Chương 4 : Phủ Tướng Quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chóp nũi vẫn còn có thể ngửi được mùi hương hoa quế quanh quẩn, Tất Tình Nhu khứu giác mang theo hương quế mà chìm vào giấc ngủ, một đêm mộng đẹp.

Sáng sớm ánh dương chiếu vào, nghe được bên ngoài hạ nhân đều đang bận rộn ồn ào, Tất Tình Nhu cũng vì như vậy mà mở mắt tỉnh.

Hai bên trái phải đều đã trống rỗng không còn người, đêm qua cái người tự xưng là chị dâu của mình nữ tử xiêm y hoa lệ không biết tung tích nay đâu.

" Cộc Cộc" . Bên ngoài có người gõ cửa, nàng có thể nghe thấy giọng nói mềm mãi của một nữ tử truyền tới " Phu nhân người đã tỉnh dậy chưa?. Nô tỳ tới hầu hạ phu nhân rửa mặt.".
" Tiến vào đi ". Tất Tình Nhu nói một tiếng , liền thấy một nữ tử rất bình thường đẩy cửa tiến vào, theo sau là mấy người thị nữ trên tay cầm những dụng cụ rửa mặt, chải đầu. Nữ tử kia tiến tới bên giường nàng tạ lễ rồi nói " Nô tỳ là Lưu Ly, sau này sẽ là người bên cạnh phu nhân , hầu hạ phu nhân tất cả mọi chuyện trong cuộc sống hàng ngày.".

Tất Tình Nhu nhìn thấy nữ tử này mặt mày thanh tú, mặc dù không tới mức là tuyệt sắc nhưng cảm giác nhìn thật thư thái, trong lòng thực có cảm giác thích thú. Lúc này nàng khoanh tay lại nói " Sau này không cần xưng hô là nô tỳ , ta so với ngươi  lớn tuổi hơn ngươi liền gọi ta một tiếng tỷ tỷ đi.".

Lưu ly, trong mắt bỗng cảm thấy thụ sủng nhược khinh vội vàng quỳ xuống " Nô tỳ không giám ".

Tất Tình Nhu thở dài, cũng đã lường trước được nàng là sợ thân phận thấp kém , rối loạn chủ tớ bản thân sẽ bị trách phạt, Tất Tình Nhu liền tiến tới bên tai nhẹ giọng nói " Vậy  khi không có ai ta và ngươi xưng hô tỷ muội được không?".

Lưu Ly nghe xong trong mắt tràn đầy mừng rỡ, chủ tử của nàng thật tốt thật biết thông cảm, nàng là hạ nhân nhưng thật có phúc khí, lúc này liền hạ quyết tâm nhất định phải hảo hảo hầu hạ phu nhân thật tốt.

Hoàn tất việc rửa mặt, chải tóc. Lưu Ly liền dẫn nàng đi về phía Thanh Trúc viện, nơi ở của tướng quân để thỉnh an. Tất Tình Nhu trên đường đi có thể nhìn thấy rõ các đình phủ, lầu các, đều mang vẻ đẹp riêng. Có vài nét độc đáo của đình viện Giang nam, cũng lại có vài nét tương phản đình viện phương bắc , trong lòng không ngừng cảm thán. Quả nhiên là người tâm phúc của thiên tử, khí thế này so với phủ đệ hoàng thân quốc thích không có gì là thua kém.

Tới Trúc thanh viện, Tất Tình Nhu bước theo Lưu Ly đi vào phòng khách. Trước mắt, nàng nhìn thấy ở giữa phòng khách có hai người đang ngồi. Một vị râu dài, mặt mày nghiêm nghị, ngồi thẳng tắp, khí thế uy nghiêm. Người còn lại đoan trang hiền thục, khuôn mặt nhu hòa, mặc dù đã gần đến trung niên nhưng vẫn không che giấu nổi khí chất tuổi trẻ phong thái, nàng có thể nhận ra đó là Tướng quân cùng phu nhân. Người sáng nay nàng không gặp Trầm Thu Tâm, không phải y phục như hoa, thay vào đó một thân thanh y đứng bên cạnh tướng quân phu nhân, chỉ thấy nàng cung kính đứng một bên thu liễm, không phải cái hình dạng bất cần đời như ngày hôm qua. Bên trái nàng một nam tử hắc y phục, nam tử thần sắc hờ hững có vẻ như nóng không chịu được, tuy là mùa thu nhưng mang theo cây quạt vẫn phe phẩy. Đứng bên cạnh tướng quân là một lão giả, thái độ đối với tướng quân gia cực kỳ cung kính, hắn nhìn thấy Tất Tình Nhu tiến tới, cúi đầu hành lễ : " Thỉnh Nhị phu nhân ".
Tất Tình Nhu cũng nhanh chóng bước tới phía trước mặt Tướng quân, hành lễ : " Tình Nhu thỉnh an Phụ thân, mẫu thân ". Sau đó lập tức hướng về phía lão giả đáp lễ.

Tướng quân nhìn người con dâu trước mắt, khuôn mặt có chút hổ thẹn nói : " Nghiệt tử bất hảo, ủy khuất Tình Nhu.". Phu nhân tướng quân thân thủ vội vàng đỡ Tất Tình Nhu đứng lên: "Tình Nhu yên tâm, Phó gia nhất định đem Thanh Tầm tìm trở về, làm chủ cho con.".

" Tướng quân cùng Phu nhân yên tâm, Tình nhu đã vào nhà Phó gia, cũng giống nữ nhi trong nhà, sao lại ủy khuất."

Tất Tình Nhu ngực tuy là có chút ủy khuất, nhưng là sẽ không làm mất đi cấp bậc lễ nghĩa. Huống hồ hôm nay, nhìn thấy tướng quân cùng phu nhân đối xử với nàng không tới mức tệ bạc, nàng cũng liền như vậy mà an tâm.

" Lão Phu quả nhiên không nhìn lầm người, Tình nhu như vậy thật khiến cho người khác yên lòng, Phó gia thật có phúc a." Nói xong cũng liền chỉ tay sang bên cạnh Thẩm Thu Tâm cùng hắc y nam tử ."Đây là đại ca ngươi cùng đại tẩu."

Tất Tình Nhu nghiêng người cung kính hướng bọn họ hành lễ: "Gặp qua đại tẩu." Hắc y nam tử cuối cùng đã mở miệng: "Đệ muội miễn lễ." Ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng, không có một tia ôn nhu.

Tất Tình Nhu đứng lên đã thấy Thẩm Thu Tâm len lén hướng nàng  trừng con mắt, nhìn khuôn mặt nàng thầm nghĩ : " Quả thật là thói xấu không thay đổi."

Tướng quân lại chỉ vào lão giả đứng bên cạnh : " Đây là Phó Lễ, quản gia của Phó phủ, Tình Nhu sau này có việc gì cần chỉ cần phân phó hắn làm là được.".Lão giả lại hướng Tất Tình Nhu làm thi lễ, mặt mày thuận theo.

Sau khi thỉnh an, Lưu ly liền dẫn nàng tới hoa viên ngồi nghỉ ngơi , thưởng trà. Vừa mới ra hoa viên, đã thấy một thân xam y thanh sắc đang lẳng lặng ngồi trên ghế đá. Ngón tay nàng nhẹ nhàng bưng chén trà, nhẹ nhàng nâng niu ly trà trong lòng bàn tay nhất nhất thản nhiên, người đó đâu còn ai khác ngoài Trầm Thu Tâm.

"Tình Nhu gặp qua chị dâu." Tất Tình Nhu tiến lên hành lễ

Thanh sam nữ tử ngẩng đầu thấy nàng, khuôn mặt tuyệt sắc lại hiện ra vài ý trêu đùa :" Sao phải câu nệ lễ tiết, chẳng phải đêm qua chúng ta cũng đã cùng nhau.".

"Ngươi. . ." Đã thấy Lưu Ly đứng bên cạnh nàng che giấu nụ cười, Tất Tình Nhu cảm thấy bản thân có chút khẩn trương, còn cái tên đầu sỏ sau khi gây chuyện kia vẻ mặt lơ đễnh, xấu hổ không chịu được , nàng xoay người muốn đi , nhưng bước chân lại căng thẳng không rời, quay đầu nhìn về người kia, đã thấy người đó dùng ánh mắt trầm luân câu dẫn tràn đầy ý tiếu hướng về phía nàng.
" Đêm nay chờ ta."

" Phốc.". Lưu Ly đứng bên cạnh nàng cũng đã không nhịn được mà cười ra thành tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt