CHƯƠNG 14: Âm Mưu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày nay nghe nói Uyển Nhan nôn rất nhiều, ăn cái gì nôn cái nấy, Phó Thanh Đường lo cho thân thể của nàng liền ra lệnh miễn tiếp khách. Thẩm Thu Tâm tự nhiên cũng bị chặn lại ngoài cửa, nàng trở nên nhàn hạ, cho nên liền thường xuyên bồi Tất Tình Nhu chơi cờ, uống trà, ngày qua ngày thế nhưng ngược lại sóng yên biển lặng.

Hiện tại đã bước vào đầu đông, hoa quế cũng quyến luyến mùa xuân. Tất Tình Nhu đang ở trong phòng uống cháo nóng, bỗng nhiên cửa phòng bị đẩy ra, Thẩm Thu Tâm mang theo một trận gió lạnh vội vã bước vào, "Tình Nhu, có thư của cha ngươi, sáng nay vừa mới đưa tới.".

Tất Tình Nhu vừa nghe là thư nhà của cha, trong lòng kích động vạn phần, tiếp nhận thư từ tay Thẩm Thu Tâm giở ra đọc. Đọc xong nàng không nói lời nào, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, Thẩm Thu Tâm đứng ở một bên thấy mặt nàng có điểm không ổn, thân thiết hỏi, "Làm sao vậy?"

Tất Tình Nhu có chút bất an trả lời, "Cha nói người được Tướng quân tiến cử thăng nhiệm Bộ binh Thượng thư, vài ngày tới sẽ đến kinh thành nhận chức, ta lo lắng."

Thẩm Thu Tâm nhìn nàng, "Ngươi lo lắng Thụy Vương gây bất lợi với cha ngươi?"

Tất Tình Nhu gật đầu, một tay bất an đánh xuống bàn, "Trước đó vài ngày không phải có thích khách tới ám sát sao, lúc đó Tất phủ cũng được Tướng quân phái người che chở. Thư cũng không thể gửi đi, hiện tại còn đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, Tướng quân thế nào lại tiến cử cha ta làm Bộ binh Thượng thư. Ta lo lắng trên đường cha sẽ gặp chuyện."

Thẩm Thu Tâm trầm ngâm nói, "Ta từng nghe Văn Thái công chúa nói, Thụy Vương hay ghen tị, tâm tư hung ác. Lần này Tất đại nhân làm Bộ binh Thượng thư, là nắm giữ quân sĩ coi giữ kinh thành, thế lực của Tướng quân sẽ càng tăng lên. Chuyện này Thụy vương nhất định là không cam tâm, nếu như hắn gây ra chuyện gì đó..."

Thẩm Thu Tâm nhìn thấy mặt Tất Tình Nhu càng thêm trắng nói, "Bất quá người là do Tướng quân tiến cử, Tướng quân tự sẽ biết cách thu xếp. Nếu chuyện này Tướng quân đã nắm chắc, nhất định sẽ bảo vệ chu toàn cho cha ngươi, ngươi cũng không nên quá lo lắng."

Tất Tình Nhu nghiêm mặt, "Chỉ hy vọng như thế, có thể ta đã nghĩ quá rồi...nhưng ta vẫn luôn cảm thấy..." Nàng còn chưa nói xong, Thẩm Thu Tâm liền kéo nàng vào lòng, ôn nhu nói: "Sẽ không có việc gì, yên tâm đi."

Tất Tình Nhu tựa vào trong lòng của nàng, hương hoa quế quen thuộc xông vào mũi, mỗi cái ôm của nàng luôn luôn có tác dụng làm ổn định lòng người, bất an trong lòngTất Tình Nhu cũng dần dần nhỏ lại. Thẩm Thu Tâm thấy nàng bình phục rất nhiều, đang chuẩn bị buông nàng ra, ai biết được người trong lòng còn đang khăng khăng nắm chặt vạt áo nàng,"Ôm ta một lúc thôi."

Thẩm Thu Tâm "Ừ" một tiếng, cứ như vậy ôm lấy nàng.Ôm chẳng bao lâu, Thẩm Thu Tâm chỉ cảm thấy bản thân có chút thích nàng cứ như vậy yên lặng trong lòng mình, thậm chí có chút tham luyến hương thơm nhàn nhạt trên cơ thể nàng.

Đầu mùa đông, vừa tới giờ Tuất thì trời đã hoàn toàn tối đen. Một nhà già trẻ lớn bé của Tất phủ được quan binh hộ tống đang vội vã đi trên đường. Xe ngựa xốc nảy, Tất phu nhân ngồi trong xe có chút chịu không nổi, đã nôn hai lần. Thị nữ Thải Nguyệt nhìn mà sốt ruột, liền vội vàng xốc màng hướng Tất lão gia đang cưỡi ngựa bên ngoài nói, "Lão phu nhân có chút chịu không nổi, đại nhân có thể nghỉ tạm một chút?"

Tất lão gia kỳ thực cũng có chút không chịu nổi, dù sao cũng đã có tuổi, thân thể xương cốt cũng không được như xưa, vội vã đáp ứng thị nữ nói, "Được, tạm thời chúng ta sẽ ở lại nơi này nghỉ chân một chút."

Tướng lĩnh cưỡi hắc mã bên cạnh nghe hắn vậy, vội vàng nói,"Sắc trời đã tối, nơi đây không an toàn, đại nhân không bằng chúng ta tới dịch trạm cách đây cũng không xa nghỉ chân một chút?" Tất lão gia lau mồ hôi trên trán, "Cũng tốt."

Lại đi một hồi, rốt cục nhìn thấy một chút tia sáng, đến gần nhìn kỹ quả nhiên là một dịch trạm. Một nhà Tất lão gia rốt cục có thể nghỉ ngơi, ngồi trong dịch trạm nhấm một ngụm trà hồi sức, hoàng thượng ra lệnh Tất lão gia suốt đêm chạy về kinh thành nhậm chức, cho nên Tất lão gia liền ngựa không ngừng vó vội vã chạy về kinh.

Giữa lúc tất cả mọi người đang nghỉ ngơi ăn uống, có vài bóng đen lén lút bay tới, vây quanh toàn bộ dịch trạm. Kẻ dẫn đầu đám hắc y nhân trong tay cầm một thanh kiếm, hai mắt sáng quắc, hắn hạ giọng nói với đồng bọn xung quanh,"Chỉ được thành công không được thất bại." Thấy bọn chúng gật đầu, liền bắt đầu cầm kiếm lao thẳng về phía Tất lão gia đang ngồi uống trà mà đâm tới.

Cao Chấn cùng đám quân sĩ dù sao cũng là người luyện võ, phản ứng ngay lập tức, nhanh như chóp đã thay Tất lão gia đỡ một kiếm. Tất lão đã từ lâu đã sợ đến mặt không còn chút máu, theo bản năng nắm chặt tay Tất phu nhân. Tình thế hiện tại vô cùng bất lợi với Tất lão gia, đông đảo hắc y nhân đang bao vây bọn họ, Tất lão gia cùng tướng sĩ xung quanh bị vây ở chính giữa cũng chỉ có thể phòng thủ mà chẳng làm được gì khác hơn.

Nhóm người Tất lão gia dần dần không địch lại, tướng sĩ từng người một ngã xuống. Đến cuối cùng chỉ còn vài tướng sĩ cùng Cao Chấn. Cao Chấn tựa hồ cũng tới cực hạn rồi, trên người bị thương không ít. Tất lão gia nhìn thấy tình hình hiện tại, nghĩ rằng cuộc đời nhất định sẽ kết thúc ở chỗ này, hắn nắm tay Tất phu nhân, trong mắt tràn đầy sự dứt khoát, Tất phu nhân nắm lại tay hắn, "Cùng ngươi chết ở chỗ này, ta coi như không hối hận."

*Phập* một tiếng, âm thanh của kiếm xuyên qua thân thể, Cao Chấn ngã xuống. Hai người Tất lão gia, kể cả Thải Nguyệt đồng loạt nhắm mắt, hắc y nhân ở bốn phía giơ lên đao kiếm sáng loáng liền hướng bọn họ đâm tới.

Xa xa tại kinh thành, Tất Tình Nhu đang ở Tướng quân phủ đột nhiên cảm thấy trong lòng bồn chồn không yên, *xoảng* một tiếng đánh rơi chén trà trong tay.

Edit : Dạo này máy tính mình hỏng + hơi bận nên k úp chương này sớm được, mọi người thông cảm cho mình nha. Mình đảm bảo sẽ úp sớm và nhanh hơn hì hì ^^ ko drop nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt