi máy bay trinh sát tiêu diệt Abyssal đang bao vây các nữ hạm từ mọi phía. Đám máy bay trinh sát thả bom liên tục, đồng thời nhả đạn vào kẻ thù, khiến chúng lần lượt phát nổ. Các tàu khu trục, Fubuki, Yuudachi và Mutsuki cũng bắn pháo tháp và thủy lôi, khiến cho Abyssal khác phát nổ.

"Chúng ta làm được rồi!" Mutsuki reo lên.

"Không ai được phép làm phiền chúng ta, poi!" Yuudachi nói thêm.

Akagi gật đầu với một nụ cười tự tin. Kẻ thù bị tiêu diệt nhờ vào tinh thần đồng đội của các nữ hạm. Cô và Kaga đứng kề nhau, chuẩn bị tiêu diệt một Abyssal khác. Tuy nhiên, hai quý cô mẫu hạm không hề biết rằng có một mẫu hạm Wo-Class trong hình dáng một người phụ nữ da trắng với mái tóc trắng dài đang bắn đại bác nhắm về phía họ. Kaga nghe thấy tiếng súng liền đẩy Akagi sang một bên ngay khi những viên đạn đại bác đang ngày càng tiến gần họ. May mắn thay, đại bác nhắm trượt, toàn bộ đều rơi xuống nước. Kaga lườm về phía mẫu hạm Wo-Class đang nhìn chằm chằm họ bằng ánh mắt lạnh lùng.

"Chúng sẽ không dừng ở đó, đúng không!?" Kaga nói. Cô bắn mũi tên, triệu hồi 5 máy bay cùng một lúc và xả đạn vào Abyssal. Nhưng khi đám máy bay tiến ngày một gần đến Wo-Class, chúng đã bị nó phá hủy.

"Cẩn thận, Kaga-san!" Akagi hét lên.

Wo-Class bắn thêm một phát nữa, nhưng đường đạn không nhắm Kaga mà hướng thẳng về phía Akagi. Kaga không thể cứu được cô ấy vì hiện tại cô đang cách quá xa cô ấy.

"A-Akagi!" Cô đưa tay ra cố với lấy Akagi, mặc dù cô biết rằng không có lấy chút hi vọng nào.

Akagi chỉ có thể đứng đó trong ngỡ ngàng chờ cú va chạm thì đột nhiên, Fubuki lao tới trước mặt cô và đỡ lấy đòn đó thay cô.

"Fubuki-chan!" Mutsuki và Yuudachi hét lên.

"Fubuki-san...!" Akagi gọi khi làn khói vừa tan. Fubuki vẫn còn sống, nhưng lại bị thiệt hại khá nặng.

"Em ổn... Akagi-senpai," Fubuki yếu ớt nói.

"Đ-đồ ngốc!" Akagi hét lên. "Em có biết mình đang làm gì không!?"

Wo-Class lại bắn thêm phát nữa. Yuudachi dùng tháp pháo của mình chặn nó lại. Tháp pháo bắn trúng nó làm nó lảo đảo, nhưng rất nhanh nó đã lấy lại được thăng bằng. Nó bắn thêm một phát nữa, rồi một phát nữa. Nó khiến cả Akagi và Fubuki đều bị trúng đạn, và cả Yuudachi nữa. Nhưng Fubuki vẫn đứng vững và tiếp tục nhắm tháp pháo của mình.

"Đi chết đi!" Cô bắn một phát nữa, trúng vào mặt Abyssal. Nó loạng choạng lùi lại, đưa tay lên ôm lấy mặt, rồi một phát nữa được bắn ra, rồi một phát nữa.

Yuudachi cũng bắn tháp pháo hỗ trợ Fubuki còn Mutsuki bắn thủy lôi. Akagi gật đầu, bắn hai mũi tên để hỗ trợ ba tàu khu trục, triệu hồi 10 máy bay trinh sát. Tất cả đều được bắn cùng một lúc, khiến cho Wo-Class không tài nào theo kịp. Nó phát nổ vì không thể chịu được hỏa lực lớn như vậy.

Thắng thua đã định rõ, nhưng Akagi và Fubuki hầu như đều bị thiệt hại sau trận chiến. Akagi đã bị thương trước cả khi Fubuki đến ứng cứu. Sau đó, họ đã được đưa đến bến tàu để sửa chữa.

**Kết thúc hồi tưởng**

Hiện giờ họ đang tắm mình trong nước ấm chờ hồi phục. Akagi nghịch bong bóng, còn Fubuki ngồi cạnh cô và vẫn nghĩ về trận chiến. Cô quay sang nhìn đàn em và dịu dàng mỉm cười.

"Đừng buồn, Fubuki-san." Cô nhẹ nhàng nói.

"Nhưng... nhưng... em phải cứu chị." Fubuki nói. "Em không thể để mất chị. Việc cứu chị là cần thiết."

"Phải, nhưng em cũng có thể chìm vì vụ nổ đó. Chị cũng suýt mất em. Em vẫn hơi ngốc khi làm thế."

"Em biết, nhưng em vẫn sẽ làm vậy."

"Nghe này. Chị rất vui vì em đã cứu chị. Nhưng nếu em chìm vì vụ nổ đó, chị sẽ rất đau lòng. Không, không chỉ có mình chị. Các nữ hạm bên cạnh em cũng sẽ cảm thấy như vậy."

"Akagi-senpai..." Fubuki nhìn đàn chị của mình.

"Chị đoán là chị cũng ngốc." Nữ mẫu hạm mỉm cười yếu ớt. "Chị đã bị thương trước khi em đến cứu chị. Cả hai chúng ta đều phải cẩn thận hơn, được chứ?"

Fubuki mỉm cười gật đầu. "Chị nói đúng! Cảm ơn chị, Akagi-senpai!"

Đúng lúc đó, họ nghe thấy tiếng chuông và tiếng động cơ. Hai thùng sửa chữa cấp tốc xuất hiện và đổ chất lỏng đặc biệt lên người họ. Là Đô đốc đã gửi chúng đến. Việc sửa chữa được hoàn thành trong nháy mắt, khiến hai nữ hạm cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

"Ahhhh, thật là tuyệt vời~!" Akagi thở dài sung sướng.

"Tuyệt! Bây giờ chúng ta có thể thư giãn rồi~" Fubiki đứng dậy nói.

"Ehehe! Chúng ta đã thư giãn trong bồn tắm rồi." Akagi nói. "Thứ chúng ta thực sự cần là một ít thức ăn~"

"Ồ, phải rồi~" Fubuki xoa xoa gáy. "Em cá là gần đến giờ ăn tối rồi, chúng ta hãy đến quán cà phê Quận Cảng sau khi thay đồ nhé."

"Được thôi, Fubuki-san~" Akagi nói.

Hai nữ hạm ra khỏi phòng tắm, mặc quần áo rồi đi đến căng tin. Tất nhiên, bữa ăn của Akagi vẫn rất thịnh soạn như mọi khi, và điều đó làm Fubuki cười khúc khích. Họ đi đến một chiếc bàn trống, ngồi đối diện nhau, cảm ơn vì bữa ăn rồi ăn ngấu nghiến. Fubuki cắn một miếng trong khi nghe Akagi ngân nga giai điệu vui vẻ và phát ra âm thanh dễ thương của sự thỏa mãn. Dù sao thì cô ấy cũng là mẫu hạm, nghĩa là cô ấy cần rất nhiều đồ tiếp tế và nhiên liệu. Nhiều như Yamato vậy. Họ ăn và ăn cho đến khi bụng no căng (à, đối với Akagi, cô ấy không nghĩ thế) và họ cùng nhau ra ngoài khi trời đã tối.

Fubuki nhìn sang bàn tay của đàn chị, rồi mặt ửng đỏ lên. Cô rất, rất muốn nắm lấy tay Akagi và xoa nhẹ để cảm nhận làn da mềm mại của cô ấy. Nhưng Akagi nhận ra vẻ ngượng ngùng của cô và cười khúc khích.

"Fubuki-san, đôi khi nhìn em thật dễ thương và ngốc nghếch~" Cô nói. "Em có điều gì muốn nói với chị không~?"

"U-ummm... ừm..." Cô đảo mắt. "Em, ummmm... có ổn không nếu... chúng ta nắm tay nhau?"

"Fufu! Chỉ vậy thôi~?"

"V-vâng..."

Akagi xoa đầu cô như một chú cún và nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. "Em chỉ cần hỏi là được."

Đến một bãi cỏ, họ ngồi xuống và ngắm nhìn bầu trời đầy sao. Fubuki không thể không liếc nhìn trộm đàn chị mình. Ngay từ lần đầu gặp nhau, cô ấy đã rất xinh đẹp, thanh lịch và tràn đầy nhiệt huyết. Cô ấy chính là lý do khiến Fubuki cố gắng hết mình để trở thành một nữ hạm tuyệt vời. Và sự ngưỡng mộ ấy nhanh chóng trở thành tình yêu. Nhưng ngay cả như vậy...

"Fubuki-san~?" Akagi nói. "Dường như trong tâm trí em vẫn còn muốn nói điều gì đó."

"Ah! S-s-sao chị biết được!?" Fubuki hoảng hốt.

"Fufu! Chị có thể đọc em như một cuốn sách~" Akagi nói. "Chị biết được từ cách em đỏ mặt và lo lắng. Vậy nên không cần phải ngại. Em có thể nói với chị bất cứ điều gì~"

Mặt Fubuki càng đỏ hơn, những ngón tay bất giác không yên được mà ngọ nguậy. "A-Akagi-senpai... Em đã... ngưỡng mộ chị suốt một thời gian dài. Và từ đó trở đi, em không thể ngừng ngưỡng mộ chị, và em đã yêu chị mất rồi. Tim em đập rất nhanh mỗi khi em ở bên chị, nhìn thấy chị hoặc thậm chí là khi có ai đó nhắc đến chị. Giống như cảm xúc của em đã được kết nối với chị. V-vậy, chị có thể... làm bạn gái em không?"

Được thấy khía cạnh dễ thương này của Fubuki, Akagi khẽ cười. Fubuki đỏ mặt, đôi mắt nhắm nghiền và siết chặt tay hơn một chút. Akagi tiến lại và áp hai bàn tay vào hai bên má cô.

"Tất nhiên rồi, Fubuki-san~" Cô ấy nói. "Chị rất muốn đi chơi cùng em. Chị cũng thích em. Cái cách em quyết tâm trở thành một nữ hạm tuyệt vời, cũng giống như chị vậy. Và chỉ cần em cố gắng hết mình. Đó là điều chị thích ở em~"

"Ỏ, Akagi-senpai~!" Fubuki ngất ngây.

Cả hai chậm rãi tiến lại gần nhau, môi chạm môi và trao nhau một nụ hôn nồng cháy. Đây là nụ hôn đầu của Fubuki, và nó thật tuyệt. Một cảm giác thật tuyệt. Chỉ từ đôi môi mềm mại, ẩm ướt của Akagi. Họ dừng lại một chút, đắm đuối nhìn nhau, và rồi trao nhau một nụ hôn khác.

Một lúc sau, họ dừng lại và nhìn nhau đầy yêu thương. Fubuki vòng tay qua cổ Akagi, còn Akagi ôm lấy eo Fubuki. Họ kéo nhau lại gần hơn.

"I love you~!" Họ đồng thanh nói.

Lưu ý của tác giả: Nếu có một thứ tôi viết rất tệ với mấy pha hành động, thì đó là series này. Tôi chắc chắn rằng series này tôi viết cũng tệ như những series khác, nhưng ai mà biết được? Tôi thích hành động, nhưng đối với series này, thật khó để diễn tả thành lời.

Dù sao thì, hy vọng mọi người thích series này. Chúc mọi người một ngày tốt lành!

Ghi chú của dịch giả: Tôi thấy tôi dịch cũng tệ nốt!

Vì vã quá nên tôi đã lên đường đi tìm vài chiếc ảnh cho cặp này, và kết quả cũng không tệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro