1. Xuân phong nhất độ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Chi Ngu cảm thấy thực nóng, chung quanh không khí phảng phất đều đang thiêu đốt, hơi hơi mở to mắt, nóng bỏng mồ hôi dừng ở lông mi tẩm vào mắt, làm đôi mắt lung một tầng hơi nước.

Hạ Chi Ngu khó nhịn mà kéo xuống cổ áo, mơ mơ màng màng nghe được bên cạnh truyền đến hơi thở dồn dập, ngay sau đó một mảnh lạnh lẽo khảm nhập thân thể nàng, còn không đợi nàng phát ra tiếng rên thoải mái, kia phiến lạnh lẽo liền trở nên nóng bỏng như nàng, mồ hôi, hô hấp, nhiệt độ nóng rực, nồng đậm ngọt thanh hương rượu trái cây nhanh chóng bao vây toàn bộ cảm quan của nàng.

"Hạ Chi Ngu, đánh dấu ta......"

Giọng nữ mềm ngọt vang bên tai, Hạ Chi Ngu cảm giác sau cổ mình bị ấn xuống, môi chạm vào chỗ nhô lên trên da thịt trơn trượt, nơi đó rượu trái cây thơm nồng tẩm nhập làm Hạ Chi Ngu mê say, nàng bị hương khí kia dụ dỗ, môi bắt đầu vô ý thức cọ xát.

Trong lòng ngực thân thể nhẹ nhàng run rẩy, tựa hồ có chút sợ hãi, tay chặt chẽ ôm eo Hạ Chi Ngu, Hạ Chi Ngu trấn an mà vỗ vỗ đối phương, chờ đối phương thả lỏng lại, bằng vào bản năng, răng nanh đâm vào tuyến thể.

......
......
......

Hạ Chi Ngu mở to mắt, nhìn trần nhà còn chưa kịp hoãn thần, ký ức trong mộng dần dần thu hồi, gương mặt nàng hơi hơi biến hồng, đáy mắt tẩm ra thủy ý.

Sống hơn hai mươi năm, lần đầu tiên làm mộng xuân, nội dung lại là kịch liệt như vậy, không chỉ có đối phương chủ động, nàng cũng giống như trúng bùa mê thuốc lú, bằng vào bản năng cùng đối phương làm rất nhiều chuyện mà ngày thường không dám tưởng tượng.

Hạ Chi Ngu càng hồi tưởng, mặt càng đỏ.

Độc thân từ trong bụng mẹ nhiều năm, nàng đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ làm mộng xuân.

Ngày hôm qua nàng thu được quyển tiểu thuyết giới hạn mà bạn trên mạng gửi tới, về đến nhà một hơi xem xong nửa bộ mới ngủ.

Theo lời bạn trên mạng, đây là bản đơn lẻ mà nàng trân quý, tác giả viết để tự mình xem, căn bản không có công khai cho người ngoài, nàng nhận thức tác giả cho nên mới lén in một quyển dùng nội bộ, Hạ Chi Ngu là người đầu tiên xem tới nó ngoại trừ tác giả và nàng.

Bởi vì ba ngày sau phải trả lại tiểu thuyết cho đối phương, Hạ Chi Ngu nhận hàng xong không có chậm trễ, lập tức xem xong nửa bộ, lúc xem còn kinh ngạc phát hiện bên trong thế nhưng có một nữ xứng là hải vương, trùng tên trùng họ với nàng.

Trong tiểu thuyết "Hạ Chi Ngu" là Beta, muốn dựa mặt thông đồng Omega cùng Beta chung quanh, trở thành hải vương du lịch ở biển rộng.

Nề hà "Hạ Chi Ngu" vô luận ánh mắt hay là động tác, đều quá mức dầu mỡ, cộng thêm thanh danh không tốt, nhóm Omega ngầm đều biết nàng là cái gì tính tình, cho nên chẳng sợ nàng lớn lên lại đẹp, cũng căn bản không có Omega nguyện ý phản ứng nàng.

"Hạ Chi Ngu" điếc không sợ súng, trải qua một loạt thao tác buồn nôn, rốt cuộc thành công đắc tội người lãnh đạo trực tiếp, cũng chính là nữ chủ vạn nhân mê trong tiểu thuyết, kết quả không tới mười chương đã bị người theo đuổi nữ chủ hại chết.

Lúc xem, Hạ Chi Ngu không cảm thấy có cái gì, trên thế giới này bao người trùng tên trùng họ, cũng không phải vận mệnh mỗi người đều giống nhau.

Hạ Chi Ngu ngẩn ngơ một hồi, lấy lại tinh thần, đột nhiên phát hiện không đúng lắm.

Nàng như thế nào nghe trong phòng còn có tiếng hít thở của một người khác?

Tiếng hít thở này tựa hồ rất gần, liền ở ngay bên cạnh nàng.

Hạ Chi Ngu nghĩ như vậy, quay đầu......

"!!!"
Hạ Chi Ngu vội vàng che lại miệng mình, đôi mắt trừng lớn, trên giường nàng như thế nào sẽ có nữ nhân???

Nữ nhân đưa lưng về phía nàng, tóc dài che khuất nửa khuôn mặt cùng bờ vai trắng, Hạ Chi Ngu trái tim phảng phất nhảy ở bên tai, nhịp sau mạnh hơn nhịp trước.

Chẳng lẽ nàng không có nằm mơ, tối hôm qua thật sự cùng một nữ nhân xuân phong nhất độ?

Nhưng không hiểu nổi a, nàng rõ ràng nhớ ở nhà chỉ có một mình, cửa cũng khoá kỹ, trước lúc ngủ chỉ làm một chuyện đó chính là xem tiểu thuyết, nữ nhân này rốt cuộc là nơi nào tới?

Hạ Chi Ngu nghĩ ngợi, trong lúc vô ý ngước mắt, tầm mắt bỗng nhiên định trụ.

Không đúng, nơi này không phải phòng nàng!

Trong nháy mắt, Hạ Chi Ngu mồ hôi lạnh đều túa ra.

Chẳng lẽ nàng mộng du? Hay là bị người bụng dạ khó lường đưa tới nơi này hãm hại nàng?

Sắc mặt Hạ Chi Ngu kinh nghi bất định, hoài nghi mình lâm vào âm mưu to bự nào đó.

Nàng nỗ lực làm bản thân bình tĩnh lại, hiện tại nàng đầu tiên phải làm là xác định nàng có nhận thức nữ nhân trên giường hay không.

Hạ Chi Ngu ngồi dậy, chiếc chăn trên người trượt xuống, phát hiện mình không có mặc quần áo, trên người còn có điểm điểm vệt đỏ, thấy mấy vệt đỏ này, trong đầu nàng tự động hiện ra cảnh tựa nóng bỏng đêm qua, nữ nhân không thỏa mãn mà ở trên người nàng quấn quýt si mê......

Dừng lại!

Hạ Chi Ngu sờ sờ gương mặt lần thứ hai nóng lên của mình, loại bỏ tạp niệm khỏi đầu, hơi nghiêng người, giơ tay ý đồ vén lên mái tóc đen đang che nửa khuôn mặt nữ nhân.

Nàng động tác thực nhẹ, nữ nhân ngủ thật sự trầm, Hạ Chi Ngu vén tóc lên rồi mà nữ nhân vẫn không có tỉnh lại.

Hạ Chi Ngu nhẹ nhàng thở một hơi, tầm mắt chuyển dời đến nửa khuôn mặt đã lộ ra.

Ánh mắt đầu tiên Hạ Chi Ngu liền có chút kinh diễm, lại nhìn kỹ càng cảm thấy nữ nhân này xinh đẹp, làn da tuyết trắng, ngũ quan tinh xảo, đuôi mắt phải có nốt ruồi nhỏ, làm nàng mang thêm vài phần mị hoặc, chỉ bằng nửa khuôn mặt này cũng đủ làm Hạ Chi Ngu mặt đỏ tim đập.

Hạ Chi Ngu xác định mình không có gặp qua nàng, lúc này không khỏi có chút khó xử, không biết lát nữa nên xử lý chuyện này thế nào.

Nàng động tác cẩn thận mà từ dưới giường nhặt hai món quần áo tròng lên, không nghĩ tới mặc vào lại ngoài ý muốn thích hợp, thật giống như nàng đang mặc quần áo của chính mình.

Nhưng Hạ Chi Ngu tủ quần áo cơ bản không có loại trang phục công sở này, nàng chỉ thích quần áo nhẹ nhàng ngắn gọn, trên mặt đất căn bản không có y phục mà nàng hay mặc thường ngày, nàng mới miễn cưỡng chọn hai món này.

Nghĩ lát nữa gọi điện thoại làm người đưa một bộ lại đây, chờ nữ nhân tỉnh lại rồi hỏi địa chỉ nàng......

Hạ Chi Ngu đứng lên, mới vừa đi một bước, đại não đột nhiên một trận choáng váng, nàng vội vàng đỡ lấy tủ quần áo bên cạnh.

Chờ choáng váng qua đi, Hạ Chi Ngu ngẩng đầu, cảm giác chính mình càng hoang mang.

Trong đầu nàng thế nhưng đột ngột xuất hiện một đoạn ký ức!

Hơn nữa ký ức này không phải của người khác, mà là của "Hạ Chi Ngu" trùng tên trùng họ với nàng. Trong tiểu thuyết, những đoạn còn thiếu về nữ xứng có kết cục bi thảm này, tất cả đều được đoạn ký ức này bổ khuyết.

Nàng thậm chí có thể ở trong đầu tìm được mặt của nữ chủ, ha ha, tiểu thuyết nữ chủ thế nhưng giống y như đúc nữ nhân nằm trên giường cùng nàng.

Nhưng mà khoé môi Hạ Chi Ngu còn chưa kịp cong lên đã liền cứng lại rồi.

Nàng đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng.

Ánh mắt Hạ Chi Ngu tìm kiếm quanh phòng, thực mau ở trong góc phát hiện hai chiếc di động, nàng đi qua nhặt lên, dùng vân tay mở khoá một chiếc, xem xét tin tức trong di động.

Xem xong nội dung trò chuyện của đủ thứ app cùng với lịch sử cuộc gọi và tin nhắn, Hạ Chi Ngu lại tìm phòng vệ sinh đi vào, đứng ở trước gương, nhìn chính mình cùng nữ nhân trong gương cơ hồ giống hệt nhau chỉ khác ở chỗ nữ nhân này có xỏ thêm khuyên ở tai trái, Hạ Chi Ngu hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra.

Gặp được vấn đề thì quan trọng nhất chính là tự hỏi tìm cách giải quyết vấn đề, hoảng loạn vô thố cùng tự oán tự ngải là phương pháp phát tiết cảm xúc, tuyệt đối không có hiệu quả.

Hạ Chi Ngu thấy đồ dùng trên bệ rửa mặt có in tên, xác định khách sạn mà trong trí nhớ "Hạ Chi Ngu" tham gia yến hội là cùng một tên, dùng mấy thứ này đơn giản rửa mặt xong, Hạ Chi Ngu gọi điện thoại cho cửa hàng gần nhất đặt hai bộ quần áo làm người đưa lại đây, rồi sau đó mới đi tắm rửa một cái.

Tắm rửa sấy khô tóc xong, người đưa quần áo vừa vặn ấn chuông cửa.

Hạ Chi Ngu bước nhanh đi tới mở cửa, cười cười với người bên ngoài, nói tiếng "Cảm ơn", không đợi người ta nói gì, nàng nhận quần áo xong liền đóng cửa lại.

Bởi vì tâm tình có chút loạn, Hạ Chi Ngu không chú ý đến gương mặt kinh ngạc của người bên ngoài lúc cửa khép đến một nửa.

Ở phòng khách đổi xong quần áo, Hạ Chi Ngu chuẩn bị tâm lý thật tốt, mới cầm một bộ quần áo khác lần nữa đi vào phòng ngủ.

Còn nửa tiếng nữa là tới thời gian nữ chủ Nguyễn Vụ đi làm, là một Omega "hết thảy" cống hiến cho sự nghiệp, Nguyễn Vụ từ ngày đầu tiên đi làm liền chưa từng đến trễ.

Trong lòng nàng công việc lớn hơn hết thảy, Hạ Chi Ngu xác định nếu bởi vì bí thư là mình không có kêu nàng rời giường, khiến nàng đi làm trễ, hậu quả không dám tưởng tượng.

Hạ Chi Ngu tin tưởng trên thế giới này trừ bỏ bản thân nữ chủ, không có bất luận kẻ nào so nàng càng hiểu biết dưới vẻ ngoài xinh đẹp của nữ chủ, là một trái tim vô tình lãnh khốc tới cỡ nào.

Nguyễn Vụ khả năng tối hôm qua là thật sự mệt tới rồi, như cũ nặng nề mà ngủ, Hạ Chi Ngu đi đến Nguyễn Vụ bên kia, cong lưng, thấp giọng kêu nàng một tiếng, "Nguyễn tổng."

Nguyễn Vụ không có phản ứng, Hạ Chi Ngu tiếp tục tăng lớn thanh âm, Nguyễn Vụ vẫn là không có phản ứng, thậm chí lông mày đều không có nhăn một chút.

Thời gian không đợi người, Hạ Chi Ngu bất đắc dĩ, chỉ có thể động thủ nhẹ nhàng đẩy bả vai Nguyễn Vụ.

Nguyễn Vụ lông mi đen dài khẽ run lên, đôi con ngươi xinh đẹp giống như hắc diệu thạch rốt cuộc chậm rãi mở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro