Chương 62: Địa giai đấu kĩ: Tam Thiên Lôi Động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhã Phi bên cạnh lúc đầu vô cùng bất ngờ khi Tiêu Viêm muốn tàn đồ kia. Nhưng cũng không ngạc nhiên bằng lúc này. Hàn Sở lên tiếng khiến cho tất cả một lần nữa bàn tán xôn xao.

Phạm Lăng nghĩ mình bị Tiêu Viêm dắt mũi. Khi Hàn Sở ra giá lại càng thêm âm trầm. Rõ ràng hắn cho rằng Hàn Sở thích đoạt đồ trong tay hắn. Nhưng nếu đã xác định được Tiêu Viêm chỉ tùy ý ra giá thì cũng không mấy thiết tha đến thứ bỏ đi này nữa.

Im lặng.

Tiêu Viêm đánh giá Hàn Sở. Cô vẫn nhắm mắt không màng sự đời. Người khác nghĩ rằng Hàn Sở muốn đoạt đồ trong tay Huyết tông Thiếu tông chủ. Nhưng Tiêu Viêm lại không nghĩ vậy, hắn cảm giác được Hàn Sở đều có chủ đích.

Vật phẩm tiếp theo là Tam văn thanh linh đan.

Tam Văn Thanh Linh Đan xuất trướng, cho dù là cao cao tại thượng như Huyết Tông, Thiên Xà Phủ, Hắc Khô Mộ cũng đều biến sắc.

Cuối cùng, viên 'Tam Văn Thanh Linh Đan' lại rơi vào tay của Thiên Xà Phủ Thanh trưởng lão với cái giá trên trời - một trăm năm mươi vạn.

Nhìn vị Thanh trưởng lão kia, Tiêu Viêm nhịn không được lắc lắc đầu, trong lòng lẩm bẩm

- " Thật là một nữ nhân đáng sợ. Không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền làm cho người khác không có nửa điểm phản kháng ".

Tiêu Viêm bỗng nhiên bị hấp dẫn bởi một gốc dược liệu được đấu giá sư đem ra.

Gốc dược liệu này đỏ như lửa, như tắm máu tươi mà thành. Có vẻ giống như cỏ Linh Chi.

- " Đây là Tâm Hỏa Chi? Vận khí của ngươi cũng khá a. Đến cả loại kì dược hiếm thấy này cũng có thể gặp trong đấu giá hội này. Quả nhiên là thứ tốt a ". Khi cỏ Linh Chi màu đỏ kia vừa mới xuất trướng, thanh âm kinh dị của Dược Lão vang lên trong lòng Tiêu Viêm.

- " Tâm Hỏa Chi? ". Tiêu Viêm ngẩn ra.

- " Đây là một trong bốn loại dược liệu cần chuẩn bị theo phương thuốc luyện chế linh đan kia của lão sư - Tâm Hỏa Chi? "

- " Ân, Tâm Hỏa Chi vẻn vẹn chỉ sinh tồn tại đáy núi lửa. Hấp thu hỏa năng lượng và hỏa chi tâm mà lớn dần. Thương nhân muốn thu thập thì quả là cực kỳ khó khăn. Hơn nữa loại địa phương như núi lửa này, cho dù là một ít Đấu Hoàng cường giả, thậm chí Đấu Tông cũng không dám khinh thường mà lao vào a ". Dược Lão cười nói.

- " Thứ này cũng không thể buông tha a. Ta thật muốn nhìn xem tên kia có còn ngăn cản ta nữa không ".

Trong lúc Tiêu Viêm và Dược Lão trao đổi, trên thủy tinh đài kia, đấu giá sư cũng đem tác dụng và lai lịch của Tâm Hỏa Chi nói ra. Mà kết quả thu được cũng không tệ lắm, xem ra cũng có rất nhiều người có hứng thú với Tâm Hỏa Chi này.

- " Dựa theo đánh giá, gốc Tâm Hỏa Chi này quy định giá khởi điểm là bảy mươi vạn. Chư vị, bắt đầu đi ". Bạch phát đấu giá sư đem giá cả báo ra, sau đó híp mắt nhìn về bốn phía hội trường.

Sau khi hắn báo giá ra, nguyên bản có nhiều kẻ hứng thú nhất thời nản lòng.

- " Bảy mươi hai vạn ". Đương nhiên, ngoại trừ những kẻ này, những người có tâm muốn tranh đoạt thứ này cũng không ít.

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, các phương cạnh tranh cũng dần dần vơi đi bởi giá cả ngày một cao. Đến cuối cùng chỉ còn lại hai người đang tranh đoạt, mà lúc này, giá đã được nâng lên đến một trăm lẻ bảy vạn.

- " Một trăm hai mươi vạn ". Ngay khi hai bên còn đang nóng mặt đỏ mày nâng giá, rốt cục một thanh âm mang vẻ lười biếng vang lên.

Vừa lên tiếng đã làm giá cả bạo tăng, cũng làm cho mọi người kinh ngạc nhìn qua. Khi Phạm lăng nghe được thanh âm hô giá của hắc bào nhân kia, không khỏi nhíu mày lại.

Một trăm hai mươi vạn. Cuối cùng làm cho hai phương tranh đoạt giả đều bị đè ép xuống. Hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt tới trên khuôn mặt Phạm Lăng, trong đó mơ hồ mang theo một chút khiêu khích.

Như cảm nhận được sự khiêu khích từ ánh mắt của Tiêu Viêm, Phạm lăng kia cười nhạo một tiếng. Tuy rằng Tâm Hỏa Chi cực kì trân quý, nhưng với hắn mà nói, lại không có nửa điểm tác dụng.

Nâng con ngươi lên, nhàn nhạt liếc mắt qua Tiêu Viêm một cái, Phạm Lăng mới miễn cưỡng dời mắt đi, không hề dây dưa vô vị thêm nữa.

Sau khi Tâm Hỏa Chi xuất tràng, phòng đấu giá tựa hồ cũng dần tiến vào kết thúc. Bởi vì trong thời gian kế tiếp, một số vật phẩm có thể chân chính xưng là bảo vật liên tiếp xuất hiện làm người tham gia có chút hoa mắt.

Rốt cục xuất hiện một kiện đấu giá phẩm chân chính có sức nặng, đó là một quyển thân pháp đấu kĩ.

- " Tam Thiên Lôi Động. Thân pháp đấu kĩ. Cấp bậc: Thấp ".

Thanh âm nhẹ nhàng của đấu giá sư, vô số ánh mắt đỏ đậm hướng về phía quyển trục màu bạc trên thủy tinh đài kia.

- " Địa giai đấu kĩ ". Tiêu Viêm hít sâu một ngụm lương khí. Quả thật có người đem loại đấu kĩ cấp bậc này đem ra đấu giá. Quả thực là một kẻ bại gia tử.

- " Không cần phải ngạc nhiên. Trong những tràng đấu giá của Hắc Giác vực, phần lớn đều là hàng lậu thông qua một ít thủ đoạn bất chính. Lại sợ bị người khác phát hiện. Bởi vậy cũng không dám sử dụng, cho nên phải đem đi đấu giá ". Dược Lão chậm rãi nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm lúc này mới hiểu ra. Dược Lão cười cười, trong tiếng cười có chút mong đợi

- " Ta nghĩ, địa giai đấu kĩ này chỉ vẻn vẹn là vật ẩn giấu thứ hai, như vậy, vật chân chính ẩn giấu, sẽ là kỳ bảo kinh thiên động địa gì đây ".

Tiêu Viêm ngẩn ra. Chợt trong lòng nảy lên một chút khiếp sợ. So với địa giai đấu kĩ còn trân quý hơn. Đồ vật kia là thứ gì.

Nhã Phi bên dưới cũng kinh ngạc không ít. Nếu là khi ở phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ chắc chắn từ đầu đã không bình tĩnh được. Khi nàng đi theo Hàn Sở, đối với đồ vật bình thường như huyền giai cao cấp đấu kĩ mà nói đã nhìn đến nhàm chán. Nhưng địa giai đấu kĩ là cái dạng gì cấp bậc.

Hàn Sở lúc này nhếch mép. Cô cũng có không ít địa giai thậm chí là địa giai cao cấp, nhưng đối với thứ này cũng có chút hứng thú.

Hàn Sở âm thầm truyền âm cho Nhã Phi bên cạnh: Đem thứ này thu vào tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro