Chương 42: Ba năm chi ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi về phía hành lang, Mạc Tà gặp ngay Hàn Sở.

- " Tham kiến tông chủ ".

- " Cố gắng lên, sau này dược đường có lẽ do ngươi đảm nhiệm, đừng làm tên họ Mạc đó thất vọng ". Hàn Sở ôn hòa cười nói.

Kích động. Mạc Tà run lên. Dược đường Thần Tông có bao nhiêu cường đại, sau này hắn sẽ là đường chủ. Thiên phú không tồi, nhưng Mạc Tà chưa bao giờ biết tự cao. Đúng hơn là hắn không có cơ hội tự cao. Thần Tông đào tạo tuy không quá khắc nghiệt, nhưng tuyệt đối không dễ thở. Đặc biệt là hắn được Mạc Ảnh Quân đích thân chỉ dạy, tuy không bái sư nhưng ai cũng xem hắn là người thừa kế dược đường. Mạc Ảnh Quân từng đạp đổ mộng tưởng của hắn, nói với hắn rằng hắn chưa có tư cách đó. Nhưng bây giờ, tông chủ nói hắn có thể.

' Đừng làm tên họ Mạc đó thất vọng '. Lời nói của Hàn Sở vô thức vang lên một lần nữa trong đầu Mạc Tà.

- " Ngài ấy kỳ vọng ở ta sao? ". Mạc Tà vô thức lẩm bẩm.

Hàn Sở cười cười, thầm mắng Mạc Ảnh Quân quá khắc khe. Vỗ vỗ vai Mạc Tà cười nói

- " Đi gặp Pháp Mã ".

Mạc Tà nháy mắt thanh tỉnh, vội vàng gật gật đầu theo sau Hàn Sở.
__________________________

Tiến vào trong phòng, nhìn quanh chiếc bàn thấy Pháp Mã, Hải Ba Đông cùng Gia Lão ba người đang ngồi xung quanh.

- " Chúc mừng Mạc Tà tiểu hữu " Nhìn thấy Mạc Tà, Pháp Mã không tiếc một lời khen.

Pháp Mã cũng không nói lời vô nghĩa, bàn tay ở nạp giới phía trên mơn trớn, chợt một quyển tử màu bạc xuất hiện ở tại trong lòng bàn tay.

- " Dung linh đan, từ nay về sau, nó là của ngươi. Còn đây là lệnh bài vinh dự trưởng lão công hội, cũng là lệnh bài quán quân. Ngươi cầm này lệnh bài, có thể ở Gia Mã đế quốc ở bất kỳ địa phương nào có phân hội, đều được trợ giúp. Bất quá, chỉ là hư vinh, ngươi không cần nặng vị trí trưởng lão ".

Mạc Tà tiếp nhận. Xoay người dứt khoát đưa cho Hàn Sở.

- " Tông chủ ". Mạc Tà cúi người. Hắn lúc trước cố gắng vì danh lợi, nhưng từ khi Hàn Sở nói lúc nãy, hắn trung tâm với Thần Tông, trung tâm với tông chủ.

Hàn Sở cùng đám người Pháp Mã đều ngạc nhiên.

- " Lệnh bài ngươi cứ giữ lấy, đan phương ta cũng không cần. Bất quá, trở về đưa đan phương cho Mạc Ảnh Quân, bảo hắn luyện ra một ít sử dụng ". Hàn Sở nhìn Mạc Tà hài hước.

Pháp Mã có chút cười khổ, lục phẩm đan dược mà tùy tiện luyện ra một ít.

Hàn Sở cùng Mạc Tà ly khai luyện dược sư công hội. Hội hợp Tiêu Khải.

- " Hai người các ngươi trở về Thần Tông. Bảo Mạc Ảnh Quân luyện cho ta ba viên dung linh đan, đem đến cho ta nhanh nhất có thể ".

- " Rõ ". Tiêu Khải cùng Mạc Tà đồng thanh hô.
__________________________

Nạp Lan gia tộc...

Chậm rãi đi vào cửa Nạp Lan gia tộc, lúc này hắc y đã biến thành bạch y, mặt nạ cũng không còn. Hộ vệ canh giữ ở 2 bên đại môn, cũng không đui mù mà ngăn cung kính dẫn đi vào.

Bước vào đại môn, cùng Nạp Lan Kiệt cười nói một lúc.

- " Nạp Lan lão gia tử, chúng ta bắt đầu khu độc đi, đây là một lần cuối cùng, qua đêm nay, lạc độc kia, có thể hoàn toàn rời khỏi thân thể của ngươi ".

Nạp Lan Kiệt chỉ hơi thở dài. Rời khỏi người ta, nhưng lại đến người của ngươi. Nếu ngươi có chuyện gì, có thể hay không cả Gia Mã đế quốc đều bị hại trong tay Nạp Lan gia tộc a.

Trong một gian sương phòng, bắt đầu lần khu độc cuối cùng này.

Ngón tay rời khỏi lưng Nạp Lan Kiệt, nhìn khuôn mặt hắn đột nhiên trở nên hồng nhuận hơn rất nhiều khẽ gật đầu, cười nói:

- " Chúc mừng ngươi Nạp Lan lão gia tử, lạc độc kia đã hoàn toàn rời khỏi thân thể của ngươi ".

Khi nói đến đây, thoáng có chút chua xót, lạc độc đích thật đã rời khỏi thân thể hắn, nhưng cuối cùng lại tiến vào trong thân thể mình.

- " Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, lão phu ngày sau nếu có cơ hội, tất báo ân này ". Chậm rãi đứng dậy, Nạp Lan Kiệt trầm giọng nói, xem bộ dáng đó dĩ nhiên thật sự chân thành.

Cười cười, Hàn Sở không có ý kiến gì.

- " Nạp Lan lão gia tử, ta còn có một số việc gấp, việc nơi này đã xong, tại hạ xin cáo từ ".

Nạp Lan Kiệt sửng sốt, muốn giữ lại một chút, nhưng cũng cười gật gật đầu, nói:

- " Về sau có chỗ nào cần hỗ trợ, cứ việc tới tìm ta ".

- " Nhất định ". Cười cười, chắp tay tiêu sái ra khỏi phòng.
__________________________

Vân Lam Sơn...

Vân Lam Tông...

- " Tiêu gia - Tiêu Viêm ".

Hắc y thiếu niên ngạo nghễ hô lớn. Hàng nghìn đạo ánh mắt hướng về phía khuôn mặt tuấn tú có phần thành thục.

Nạp Lan Yên Nhiên nhìn thiếu niên lẩm bẩm

- " Hắn thay đổi rồi.. ".

Lời nói đơn giản tầm thường, nhưng Nạp Lan Yên Nhiên cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt về người trước mặt, hắn không còn là thiếu niên phế vật non nớt và ấu trĩ. Dù đang đối mặt với khí thế của gần một ngàn đệ tử Vân Lam Tông, lại vẫn như cũ duy trì vẻ bình thản cùng ung dung.

- " Nạp Lan Gia. Nạp Lan Yên Nhiên ".

Nạp Lan Yên Nhiên thân thể mềm mại cao ngất giống như một đóa tuyết liên.

- " Đó là Tiêu gia cái tên Tiểu gia hỏa ấy? Không phải đều nói là phế vật không thể tu luyện đấu khí sao? ". Phía trên cây đại thụ, Gia Hình Thiên nhìn về phía Tiêu Viêm.

Pháp Mã có chút gật gật đầu, ánh mắt già dặn kinh nghiệm chậm rãi đảo qua Tiêu Viêm. Lông mày đột nhiên hơi nhíu lại

- " Không biết tại sao tựa hồ đối với hắn ta có loại cảm giác khá quen thuộc ".

Gia Hình Thiên cười nhẹ một tiếng. Mắt lộ ra thâm ý nhìn Tiêu Viêm, nói:

- " Xem ra nói không chừng là chúng ta gặp qua ở đâu rồi thì phải ".

- " Tiêu gia tiểu tử đây chính là thiếu chút nữa trở thành con rể Nạp Lan gia tộc đây mà? Tựa hồ nhìn qua cũng không giống như lời đồn đãi là cái thứ phế vật a, khí phách cùng tâm tính như vậy. Ta đã từng nhìn qua trong những người trẻ tuổi, cũng không có mấy người a ". Mộc Thần quay đầu đối diện với Nạp Lan Kiệt cười nói.

Nạp Lan Kiệt sắc mặt khó coi hung hăng liếc mắt qua Mộc Thần một cái, hiếm khi được cùng hắn nói một vài lời vô nghĩa. Cười lạnh một tiếng, thuận tiện tiếp tục đem ánh mắt nhìn kỹ ở trên người gã thanh niên tuấn tú đơn độc, trong lòng suy nghĩ quay cuồng.

- " Xem ra, phải phái người cùng Tiêu Gia tiếp xúc giao thiệp một chút a ". Trong lòng thở dài một tiếng, Nạp Lan Kiệt lắc lắc đầu mang tâm trạng u ám ném vào giữa sân, chỉ có thể chờ đợi.

- " Ngươi, đúng là Tiêu gia Tiêu Viêm? ". Tại trung tâm Bạch Bào Lão Giả chậm rãi mở miệng hỏi.

- " Ta là Vân Lam Tông Đại Trưởng Lão, Vân Lăng. ... ".

- " Sống chết, đều bởi mệnh trời ". Thanh âm nhẹ nhàng, bỗng nhiên vang lên, cắt ngang lời nói Vân Lăng.

- " Ha hả, tiểu tử này có khí phách ". Phía trên cây đại thụ, một lão gia hỏa nhịn không được bật cười to.

- " Người trẻ tuổi, phàm bất cứ việc gì cũng nên giữ lại một cái đường lui. Bất quá ngươi đã yêu cầu phải như vậy, vậy cứ theo như lời ngươi nói đi. Sống chết, đều bởi mệnh trời ". Phất phất tay, Vân Lăng thản nhiên nói.

Tiêu Viêm trong lòng nhịn không được có chút nhớ lại chuyện xưa cũ mà cười lạnh. Năm đó Nạp Lan Yên Nhiên đoạn tuyệt quan hệ như vậy, nàng có thể là loại người cho phép lưu lại một đường lui sao.

Bàn tay chậm rãi nắm chuôi thước, Huyền Trọng Xích mang theo một cỗ phong thanh áp bức, kình phong từ thân thước đem bụi bặm trên mặt đất thổi dựng lên.

- " Ba năm chi ước, ta tới đúng hẹn. Hôm nay, giải quyết mọi ân oán trong quá khứ đi, năm đó ngươi cấp cho Tiêu Gia điều sỉ nhục. Hôm nay ta trả lại báo đáp ".

Ngọc thủ vươn ra, phía trên ngón tay một cái chớp động, một thanh trường kiếm thon dài màu xanh nhạt, trong nháy mắt xuất hiện.

Nạp Lan Yên Nhiên thản nhiên nói:

- " Chuyện hôn nhân đại sự, phải tự mình ta làm chủ cho dù bây giờ ba năm đã trôi qua nhưng đối với ngươi ta không thừa nhận năm đó đã làm gì sai cả. Ta có quyền lựa chọn số phận của chính mình có lẽ tại trong lúc lựa chọn, bởi vì một số cách cư xử không đúng. Nhưng nếu thời gian có quay ngược trở lại, ta nghĩ, ta vẫn như cũ hài lòng với lựa chọn như vậy ".

- " Một câu nói nhẹ nhàng thoải mái cư xử không thỏa đáng. Điều này nghe ra có vẻ quá đơn giản nhỉ? ". Tiêu Viêm nhếch môi cười lạnh.

- " Nạp Lan tiểu thư nghĩ đúng, chỉ có điều lại làm sai cách ". Hàn Sở nhìn hai người phía quảng trường rộng lớn.

- " Hàn Sở công tử? Ngươi cũng hứng thú với sự tình này ". Nạp Lan Kiệt bất ngờ trước sự có mặt của Hàn Sở.

Hàn Sở không nói gì, chỉ nhìn Nạp Lan Kiệt cười gật đầu như chào hỏi.

- " Bắt đầu đi..". Chỉ nghe tiếng quát lạnh của Tiêu Viêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro