Cảm Giác Lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bích Chi đứng trước một cửa hiệu buôn tơ lụa thượng hạng, khi nàng còn trong cung có nghe nói Tô Châu là nơi xuất xứ của ngành tơ luôn.
" Đây là cửa hiệu của Cao gia, Cao gia là phú thương giau có nhất Tô Châu.

Vài ngày tới sẽ là lễ mừng thọ Cao lão gia, năm nào cũng vậy đến ngày này Cao gia sẽ tổ chức phát gạo cùng vải vóc cho dân nghèo".

Tử Y đứng một bên giải thích.
" Tô Châu có được phú thương tốt bụng như vậy đúng là phúc lớn".

Bích Chi cười đáp, sau đó cùng Tử Y tiếp tục đi.
............
" Tỉ, chúng ta đi đâu ?".

Vương Hằng vừa đi bên cạnh vừa hỏi, rất nhanh hắn đã bị Vương Trúc Anh liếc nhìn rồi dùng quạt giấy đánh vào đầu hắn một cái.
" Gọi ta là gì ?.

Vương Hằng ôm đầu thầm than, ta đã gọi tỉ tỉ hơn 10 năm rồi làm sao có thể nhớ rõ nhanh như vậy đây.
" Đến nhà bà mối ".

Nàng nhàn nhạt mở miệng.

Vương Hằng khó hiểu mà nhìn nàng " Đến nhà bà mối để làm gì, tỉ...!Không lẻ tỉ muốn lấy phu quân.

"
Lần này Vương Trúc Anh không thương tiếc mà đánh một cái thật mạnh vào bả vai hắn " Đã bảo ngươi không được gọi loạn rồi ".
Vương Hằng xoa bả vai đau rát, tỉ ra tay cũng thật nặng mà.
" Nhưng chúng ta đến đó làm gì ?"
Nàng phe phẩy quạt trên tay " Đến nơi ngươi sẽ biết".
Nhóm người Bích Chi đang đi thì nhìn thấy 2 người trước mặt.

Vương Trúc Anh hôm nay mặc là y phục đen, trong mắt Bích Chi nàng nhìn rất soái khí.

Thật ra Vương Trúc Anh không nghĩ được nhìn mình sẽ oai hùng thế nào.

Nàng chỉ nghĩ một điều, nàng là đi làm chuyện xấu vì thế mới mặc y phục đen.
" Vương công tử".

Tiểu Nguyệt nhanh chóng chào hỏi hai người bọn họ.
" Lý công Tử, Tử Y cô nương, Tiểu Nguyệt các vị là đi dạo sao ?".

Vương Hằng thật vui vẻ mà hỏi thăm.
" Đúng vậy, ta hôm nay có hứng thú đi xem một vòng thành, Tử Y cô nương là tốt bụng muốn hướng dẫn ta ".

Bích Chi đứng một bên lên tiếng.
Tuy Vương Trúc Anh gặp được Bích Chi thì rất vui vẻ, nhưng trước mắt nàng còn chuyện quan trọng, sau khi xong có thể tìm công tử ấy.
" Vậy không phiền nhã hứng của các vị, bọn ta có việc đi trước.

Tái kiến ".

Nàng nói xong định lướt qua Bích Chi bước đi, nhưng sắp qua thì cánh tay nàng bị người kia nắm lại.
Bích Chi quay sang nhìn nàng, con người này có chuyện gì gấp đến nổi không nói được với nàng một câu, tuy trong lòng có chút không vui nhưng Bích Chi vẫn cố gắng đè xuống " Trúc Anh là có chuyện gì gấp sao ? "
Nghe được âm thanh nhẹ nhàng kia gọi tên mình, Vương Trúc Anh cả thân mình run lên một cái " Ta cần đi tìm người "
Bích Chi vẫn cầm cánh tay nàng " Là tìm ai ".
Vương Hằng thấy tỉ mình chậm chạp không nói thì gấp lên " Bọn ta là đang đi tìm bà mối ".
" Hả, hai người tìm bà mối làm gì ? Vương công tử người là muốn cưới nương tử sao ?".

Tiểu Nguyệt nhanh chóng hỏi, vị vương công tử này nhìn hào hoa như vậy ắc hẳn sẽ có rất nhiều các cô nương nguyện ý gả cho công tử ấy.
Vương Trúc Anh vội vàng xua tay, nàng là nữ tử cưới nương tử làm sao được.

Cái tên có cái tên như nữ nhân này hỏi thật làm khó nàng mà.
" Không có, ta tìm bà ta là có việc nhờ cậy ".
" Nếu Vương công tử có chuyện cần làm vậy..." Tử Y chưa kịp dứt lời Bích Chi đã nói tiếp lời nàng " Vậy chúng ta cùng đi thôi "
Tử Y hơi bất ngờ, nàng không nghĩ chỉ cần người tên Vương Trúc Anh này xuất hiện thì trong mắt Lý công tử chỉ có người nọ.
Vương Trúc Anh càng bất ngờ hơn nàng, Ly Hy Nhi này không lo đi dạo cùng mỹ nhân, đi cùng nàng làm gì.

Hơn nữa nàng là đi làm chuyện xấu, đông người như vậy thì làm sao đây.
" Không cần đâu, ta và Vương Hằng có thể giải quyết"
Bích Chi nhíu mi, nhưng vẫn nở nụ cười " Thật sự có thể ?"
Vương Trúc Anh cảm thấy người trước mặt như không tin mình, tuy nàng không biết võ nhưng thông minh có thừa, hơn nữa lần này nàng có dẫn theo đệ đệ, không sợ bị bắt nạt.
" Ta có thể, yên tâm ta sẽ không tự ý gây sự "
Bích Chi nghe nàng hứa hẹn đảm bảo thì khẽ mỉm cười, nàng cứ có cảm giác y như tướng công ham chơi đang ra sức nịnh nọt nương tử.
Nàng gật đầu, dùng tay xoa xoa đầu Vương Trúc Anh " Xong việc hãy đến tìm ta ".
" Ta biết rồi ".
Sau khi hai người kia đi mất Tử Y mới hỏi " Lý công tử hình như người rất để ý Vương công tử?".

Tử Y không kiềm nén được lòng tò mò, nàng nhìn thấy rất rõ sự quan tâm không che dấu trong mắt Bích Chi .
Bích Chi nhìn nàng, nàng ta nói không sai.

Tuy nàng không biết đó là loại tình cảm gì, có thể là tỉ muội nhưng với nàng Vương Trúc Anh đúng là rất đặt biệt.

" Ta cảm thấy rất yêu thích công tử ấy ".

Đây là lời thật lòng của nàng.
...............
Lúc đến trước cửa nhà bà mối cả 2 tỉ đệ mố dừng lại " Vương Hằng, để ta vào tìm bà mối được rồi.

Còn đệ đến nhà tiểu cô nương kia đưa cho nàng ta lá thư này, nhớ kĩ không để cho người khác nhìn thấy đệ "
" Tỉ nhớ cẩn thận, ta sẽ nhanh quay lại"...
Cả 2 chia ra hành động, nành rất nhanh đã bước ra khỏi nhà bà ta.

Với những người làm mai mối thì với họ chỉ cần có ngân lượng thì có thể giải quyết.

Vương Hằng cũng nhanh chóng quay lại.
" Tỉ...!Tỉ định làm gì ?"
" Tên Từ lão gia kia trâu già mà còn ham gặm cỏ non, lần này ta sẽ cho hắn gặp đến gãy răng".

Nàng ngồi xuống vỗ vỗ bụi trên vạt áo " Nơi đây là Tô Châu không sợ mẫu thân trách phạt ".
Vương Hằng nghĩ cũng đúng, ngoại công và ngoại mẫu nuông chiều tỉ ấy như vậy sẽ không nỡ lòng phạt tỉ ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro