Chương 32: Chữa trị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chậm rãi tiến vào căn phòng. Hàn Sở nhẹ nhàng đẩy cửa. Không gian trong phòng rộng lớn. Trên một chiếc giường lớn, một vị lão nhân khô héo đang nằm trên đó. Mấy thị nữ đang vội vàng chạy đi chạy lại.

Chậm rãi đến gần giường, Hàn Sở ánh mắt tại giường quét qua. Phát hiện trên khuôn mặt lão nhân,ẩn ẩn hiện hiện một mảng hắc khí, trên khuôn mặt an tĩnh đang ngủ say, đã có chút khí tức tử vong.

- " Nghiêm trọng đến mức này a ". Nhìn lão nhân kia cơ hồ đã bước một chân xuống mồ, Hàn Sở thấp giọng nói.

- " Đúng vậy. Loại Lạc độc này. Sợ rằng cho dù là một gã đấu hoàng cường giả, cũng không dám dễ dàng dính vào, lão gia tử có thể sống qua nhiều năm như vậy đã đạt đến cực hạn rồi ". Theo sát phía sau Nạp Lan Túc thở dài lắc lắc đầu, sau đó cẩn thận nói:

- " Tiểu huynh đệ. Ngươi xem. Có hay không thể hay không chữa trị được? ".

Nạp Lan Yên Nhiên đôi mắt khẩn khẩn chăm chú nhìn thanh niên bên cạnh.

- " Dụng dị hỏa tiến vào trong cơ thể lão gia tử. Sau đó chậm rãi khu độc. Không có biện pháp khác, nhưng cách này tất nhiên vô cùng mạo hiểm. Chỉ có năm phần nắm chắc ". Hàn Sở đạm bạc nói, ngữ khí không nhìn ra cảm xúc.

- " Bộ dạng này khó có thể qua nổi hai ngày nữa, có hay không liều mạng để ta cứu chữa, lựa chọn như thế nào , các ngươi tự quyết định đi ". Hàn Sở nhìn bọn họ tiếp tục nói.

- " Ai...Nếu nói như vậy, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào tiểu huynh đệ rồi, nếu ngươi thật sự có thể chữa trị tốt cho lão gia tử, Nạp Lan gia tộc chúng ta mãi mãi là bằng hữu của ngươi ". Cắn răng trầm ngâm một hồi, Nạp Lan Túc cuối cùng gật mạnh đầu.

Một tay đem Nạp Lan kiệt trên giường dựng lên. Tay trái nhẹ nhàng vỗ vào bả vai Nạp Lan Kiệt. Nhìn thân thể khô gầy này của lão nhân, Hàn Sở lắc đầu, mà một bên Nạp Lan Yên Nhiên hốc mắt càng đỏ lên.

Linh hồn lực lượng dò xét thân thể. Ngón tay điểm lên, thanh sắc hỏa diệm phốc một tiếng. lập tức tiến vào trong thân thể Nạp Lan Kiệt, mà vốn không hề hay biết, cũng tại một khắc. Thân thể đột nhiên run rẩy.

Ngón tay điểm tại sau lưng Nạp Lan kiệt. Hàn Sở ánh mắt khép hờ, linh hồn lực lượng khống chế đoàn thanh sắc hỏa diễm nhanh chóng xuyên qua một vài kinh mạch chủ chốt. Sau đó từ từ tiến lại gần bộ xương bị lạc độc bao phủ.

- " Lão gia tử tình trạng này có chút nằm ngoài dự đoán của ta ". Hàn Sở mở miệng, ánh mắt như cũ khép hờ.

Thần tình chết lặng, Nạp Lan Kiệt trên khuôn mặt từ từ hiện lên vẻ đau đớn. Bàn tay khô héo gân xanh nơi tay trên cánh tay nổi lên.

- " Lão gia tử ...". Lão nhân đột nhiên mở mắt, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nạp Lan Túc vội vàng hô.

- " Ta tiến hành khu độc, nếu ngài có thể chịu được cổ đau nhức này, lạc độc hẳn liền có khả năng khu trừ,bất quá nếu không thể. Ta đây cũng vô năng vô lực..". Liếc mắt nhìn Nạp Lan Kiệt, Hàn Sở nhíu mày nói.

Nghe được thanh âm sau lưng. Nạp Lan Kiệt quay đầu nhìn khuôn mặt thanh niên đạm mạc, không khỏi sửng sốt, lập tức cắn răng cười nói:

- " Tiểu tử, là ngươi cứu ta ".

- " Nói không chừng ta một phút thất thần, ngài sẽ chết trên tay ta ".

- " Ha ha, cái mạng của ta vốn là nhặt trở về, cứ thẳng tay đi. Có làm chết, cũng không ai dám trách ngươi ". Nhẫn nại chịu đựng sự đau nhức trong cơ thể, Nạp Lan Kiệt phóng khoáng cười nói.

- " Gia gia. Ngươi nói bậy gì vậy? ". Nhìn Nạp Lan kiệt từ hôn mê tỉnh lại, Nạp Lan Yên Nhiên thở dài một hơi.

- " Im lặng ". Thanh âm lạnh có chút tức giận, khiến ba người trong phòng đều thoáng kinh ngạc.

Theo mấy người trầm mặc xuống. Bầu không khí trong phòng, lặng lẽ trở nên tĩnh lặng.

- " Như thế nào? Nghĩ hắn không tồi phải không? ". Liếc mắt nhìn thần sắc hài tử mình. Nạp Lan Túc hài hước nói.

- " Ngươi nói hồ đồ gì vậy? Già mà chẳng nghiêm túc chút nào ". Trợn mắt nhìn Nạp Lan Túc. Nạp Lan Yên Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu. Nạp Lan Yên Nhiên cắn nhẹ hồng bờ môi hồng nhuận.

Ánh mắt tùy ý quét qua một chỗ trên mái hiên. Nơi đó, một vài bóng dáng đen kịt, ẩn giấu ở trong bóng tối. Từng đạo bóng đen,theo ánh mặt trời phản xạ ra những mũi tên sắc bén, chính là đang chậm rãi ở trong phủ đệ di động, bất cứ xuất hiện một điểm gió thổi cỏ lay. Đều sẽ làm cho bọn họ trong nháy mắt đưa tới công kích.

- " Phòng ngự quả nhiên không tồi ". Tiêu Khải ánh mắt xuyên thấu đại môn khép hờ. Có thể mơ hồ nhìn thấy trong đó tựa hồ đứng không ít người.

Chậm rãi tiến vào đại sảnh. Vô thanh vô thức bước vào gian phòng. Nhận ra hắc y nhân thần bí đột nhiên xuất hiện, Nạp Lan Túc và Nạp Lan Yên Nhiên kinh hãi.

- " Không cần lo lắng, là người của ta ". Hàn Sở từ lâu đã cảm nhận được khí tức của Tiêu Khải.

Từ từ đỡ Nạp Lan Kiệt nằm xuống. Đến trước mặt hai phụ tử Nạp Lan gia.

- " Ta dường như chưa biết được tên của tiểu huynh đệ ". Nạp Lan Túc tuy lo lắng cho Nạp Lan Kiệt, cũng đồng thời chưa hết kinh hãi về hắc y nhân vừa xuất hiện, bất quá vẫn lịch sự.

- " Hàn Sở ". Hàn Sở nhẹ nhàng trả lời. Xoay người lại hỏi Tiêu Khải

- " Thứ ta cần đâu? ".

Tiêu Khải cung kính lấy trong giới chỉ ra một loại dược liệu, không rõ là thứ gì.

- " Công tử, tổn thất ba đấu linh, bị thương một vị đấu vương ". Nhìn Hàn Sở cung kính, ánh mắt lạnh lẽo khẽ đảo qua hai người kia.

Nạp Lan Túc cùng Nạp Lan Yên Nhiên chấn động, ba đấu linh một đấu vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro