Chương 30: Thanh y nữ nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài bóng người từ cửa lớn chạy vào, trên lưng ba gã Mặc gia đệ tử là một tiểu cô nương mặc thanh y đang mở to cặp mắt xinh đẹp, khiếp đảm nhìn hoàn cảnh lạ lẫm.

Trong đại sảnh, tất cả ánh mắt nhìn chằm chằm vào thanh y tiểu cô nương đáng yêu. Trong lòng thoáng có chút ngạc nhiên, bọn họ nghĩ không ra nguyên nhân khiến cho một gã đấu hoàng cường giả gây chiến lại là một tiểu cô nương xinh đẹp.

Nhìn thấy Thanh Lân mặc dù có chút tiều tuỵ nhưng không đáng lo ngại, Tiêu Viêm thở dài một hơi nhẹ nhõm, bàn tay đang nắm chặt trong áo bào có chút thả lỏng.

- " Đại nhân, tiểu cô nương này chính là người mà đại trưởng lão mang về từ Thạch Mạc Thành, trong thời gian này chúng ta vẫn chưa có làm gì thương tổn nàng ".

Khi thấy Thanh Lân được mang tới, Tiêu Viêm thở một hơi nhẹ nhõm, đồng thời vươn cánh tay định tiếp nhận Thanh Lân, bỗng nhiên...

"Oanh"

Thình lình xảy ra biến cố trong đại sảnh làm cho Nạp Lan Yên Nhiên cùng mọi người đều sửng sốt, bọn họ không thể nào nghĩ tới có người chủ động công kích đấu hoàng cường giả.

Lúc mọi người còn đang ngây người ra thì trong đại sảnh một đạo nhân ảnh giống với người hầu bình thường trong đột nhiên bắn vọt vào giữa sảnh, thanh sắc nhân ảnh mang theo tốc độ kinh khủng, trong chớp mắt đã tới trước mặt Mặc Lan đang kinh hãi, song chưởng duỗi ra, Thanh Lân đã bị hắn thu vào trong lòng.

Trong đại sảnh, Tiêu Viêm như tia chớp, lao đến ngay một chi đỉnh khác, lạnh lùng nhìn nữ nhân mặc áo xanh che mặt, song chưởng nâng lên, sâm bạch hoả diễm cáp tốc bốc lên.

Trong đại sảnh rộng lớn, hai cỗ khí thế bàng bạc dâng lên, mọi người ngẩng đầu nhìn lên hai người, thần tình như ngây dại.

Trên xà ngang lớn, hai đạo nhân ảnh đứng sừng sững, bàng bạc khí thế tuôn ra, mọi người trong đại sảnh bị áp bách có chút không thở nổi.

Trong đại sảnh, Nạp Lan Yên Nhiên cùng với Cát Diệp vẻ mặt chấn động nhìn lên hai đạo nhân ảnh trên xà ngang, thấy rõ khí thế hai người bộc lộ đều là đấu hoàng cấp bậc.

Hàn Sở đem đấu khí bảo vệ cả đám người, cười lớn

- " Haha.., tiểu tử, không nghĩ đến lại là một đấu hoàng, ta đem nơi này bảo vệ rồi, ngươi cứ tự nhiên ".

Đứng sừng sững trên trụ đỉnh, Tiêu Viêm chăm chú nhìn thanh y nữ nhân, nghe thấy lời Hàn Sở nói mà cười khổ.

Ôn nhu vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Lân. Thanh y nữ nhân nhu hoà cười, tay trái nhẹ nhàng ôm nàng vào ngực. Lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào tình thế mình bị bao vây bởi Tiêu Viêm.

- " Các hạ là ai? Vì sao cướp đoạt Thanh Lân? ". Tiêu Viêm chăm chú nhìn thanh y nữ nhân, quát lạnh nói.

- " Tiểu gia hoả này nguyên gọi là Thanh Lân sao? ".

Thanh y nữ nhân cười nói, ngón tay cẩn thận đè lên mi mắt của Thanh Lân, chăm chú nhìn đồng tử lờ mờ có ba cái tiểu hắc điểm. Lúc này mới vừa lòng, gật gật đầu, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- " Quả nhiên là Bích xà tam hoa đồng. Xem ra bạch nha đầu cảm ứng không sai lầm a ".

Thanh y nữ nhân vén nhẹ mi mắt của Thanh Lân khiến cho Tiêu Viêm khoé miệng có chút run rẩy. Hiện tại hắn cũng đã hiểu, nguyên lai nữ nhân thần bí này cũng là vì Thanh Lân có Bích xà tam hoa đồng mà đến.

Từ sau khi thanh y nữ nhân hiện thân, Dược lão chính là trầm mặc xuống, lo lắng nếu cùng Tiêu Viêm liên lạc sẽ bị nữ nhân đó phát giác sự tồn tại của bản thân.

- " Ha, ha. Tiểu cô nương này đối với ta cực kỳ trọng yếu, giao cho các ngươi thì thật là không có khả năng ".

Thanh y nữ nhân cười. Ánh mắt liếc qua người Tiêu Viêm. Tiếp lời:

- " Mặc dù là đấu hoàng cường giả, nhưng muốn ngăn cản ta lại cùng có chút quá khả năng ".

Thân hình chợt xẹt qua giữa không trung, Nắm tay Tiêu Viêm ẩn chứa bạch sắc hoả diễm dày đặc, cùng một cỗ nóng chảy hỗn loạn, âm bạo, hung hăng hướng phía thanh y nữ nhân đập đến.

Một quyền đem bức tường gỗ đáng vỡ nát, Tiêu Viêm đầu gối cong lại, thân thẻ thành hình cung, trong nháy mắt chợt nâng cao, như tia chớp muốn phá tan thanh y nữ nhân trên đỉnh đầu. Thân thể lăng không quay cuồng, cước lưng lại hung hăng xoay tròn mượn lực, mang theo tiếng phá giá năng nề nện vào bả vai của thanh y nữ nhân.

Một kích trúng đích, hắc bào hạ xuống, Tiêu Viêm sắc mặt không có một tia vui mừng, bởi vì hắn cảm nhận mình công kích trúng không phải thân thể con người mà là một đoạn gỗ mục. Hơn nữa, đoạn gỗ mục đó khi hắn bộc phát kình khí còn có chút phản xạ trở lại, khiến cho Tiêu Viêm cảm thấy có chút không ổn.

- " Người Gia Mã đế quốc quả nhiên không thích giảng giải lý lẽ, lúc nào cũng có khuynh hướng bạo lực, khó trách trên đại lục, các cường giả đều nói các ngươi thô lỗ ".

Bị Tiêu Viêm đập trúng, thanh y nữ nhân thoáng có chút bất mãn nói, tay phải giơ mạnh lên, một cỗ bàng bạc năng lượng màu xanh biếc nhằm thẳng ngực Tiêu Viêm bắn đến.

Nhất thời, xuất hiện huyết sắc đấu khí mạnh mẽ đem cổ năng lượng kia mang lại đỡ trước người Tiêu Viêm.

- " Đấu tông cường giả ". Trong mắt hiện lên một tia kinh hãi.

- " Ngươi là người của Thiên Xà phủ? ".

Thanh y nữ nhân nhìn Hàn Sở đề phòng.

Hàn Sở nhìn thấy bèn cười:

- " Tiểu tử, nàng không có ác ý với tiểu cô nương Thanh Lân kia ".

Tiêu Viêm nhìn Hàn Sở nghi hoặc.

Hàn Sở cười cười truyền âm cho hắn: Thanh Lân là Bích xà tam hoa đồng, thanh y kia muốn đưa này về Thiên Xà phủ bồi dưỡng, Thiên Xà phủ thực lực không kém Vân Lam tông, lại muốn bồi dưỡng nàng thành phủ chủ đời tiếp theo, đối với ngươi là trợ lực khổng lồ. Tiểu tử, cứ yên tâm .

Hàn Sở nhìn về phía thanh y nữ nhân

- " Ngươi có thể đi ".

Thanh y nghe thế cũng không nói nhiều bay đi.

Mọi người bên trong sắc mặt chết lặng, nhìn quanh đại sảnh hoang tàn, khuôn mặt không nhịn được khẽ run rẩy, đây là chiến đấu của đấu hoàng cường giả sao? Lực phá hoại quả là khủng bố.

Nạp Lan Yên Nhiên ngẩng mặt lên, nhìn bầu trời xanh thẳm, ống tay áo nhẹ phất, xoay người hướng về đại sảnh đi đến.

- " Đi thôi, Cát thúc. Nơi này đã không còn cần ở lại nữa. Lập tức trở về bẩm báo với sư phụ, nhờ người tra rõ thân phận của ba vị cường giả thần bí này ".

Cát Diệp xoay người đi ra đại sảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro