1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Ở đất miền Tây này có nhà hội đồng nọ giàu nứt tiếng với mấy trăm mẫu đất kéo dài từ làng này sang tít làng kia, còn có cả xưởng vải, gia đinh thì vô số kể. Ông bà hội đồng là người hiền lành có lòng thương người nên được người dân thương lắm. Ông bà có cô con gái nay đã 23 tuổi xinh đẹp tài giỏi vừa mới từ bên Tây về, nhưng vẫn chưa lấy chồng nhìn cô đẹp lung lắm khiến bao chàng trai say đắm, nhưng ngặt nỗi ai hỏi cưới cô thì cô đều không chịu, ông bà hội đồng thương cô lắm nên cũng không trách mắng gì nhiều.

   "Con không cưới"

   "Nhi à... cha má già rồi sao chăm được cho con sau này"

   "Cha má thương con thì đừng bắt ép con cưới nữa.....con con..."

   "Con làm sao"

   "Con chưa muốn cưới... xin phép ba má con vào phòng làm việc"

   "Ý Nhi con..."

  Con bé này lại cấm đầu vào làm việc rồi suốt ngày chỉ biết công việc. Bà quay qua trách mắng ông hội đồng.

   "Ông cho nó đụng vào sổ sách, thuế má nhà mình làm gì bây giờ nó chỉ biết công việc công việc bao giờ mới có cháu cho tui bồng đây"

   "Thôi mà mình.... Từ từ nó lấy chồng cũng được mần chi mà mình phải gấp. Với lại có một mình nó là con không giao việc cho nó thì giao cho ai"

   Bà nghe xong cũng chỉ biết lủi thủi đi vào trong buồng một mình. Ông cả biết bà muốn có cháu bồng nên vậy thôi, ông cũng thương bà lắm nhưng bây giờ cô hai không muốn cưới ông cũng không biết phải làm sao đành nhăm nhi tiếp ly trà còn uống dở.

   Trong phòng cô hai lúc này đang bận rộn với một đống công việc sổ sách. Dù là con gái nhưng ông bà hội đồng không vì cũng phong tục tập quán mà trọng nam khinh nữ không cho cô hai tiếp việc làm ăn trong gia đình. Dù bận rộn nhưng cô luôn quản lý tốt không một chút sai sót nhỏ.

   Cốc cốc

   "Cô hai... con vào được không"

   Cô hai nghe thấy giọng người mình thương thì vội chạy ra mở cửa.

   "Bình... vào đi"

   Cô hai nép mình qua một bên để Bình có thể đi vào bên trong không quên chốt cửa. Bình là con hầu của cô hai từ nhỏ nó kém hơn cô 4 tuổi nhưng lại chửng chạc hơn, lúc cô đi sáng Tây nó còn lùn hơn con tận một cái đầu nay lại cao hơn cô hai hởn nửa đầu rồi nó cũng là con hầu mà cô hết mực cưng chiều.

   "Cô hai mần chi mà nhiều việc vậy đa, cực cho cô quá"

   Bình ngồi vào bàn làm việc của cô hai như một thói quen muôn thuở không quên nở nụ cười.

   "Tui mần chi em quan tâm làm gì, cả tuần nay mới thấy mặt em, em đã đi đâu sao không nói với tui"

   Cô hai cũng không ngần ngại ngồi hẳn lên đùi Bình mà chất vấn tay nhéo nhẹ vào má nó.

   "Em đi qua nhà ông Lý ở làng kia qua phụ bên đó vài ngày dù gì em cũng từng bên đó mà... do em nhớ ông bà Lý nên xin ông bà hội đồng qua hầu ông bà Lý mấy ngày"

   "Em xin cha má tui mà em có xin tui chưa"

   Cô hai hờn dỗi cúi đầu xuống bả vai nó buồn bã nói.

   "Lúc đó cô hai chưa về sao em xin được đa"

   "..."

   Cô hai giận Bình rồi. Bình tách cô hai ra tay giữ chặt eo nhỏ của cô thì thầm vào tai.

   "Cô đừng giận em nữa.... Hôm nay em hầu cô nha cô hai"

   Nói xong Bình cuối xuống ngậm lấy môi cô hai từ từ nó dùng lưỡi tách môi cô hai ra. Cô hai cũng không đẩy ra mà đáp trả lại nói cô nhớ đó đến phát điên rồi. Phải cô không chịu lấy chồng vì cô thương Bình, Bình cũng là người tình của cô hai.

   "Ưm...Bình"

   Hôn thôi thì không đủ với Bình, nó dùng tay cởi từng nút áo cô hai tay kia cũng không nhàn rỗi mà xoa lấy xoa để cặp ngực trắng nõn của cô.

   "Bình... ba má còn ở nhà~"

   "Thế... cô hai có muốn em không"

   Bình nhả môi cô ra dời xuống cái cổ thơm tho mà cắn nhẹ lên đó để lại trên cổ cô hai dấu vết của mình nhưng lời khẳng định.

   "Có...m-muốn em"

   Bình hài lòng lấy tay cô vòng qua cổ mình rồi ẫm cô đi lại giường, để cô nằm xuống. Nhìn từ trên cao nhìn xuống khiến lòng nó nóng như lửa đốt cô hai đẹp quá.

   "Biến thái... đừng có nhìn...."

   Cô hai thấy nó ngây người nhìn mình bất giác đỏ mặt lấy tay che ngực lại.

   "Che cái chi..... em còn muốn nhìn"

Bình dùng tay của mình giữ chặt hai tay của cô hai trên đầu không cho nhút nhích, vén cái áo lá ra khung ngực đầy đà hiện ra trước mắt Bình làm nó phải vội nuốt nước miếng xuống. Nó cuối xuống mút nhẹ xương quai xanh của cô hai không quên cắn nhẹ lên đó.

"Bình...ưm em nhanh chút"

Cô hai thật sự hết chịu nổi rồi bên dưới đã ướt nhưng ngặt nỗi nó muốn trêu cô cho tay xuống dưới xoa nhẹ bên ngoài.

"Bi-Bình...Bình em ơi"

Tiếng rên cô hai vang vọng khắp căn phòng. Chỉ mới chạm nhẹ mà cô hai đã phản ứng kịch liệt như vậy hỏi sao Bình kiềm lòng cho nổi. Nó thôi không trêu cô nữa, cúi xuống ngậm lấy bầu ngực trắng nõn nà tay còn lại xoa lấy xoa để bên kia khiến cô hai rên rỉ không ngừng. Cô thấy nó chậm chạp liền đẩy nó nắm xuống hôn lên môi nó rồi xé toạt cái áo nó ra.

"Huhu... cô hai con hết đồ mặc rồi mà cô còn xé"

"Mai theo tui... tui mua cho chục bộ cho em"

Cô biết nó đang chọc ghẹo mình liền thẳng thừng lên tiếng. Cô kéo quần mình xuống để lộ ra nơi tuyệt mật, cô không nhanh không chậm chà nơi đó xuống cái bụng của nó cổ ngửi ra sau không ngừng rên rỉ. Làm nó mê mẫn.

"Ai lại nghĩ cô hai... nhà hội đồng lại dâm dục như vậy đa"

"Ưm~ưm... em câm miệng... tui tui nhớ em Bình à..."

Nó lật cô hai lại nó tự mút lấy hai ngón tay dài của mình sau đó chà xát xuống cửa huyệt.

"Nhỏ giọng lại..."

   Nó nhắc nhở ông bà còn đang ở ngoài.

Nó đút thẳng hai ngon tay xuống bên dưới, cô choáng váng tí nữa thì rên thất thanh may Bình nó ngậm lấy miệng cô giờ đây chỉ còn tiếng "ưm~aaa" trong căn phòng rộng lớn.

"Bình...Bình chạm lại...ưm~tui ngất mất... dừng lại đi mà...aa~hah"

Tiếng rên rỉ của cô hai không ngừng phát ra đầy dâm dục. Bên dưới siết chặt chắc là sắp ra rồi, nó ấn mạnh vài cái chỉ nghe thấy tiếng rên của cô rồi cô nằm bệch xuống giường. Nó nhìn cô hài lòng nhưng chưa dừng lại ở đó nó dang hai chân cô rộng ra hơn, nó bước xuống giường quỳ dưới đất mặt đối diện với mật nguyệt. Điều này làm cô hai hoảng hốt đẩy đầu nó ra.

"Bình đừng...nơi đó không sạch sẽ... đừng mà.."

   "Của cô hai thì cái gì cũng đều sạch không bẩn tí nào"

Bình cố chấp kéo lấy tay mợ ra mặt áp sát vào đó liếm mút ngon lành.

"Aaa~aaa.... Bình ơi cô sướng...đừng liếm nữa... aa~ nơi đó bẩn"

Vừa nói cô đẩy đầu nó ra nhưng bất thành. Cho đến khi cô đạt cao trào lần nữa nó mới chịu ngẩn đầu lên dịu dàng mỉm cười.

"Cô hai sướng không"

Cô thở không ra hơi nhưng cũng đáp lại.

"Có..."

Cô hai ngại ngùng úp mặt vào gối những đến cảnh vừa nãy nó cuối xuống liếm bên dưới làm cô vô thức chảy nước bên dưới.

"Cô ngại mần chi... cũng đâu phải lần đầu em làm tình với cô"

"Nhưng đây là lần đầu em liếm nó"

"..."

Cô đỏ mặt đến tận mang tai. Nó yêu chiều lấy khăn giấy gần đó lau bên dưới cho cô thay đồ cho cô đàng hoàng nó nhặt cái áo bị cô xé rách, may quá nếu mà vá lại vẫn đùng được, nó khoát đỡ lên người định ra ngoài thì cô níu tay áo nó lại.

"Bình.... Đừng đi áo em rách vậy ra ngoài hong hay đâu ở đâu với tui"

Nó xoa đầu mợ gật đầu tỏ vẻ đồng ý rồi ngồi xuống giường nơi có người nó yêu nằm đó.

"Mai tui sẽ nói ba má"

"Nói gì vậy ạ"

Bình ngạc nhiên hỏi.

"Mai kêu má đem trầu cau hỏi cưới em, được hong Bình"

"Cô không sợ người đời dị nghị sao cô hai..."

"Tui hong sợ.... Em sợ sao"

Giọng cô có chút mất mát.

"Em sợ cô chịu không nổi.... chứ em muốn gần chết rồi.... em đợi cô hơn 10 năm rồi cô hai"

Bình hạnh phúc nhìn cô hai, đặt nụ hôn lên trán cô thì thầm

"Cô hai em thương cô"

"Tui cũng thương em, Bình à"
————-
Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro