Chương 15: Sơ ngộ Ô Thản thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thước Đặc Nhĩ phòng đấu giá, phòng đấu giá lớn nhất ô thản thành, đồng thời cũng thuộc về gia tộc giàu có nhất gia mã đế quốc: Thước Đặc Nhĩ gia tộc.

Thước Đặc Nhĩ gia tộc đã có lịch sử lâu đời, tại gia mã đế quốc phát triển mấy trăm năm, gia tộc giàu có này tựa hồ còn có quan hệ với hoàng thất.

Cho nên, có Thước Đặc nhĩ gia tộc đứng đằng sau, cho dù phòng đấu giá lợi nhuận rất cao, khiến không ít người thèm thuồng, nhưng bọn họ cũng là không dám động tới.

Nhìn phòng đại hội to lớn ở cuối ngã tư đường, Hàn Sở một thân bạch y trên mặt còn có mặt nạ, đi vào bên trong.

Hàn Sở trên người tỏa ra khí tức đấu vương, cô biết ở Ô Thản thành đấu vương là cường giả hiếm hoi. Quả nhiên rất nhanh có người ra đón tiếp.

Lão giả vẻ mặt tươi cười, bộ áo trên người nhìn như bình thường nhưng mơ hồ ẩn chứa quang mang lưu động, hiển nhiên, bộ quần áo này được gia trì qua ma tinh phòng hộ. Bộ mặt già nua không thể che dấu nổi sự cao ngạo, thứ mà mọi vị luyện dược sư đều có.

Cốc Ni đồng thời cũng quan sát người phía trước, vừa đánh giá, vừa thầm đoán về thân phận của đối phương.
Phòng đấu giá rất lớn, dung nạp ngàn người cũng không thành vấn đề, lúc này, tại trung tâm phòng đấu giá, ở dưới ngọn đèn, một người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ quần áo màu đỏ đang đứng, dùng vẻ vũ mị khiến mọi người ngây ngắt mà giảng giải về món đồ đang được mang ra.

Tìm một chỗ vắng người, ánh mắt đảo qua.Thước đặc nhỉ thủ tịch đấu giá sư: Nhã Phi. Mỹ nhân mà gần như cả Ô Thản thành không ai không biết, sự thành thục mỹ lệ, đủ để làm cho rất nhiều nam nhân vì nàng điên đảo. Cũng là người Hàn Sở cần.

Đôi môi đỏ mọng tràn đầy hấp dẫn của Nhã Phi nhẹ mở, âm thanh nũng nịu vang lên khiến người người mềm nhũn.

Thấy Hàn Sở chăm chăm nhìn vào Nhã Phi phía trên, Cốc Ni một tràn cười khổ. Nhã Phi cũng đã phát hiện ánh mắt nhìn mình, khẽ đưa mắt nhìn về phía ấy, một bạch bào nhân thần bí. Trúc cơ linh dịch của Tiêu Viêm bị Tiêu Chiến mua, cô chỉ mỉm cười, đó là tình phụ tử a.

- " Các vị, tiếp theo là Huyền giai công pháp. Huyền giai công pháp này là do một vị thợ săn may mắn tìm được trên núi, lai lịch chính thống, sẽ không mang đến phiền toái gì, mọi người cứ yên tâm đấu giá ".

Nhã Phi ngọc thủ nâng lên quyển trục màu xanh, nói. Trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn bảo trì vũ mị tươi cười, Nhã Phi mỉm cười nói:

- " Phong quyển quyết, giá khởi, hai mươi vạn kim tệ!"

Cái giá trên trời này vừa nói ra, trong phòng đấu giá nhất thời yên tĩnh lại, rất nhiều người căn bản không có khả năng để nuốt trôi thứ này.

Mắt nhìn cục diện xấu hổ này, Nhã Phi lại không có thần sắc khác thường gì, nụ cười vẫn mê người như cũ, nàng cực kỳ rõ ràng lực hấp dẫn của Huyền giai công pháp

- " Hai mươi mốt vạn kim tệ ". Phía dưới một trung niên nam tử hô.

Lập tức có người cắn răng hô

- " Hai mươi lăm vạn ".

Chủ nhân của giọng nói vừa rồi trong lòng cực kỳ khẩn trương, hắn tán gia bại sản thật rồi. Bỗng nhiên một âm thanh nhàn nhạt vang lên khiến khán phòng đồng loạt lặng im

- " Ba mươi vạn! ". Gia Liệt Tất ngồi ở hàng ghế đầu rốt cuộc cũng lạnh lùng lên tiếng.

Gia Liệt Tất vừa ra giá, hai người kia đều ngồi xuống, bất đắc dĩ lắc đầu.

Áo Ba Mạt liếm môi nói:

- " Ba mươi bảy vạn! ".

- " Ba mươi tám vạn! ".

- " Bốn mươi vạn! ".

Mắt nhìn Áo Ba Mạt không ngừng tăng giá, Gia Liệt Tất không chút do dự tăng theo.

Lúc giá cả dừng tại bốn mươi ba vạn, Áo Ba Mạt cũng không thể không dừng lại tràng cạnh tranh này, bốn mươi ba vạn, đã đủ làm Áo Ba gia tộc lâm vào nguy cơ kinh tế.

- " Bốn mươi lăm vạn! ".

Thấy Áo Ba Mạt lùi bước, Gia Liệt Tất chưa kịp mừng rỡ, thanh âm nhàn nhạt của Tiêu Chiến làm nụ cười chưa hoàn chỉnh của hắn đơ ra. Trong lòng Gia Liệt Tất tràn đầy hỏa khí, trong ba đại gia tộc, Tiêu gia cùng Áo Ba gia tộc đều có Huyền giai trung cấp đấu khí công pháp, mà Gia Liệt gia tộc của hắn, chỉ có Huyền giai sơ cấp công pháp, cho nên, Gia Liệt Tất cắn răng nói:

- " Bốn mươi sáu vạn! ".

- " Năm mươi vạn! " Tiêu Chiến khuôn mặt đạm mạc, ra một cái giá trên trời làm cả phòng bất ngờ.

Trên đài cao, nụ cười xinh đẹp của Nhã Phi, lại thêm dụ hoặc vài phần.

- " Năm mươi lăm vạn! "

Con mắt đỏ ngầu, Gia Liệt Tất quát lạnh.

- " Ngươi thắng ".

Tiêu Chiến mỉm cười, nhìn Gia Liệt Tất hài hước nói.

- " Tiêu Chiến, ngươi được lắm ".

Hắn âm trầm nghiêm mặt, tận lực áp chế lửa giận:

- " Nhã Phi tiểu thư, phải chăng nên kết thúc? ".

Cũng không vì Gia Liệt Tất tức giận mà có biểu tình biến sắc nào, Nhã Phi bình thản cười cười, trong mắt có một mạt cười nhạo cùng hài hước, chiếc búa nhỏ trong ngọc thủ, chuẩn bị gõ xuống. Một âm thanh dễ nghe vang lên

- " Sáu mươi vạn ".

Người nói chính là Hàn Sở. Nhã Phi kinh ngạc nhìn xuống dưới khán đài, một nơi tương đối ít người nhất, bạch y nhân nảy giờ chưa rời mắt khỏi Nhã Phi.

Gia Liệt Tất thật sự muốn điên lên rồi. Nhưng đã đến cực hạn, hắn không thể lấy ra thêm.

Nhìn một màn này, Tiêu Viêm đứng lên, đi ra khỏi phòng đấu giá.

Nhã Phi đem búa gõ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro