Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối ăn cơm tắm rửa xong thì 6h30 tôi lại rủ Phương, hôm nay mỗi đứa đi một chiếc vì Phương nó còn học môn khác nữa nên không thể đi chung được.
-Tôi: Phương ơi, ra lẹ!
-Phương: Tới liền đợi xíu nha (giọng vang mà không thấy hình)
Cuối cùng nó cũng ra, chúng tôi đi cùng nhau nhưng hồi chúng tôi cũng tách ra vì tôi còn đi lấy đồ nữa nên Phương đi trước.
-Phương: Mày biết đường không đó ?
-Tôi: Mày nghĩ sao vậy, tao sống trên đời này mười mấy năm rồi nghĩ sao không biết (giọng tự tin)
-Phương: Hay, hồi tao vái lạc đường (cười lớn)
-Tôi: Hứ, mà thôi tao đi lấy đồ nha (vẫy tay)
-Phương: Bye mày (vẫy tay lại)
Tôi đi lấy đồ rồi đi học, khi lấy xong thì chạy lại thì quên đường, lúc đó thì 6h55 rồi tôi chạy hồi thì sợ lạc đường nên đừng điện hỏi Phương.
-Tôi: Ê tao bị lạc đường rồi (giọng nói nhanh)
-Phương: Tao nói i chan mà thế nào mày cũng lạc (cười lớn)
-Tôi: Ở đó còn cười !
-Phương: Mà mày đang ở đâu ?
-Tôi: Chổ ngã tư á mà tao không biết quẹo chổ nào (giọng nhanh nữa)
Tại không muốn trễ giờ ngay giờ cô nên tôi nói nhanh.
-Phương: Mày rẽ trái rồi chạy thẳng gặp khu phố rẽ vào chạy từ từ sẽ thấy nhà cô à (nói chậm rãi)
-Tôi: Ok mày! (Cúp máy)
Tôi chạy theo Phương chỉ nhưng khi đi vào khu phố đúng là khu phố văn hoá, ít người ra ngoài chỉ toàn ở trong nhà, không có kẻ xấu nữa vì khu đó có camera an ninh. Chạy hồi cũng tới nhà cô nhưng nói thật chứ mấy đứa bạn tôi nó học đông quá, tôi vội để xe rồi chạy vô thì mấy đứa nói:
-Mấy đứa: Hết chổ rồiiiii !
-Tôi: Ơ...Phương không dành chổ cho tao à (mắt nhìn qua nó)
-Phương: Nảy tao vào còn một chổ duy nhất !
Tôi quay qua hỏi cô:
-Tôi: Em ngồi ở đâu cô ?
-Cô: Trên đùi cô nè ! (Cười nhẹ)
-Tôi: Đừng thả thỉnh em chứ (rụng tim rồi)
-Cô: Giỡn thôi, em lên bàn cô ngồi đi, cô giảng cũng ít ngồi lắm (cô cười)
-Tôi: Vâng (tôi lên ngồi)
-Tôi: Các bạn, hôm nay tôi sẽ thay giáo viên dạy các bạn (nói lớn)
Ai cũng đều cười có cô quay qua nói:
-Cô: Ai cho em dạy thay, cô còn đứng đây nhá!
-Tôi: Dạ em có nói gì đâu haha ( cười lớn )
Cô dạy hồi cũng mỏi chân nên khi cô đọc cho các bạn chép cô lại ngồi kế tôi mà 1 cái ghế mà hai người ngồi, cô nói nhỏ:
-Cô: Xích qua cho cô ngồi với !
-Tôi: Nảy cô nói hay lắm mà (nói nhỏ)
-Cô: Giờ muốn trả bài không (chợn mắt)
-Tôi: Dạ hông (thế là tôi xích qua)
Tôi mới quay qua hỏi nhỏ cô:
-Tôi: Nước để đâu vậy cô ?
-Cô: Em đi thẳng vào bếp thấy bình nước rồi hỏi mấy bạn coi uống không đem ra lun đi
-Tôi: Mấy bạn uống nước khônggggg (nói lớn)
-Các bạn: Uốnggggg !!!
Thế là tôi đem bình nước ra với vài ly nước, tôi rót một ly để trên bàn cho rồi nói với cô:
-Tôi: Em rót cho cô á, cô uống đi (nhẹ nhàng)
-Cô: Cảm ơn em sao nay tốt vậy nhớ đanh đá lắm mà (liếc tôi)
-Tôi: Không uống em uống à !
-Cô: Rồi cô uống (cười)
Cô đang uống tôi có ý định trêu cô:
-Tôi: Trong đó em có để thuốc độc á (cười lớn)
-Cô: *nhéo má*
-Tôi: Đau em :((
Tôi và cô chẳng biết nói tình cảm này là gì nhưng kiểu thả thính nhau vậy đau tim chết đi được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhgt#bhtt