Gặp nhau trong trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2
Về tới nhà nằm nghỉ ngơi xíu lấy máy điện thoại bấm chơi rồi đi tắm và xuống ăn sáng cùng ba mẹ. Ba mẹ hỏi:
-Ba: Bộ mai ngày đầu đi học hả con ?
-Tôi: Dà! Mai con ngày đâu con đi học á ba
-Ba: Vậy để mai sáng ba lấy xe đưa con đi nhá.
Ba rất thương cô gái nhỏ của ba dù lớn nhưng trong mắt ba tôi lại như một đứa trẻ chưa lớn và chưa đủ chính chắn
-Mẹ: Ông ơi, con nó lớn rồi để nó tự đi, đi ông.
-Tôi: Đúng rồi đó ba, con cũng lớn rùi mà (giọng nũng nịu)
-Ba: Tui là tui lo cho cô nên mới có ý định chở cô thôi, nếu cô nói vậy thì nữa tui không chở nữa (mặt giả bộ giận)
-Tôi: Thôi mà, để bữa nào ba chở con cũng được mà tại mai ngày đầu con muốn tự đi (giọng nũng nịu và ba hết giận ngay)
Cũng thế mà gia đình tôi ăn cơm cùng những lời nói vui vẻ, tràn ngập tiếng cười. Từ sáng đến giờ tôi giúp mẹ làm này làm kia rồi dọn tập sách để mai vô trường mới. Đến tối, tôi đi ngủ và đặt báo thức 5h40 dậy.
Sáng tôi dậy rất sớm, chuẩn bị thay đồ đánh răng sạch sẽ. Hôm nay tôi chọn một áo thun trắng trơn và một quần tây jean xanh đóng thùng trước và một đôi giày trắng, tóc thì xoã ra không ăn mặc cá tính như mấy ngày trước nữa. Nhưng hôm nay tôi lại là người điện Phương.
-Tôi: Mày tới đâu rồi lẹ đi trễ giờ đó (hối nó như chạy giặc)
-Phương: Sắp tới rồi nè mày ra đi
-Tôi: Ok (rồi cúp máy)
Tôi ra trước cửa đợi nó vì tính tôi dù có dậy trễ nhưng khi người khác lại không để người ta đứng đợi, tôi ra đứng thì nó chạy lại, và tôi thưa ba mẹ đi học.
Vô tới trường thì tôi không ăn mặc như các bạn khác, hai chúng tôi thích đơn giãn nhưng nhìn sâu nó không đơn giãn như bạn nghĩ haha. Tôi và nó đi dò danh sách lớp rồi đi thẳng vào căn tin để ăn.
  Vừa vô tới trường đã 6h30 rồi nên phải ăn nhanh để không thôi trễ giờ. Đang ăn thì có cuộc gọi từ ai đó điện cho Phương
  -Phương: Ê tao có việc gắp xíu có gì hồi mày lên lớp trước đi nha (giọng gắp gáp)
  -Tôi: Sao mày nỡ lòng nào bỏ tao (buồn)
  -Phương: Xíu tao bao mày sau...thôi tao đi nha (nó phóng cái vèo mất tiêu)
Tôi ngồi một mình vừa ăn vừa nhớ đến chị ấy nhưng trống đánh lúc nào tôi không hay biết thế là có một người thầy lại nói:
  -Thầy: Này em kia sao giờ còn ngồi đây (mặt dữ dằn)
  -Tôi: dạ dạ để em lên lớp liền ạ
Ôm balo chạy nhanh lên lớp mà chạy tới cầu thang thì gặp chị đi tới tôi vô tình làm bị ngã. Tôi bực tức nói:
  -Tôi: Đã trễ giờ mà còn gặp chết tui rồi (giọng cằn nhằn)
Tôi nắm tay đỡ chị lên khi chị ngước lên thì tôi giật bắn cả người, không nhà chị lạ chung trường với tôi, tôi không biết nói gì miệng cứ lắp vấp.
  -Tôi: Chị...chị....chị có sao không...không vậy ? ( run hết cả người)
  -Chị: Không sao đâu em (nụ cười toả nắng)
Lại lần nữa gặp nụ cười ấy làm tim tôi như ngừng đập lần nữa.
-Chị: Thôi em lên lớp đi cũng trễ giờ rồi đó!
-Tôi: Dà (rồi phóng nhanh lên lớp kể nhỏ bạn nghe)
Vào lớp tôi mừng vì giáo viên chủ nhiệm chưa vào, bước vào thì thấy nó đã ngồi ở đó, tính vô cho nó một trận vì vào không rủ nhưng chuyện đó không quan trọng bằng chuyện gặp chị.
-Phương: Làm gì mày vui cười dữ vậy ?
-Tôi: Thì nảy lên lớp sớm tao gặp chị hôm qua đó và vô tình tao làm chị ấy ngã (hí hí)
-Phương: Chị ấy chung trường mình à (ngạc nhiên hỏi)
-Tôi: Ừa chung trường á mà chắc khối lớn hay gì á mà tao nói mày nghe này nè (bí mật nói)
-Phương: Sao ? (Tò mò)
-Tôi: Nảy tao đỡ chị ấy lên ngửi được mùi thơm thì chị ấy á mày (giọng nói nhỏ nhỏ)
-Phương: Thơm lắm hả ?
-Tôi: Ừa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhgt#bhtt