Chương 34: Hàn Sở thần bí thế lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Sở nhìn ngón tay đặt trên thân Nạp Lan Kiệt, thu hồi thanh sắc hỏa diễm, cô có thể cảm giác minh bạch được, một ít tạp chất trộn lẫn vào trong hỏa diễm, cùng bị thu vào trong cơ thể.

' Quả nhiên gặp phải chuyện giống Tiêu Viêm. Lạc độc này thật đáng sợ '

Thu hồi ngón tay, Hàn Sở thấp giọng

- " Lần này khu độc, thêm vài lần nữa, độc tố trong cơ thể có thể hoàn toàn được loại bỏ ".

- " Đa tạ Hàn Sở tiểu huynh đệ, ta cảm giác được, lạc độc trong cơ thể đang từ từ giảm bớt ". Nạp Lan Kiệt lau mồ hôi trên trán, sự đau nhức sau mỗi một lần khu độc cực kì chật vật, quay đầu hướng về phía khuôn mặt có một tia mệt mỏi của Hàn Sở cảm tạ nói.

Trong cơ thể chính mình dò xét mấy lần, lông mày nhíu lại càng sâu, lạc độc tựa hồ càng lúc càng đậm.

Đưa bàn tay lên, huyết sắc đấu khí bừng lên, nhưng không khó nhận ra bên trong đó có một ít đường vân đen. Nạp Lan Kiệt, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nạp Lan Túc còn đang nghi hoặc. Chỉ nghe tiếng Tiêu Khải

- " Công tử, lạc độc đó sao lại tồn tại trong đấu khí của người ".

Nghe Tiêu Khải nói, mọi người chấn kinh. Lạc độc cư nhiên lại chuyển sang cho Hàn Sở.

Nạp Lan Kiệt bất giác nhớ đến lời nói lúc trước của Tiêu Khải, Hàn Sở công tử xảy ra chuyện gì cả đế quốc liền không được yên ổn. Câu nói cuồng vọng đó có lẽ nhiều người không tin, nhưng Hàn Sở còn trẻ đã có được dị hỏa, thứ mà cả đấu hoàng cường giả cũng phải sợ hãi kiêng kỵ, còn có bên mình một cái hộ vệ có thể vô thanh vô thức ra vào Nạp Lan gia.

- " Hàn Sở công tử, huynh... ". Nạp Lan Yên Nhiên lộ lắng. Tựa hồ không phải lo lắng thế lực phía sau của Hàn Sở, mà là lo lắng cho chính thiếu niên hắc y tuấn mỹ.

Hàn Sở không nghe mọi người xung quanh. Cô tập trung nhìn vào những đường vân đen trong đấu khí. Cô cảm nhận được rằng lạc độc này đối với cô vô hại, thậm chí nó còn có thể trở thành lá bài bí ẩn của cô.

Nhận ra ánh mắt lo lắng của mọi người. Cô cười cười

- " Tiêu Khải, ngươi xem, đấu khí của ta màu đỏ thêm một chút màu đen, nhìn rất đẹp mắt a ".

- " Công tử a, chúng ta trở về đi, tên họ Mạc đó là bát phẩm luyện dược sư, không chừng có thể giúp người loại bỏ cái thứ đó ".

Lời nói vừa dứt. Như dùng chùy hung hăng đánh vào đầu của mọi người. Bát phẩm luyện dược sư. Kinh khủng. Đan vương Cổ Hà chỉ là lục phẩm. Hàn Sở này cư nhiên sau lưng thế lực lại có cả bát phẩm luyện dược sư.

- " Thứ này dường như với ta vô hại. Không cần lo lắng ".

Hàn Sở thầm mắng tên Tiêu Khải vạn lần, ngay cả bát phẩm luyện dược sư ngươi đều khai ra. Bát phẩm luyện dược sư là loại tùy tiện mà có sao. Ngu ngốc.

- " Nạp Lan lão gia cứ yên tâm, ta có dị hỏa hộ thể, không bị ảnh hưởng gì cả ". Nhìn về phía lão nhân còn đang ngơ ngẩn, Hàn Sở cười nói.

Xuyên qua một hành lang u tĩnh. Năm người tiến vào một phòng khách xa hoa.

- " Hàn Sở tiểu huynh đệ, ngươi có hay không cần thiết thứ gì, chỉ cần ta đáp ứng được liền xem như đối với ngươi trả ơn ". Nạp Lan Kiệt cười nói.

- " Thất Huyễn Thanh Linh Tiên ". Nạp Lan Yên Nhiên mở miệng. Tựa hồ như không phải cố ý thốt lên.

- " Hửm? Sao ngươi lại biết? ". Nạp Lan Kiệt nhìn cháu gái mình nghi ngờ.

- " Lúc trước có cùng Hàn Sở công tử nói qua một chút ".

Nạp Lan Kiệt nhìn vào thiếu nữ đang đỏ mặt thẹn thùng. Trong lòng nhịn không được, ý cười phảng phất trên khuôn mặt già nua.

- " Mau chóng đem thứ Hàn Sở công tử cần đến đây ". Nạp Lan Kiệt phân phó.

Chỉ thấy Nạp Lan Túc nói gì đó với thị nữ.

Thị nữ đi lấy dược tài bưng theo một cái mâm bạc dáng người phất phơ tiến vào đại sảnh, cung kính đặt ở chiếc bàn bên cạnh Hàn Sở.

Liếc nhìn dược liệu trong mâm được bảo tồn cực kì hoàn mỹ, Hàn Sở gật đầu.

- " Tiêu Khải, ở Gia Mã đế quốc có người của chúng ta không ".

- " Hồi công tử, công tử có nói không ai được đi theo người ".

- " Vậy ngươi đích thân đem thứ này về ". Hàn Sở cười nhạt. Mạc Ảnh Quân đương nhiên sẽ âm thầm phái người đến Gia Mã. Còn ở đó giấu giếm ta.

- " Công tử....".

- " Sao thế ". Cô không để ý ba người ở đây, nhướn mày đắc ý.

- " Có bốn vị đấu vương cùng một vị đấu hoàng âm thầm bên cạnh công tử. Công tử thân phận đặc thù, xin công tử trách tội ". Tiêu Khải quỳ xuống kính cẩn hướng Hàn Sở tạ tội.

Đưa ánh mắt kinh hãi hướng về phía Hàn Sở, hộ vệ một vị đấu hoàng bốn vị đấu vương cùng một vị thần bí thực lực. Đội hình khủng bố như vậy chỉ để bảo vệ một người. Vậy thì địa vị người này như thế nào tôn quý.

- " Ngươi bảo năm cái tên đó đem Thất Huyễn Thanh Linh Tiên này trở về, tuyệt đối không được đi theo ta. Nếu không, ta đem các ngươi phế đi ".

Tiêu Khải cung kính đáp ứng, lui ra ngoài.

Bước đi dưới nhiều ánh mắt kinh ngạc, ba người rốt cuộc đi tới đại môn, Hàn Sở vừa muốn rời đi, khóe mắt phiêu động đột nhiên đứng tại, nhìn bóng người chậm rãi hướng Nạp Lan gia tộc đi tới.

Nam tử thân mặc bộ luyện dược sư trường bào, tuổi vẫn còn trẻ, vóc người cao ngất, nhìn qua bất quá chỉ khoảng hai mươi, khuôn mặt anh tuấn, đường nét tựa như đao sắc, hiện vẻ nhu hòa, cực dễ dàng đả động nội tâm nhiều nữ tử.

Luyện dược sư huy chương được gắn trên lồng ngực của thanh niên kia, ba đạo màu bạc gợn sóng. Chậm rãi đi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro