Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi ăn xong thì tiếng trống cũng reng lên, mọi người ai ai đều chạy về lớp mình để dạy để học.

Do ăn xong thì cận kề giờ học quá nên Nó và Cậu phải chạy bạt mạng vì Nàng nói: " tiết tôi mà trễ thì viết kiểm điểm". Bản kiểm điểm lúc sáng bất quá giận Nó nên Nàng mới phạt thôi giờ hết giận lại quên luôn.

- Hộc...hộc...hộc...may ghê cô chưa vô.

Cậu đứng trước cửa lớp thở lấy thở nói.

-....Ừm....

Điều hòa hơi thở Nó đáp.

- Này hai em đang chắn đường tôi đấy.

Đang đứng nghỉ mệt thì Nàng từ đâu xuất hiện phía sau làm Nó với Cậu hoảng hồn.

- Woa...cô làm em giật cả mình...

Nó ôm tim nói.

- Ý chào cô...em vào lớp trước cô nhá...cô đừng phạt em...

Cậu nhanh trí chạy về chỗ.

- A...Em cũng dô trước cô rồi nha. Cô cũng đừng phạt em nhé.

Nó thấy vậy cũng bước vào lớp về chỗ.

- Tôi biết rồi.

Nàng mỉm cười nói.

Bắt đầu giờ học Nàng đang giảng bài trên bảng quay xuống thì thấy Nó đang ngủ.

Tự nhiên thấy muốn chọc ghẹo Nó một chút.

Nàng từ từ bước xuống, Cậu thấy vậy liền muốn đập Nó dậy nhưng lại bị Nàng trừng 1 cái nên thôi.

- Này...dậy đi...

Nàng lay nhẹ Nó.

- Hông...muốn...

Nó trong cơn mê sảng gạt tay Nàng ra.

Nàng kiên nhẫn vỗ vai Nó. Nó bị làm phiền cầm lấy tay Nàng giữ chặt xuống bàn vẫn mê sảng , Nàng bị kéo tay xuống cơ thể cũng theo vậy cúi xuống. Giờ môi Nàng đang rất gần với Nó tựa như vài mi-li-mét nữa có thể chạm rồi.

Cả lớp như đang coi phim "ngôn lù" khúc kịch tính...một vài người lấy iphone ra chụp lại, quay lại làm kỉ niệm.

Cảm giác có hơi thở quen thuộc xộc vào mũi Nó theo thói quen nhướng người lên hôn môi Nàng một cái "chóc". Nàng đỏ mặt trợn mắt nhìn Nó mà Nó lại mở mắt cười tươi nhìn Nàng. Lớp có mấy đứa quá khích xịt máu mũi phải nhập viện.

Đặc biệt mấy đứa ngồi kế bên có thể thấy mặt cô giáo đỏ hơn cả cua luộc.

Nó khẽ liếm môi nhìn Nàng với ánh mắt chứa tình yêu thương làm mặt Nàng lại đỏ hơn.

Cả lớp há hốc mồm nhìn Nó ko ngờ lại công khai hôn chủ nhiệm đại nhân...trong lớp.

- Sao vậy ? Sao bây nhìn ta như sinh vật lạ vậy???

Nó nhìn Nàng rồi nhìn xung quanh thắc mắc hỏi.

-....Thật ko ngờ tiểu Bảo Bối lại gan hùm vậy nga~~

Cả lớp đồng thanh bao gồm cả Cậu.

-...Chuyện gì vậy cô ????

Nó (giả bộ) ko hiểu nhìn lên hỏi Nàng.

- Em...em.....

Nàng tức ko nói nên lời.

- Em làm gì ạ????

Nó lại trưng bộ mặt cún con ra nhìn Nàng.

Nàng hít một hơi sâu lấy lại khí chất của mình rồi nhìn Nó với mị nhãn ( theo Au : ánh mắt mị hoặc) của mình.

- Em...muốn biết mình đã làm...gì...

Nhớ ra mục đích chính mình xuống đây, Nàng bắt đầu phản công.

Nó gật đầu vẫn chưa để ý vẻ mị hoặc của Nàng.

Nàng nhẹ nhàng áp hai bàn tay mình lên hai má của Nó...nếu lớp đã thấy một lần phải chăng nên thấy thêm một lần nữa cho bổ mắt...xoay mặt của Nó đối diện với mặt mình...mặt đối mặt...mắt đối mắt....môi này chậm rãi tiến tới gần môi kia...

Cả lớp nín thở nhìn hai người...này này ko lẽ định kiss rồi m*ke l*ve luôn nha...tụi em chưa mười tám nha.

Khi môi Nàng chạm nhẹ rất nhẹ vào môi Nó liền đẩy ra làm cho Nó hụt hẫng, cả lớp cũng hụt hẫng. 

- Hưmm.... Em là đang mong chờ điều gì vậy a~~

Nhìn bộ mặt của Nó, Nàng chọc ghẹo.

- Ko...ko có. Cô dạy tiếp đi ạ.

Nó thu lại bộ dáng của mình nói.

- À quên...Lúc nãy em ngủ trong giờ tôi còn dám hôn tôi nữa. Về nhà chép phạt 100 lần câu : Em ko bao giờ dám ngủ trong giờ học của cô Hân nữa.

Nàng tuyên án.

- Hả???

- Hay muốn 1000 lần ?

- Dạ 100 lần ạ.

Nó chán nản ngồi xuống.

- Tốt.

Nàng mỉm cười bước lên bục dạy tiếp.

________________________________________________

Giờ ra về :

- Cô...cô chờ em với...

Nó đang đuổi theo Nàng.

- Gì vậy ???

Nghe tiếng Nó Nàng dừng lại.

- Ngày mai cô rảnh ko ạ ?

- Ừm....rảnh. Có gì ko ?

- Hì hì. Vậy mai 9 giờ cô lên trường nha.

- Chi vậy ?

- Thì cô lên nha cô.

- Ờ. Mà hôm nay có học thêm ko, học thì chở tôi về đi.

Nàng khoác tay Nó.

- Em học mà. Phải học với cô chứ.

Nó dắt Nàng ra xe.

.            .              .                .

Chị với 1 người đàn ông đang đi quanh bờ hồ. Bây giờ là 9.30 p.m

- Này anh có chuyện gì muốn nói với em à ?

Chị hỏi người đàn ông đó.

- Ừ. Tôi có chuyện này rất quan trọng muốn nói với em.

Người đó nói.

- Anh nói đi.

Chị đáp.

- Chúng mình kết thúc ở đây nhé em.

Người đó chính là bạn trai của Chị.

Người Chị cứng đờ mắt mở to nhìn người đàn ông mà mình yêu trước mặt...đã 5 năm rồi.

- Tôi đã có người mới rồi. Mà dù gì tôi quen em cũng chỉ là tài sản của em.

Anh ta nói.

- Ừm. Kết thúc đi...nếu anh thấy hạnh phúc...

Từng giọt từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt hoàn mĩ của Chị.

- Ô hô. Đây ko phải là cô giáo Ngọc 1 trong ngũ đại mỹ nhân của trường hay sao. Ko ngờ lại yêu sâu đậm đến vậy. Hahaa...

- Thy sao em ở đây ?

Anh ta hỏi cô gái đứng kế bên mình.

- Em sao...Em ở đây để gặp anh yêu chứ gì nữa...

Cô ta ôm chầm lấy hôn anh ta trước mặt Chị.

- Bảo Thy cô đừng có làm quá.

Chị nhìn hai người trước mặt mà lòng đau như cắt.

- Hừ. Ở trên trường cô dành lấy vị trí tam đại của tôi...vậy thì bây giờ nhường người yêu cho tôi đi.

Cô ta là 1 giáo viên trong trường khá xinh nhưng bị Chị cướp vị trí tam đại nên sinh ra ghen ghét có mấy lần chơi xấu Chị nhưng ko ai biết.

Chị hít một hơi sâu khẽ giọng : Được. Tôi nhường cho cô. Tôi cũng chả cần nữa.

- Hoh...Giờ cô đã lộ vẻ hồ ly tinh của mình rồi sao...Nói ko cần là ko cần...Đó anh thấy ko Trường...

Cô ta nhìn Chị khinh bỉ rồi quay qua nói ngọt với anh ta.

- Ừ.. Đúng là hồ ly tinh. May mắn anh gặp được em, ko dính phải cô ta.

Anh ta cười nói.

- Chúng ta về thôi chứ em ko muốn nhìn mụ hồ ly tinh này nữa đâu.

- Được được mình về nhà thôi.

Bóng hai người khuất xa dần thì trời bắt đầu đổ cơn mưa...Chị cảm giác ông trời như đang thương hại mình...thật đau...từng hạt mưa đổ dồn vào người Chị...thật rát...Khi mưa bắt đầu tạnh dần...

Chị đứng lên đi về nhà Nó...Đứng trước cửa nhà...Cậu ra mở cửa thấy Chị như vậy thì hoảng hốt kêu Nó...

- Chị...sao chị lại ra nông nỗi này...

Nó chạy ra thấy Chị vậy thì lòng ko khỏi xót xa. Đặt Chị vào lòng ôm vô phòng mình, cậu cũng theo sau đó.

- Bảo. Kêu bác Roy gọi bác sĩ tới đây.

Nó nói. 

- Ờm..ừ...

Cậu nghe vậy thì đi xuống.

Đặt Chị xuống giường, Nó đi lấy nước ấm và khăn. Chốt cửa lại, cởi đồ, vắt nước lau người cho Chị . Nó lấy một bộ đồ thoải mái thay vào cho Chị. Người Chị rất nóng. 

Chị mơ mơ màng màng mở mắt ra thấy Nó đang thay đồ cho mình...an tâm nhắm mắt lại ngủ tiếp. May ko phải Cậu hay bác Roy thay, cũng ko phải người giúp việc thay chỉ cần Nó là Chị đủ an tâm rồi.

Lúc thay đồ cho Chị, Nó chợt thấy vết sẹo trên lưng vẫn chưa biến mất...cảm giác tội lỗi vây quanh Nó.

- *Cốc...cốc...* Bác sĩ đây.

Nó ra mở cửa cho bác sĩ vào.

Sau một hồi khám thì bác sĩ chốt : bệnh nhân do ướt mưa quá nhiều nên bị sốt cao, người nhà đừng lo chỉ cần uống thuốc đầy đủ là khỏe.

- Cám ơn bác sĩ.

Rồi bác kê đơn thuốc cho Chị.

Khi bác sĩ về rồi thì Nó với Cậu ngồi xuống hai bên giường.

- Nè. Chị nói em với Khôi biết đã xảy ra chuyện gì đi.

Cậu lo lắng nói.

-...Chuyện này....

Chị chần chừ.

- Chị nói đi.

Nó lạnh lùng nói.

- Chị với Trường chia tay rồi. Anh ấy nói đã có người mới. Đó là Bảo Thy  giáo viên trong trường mình.

Thấy Nó vậy Chị cũng ko chần chừ nữa, mỉm cười nhẹ nói.

- Ko phải em đã nói ko nên dây dưa với hắn rồi sao ?

Cậu khó chịu nói.

- Lúc đó là chị mê muội yêu hắn nhưng bây giờ kết thúc rồi.

Chị nghẹn ngào nói.

- Vậy thì tốt.

Cậu thở phào.

- Bảo đi ra ngoài đi.

Nghe Chị nói vậy thì lòng đã yên tâm hơn nhưng rất buồn khi Chị giấu mình qua lại với hắn ta.

Cậu nghe lời Nó ra ngoài.

- Khôi.....Chị lạnh quá....

Khi Cậu ra ngoài thì Chị mới lộ bản chất thật của mình. Chị đã rất muốn khóc rồi.

- Vậy thì chị ôm em đi...ôm tới khi nào chị hết lạnh....

Nó đau lòng ôm Chị vào để sưởi ấm.

- Khôi...Chị đau lòng lắm...sao anh ta lại đối xử với chị như vậy...tại sao vậy.....

Chị ôm chặt Nó khóc.

- Haizzz...chị đừng khóc...khóc sẽ xấu đó...ko phải lỗi của chị chỉ là do hắn ta có mắt như mù ko biết được chị yêu của em tốt đến mức nào đâu....

Nó dỗ dành Chị. 

- Ừm...là do hắn có mắt như mù...chị.....sẽ ko quen ai nữa đâu...

Chị mỗi khi có chuyện buồn sẽ như con nít ấy.

- Đúng đúng, chị là người tốt nhất, ngoan nhất vậy nên giờ chị ngủ đi và hãy quên chuyện đó.

Nó đặt Chị nằm xuống đắp mền cho Chị rồi qua phòng khác ngủ.

_____________________________________________________________

Sáng hôm sau, Nó đã hẹn cả lớp có mặt ở trường sớm nhất khoảng 5.30 vì Nó là cháu hiệu trưởng nên việc đi đi ra ra là chuyện quá đỗi  dễ dàng.

- Hey man, trang trí như nào.

1 đứa hỏi.

- Ko biết nhưng mà giờ phải dọn dẹp lớp đã. Tụi bây ăn vụn ghê quá.

Nó đang bưng bàn nhăn mặt nói.

- Hì hì. Xin lỗi lớp trưởng đại ka, lần sau sẽ ăn ít lại.

- Ăn ít cũng sẽ có vụn mong là khỏi ăn luôn đi.

Nó nói.

- Ý ý ko được nha lớp trưởng...Ko vui đâu...

Cậu. 1 trong những thành viên chuyên ăn vụn.

- Hừ. Lo bưng bàn xếp ghế đi kìa.

Hết nói nổi. Nó ra lệnh.

- Ok.

Khi xếp bàn ghế sang hai bên lớp để trống ở giữa. Nó bắt đầu phân công.

- Các bạn nữ đã và đang chuẩn bị thức ăn thì lấy ra để lên bàn. Còn mấy thằng con trai thì lo trang trí theo bảng này.

Nó uy nghiêm nói.

- Giời ơi...Ko ngờ lớp trưởng là đồ dại gái nha.

Cậu châm chọc. Trong lớp dù toàn là những thành phần ko nên đụng vào nhưng lại hòa đồng ko kiêu ngạo có nhiều đứa cũng thuộc diện đẹp trai, đẹp gái còn lại thì nói chung là đẹp.

 - Đặc biệt là ngươi, Bảo. Bảo Bảo phải đi ra tiệm bánh kem đem bánh kem về đây.

Nó ko đếm xỉ tới câu nói vừa rồi, chỉ mặt Cậu nói còn thêm 1 câu : Ngươi mà làm bánh hư thì mặt ngươi cũng hư.

Cậu toát mồ hôi lạnh nói : Biết rồi nói mãi....

- Trẫm mới nói một câu.

- Ờ thì biết mà. Tại hạ đi lấy bánh đây. 

Cậu nói rồi vụt ra ngoài.

Mọi thứ đã hoàn tất.

- Mà...lớp muốn uống nước gì?

Nó hỏi vì chỉ dặn đem thức ăn còn nước uống thì lên trường hẵng nói cho nó mát.

- Trà sữa...Coca...Nước cam...Trà đá a...Mát-cha...Trà đào....

Nói chung là rất nhiều ý kiến làm Nó đau đầu.

- Im lặng coi. Để Trẫm suy nghĩ.

Nó giơ tay ra hiệu, lớp cũng hồi hộp ko biết Nó chọn gì.

- Ok. Trẫm đã quyết. Các ngươi có muốn biết ko.

Nó mỉm cười nói.

- Nô tỳ muốn biết.

Lớp cũng xưng hô theo Nó luôn.

- Vậy...ý nghĩ của Trẫm là uống...Coffee.

Nói xong, Nó lập tức bị ném đá.

- Đả đảo...đả đảo.....

Lớp cầm mấy chai nước lọc không ném Nó.

- Ây ây...Trẫm nói là ý nghĩ thôi mà....aw..còn ý định là uống Coca nhá...Aiya....

Nó ôm đầu khổ sở nói.

- Từ đầu phải vậy tốt ko.

Lớp ngừng ném nói.

- Hahaa...

Nó cười trừ.

- Bây giờ mấy giờ rồi???

- Hửm...8 giờ rồi...9 giờ Hân Hân sẽ tới.

Nó nhìn đồng hồ nói.

 - 1 tiếng nữa. Trang trí cũng ok, thức ăn ok, nước uống ok...còn cake nữa.

Lớp phó văn thể mĩ nói.

- Bảo này đi hơn tiếng rồi đó, sao chưa về chứ.

Nó chán nản nằm xuống sàn nói. Sàn nhà rất sạch nha, tụi nó mới lau rồi.

- Ừm.

Một số đứa cũng ngồi bịch xuống.

- Hallo. Tại hạ về rồi đây.

Mới nhắc Cậu vừa xuất hiện.

- Cake kìa. Các ngươi để lên bàn giáo viên đi. Trẫm muốn ngủ một lát.

Nó kê đầu lên 1 tay mình nói.

Cả lớp nhìn Nó rồi nhìn Cậu thì thấy Cậu cười vui vẻ nói : Hoàng thượng của chúng ta 3 giờ sáng đã dậy, ko biết làm gì hỏi mới biết là hoàng thượng muốn ăn mặc thật đẹp trước nàng a~~

Cả lớp được phen cười nghiên ngã nhưng Nó vẫn ngủ chắc là khá mệt. Lớp ngồi nói chuyện với nhau đến 8 giờ 50 thì gọi Nó dậy.

- Hoàng thượng đại đế dậy đi.

Cậu gọi.

- Hưmm....Òm...

Nó mệt mỏi ngồi dậy.

- Nè lau mặt cho tỉnh.

Cậu cầm cái khăn đưa cho Nó còn cười gian.

- Hưm...Cám ơ...Mày đùa tao hả Bảo...

Nó cầm cái khăn định đưa lên lau mặt thì mùi hôi xộc vào mũi mở mắt to nhận thấy mình đang cầm khăn lau bảng, Nó tức giận ném cái bịch vào mặt Cậu...

- Hiii Yeah...

Hên là Cậu đã né được.

- HỪ. Kêu tao dậy có gì ko ?

- Gần 9 giờ rồi đó. Đi rửa mặt đi.

- Ừ.

Nó ra ngoài đi WC, lúc về thì thấy xe Nàng đang lái vô nhà xe liền chạy một mạch về lớp bảo tụi nó im lặng đứng xếp hàng để Nó xuống đón Nàng.

.       .        .       .

- Hân.

Nó gọi.

- Yaa...Em làm tôi giật mình nhưng đừng có gọi tên tôi như vậy.

Nàng quay lại.

- Hông biết. Mà giờ cô đeo cái bịt mắt này dô đi.

Nó đưa bịt mắt cho Nàng và trong thâm tâm ko có ý định bỏ việc gọi tên Nàng.

-...Em định bày trò gì nữa đây.....

Nàng nghi hoặc hỏi, sợ là Nó sẽ đem mình đi bán.

- Cô đeo dô đi mà. Ko ai làm gì cô đâu Hân Hân a~~

Nó nhây.

- Đã nói em đừng gọi tên tôi thân mật như vậy. Gọi nữa tôi cắt lưỡi em.

Nàng cảnh cáo Nó rồi bịt mắt vào.

- Hihi. Cô nắm tay em rồi em dẫn đi ko là lạc đường đó.

Nó nắm tay nàng nói.

- Ừm...

Nàng cũng nắm tay Nó. Lỡ có gì nguy hiểm thì bắt Nó ở lại chung.

Rồi Nó dẫn nàng đi lên lớp, tới cầu thang  Nó phải cõng Nàng lên. Nàng thì cảm thấy đoạn đường này rất quen thuộc.

Tới lớp thì Nó mở cửa nắm tay Nàng đi vào....

_______________________________________________



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro