Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Quốc Anh

Tại một căn phòng bày trí rất nhiều kệ sách, hàng loạt những quyển tập tài liệu xếp dài, trung tâm là một cái bàn một lão nhân cao tuổi đang đọc chăm chú một tờ báo, vẻ mặt nhìn sơ qua thể hiện sự yếu ớt thấy rõ.

"Tử hình đã dời lại một tháng sau."Một tên mặt áo đen cung kính nhìn lão nhân uy nghiêm ngồi ghế phía trên bẩm báo.

"Tốt!."Vị lão nhân khuôn mặt đầy nếp nhăn, ánh mắt âm lãnh đáng sợ nhìn vào tờ báo mà không nhìn vào người phía dưới, khóe môi nhếch lên như hả hê chơi đùa con mồi.

"Đưa trẻ con qua đối phó với ta, tên nhóc đó còn chưa trưởng thành đâu."

"Mau lập tức tiến hành, lần này phải làm cho lão ta một phen khổ sở!."Lão nhân giọng âm trầm, ánh mắt mang theo sự âm ngoan chờ đợi trái ngược với khuôn mặt già nua đôn hậu kia.

"Vâng."Tên áo đen gật đầu đáp rồi lui ra.

Tần Dĩ Hạo đứng ở trên sân thượng cao nhìn ngắm cảnh đêm bên dưới, tà áo vest dài bị gió thổi bay phất phơi tạo ra âm thanh trong không gian yên tĩnh.

Di động trong túi áo nhẹ run lên một đường dài, hắn nhẹ nhàng lấy ra áp vào tai ấn nút kết nối.

"Tình hình thế nào?."

"Thưa thiếu gia vẫn không có động tĩnh gì."Bên kia giọng nam nhân cung kính vọng ra.

"...Thật kì lạ!."Tần Dĩ Hạo nhẹ giọng lẩm bẩm, không lẽ gia gia đoán sai! Mà hắn đoán sai hay là họ có kế hoạch khác.

"Nghiêm ngặt theo dõi không thể sơ suất!."Tần Dĩ Hạo suy tư một hồi thì nghiêm túc phân phó.

Vừa ngắt kết nối, di động lại hiện lên một dãy số.

Javei?

"Sếp, công ty đã xảy ra chuyện!."Bên kia đầu dây một giọng nữ ngoại quốc vội vã thông báo.

"Đã xảy ra chuyện gì?."Tần Dĩ Hạo nghe đến thì sắc mặt trầm xuống, giọng hơi lớn hỏi nữ nhân bên kia.

Sau đó hắn xoay người chạy xuống dưới tòa cao ốc, chuyện này chắc chắn có liên quan đến Mộ Gia!

"Hệ thống an ninh đã bị đánh sập!."Bên kia cũng lập tức trả lời.

"Tài liệu mật đang bị ai đó khai thác."

"Nhanh lên cho người xử lý, ta sẽ đến ngay bây giờ"Tần Dĩ Hạo ánh mắt kìm nén phẫn nộ, một đám vô dụng, tài liệu mà bị mất thì công ty xem như xong, có thể mời được hacker cao thủ như thế? Hệ thống an ninh Tần Thị nếu muốn phá vỡ có mấy người chứ? Hắn lại không chuyên về vấn đề mạng, Mộ Gia chơi trò này, hảo cao tay.

Tần Dĩ Hạo lấy xe lao vút đi trên đường gần như vắng người, bây giờ có lẽ tất cả mọi người đã sa vào cuộc chơi.

"Gia gia! Mộ Gia cho hacker đánh sập hệ thống an ninh công ty, còn thu thập tài liệu mật của chúng ta!."Tần Dĩ Hạo thấy đường dây vừa kết nối liền thông báo, bây giờ chỉ có gia gia và đại tỷ biết xử lý thế nào, nhưng đại tỷ hắn có gan cũng không dám làm phiền người dưỡng bệnh.

"Thật có ý tứ!."Tần Kiến bên kia giọng nói có chút bất ngờ, không giận mà phản lại cười nói một câu.

"Bên công ty đang cầm cự, chúng ta có thể nhờ đại tỷ không?."Tần Dĩ Hạo lo lắng nói, câu sau càng nói giọng càng nhỏ, đại tỷ trong bóng tối được mệnh danh "Miokiil" nổi danh trong thế giới mũ ba màu, năm năm nghiên cứu đổi lại thành cao thủ hacker bậc nhất thế giới.

"Chỉ có thể như vậy."Tần Kiến đang ngồi trong thư phòng, ngã người ra phía sau ghế dựa nói, ông không nghĩ rằng Mộ Gia lại dùng trí, chiêu này làm ông bất ngờ thật, nhưng như thế nào tư liệu cũng không thể rơi vào tay kẻ khác.

"Ta sẽ thông báo cho tỷ tỷ con, bình tĩnh mới làm nên đại sự."Tần Kiến lời nói trấn an truyền vào di động.

"Vâng con biết rồi."Tần Dĩ Hạo nghe cũng bình tâm lại một chút, chỉ có thể nhờ đại tỷ thôi, qua một cuộc hội thoại xe cũng chạy thẳng vào gara ngầm của một tòa cao ốc đứng thẳng ngạo nghễ trong màn đêm.

Trong văn phòng lấp đầy thiết bị, trên một loạt mạng hình những chữ cái nhảy liên tục như đang bị nhiễu lỗi, hai nam nhân đối diện với hai máy tính, trên màn hiện lên một dãy mật mã chữ cái dài, họ đang nghiêm túc như muốn phá vỡ thứ gì đó, phía sau là một nữ nhân thập phần xinh đẹp, cô ta đang lo lắng, ánh mắt chứa sự gấp gáp.

"Cạch...."Tần Dĩ Hạo mở cửa bước vào.

"Boss!."Nữ nhân nghe tiếng mở cửa thì vội ngẩng đầu, nhìn thấy hắn thì thở phào một hơi vui mừng như thấy cứu tinh, nhưng không quên trên dưới mà khom người gật đầu chào.

"Mọi thứ như thế nào rồi?."Tần Dĩ Hạo bước đến nhìn hai nam nhân đang nghiêm túc vào chuyên ngành, rồi quay sang nàng hỏi, đây là người khi nãy gọi cho hắn cũng là thư ký riêng của hắn - Javei!

"Họ chỉ có thể kéo dài hơn nửa giờ."Javei giọng điệu bất lực đáp.

"Thế là đủ rồi!."Tần Dĩ Hạo tính toán, nửa tiếng đã dư để gia gia báo cho đại tỷ rồi, có thể được đối thủ là tỷ tỷ tên đó làm hacker nên cảm thấy vinh hạnh xứng đáng.

"Đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Javei nghe đến cũng gật đầu an tâm nhìn Tần Dĩ Hạo, mà nhìn hắn nhưng cũng không phải hắn, có lẽ nàng cũng có thể dùng ánh mắt họa ra nàng.

Tần Dĩ Vận ngủ năm giờ cũng chưa có dấu hiệu tỉnh lại, có lẽ do thuốc vẫn còn tác dụng.

"Ba có chuyện gì sao?."Lam Tình Văn nhìn Tần kiến đến cũng mười lăm phút nhưng vẫn yên lặng không nói một câu cho đến giờ, bà khi nãy cùng ông đến một lượt vì Hạ Vân gọi nói nàng bận việc đến chiều tối, nhờ bà đến hảo chiếu cố nữ nhi mình.

"Ân."Tần Kiến không nói gì nhiều chỉ gật đầu đáp, ông đến đây cũng mười lăm phút đồng nghĩ với thời gian còn lại là ba lăm phút, nhìn lap đem đến rồi lại nhìn tôn nữ đang say giấc, thấy vẻ mặt mệt mỏi khi ngủ của nàng ông thật không nỡ gọi.

Chờ thêm 10 phút nữa cũng không sao!

Lam Tình Văn thấy ông không muốn nói cũng không hỏi nhiều, ông không muốn nói tất có lý của ông, bà cũng không phải dạng hiếu kỳ tò mò nha.

Tần Dĩ Vận một hồi mí mắt cử động, nhẹ nhíu mày một cái mở đôi ra mắt.

"...Gia gia, mẫu thân? Hai người chờ con có việc sao?."Tần Dĩ Vận vừa mở mắt là nhìn thấy hai người, cảm thấy lạ lạ, hai người luôn sống quy tắc này nay lại thay đổi, không phải giờ này mẫu thân luôn vẽ sao? Gia gia cũng thế bây giờ ông nên ở thư phòng đọc thư binh nguyên cứu triết lý học sao? Hôm nay lại ngoại lệ, không lẽ có truyện trọng yếu?.

Ân mẫu thân nàng là Họa Sĩ Anh Quốc đã ở ẩn từ 10 năm trước, nhưng cái tên vẫn in mãi dấu ấn trong tim hàng triệu người, một bức họa của bà như một kiệt tác của tạo hóa như một bức tranh sinh động ảo diệu khôn lường.

Tần Gia từ thời nhà Thanh đã là Tướng, từ bao đời thông thạo về binh pháp võ thuật, Tần Kiến sưu tầm những trận pháp cổ xưa để nghiên cứu phá giải, Tần Dĩ Vận lại là người ông đắc ý nhất nên nàng phương diện này cũng là một bậc thầy.

"Không có, chỉ là Tiểu Vân bận nhờ mẫu thân chiếu cố con thôi."Lam Tình Văn nghe hỏi thì lập tức đáp, khi nãy bà còn đang chăm chú vào thế giới của mình, còn một chút nữa là đã hoàn thành nó rồi.

"Mộ gia đã ra tay, chuyện này chỉ con có thể xử lý thôi!."Tần Kiến thấy nàng tỉnh cũng yên tâm, cầm lap đi đến nghiêm túc nhìn nàng chậm rãi nói.

"Được."Tần Dĩ Vận cầm lấy lap, nghĩ đến chuyện mà mình có thể xử lý còn dùng máy tính? Đoán cũng biết là gì, chắc chắn là Mộ Gia dùng hacker trong cuộc đấu này.

Nàng cũng muốn xem thử là cao thủ nào!

"20 phút nữa tư liệu mật sẽ bị lấy đi."Tần Kiến nhìn nàng bổ sung thêm một câu.

"Con sẽ bắt đầu ngay!."Tần Dĩ Vận vẻ mặt nghiêm túc đáp, mở ra lap tay bắt đầu đánh liên tục lên bàn phím, màn hình cũng thay đổi trong nháy mắt.

Tần Kiến bước lại ghế sofa ngồi xuống chờ đợi, Lam Tình Văn thì đang suy tư gì đó.

Lap được đặt trên cái bàn để thức ăn, trong phòng bây giờ cũng trở nên im lặng, chỉ có thể nghe tiếng cạch cạch khi gõ bàn phím.

Tần Dĩ Vận nhìn mật mã đang thay đổi liên tục, tay cũng múa loạn trên bàn phím, người ngoài nhìn vào thì sẽ loạn nhưng người biết thì nhìn ra cỡ nào điêu luyện.

Người này là ai?

Tần Dĩ Vận cũng bất ngờ với đối thủ này của mình, màn hình nháy mắt biến đổi, nàng nhìn nam nhân trong màn hình, dù không thấy được mặt nhưng phong cách ăn mặc rất quen mắt.

Bấm trở lại màn hình chính, một chuỗi ký tự cùng hàng loạt con số cứ chạy liên tục.

Bên kia màng hình là một nam nhân trẻ chắc chắn dưới ba mươi tuổi.

"Sư huynh? Người kia có thể phá vỡ tường mã của huynh không?."Một nam nhân ngồi kế bên quay sang hỏi, sư huynh đối với hắn là một sự sùng bái.

"Có thể!."Nam tử đồng tử đen láy nhẹ chuyển động nhìn vào màn hình máy tính đang báo động lỗi, khóe môi nhẹ cong lên đáp.

"What? Hacker đứng trên sư huynh chỉ có "Nữ thần Miokill" làm sao tên kia có thể chứ?."Một nam tử khác kế bên giật mình nhưng vội phản bác lại, làm sao có thể? Hắn không tin còn ai có thể đứng trên sư huynh ngoài nữ thần tôn kính của hắn.

"Thời gian đến rồi! Mau hành sự."Nam tử nhìn thấy đã tới giớ liền nhìn sang hai nam tử hai bên phân phó.

"Vâng!."

Hai nam tử trở nên nghiêm túc, đối diện cùng máy tính bắt đầu đánh vỡ tường an ninh phía trong.

Hạ Vân đang nhìn tư liệu trên máy tính, tay cầm lấy một tập tài liệu xem, ngón trỏ giữ chuột nhấp nháy một bảng tài liệu liền hiện lên, nói đúng hơn đây là một bảng liệt kê tiến độ của một loạt công trình.

Tiến độ....không có vấn đề gì...A chuyện gì xảy ra!.

Màn hình máy tính bây giờ một loạt ký tự chạy, Hạ Vân nhíu mày tay gõ liên tục mà không thay đổi được gì.

Di động phòng vang lên...tít tít.

"Hạ Tổng! Hệ thống an ninh của chúng bị ai đánh sập rồi!!."Bên trong Olei gấp gáp thông báo.

"Cái gì? Mau cho người tạo tường bảo vệ!."Hạ Vân nghe đến thì bật ngồi dậy, trầm giọng phân phó.

"Đã cho người."Olei bên kia nhanh đáp.

"Ở đó ta xuống dưới liền!."Hạ Vân nói xong liền tắt máy, bấm vào gọi một dãy số.

"Phụ thân công ty có chuyện rồi?."

"Phụ thân đến ngay."

Tần Dĩ Tân đang ngồi viết bảng kế hoạch dự án sắp tới.

"Tìa tìa~~."Màn hình máy cũng kêu lên âm thanh, màn hình nhấp nháy tắt sáng liên tục.

"Chuyện gì xảy ra?."Tần Dĩ Tân cũng bị làm cho giật mình...vội phản ứng bật đứng dậy cau mày lẩm bẩm.

"Thông báo! Hệ thống an ninh bị xâm lấn."Một giọng nữ nói liên tiếp lớn vào lo truyền thanh của Tần Thị, mục đích làm mọi người đang xử lý công việc tránh hoang mang khi không biết gì.

"Có chuyện gì xảy ra? Hệ thống bị ai xâm lấn?."Tần Dĩ Tân bước vội ra khỏi phòng, di động vừa kết nối liền uy nghiêm hỏi.

"Thưa lão gia! Hệ thống mạng an ninh của Tần Thị đang bị xâm lấn có lẽ một chút nữa sẽ bị đánh sập."Một giọng nam nhân bên kia vội đáp.

"Mau ngăn chặn!."Tần Dĩ Tân nghe đến thì phẫn nộ gầm lên.

"Dạ...vâng.."Bên kia giọng run rẩy truyền đến.

"Thế nào rồi?."Tần Dĩ Tân chạy đến phòng mạng nhìn một đám người hỏi.

"Vẫn đang cố gắng! Hacker bên kia rất lợi hại."Mọi người nhìn hắn khom người một cái, nam nhân chính giữa bước ra trả lời.

"Chắc chắn là Mộ Gia!."Tần Dĩ Tân nghiến răng khẳng định.

Di động đang cầm lại reo lên, không cần nhìn đến là ai thì đã áp vào tai.

"Tần huynh? Hạ Thị đang bị kẻ lạ xâm nhập đánh cắp tài liệu!."Bên kia Hạ Chiến lo lắng bắt đấc dĩ nói, hắn không nghĩ sẽ nhờ đến Tần Gia nhưng đây đã hết cách, chỉ có thể cầu cứu thông gia thôi.

"Cái gì? Hạ Thị cũng bị?."Tần Dĩ Tân nghe đến thì quát lớn, tức giận không nhẹ sắc mặt cũng âm trầm xuống.

"Ý anh là Tần Thị cũng đồng dạng?."Hạ Chiến nghe đến càng thêm lo, cả Tần Gia còn bị như thế, không lẽ kẻ này là nhắm vào hai nhà sao?

Là ai có khả năng chứ?

"Đúng vậy! Anh đừng lo lắng Tần Gia sẽ giải quyết ổn thỏa!."Tần Dĩ Tân nói.

***************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro