Chap 3. Học sinh mới???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- * Ting...tong..ting...tong*

- Ra đây...ra đây...

- *Cạch* Em tới đây làm gì ?

- Chào buổi sáng, cô giáo.

Nó giơ tay chào Nàng cười tươi.

- Tôi hỏi em tới đây làm gì ?

- Ahuhu...Ko phải cô hứa mỗi sáng đều đi học chung với em sao.

Nó giả vờ ôm mặt khóc.

- Sao ? Tôi nhớ là tôi đâu có hứa với em lời nào đâu. Em đi trước đi, tôi còn chưa thay đồ.

Nói xong Nàng đóng cửa lại nhưng Nó đã nhanh tay lấy tay chặn lại.

- Tôi kêu em đi trước mà.

Nàng bực bội mới sáng sớm đã làm phiền rồi.

- Cô, cô nghĩ em buông tha cho cô dễ vậy sao.

Nó cười gian rồi đẩy cửa đi vào.

- Bắt đầu ngày mới thôi.

Nó hôn hẹ lên môi Nàng rồi cười, ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào làm nổi bật vẻ điển trai trên gương mặt Nó làm tim Nàng lỗi 1 nhịp mặt cũng bắt đầu đỏ lên.

- E...em ngồi đợi...tôi lên thay đồ rồi xuống.

- Ừm em đợi.

Nó cười.

Một lúc sau Nàng bước xuống, Nó nhìn Nàng ko chớp mắt làm Nàng khẽ cười.

- Tôi đẹp lắm hay sao mà em nhìn hoài vậy.

Nàng tới gần ngồi lên đùi câu cổ Nó nở nụ cười quyến rũ.

- Cô...cô đẹp lắm. Quyến rũ em luôn rồi a~~

Nó dang tay ôm Nàng dụi đầu vào cổ hít hít mùi hương trên người Nàng.

- Yaa em làm tôi nhột đấy. Bỏ ra còn đi học nữa.

Nàng thấy nhột lấy tay đẩy đầu Nó ra.

- Ưm em còn chưa hưởng thụ xong nữa a~~

Nó định dụi đầu lần nữa thì bị Nàng ôm đầu lại hôn lên môi một cái.

- Ngoan nghe lời tôi, tối tôi thưởng cho. Ủa mà hôm qua em đã hứa nghe lời tôi cả ngày rồi mà haha.

- Vậy em..em sẽ ngoan mà.

- Được giờ chở tui đi học nào.

- Vâng thưa thiên thần của em.

Nó đưa tay chào kiểu quân đội làm Nàng bật cười.

.     .       .        .

Sau đó 2 cô trò di đến trường rồi tách nhau ra, Nàng thì đi vào phòng chuẩn bị cho tiết học tới, Nó thì đi thẳng lên lớp cất cặp rồi xuống canteen mua sữa cho Nàng.

- Cô ơi!!! Em mua sữa cho cô nè. 

Nó hét to.

- Yaaa.

Nàng đang ngồi đọc sách thì bị Nó làm cho giật mình tưởng tên biến thái nào nên quăng luôn cả quyển sách vào mặt Nó.

- Aaaa...Cô a~~ Cô nở lòng nào phá khuôn mặt đẹp trai của em.

Nó ôm mặt nằm úp xuống đất nói. Bỗng Cậu cầm lon coca uống và đi qua...

- ........*Phụt* AHAHAHAHAA...Đây là hoàng tử lạnh lùng của chúng ta sao? Á há há phải...phải chụp lại đăng lên facebook mới được a.

Cậu cười muốn sặc nước nhưng ko quên đem đt ra chụp lại vài kiểu. Tất nhiên lúc nãy Nó chưa đóng cửa rồi.

- ....................

Nàng muốn cười còn hơn vậy nhưng có Cậu ở đây nên phải nhịn phải nhịn.

1s....

2s...

3s..

4s.

5s

- ......

Mặt Nó từ từ đỏ lên, đứng dậy chạy ra đằng sau lưng Nàng trốn.

- Nà nà, bạn hiền ra đây mình nói nghe nà.

Cậu đi vào, ngoắc ngoắc chú cún sau lưng Nàng ra.

- Gruu....gruuu....

Nó gừ lên.

- Nào, Khôi ngoan ra đây tôi nói nà.

Nàng kéo Nó ra xoa xoa đầu Nó.

- Cô, nó chọc em kìa.

Nó mắt long lanh chỉ Cậu nói.

- Haha...Chắc tui cười chết mất luôn quá. Khôi, mày tự bao giờ lại biến thành chú cún ngoan ngoãn như vậy.

Cậu ôm bụng cười tiếp.

- Thôi cô đừng để ý nó. Sắp tới giờ vào lớp rồi, cô uống sữa đi nha. Em lên lớp trước.

Nó quê, bỏ lơ Cậu quay qua nói với Nàng.

- Ừ tôi lớn rồi đâu cần em nhắc nữa chứ.

Nàng bĩu môi trông rất đáng yêu.

- Hì. 

Nó vuốt vuốt tóc Nàng rồi chỉ cười. Xong đi lôi thằng điên ra khỏi phòng.

.          .            .          .

Tới lớp thì cũng chưa đánh trống, ngồi im ko có gì chơi Cậu liền nhớ tới chuyện lúc nãy.

- Ê bây ơi...Muốn xem chuyện động trời ko ???

Cậu la lên cho cả lớp nghe.

- Chuyện gì...chuyện gì...nói nghe ?????

Nghe xong cả bọn liền xúm lại, Nó đang đeo tai phone úp mặt xuống bàn nằm nghỉ nên ko nghe bọn nó nói gì.

- Há há. Bây coi nek.

Cậu cười mở tấm hình lúc nãy lên đưa cho bọn kia xem.

Tất nhiên cả lớp, đứa nào cũng cười nghiêng cười ngã. Tới khi giáo viên vô thì đứa nào đứa nấy chạy vụt về chỗ mà trên mặt vẫn còn ý cười.

.    .        .        .

Tới tiết 6 tiết Anh ( tiết cuối) :

- Stand up, please.

Nó hô và nhìn Nàng.

- Sit down, please.

Nàng liếc nhìn Nó rồi quay xuống lớp.

- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới bạn ấy từ Pháp về đây nên các em nhớ giúp đỡ bạn ấy. Em đi vào đây đi.

Nói với lớp xong, Nàng quay ra kêu đứa học sinh đứng ngoài cửa kia đi vào.

- Giới thiệu về mình đi em.

Nàng nói rồi đi về chỗ.

- Dạ. Tôi tên là Phan Thành Danh. Đẹp trai, học giỏi, nhà giàu đủ điều kiện để tất cả các đứa con gái trên thế giới này phục vụ làm ấm giường cho anh. À thêm nữa, tôi sẽ khiến cho cô làm ấm giường cho tôi này.

Câu cuối hắn còn chỉ vào Nàng làm Nó tức sôi máu. Hắn còn bồi thêm một câu nữa :

- Còn nữa, tôi xin ứng cử chức lớp trưởng của lớp này. Tôi thấy lớp trưởng Nguyễn Gia Khôi học ờ thì giỏi mà ko bằng tôi còn nghèo nàn rách rưới làm sao xứng với danh lớp trưởng được chứ. Haha.

Hắn nói mà vênh vênh cái mặt làm cả lớp nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.

- Em...em về chỗ đi. Chúng ta bước vào bài học.

Nàng nghe hắn nói Nó như vậy thì bực bội định nói gì nhưng thấy Nó nhìn mình với ánh mắt " kệ nó đi " nên bỏ qua.

- Dạ.

Hắn chọn chỗ ngồi trung tâm. Mấy đứa xung quanh thật...nếu ko có Nàng ở đây, bọn nó chắc hội đồng hắn ko ra gì luôn rồi.

% Giới thiệu chút :

Hắn : Phan Thành Danh. 16 tuổi.

- Gia đình làm lớn, công ty papa đứng thứ mười thế giới. Luôn được gia đình cưng chiều. Mới chuyển vào thì ghét Nó với Cậu vì đẹp trai và nhiều fan hơn hắn. Có đàn anh học lớp 11 trong trường thuộc bang Hugdog đứng thứ 10 thế giới ngầm. ( Au: hí hí hí lên google nhá )

Tính cách : hốc hách, giả đúng đắn trước mặt Nàng hay chia rẽ Nó với Nàng, hay hại Nó. Đặc biệt : bị cả lớp ghét như ghét chó.

Cao  : 1m70.

 %

.          .            .             .

Hết tiết:

- Hây, Nguyễn Gia Khôi. Tao thấy mày nên nhường chức lớp trưởng lại cho tao đi là vừa rồi.

Sau khi Nàng đi ( Nó nói Nàng lấy xe Nó về nay Nó bận đi chung xe với Cậu nên Nàng về 1 mình) thì hắn tới vỗ vai Nó và nói.

- Bỏ bàn tay bẩn thỉu của mày ra đi là vừa.

Nó lạnh lùng nói.

- Hớ. Mày là cái thá gì mà tao phải nghe theo.

Hắn bực dọc nói.

- Thế mày là cái đếch gì mà tao phải nhường chức của tao cho mày.

Với ánh nhìn sắt lẽm, Nó nhìn hắn làm hắn sợ nhưng vẫn nghênh mặt.

- Tao...Papa tao làm giám đốc đứng top 10 thế giới đó. Nếu muốn mày biến mất thì tao chỉ cần 1 cái phủi tay là xong hahaaa.

- Hừ.

Nó hừ lạnh rồi vác cặp lên 1 bên vai bước ra khỏi lớp chưa được nữa đường thì hắn chạy tới xách cổ áo Nó lên nói:

- Mày...mày đừng có nghĩ lớp này theo mày chống đối tao thì...thì tao sợ. Mày đúng là thứ bệnh hoạn, súc sinh, súc vật, cặn bã của thế giới.

Nó bắt đầu tức giận nhưng ko tỏ ra bên ngoài mà chỉ dùng ánh mắt...ánh mắt của Nó lúc này...ko khác gì một con quỷ khát máu. Hắn run rẩy. Cả lớp thì rất hoảng học cùng nhau 3 năm nhưng chỉ thấy 1 lần thấy Nó tức giận nhưng ko như lúc này. Nó...ừ thì vô tâm, ít nói lạnh lùng nhưng ai đối tốt, vui vẻ, thật tâm với Nó thì Nó sẽ hòa đồng vui gấp mười đối với người đó và ngược lại.

Cậu bắt đầu thấy lo cho hắn rồi. Sống với nhau từ nhỏ, Cậu biết mỗi khi Nó tức giận thật sự rất ghê sợ nhưng Nó biết kìm mình nên ko nhiều lần như vậy. Chắc câu nói biến Nàng làm ấm giường cho hắn đã làm Nó kích động đến như vậy. Khi Nó như vậy thật ko ai ngăn được Nó đâu.

- Ừ...Tao...nghĩ vậy đó thì sao.

Nó nói mà ánh mắt đã lạnh đến cực độ rồi.

- * Bốp * Mẹ mày. Thằng súc sinh. Bệnh hoạn. Chắc ba mẹ mày cũng súc vật như vậy, ko biết dạy mày.

Hắn run sợ trước ánh mắt của Nó nhưng lại hành động đấm vào mặt Nó một cái. Tiếng bốp vang lên cả lớp, làm máu chảy nơi khóe môi Nó. Không khí trong lớp sao lạnh đến như vậy. Mấy bạn nữ hoảng sợ chạy trốn sau áo mấy bạn nam. Ai ai đều lo lắng cho cậu bạn kia, chọc điên lớp trưởng thì ko hay đâu.

- Chậc. Mày có thể nói tao bất cứ điều gì nhưng đừng động vào ba mẹ của tao. Mày dám nói ra, đánh tao một lần nữa ko.

Nó chậc một tiếng rồi nói. Tiếng nói nhỏ nhẹ mà sát khí ko nhẹ chút nào.

- Mày...mày. Khốn nạn.

Bốp...bốp...bốp...

Hắn ta như nghe được lời khiêu khích liên tục đánh Nó tới tấp. Trong lớp ai cũng muốn tới giúp Nó nhưng lại bị Cậu cản lại nói : " Để Nó bị đánh vậy đi. Nó thông minh nên sẽ ko dễ dàng cho thằng đó đánh mà yên ổn đâu." Dù trong lòng lại muốn giúp Nó nhất.

- Hộc....hộc...hộc...Đủ chưa ? Thằng súc sinh.

Hắn đánh mỏi tay rồi ngồi dậy chửi Nó.

-.... Mày là người đầu tiên dám chọc tao điên như vậy. Tao ko chắc cuộc sống sau này mày sẽ yên ổn đâu, thằng chó.* Bốp*.

Nó nói rồi lao tới đấm cho hắn một cái. Lực đánh gấp 10 lần những cái đánh lúc nãy của hắn ta làn hắn gãy 5 cái răng, mặt bầm tím thì Nàng lên đẩy cửa đi vào.

- * Chát * Em đang làm cái gì vậy??? Bây giờ em lại giở thói côn đồ như vậy. Tôi thật thất vọng.

Thấy cảnh tượng trước mắt Nàng như ko tin vào mắt mình. Tát Nó một cái, lần đầu tiên Nàng tát 1 người mà còn là lực rất mạnh.

- Thế từ có bao giờ cô tin em lần nào chưa ?

Từ khi Nàng bước vào, đôi mắt băng cực của Nó dịu xuống nhưng vẫn còn lại một chút và cười nhạt hỏi.

- Chưa. Tôi thật ko tin được em.

Nàng gằn giọng.

- Ra...là vậy. 

Nó cười khẩy rồi xách cặp lên bỏ đi ra khỏi lớp, nói đúng hơn là chạy nếu ko mọi người sẽ thấy vẻ yếu đuối của Nó. Nó khóc rồi.

- KHÔI. 

Cậu chạy theo Nó.

- Cô...em đau quá.

Hắn nãy giờ cười mãn nguyện nhưng lại tỏ vẻ tội nghiệp nói với Nàng.

- Để tôi dẫn em xuống phòng y tế.

Nàng rất muốn đuổi theo Nó nhưng lí trí ko cho phép.

Cả lớp được ven hú vía nhưng khi thấy hắn như vậy thật muốn đập chết hắn cho thoải mái mà Nàng lại bênh hắn nên lớp chả làm gì được.

.           .                  ..           .

Nó chạy về nhà. Trên đường chạy về khóc cũng thỏa lòng rồi. Đến nhà Nó ko khóc nữa.

- Khôi mày có sao ko ?

Cậu thở dốc thấy Nó thì mừng rỡ hỏi thăm.

- Ko sao. Vào nhà thôi. 

Nó giọng lạnh nói.

- À ừm. Mà lúc nãy bang Hugdog khiêu chiến với chúng ta.

Lúc nãy chạy theo Nó thì được người trong bang thông báo.

- Hừ. Chi tiết ?

- 8.30 p.m ngày mai, tại bãi đất hoang gần công viên Hoa Hậu.

- Được. Mai chuẩn bị.

- Ok.

   Nó và Cậu âm thầm lập lên 1 bang nhóm có tên Dark Night đứng thứ 3 thế giới ngầm. Nói âm thầm cũng ko đúng vì có papa tụi nó biết nữa. Do tụi nó đã hứa sẽ ko lạm dụng đánh người bừa bãi nên mới được đồng ý. Nó là trưởng bang còn Cậu là phó bang.

.           .           .         .

Tại sao bang Nó lại tên Dark Night, tại vì chỉ đánh trong buổi tối và luôn mặc đồ đen nên đặt vậy.

- Nguyễn Gia Khôi, mày vẫn còn dám tới đây gặp tao. Mày sẽ ko xong đâu. Hahaha...

Hắn là phó bang Hugdog lên tiếng.

- Đừng nhiều lời, mày kêu tao có việc gì.

Nó ko thích nói nhiều nên vào thẳng vấn đề luôn.

- Hớ. Mày vẫn còn xấc xược với tao, được lắm. Tao muốn mày ko được đến gần Phạm Bảo Hân nữa. Đó là điều kiện của tao nếu mày ko làm theo thì gia đình mày sẽ tan biến.

Hắn hóc hách nói.

- Tại sao tao phải làm như vậy ?

Nghe cái tên quen thuộc Nó nhíu nhíu mày lại rồi hỏi.

- Vì cô ấy ko cần mày một đứa con gái bệnh hoạn mà là cần tao một thằng đàn ông có thể cho cô ấy một gia đình hạnh phúc. Nghe rõ chưa thằng súc sinh.

Hắn nói với vẻ mặt hãnh diện. Nhưng hắn vẫn chỉ muốn cái tài sản của Phạm thị.

- Ồ...Thế mày có thể cho cô ấy cái gì nè.

Nghe hắn chửi mình như vậy Nó vẫn kìm lại và giọng đểu nói.

- Tiền. Có tiền sẽ có tất cả.

Nói tới đây hắn càng hãnh diện hơn .

- Vậy tao ko đồng ý điều kiện đó.

Nó khoanh tay lại nói.

- Mày...mày...Anh em xông lên.

Hắn tức sôi máu ra lệnh bọn đàn em tiến lên.

- ....................

Chỉ cần 1 cái phẩy tay của Nó toàn bộ đằng sau xông lên. Hôm nay Nó chỉ đem 1/3 số người trong bang của Nó theo mà đã 1300 người rồi. Còn bên hắn chỉ đem 1000 mấy người thôi 2/3 số người trong bang.

Một trận chiến đẫm máu diễn ra, Nó và Cậu chỉ việc đứng xem thì đằng sau hắn nhảy ra cầm chai thủy tinh trên tay đập vào đầu Nó, may mắn Nó đã lấy tay chặn lại được nhưng lại bị miễng chai đâm vào cả cánh tay.

- Thằng khốn.

Cậu đè Hắn xuống đấm liên tục vào bụng hắn.

- Dừng lại.

Được chừng 30 phút, thấy quân địch rã rời, Hắn đã bị Cậu đánh ngất. Nó mới kêu dừng.  

- Thưa bang chủ, bọn tôi xin lỗi.

Thấy tay Nó chảy máu, bọn đàn em mới hoảng hốt xin lỗi Nó.

- Ko sao. Nói với Lâm Lâm, điều tra Phan Thành Danh bang HugDog. Còn giờ dọn dẹp đi.

Nó nói.

Lâm Lâm là một người anh học của Nó với Cậu. Lúc nhỏ được cha mẹ Nó cứu sống sau đó nguyện trung thành với nhà họ Nguyễn. Giờ đang làm việc trong bang Dark Night với chức vụ quản lí tất cả mọi chuyện trong bang ( có khi còn quyền lực hơn trưởng, phó bang nữa ấy ).

-  Vâng.

Bọn đàn em cúi đầu tuân lệnh rồi dọn dẹp bãi chiến trường này bằng cách nào đó.

- Khôi mày đi bệnh viện băng bó đi.

Cậu thấy tay Nó nãy giờ cứ rỉ máu nên lo lắng nhắc.

- Đừng lo.

Nó nói vừa bước tới gần chỗ Hắn đang nằm.

- Đây là kết quả cho việc động tới gia đình tao và lòng tự trọng của tao. Và đừng bao giờ động tới người phụ nữ mà tao yêu. Nhớ rút kinh nghiệm lần sau. Mà nếu còn lần sau thì tao sẽ khiến mày ...sống ko bằng chết.

Mặc dù bị đánh tơi bời hoa lá nhưng hắn vẫn có thể nghe được những gì Nó nói. Mặt hắn tái mét sau khi nghe câu cuối.

Dọn dẹp xong xuôi Nó và Cậu đi về nhà. Trước đó bọn đàn em hắn đã đem hắn vào bệnh viện rồi.

Về tới nhà, Cậu lấy băng gạc băng bó cho Nó vì bác Roy ngủ rồi với Cậu cũng quen việc này rồi.

- Thiệt tình...Tao nghĩ mày sẽ né được cú đó mà Khôi.

Cậu bôi thuốc chống nhiễm trùng lên tay làm Nó rít lên.

- Aaazzzz...Nhẹ nhẹ...Thật lúc đó tao khá bất ngờ nên thuận tay đỡ chứ ko là mặt đẹp của tao nát bét.

- Hì...Đau mà còn giỡn nữa hả ?

Cậu cười nhưng lại đè lên vết thương của Nó.

- Aaaaaa...Em xin lỗi anh Bảo Bảo mà...Tha cho em...

Nó hét toáng lên.

- Im...im...Mày biết giờ là mấy giờ ko mà ko để người khác ngủ .

Cậu bịt miệng Nó lại cằn nhằn.

- Hì hì quên.

Nó gãi gãi đầu cười trừ.

- Xong rồi đó. Lên ngủ đi mai đi học.

Cậu băng xong, cất đồ vào tủ rồi nói Nó.

- Thank you nha.

Nó cười rồi đi lên phòng. Do mệt quá rồi nên vừa nằm xuống là Nó ngủ ngay.

Sau đó Cậu cũng lên phòng mình ngủ luôn.

_________________________Vào sáng hôm sau__________________

Vì tay Nó bị thương nên nay Nó nghỉ học. Xe của Nó hôm qua thì Nàng vẫn chạy về lỡ mất xe người ta sao.

Vào lớp, cả bọn đã xúm lại hỏi tại sao tay Nó nghỉ vậy..... Riêng hắn bị nặng nên phải nhập viện( Au: tội, mới nhập học đã phải nhập viện) và lớp cũng chả quan tâm.

- Bây im lặng để tao nói.

Ồn quá nên Cậu phải lên tiếng. Lớp liền im lặng.

- Nhớ vụ hôm qua chứ ?

Cậu hỏi.

- NHỚ.

Lớp đồng thanh.

- Thằng đó khiêu chiến với lớp trưởng chúng ta nên "ăn hành" ngập mặt rồi.

Cậu cười cười nói.

- Biết mà.

Đồng thanh lần hai.

- Biết sao hỏi ?

Cậu khó hiểu.

- Thích. Hahahaa...

Cả lớp rộn vang tiếng cười.

- Ủa mà sao Bảo Bối của chúng ta nghỉ ? ( Thấy Chị gọi Nó vậy nên lớp gọi theo cho vui á )

- Ừ ha.

Cười cho đã mới nhớ tới Nó nên hỏi.

- Hôm qua bị thằng đó đập chai thủy tinh vô tay mà hổng bị nặng lắm đâu đừng lo.

Cậu nói.

- Ừ ừ.

Lớp gật gật rồi cũng về chỗ.

.          .           .             .

Hôm nay là tiết đầu là tiết Nàng.

- Stand up, please.

Phận là lớp phó học tập Cậu còn phải hô.

- ...Sit down, please.

Nhận ra ko phải chất giọng quen thuộc của người kia nên Nàng có hơi khựng lại.

- Hôm nay lớp trưởng nghỉ ?

Nàng băng lãnh lên tiếng. Nay ko có Nó, ko ai đưa sữa cho Nàng nên đói => ko vui => lạnh lùng, khó tính.

- Cô, hôm qua cô hiểu lầm Nó rồi.

Một đứa giơ tay lên nói.

- Là sao?

Nàng khó hiểu.

- Hôm qua Nó đã chịu thằng đó xúc phạm. Cô biết ko ?

Cậu cũng đứng lên nói.

................................................

Nàng sẽ làm sao? Hai người có làm lành được ko? Đều phải xem lại tác giả muốn gì.

Mọi chuyện rồi sẽ ra sao a~~

Nếu mọi người thấy hay hãy bình chọn cho au đi nha.

#Yuuka.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro