Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì đã chịu Mục Tiểu Mạn iu dấu dạy bảo, thành tích Tuyết Văn Hi tăng cao, khi thi đại học trình độ nàng cao như đỉnh núi. So với chờ mong khảo thí thành tích, Tuyết Văn Hi càng chờ mong thông báo của mình. Thi đại học xong Mục Tiểu Mạn cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, bắt đầu ảo tưởng cùng Tuyết Văn Hi nghỉ hè sinh hoạt, kế hoạch tổ chức hôn lễ, kế hoạch cầu hôn, kế hoạch sinh con. Tuyết Văn Hi thi đại học sau lại bắt đầu đi sớm về trễ, Mục Tiểu Mạn an ủi chính mình, Tuyết Văn Hi chỉ là muốn thả lỏng một chút, không thể giữ cho thật chặt. Chính là liên tiếp mấy ngày đều là như thế, Mục Tiểu Mạn bắt đầu lo lắng. Mục Tiểu Mạn không phải không biết Tuyết Văn Hi mê muội rất nhiều,thời diểm nàng là học tra là như thế này, nàng nghịch tập sau càng sâu. Mục Tiểu Mạn chỉ là lo lắng cho mình cùng Tuyết Văn Hi tuổi kém quá lớn, Tuyết Văn Hi sẽ ghét bỏ chính mình già. Mục Tiểu Mạn cũng không dám xác định, Tuyết Văn Hi rốt cuộc là yêu nàng, hay là đem nàng làm lão sư, hay là công cụ giết thời gian. Mục Tiểu Mạn lo lắng, Tuyết Văn Hi trên đại học về sau có thể hay không xa cách chính mình, cuối cùng hoàn toàn rời đi.

Mục Tiểu Mạn lo lắng lo âu vẫn luôn không có nói cho Tuyết Văn Hi. Thẳng đến thời điểm lễ tốt nghiệp, nàng cũng không có nhìn thấy bóng dáng Tuyết Văn Hi, loại khủng hoảng này bị phóng tới lớn nhất. Nàng muốn đi khắp nơi tìm kiếm, lại ngại với thân phận chủ nhiệm lớp, vô pháp dễ dàng rời đi. Nàng gọi Lâm Cửu Ca hỏi “Trò biết Tuyết Văn Hi đâu không? Trò ấy có phải hay không hôm nay không có tới” Lâm Cửu Ca biết Tuyết Văn Hi gần đây đang làm gì, trong lòng đột nhiên hoảng hốt, sợ làm hỏng đại sự của Tuyết Văn Hi “Không đâu, lão đại không phải mấy ngày hôm trước được hoa hậu học đường mời cùng nhau biểu diễn sao, không chừng đi chuẩn bị đó” nói xong Lâm Cửu Ca liền hối hận, bởi vì Mục Tiểu Mạn mặt bá một chút liền trắng, Lâm Cửu Ca chỉ có thể âm thầm sốt ruột, cầu nguyện. Hoa hậu học đường ngày thường làm người lãnh đạm, cơ hồ rất ít cùng người khác kết giao, hiện tại lại chủ động mời Tuyết Văn Hi cùng nhau biểu diễn. Nàng trân bảo, có thể hay không không phải nàng, Mục Tiểu Mạn bắt đầu miên man suy nghĩ, thậm chí nàng nghĩ kỹ Tuyết Văn Hi có ý định chia tay. Mục Tiểu Mạn nghĩ mình vì cái gì không muộn điểm sinh ra đâu.

Tuyết Văn Hi không biết Mục Tiểu Mạn rối rắm, nàng vội vàng chuẩn bị cầu hôn. Nàng dùng số tiền lớn nói cho hiệu trưởng cùng lão sư biết ý kế hoạch của mình, lại thu cùng cắt nối biên tập video cầu hôn, lại làm phiền hoa hậu học đường hỗ trợ nhạc đệm, nàng cảm thấy khẩn trương. Hiệu trưởng cười tủm tỉm mà trêu ghẹo nói “Này vẫn là Tuyết Văn Hi chúng ta không sợ trời không sợ đất sao? Tuyết Văn Hi không có phản bác, nghe được chủ trì đồng học giới thiệu chương trình, nàng hít sâu một hơi, đi lên trên đài.

Màn hình lớn bắt đầu truyền phát video, Mục Tiểu Mạn còn cúi đầu,đến lão sư toán học kêu kêu nàng, ý bảo Mục Tiểu Mạn xem màn hình. Chỉ liếc mắt một cái, Mục Tiểu Mạn hốc mắt đỏ lên. Trong video là hình ảnh 2 người ở chung, tiếp theo học sinh chúc phúc, sau đó là hiệu trưởng cùng các đồng nghiệp chúc phúc, sau đó là Tuyết Văn Hi cầm hoa hồng tươi cười. Hoa hậu học đường bắt đầu đàn tấu dương cầm, Tuyết Văn Hi thâm tình nhìn nàng, quỳ một gối xuống đất, lấy nhẫn ra “Em sinh ra cô độc, nhưng em gặp chị. Đúng chị đem em từ lối rẽ kéo về, là chị giúp em tìm được mục tiêu, là chị dạy bảo em. Mục Tiểu Mạn, cảm tạ trời cao an bài, làm em gặp chị. Em muốn tiếp tục yêu chị, làm người yêu chị, thê tử của chị,mama của hài tử, có thể chứ? Chị nguyện ý gả cho em không? Toàn bộ lễ đường bắt đầu kêu lên “Đồng ý đi, đồng ý đi” Mục Tiểu Mạn đi đến trên sân khấu, nàng cũng quỳ một gối xuống đất, hỏi Tuyết Văn Hi “Em có thể vứt bỏ thế tục, vĩnh viễn sẽ không rời xa tôi không? Tôi khuyết thiếu cảm giác an toàn, tuổi tôi đã lớn, tôi như vậy, em nguyện ý cưới tôi sao” Tuyết Văn Hi hôn lấy môi đỏ nàng, Mục Tiểu Mạn nhiệt liệt đáp lại, các nàng dùng hành động đáp lại lẫn nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro