Chương 2: Huyết tộc Nữ vương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Màn đêm phủ xuống thành phố, con người dần đi vào giấc ngủ sau một ngày làm việc mệt nhọc, nhưng vào lúc đó những loài khác cũng dần thức dậy. Ở một căn biệt thự tráng lệ mang đầy hương vị Châu Âu cổ điển, trên một chiếc giường King Size, một cô gái mặc trên người một bộ đồ ngủ đầy yêu mị dần thức giấc

Kì Á Na tỉnh lại, điều đầu tiên cô muốn làm lúc này là được ăn một bữa ăn thật ngon, vì đáp ứng nhu cầu của bao tử nhỏ bé của mình, cô quyết định đêm nay sẽ tự mình đi săn mồi.

Đêm nay là đêm trăng tròn, là lúc loài quỷ hút máu đói khát nhất, cũng là lúc sức mạnh được nâng cao nhất

"Hôm nay có vẻ như không khí ô nhiễm hơn bình thường thì phải" Kì Á Na đưa mắt từ trên cao nhìn xuống đô thị to lớn trước mặt, lúc này màn đêm đã hoàn toàn ngự trị nơi này, những ánh đèn mơ hồ từ bên trong nhà, những chung cư, những khu ăn chơi, hắt ra dường như muốn rọi sáng mọi ngóc ngách của đô thị

Đôi cánh đen mạnh mẽ từ phía sau lưng cô mở rộng ra, tung người nhảy xuống sau đó vỗ cánh bay về phía cánh rừng nơi cô ngửi thấy mùi của một linh hồn mang đầy oán khí, vào khoảnh khắc chân cô chạm xuống đất, mọi thứ xung quanh liền hóa thành một cỗ khí áp vô hình như muốn nuốt chửng lấy con người xấu số dám cả gan lọt vào vùng đất của kẻ thống trị

" Không biết tự lượng sức" Đôi môi Kì Á Na khẽ nhếch lên đầy mỉa mai, khuôn mặt nháy mắt đanh lại, khí thế được nàng liền hiển lộ ra không kiềm chế, áp lực xung quanh nhanh chóng bị đẩy lùi thay vào đó là áp lực khác mạnh mẽ hơn, như muốn đè bẹp mọi thứ ở dưới chân, áp lực làm cho tất cả chỉ muốn quỳ xuống cung kính vấn an vị Nữ Vương đầy ngạo mạn.

"Ngươi là ai? Tại sao lại đến đây, ngươi muốn làm gì?" Âm thanh lạnh lẽo tràn đầy âm khí từ dưới đất phát ra, sau đó chỉ thấy một mảnh hắc vụ từ từ trồi lên, khuôn mặt trắng nhạt đầy khủng khiếp, vặn vẹo không nhìn rõ được mặt mũi, đầu tóc bù xù đôi lúc có thể thấy được con dao được cắm vào phía sau nó.

Kì Á Na không vội mà trả lời, nàng đưa đôi mắt đẹp như hắc bảo thạch của mình cẩn thận đánh giá thứ trước mặt, có lẽ phát hiện chính mình bị người kia nhìn với ánh mắt khinh bỉ, linh hồn giận dữ, bay lại gần tay giơ lên móng vuốt nhọn liền hiện ra, trên đó còn dính một chút máu tươi đã khô, huyết trảo tản ra mùi vị tanh tưởi khó ngửi vô cùng

Đôi mày khẽ nhíu, Kì Á Na tuy có chút bất mãn linh hồn kia, nhưng nàng lại không vội, nàng muốn kiểm chứng xem nó có xứng đáng cho nàng ăn hay không, nếu linh hồn lực quá yếu hoặc là linh hồn mạnh nhưng lại không có sức mạnh làm nàng chấp nhận thì nàng sẽ không ăn, nhìn cái thứ trước mắt thì nó đã bị trừ điểm vì ,......... Quá Xấu.... Quá Thối.... Bị trừ điểm Thẩm Mĩ

Đối với quỷ hút máu mà nói thì thức ăn tốt nhất chính là máu người, nhưng con người bây giờ ăn toàn những thứ ô nhiễm bên ngoài nên càng ngày càng phát sinh nhiều bệnh, không mắc bệnh này thì cũng mắc bệnh kia...

Một số khác lại có những suy nghĩ hèn hạ, đê tiện nên máu sẽ càng bẩn, càng khó uống. Vì thế muốn tìm một người có máu tinh khiết còn khó hơn là lên trời nữa

Kì Á Na là quỷ hút máu lại thuộc dòng dõi quý tộc cao cao tại thượng, nàng làm sao chịu được những thứ máu rẻ tiền bẩn thỉu đó...vì vậy nàng phải đau khổ nhẫn nhịn chuyển từ uống máu người sang săn những linh hồn tà ác, một phần cũng vì tăng cường sức mạnh, nàng muốn trở nên thật cường đại để không bị những thứ khác chèn ép, để những thứ kia phải khiếp sợ, cúi đầu trước sức mạnh to lớn của nàng....

Kì Á Na nhẹ nhàng né tránh công kích, tay nàng khẽ động, một ngọn lửa liền hiện ra đánh thằng vào linh hồn nó, làm một phần linh hồn bị đánh vặn vẹo, như bị chọc giận, linh hồn công kích dữ dội hơn, móng vuốt hiện lên huyết quang tấn công, miệng còn không nhàn rỗi phun độc, nơi bị độc phun trúng liền hóa thành tro.

Kì Á Na vung đôi cánh của mình thổi tan cái thứ mùi kinh khủng bốc lên từ chất độc, trong lòng bất mãn tới cực điểm, thầm nói con ma này thật ở dơ, đánh lộn còn phun nước miếng tùm lum.

Sau đó nàng vung cánh bay lên không trung, trận trận cuồng phong liền hội tụ lại cánh rừng này, đôi mắt nàng lúc này biến thành màu đỏ quỷ dị, nhìn về phía linh hồn kia như con mồi đã muốn hết giá trị.

Cuồng phong quét qua cuốn đi hơn phân nửa cánh rừng, gào thét mãnh liệt mà nhào đến Linh hồn kia, khi cuồng phong cùng Linh hồn chạm vào nhau thì một tiếng nổ liền phá tan bầu trời đêm, cùng với đó là tiếng la hét thê thảm của Linh hồn bị sa ngã kia, nó bây giờ chỉ còn lại một màu nhợt nhạt mờ ảo, linh hồn lực cùng sức mạnh dường như đã bị cuồng phong hút đi, khuôn mặt nhợt nhạt kia tràn đầy thống khổ vặn vẹo càng dữ tợn hơn, trong miệng nó rít lên từng trận rít gào thê lương..

Kì Á Na mắt lạnh nhìn Linh hồn kia sau đó mạnh thở dài một hơi, dường như đối thứ kia rất là thất vọng, năng lượng từ tay nàng ngưng tụ sau đó hóa thành một thanh kiếm, thanh hỏa kiếm kia tỏa ra lượng nhiệt độ nóng kinh hồn, mọi thứ xung quanh điều nhanh chóng bốc hơi, cây cỏ khô héo, Linh hồn hoảng sợ muốn đào thoát nhưng vận mệnh đã định sẵn, hôm nay nó sẽ biến mất khỏi thế giới này,.. Vĩnh viễn...

Lúc Vệ Tư Ảnh hối hả chạy đến thì chỉ nhìn thấy một thân ảnh màu đen lập lờ trong ánh lửa rực cháy, đôi mắt đỏ như máu dưới ánh lửa càng gợi cho người khác cảm giác khủng hoảng, thân ảnh kia tay cầm một viên Linh hồn, thứ kia đỏ rực lượn quanh không trung, không khó để nhận ra đó là Trứng Tội Ác

Vệ Tư Ảnh biết những linh hồn như vậy chỉ có thể giết không thể cứu, bởi chúng nó đã bị phần tội ác của chính mình nuốt chửng..

Thân ảnh đó nhìn Trứng Tội Ác trước mặt sau đó vung tay lên một hơi chém đứt thứ kia ra hai nửa, thứ kia gào thét dài một tiếng, sau đó hóa thành tro bụi tan biến

Tim của Vệ Tư Ảnh lúc này đập liên hồi, nỗi sợ hãi đột nhiên sinh ra khi ánh nhìn đỏ sẫm đó nhìn về phía nàng, bằng trực giác cùng kinh nghiệm của mình nàng cảm giác được người kia rất...rất đáng sợ, máu trong người nàng dường như đong lại khi thân ảnh kia bước từng bước đến gần nàng, nỗi sợ hãi làm cho nàng nhắm chặt mắt, nhưng cơn đau lại không xảy ra, nàng mở mắt nhìn xung quanh, người kia đã biến mất từ lâu, chỉ còn lại một nửa khu rừng bị phá hủy cùng với ánh nhìn đáng sợ kia.........

Vệ Tư Ảnh thầm than hôm nay chính mình thật xui xẻo, nàng nhanh chóng chạy về nhà, bây giờ nàng chỉ muốn được ngủ sao đó quên đi cái ác mộng làm nàng sợ hãi kia đi, nhưng dù làm như thế nào thì nàng vẫn không ngủ được, ánh nhìn kia cứ khắc sâu vào tâm trí của nàng....

Vì vây sáng hôm sau Vệ Tư Ảnh đem một đôi mắt gấu trúc đi vào phòng học, tinh thần bị vây cực độ không ổn định nàng không thể nào học được chút gì, thật vất vả đợi đến giờ nghỉ, Vệ Tư Ảnh đi vào nhà vệ sinh định rửa mặt một lúc cho tỉnh táo thì .......

"Ngọa tào... đứa nào ăn chuối quăng vỏ lung tung trong nhà vệ sinh vậy hả..."

Đúng vậy, Vệ Tư Ảnh bị trượt vỏ chuối khi vừa bước vào nhà vệ sinh, nghĩ thầm trong lòng mong cái sàn nó sạch sẽ tý, trong lòng liên tục mặc niệm sẽ không đau, đang lúc chuẩn bị hy sinh anh dũng thì nàng rơi vào một vật thể mềm mại. Một mỹ nữ đã kịp lúc đỡ lấy nàng không để Vệ Tư Ảnh té dập mặt, kia...mỹ nữ kia còn rất hào phóng đem mặt của Vệ Tư Ảnh úp vào ngực của mình.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro