Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi họp về thì Nó ngồi nói chuyện với Cậu:

- Ê mày thấy anh Phong sao ?

Nó hỏi.

- Ờ có tố chất.

Cậu trả lời.

- Ko phải ý tao là tính tình ảnh ớ.

- Hừm....Lạnh lùng.

Cậu nghĩ chút rồi nói.

- Vậy có bằng tao ko ?

Nó hứng thú.

- Mày nghĩ sao dạ...Lạnh tới độ đó thì 100 đứa như mày cũng ko bằng.

Cậu vô tâm nói.

- Thiệt saoooo....

Nó buồn chán.

- Ừ. Tao ngưỡng mộ ảnh thiệt ai mà lấy ảnh chắc hạnh phúc lắm mày nhở ?

Cậu ánh mắt sáng quắt nói.

- Hoh...Mày biết anh ấy là gì ko ?

- Là gì ???

- Anh ấy là les a~~

- Gì!!! 

- Tao nói thiệt với Phong là con gái nha.

- Trời tao cứ nghĩ là TRAI chính hiệu chứ.

- Haha...Tao cũng dzị phải hôm ?

- Nhưng khí chất của mày ko bằng ảnh. 

- Hứ. Vậy lúc teo tức giận ?

- Tao chỉ biết là mày cái gì cũng ko bằng anh Phong.

- Hừ. Nghĩ ngơi đi. Chút cô tới dạy.

- Hửm...ko gọi "Hân Hân" nữa à.

- Ừm.

Ánh mắt Nó có một tia buồn bã.

- Haizzz...Mày yêu cổ thì phải vậy thôi...còn ko thì buông tay đi.

Cậu khuyên.

- Tao sẽ suy nghĩ.

Rồi Nó rơi vào trầm tư.

__________________________________________________________________

Nàng đang ngồi ở phòng khách nhà Nó và trò chuyện với Cậu.

- Bảo em có thấy Khôi bất thường ko ?

Nàng hỏi.

- Bất thường???

Cậu ngạc nhiên.

- Ừ gần đây em ấy quan tâm tôi một cách bất thường còn hay trầm và gọi tên tôi thân mật nữa chứ.

Cậu nghe thì hơi nhếch miệng cười.

- Aiya chuyện này em cũng ko biết nữa chắc nó bị khùng á cô.

- Hả???

- À ko...ý em là....Mà cô lên phòng nó đi sắp tới giờ học rồi đó.

- Vậy tôi lên nha.

- Chào cô.

.               .              .            .

Nàng trực tiếp mở cửa vào phòng Nó rồi chốt lại.

Thấy Nó nằm đó lại đeo headphone rồi cầm iphone nhắn tin với ai mà cười suốt.

- A hèm....

Nàng ho khan để thu hút sự chú ý từ người kia mà người kia vẫn ko để ý.

- Khôi.

Nàng đi lại mép giường ngồi xuống.

Nhận thấy trên giường có động Nó nhanh chóng gỡ headphone ra nhìn.

- Hâ...Cô tới rồi à.

Định gọi tên nhưng sợ nàng bực bội nên gọi cô.

- Ừ em mau mau lấy chân ra cho tôi ngồi với.

- Dạ. A....

Nó ngồi dậy.

Thấy vậy Nàng liền nằm lên đùi Nó.

- Cô....

Nàng nhanh chóng chặn miệng Nó lại.

- Để yên cho tôi nằm chút. Hôm nay hơi mệt.

Nàng nhẹ nhàng nói.

Ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Nàng một hồi lâu Nó lấy hết dũng khí hỏi.

- Cô....nghĩ sao về việc nữ yêu nữ.

Bề ngoài mặt ko cảm xúc nhưng trong lòng lại lo sợ muốn chết.

-.......Tôi ko nghĩ nó sai nhưng tôi chưa biết cảm giác yêu 1 người con gái như thế nào nên ko thể trả lời em được.

Nàng nói.

- Vậy...vậy nếu giờ có 1 người con gái nói yêu cô thì cô sẽ làm thế nào ? 

- Phải coi người đó là ai đã...nếu là mình ko thích thì từ chối còn nếu thích thì quen thử.

- Thế giờ em nói....em yêu cô...thì cô có tin ko Hân.

Nó chân thành nói nhưng ko nhìn vào mắt Nàng bởi Nó sợ...rất sợ...sợ Nàng sẽ xa lánh mình......

- ...Em...em nói gì.....

Nàng kinh ngạc nhìn Nó.

- Tôi yêu em.

Ba chữ thôi nhưng đã làm trái tim của Nàng tan chảy.....nhưng chuyện này là ko đúng. Nó là học trò của Nàng.

- Việc này ko đúng.....

Nàng ngập ngừng.

- Sao lúc nãy em nói là có thể quen thử ? Em ko thích tôi sao ?

Nó đau lòng hỏi.

- Khôi. Tôi ko ghét em nhưng em là học trò tôi và nhỏ hơn tôi.

Nàng ngồi dậy cầm hai tay Nó nói.

- Chỉ vì vậy....

Nó cười chua xót.

- Khoan...khoan lúc nãy em nói nếu thôi mà phải ko ?

- Tôi yêu em.

Lần này Nó nhìn thẳng vào mắt Nàng...có thể thấy trong ánh mắt đó là sự chân thành rất lớn có chút đau thương.

- Khôi...xin lỗi nhưng mà tôi đang hẹn hò với thầy Lý.

*Đùng* Như một tiếng súng vang lên trong đầu Nó

-....Ông ta ko tốt đâu.

Nó cúi gầm mặt nghẹn ngào.

Nàng ko nói biết chỉ nghĩ hai người ghét nhau nên mới nói vậy.

- Em kêu Bảo chở về đi, trễ rồi và....chúc em hạnh phúc nhé.

Nó kìm nén những giọt nước mắt của mình nói.

- Ừm....

Nàng với cảm xúc rối bời đi về. 

_______________________________________________________

Sáng hôm sau, Nó chở Chị đến trường thì nghe cả trường được loan tin thầy Lý và cô Hân hẹn hò. Top cặp đôi giáo viên trường.

Nó đi vào lớp với tâm trạng ko thể nào tệ hơn nữa. Hôm nay Hắn cũng đi học lại. Nó vẫn duy trì việc mỗi sáng đưa cho Nàng 1 lon sữa.

Cả lớp tới an ủi Nó trừ Hắn. Nó nói hôm qua đã nói tâm tình nhưng lại bị từ chối. Nó nở nụ cười để lớp ko lo lắng rồi đuổi đi.

- Khôi đừng để tâm ba chuyện đó.

Cậu nói.

- Ừm.

Nó thôi nhìn ra ngoài và lấy tập Anh ra soạn.

Một lúc sau Nàng đi vào. Nó hô, giọng to rõ và ko kém phần lạnh lùng.

Nàng cho lớp ngồi xuống rồi bắt đầu cuộc dò bài sinh tử.

- Hôm nay người nào thuộc bài thì lên tôi khảo. Người đầu tiên khảo nếu được 10 thì tôi sẽ ko khảo ai nữa.

Nàng hạ giọng.

-.........................

Nó dĩ nhiên thuộc nhưng lại ko muốn đối mặt với Nàng nên chỉ biết nhìn ra cửa sổ ko quan tâm sự đời.

- Hôm nay lớp ko ai thuộc bài à...Vậy tôi chỉ điểm nhá. Nguyễn.....

Nàng kéo dài.

Mấy đứa có họ Nguyễn ( trừ Nó) đầu liền lấm tấm mồ hôi sợ hãi tim đập thình thịch cầu mong ko phải mình.

- Hoàng Bảo.

Nàng chốt.

Cậu nghe tên mình vang khắp lớp liền lo lắng, hôm qua Cậu ko học bài a~~ Nhưng cũng phải cầm tập đi lên.

- Lớp phó học tập, em có thuộc bài ko vậy.

Nàng lật tập ra kiểm, câu hỏi nhưng Nàng biết chắc là Cậu ko thuộc. Chỉ cần nhìn biểu hiện là Nàng có thể đoán được.

- Thưa cô...em...em ko thuộc bài.

Cậu sợ sệt ko dám nhìn Nàng nói.

- Hôm nay ngoại lệ, tôi cho em chọn một người trả bài dùm. Người đó mấy điểm em sẽ được mấy điểm.

Nàng cố ý nói vì biết Cậu sẽ chọn Nó.

- Vậy thì em chọn Khôi lớp trưởng.

Cậu mừng rỡ. Lớp phó học tập mà ăn trứng ngỗng thì nhục lắm.

Nghe tên mình, Nó nhìn lên ban cho Cậu ánh mắt giết người rồi bất đắc dĩ cầm tập lên.

Cậu rùng mình một cái rồi đứng nhích ra cho Nó lên.

- Được rồi em đọc những gì đã học.

Nàng ko kiểm tập mà nhìn Nó, Nó vẫn ko nhìn Nàng.

- ...................................................................Hết.

Nó đọc một tràng rồi mới nhìn Nàng một cái đưa tay lấy tập.

- Tốt. 10 điểm về chỗ. Bảo, lần sau nhớ học bài đi nhé.

Nàng trả tập cho hai đứa.

- Vâng.

Cậu đi theo sau Nó mà lòng ko yên. Hôm nay Nó cực kì khó chịu mà còn bắt Nó lên khảo bài với Nàng nữa.

________________________________________________________________

Vào giờ ra chơi :

Nó đi thẳng xuống canteen mà ko chờ Cậu chứng tỏ Nó đang khá bực rồi.

Xuống canteen gặp Ngọc Anh với Chị đang nói chuyện. Nó hậm hực ngồi đối diện rồi lấy điện thoại ra chơi chờ Cậu xuống.

- A Khôi sao hôm nay khó chịu vậy ?

Ngọc Anh hỏi.

- Ko sao.

Nó nói mắt vẫn cứ dán vào iphone, mày nhíu lại.

- Bảo Bối của chị a~~ Em làm sao vậy ?

Chị cười nói.

- Hừm. Em đang rất là khó chịu nên các chị đừng đụng hay nói chuyện với em.

- Ờm.

Rồi hai chị tiếp tục tám ko quan tâm tới Nó, Cậu xuống thì cũng ko nói gì đi mua đồ ăn cho hai chị với mình. Nó đang khó chịu cái gì mà cầm cái iphone thì bỏ đói mấy năm vẫn bình thường.

Rồi canteen có vụ việc xảy ra. Băng đang bị một tên côn đồ ép sát vào tường gần nhà vệ sinh, một đám học sinh bu lại, một vài thằng con trai ra tay thì bị tên đó đấm bầm mặt. Nó liếc mắt qua thấy vậy thì buông điện thoại xuống đi lại đó.

Cậu với hai chị ăn xong liền đi theo Nó, tới coi.

- Ê.

Nó vỗ vai tên kia.

- Hả ? Mày là thằng đếch nào ?

Hắn mới chuyển vô nên ko biết Nó. 

- Tôi ko quen cậu nhưng mà cậu đang động tới người của tôi.

Nó dõng dạc nói.

- Tao đếch cần biết. Nó là con mồi của tao, tao khuyên mày nên tránh ra để anh mày làm chuyện người lớn đi. Hahaa.... 

Tên đó nắm tóc Băng cười ha hả.

- Chuyện người lớn.....

Nó bình thản mà trong lòng ngứa tay ngứa chân rồi.

- Haha. Đứa nhóc con như mày làm sao hiểu được chuyện này* Bốp*.

Hắn vừa nói xong liền bị Nó cho 1 cước vào mặt. 6 cái răng vàng óng văng ra cũng với ko ít máu. Tay đang nắm tóc Băng cũng buông thả ra.

- Khụ...khụ....

Hắn ho ra máu.

Nó tiến tới ôm Băng đang khóc thút thít vào lòng trấn an.

________________________________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro