Chương 11: Tâm tình của Châu Thi Vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Tâm tình của Châu Thi Vũ

Khi Châu Thi Vũ từ Nam Thành trở lại Việt Thị đã là rạng sáng. Thông cảm cho nàng nên Tân Nhạc cũng không có truy vấn về tình hình quay chụp.

Tân Nhạc đem Châu Thi Vũ trở về biệt thự, "Chạy nhanh về ngủ, có những chuyện gì ngày mai lại nói."

"Ừm, em đi đây."

"Đi lên đi." Tân Nhạc đứng ở xe nhìn bóng dáng Châu Thi Vũ, đột nhiên gọi Châu Thi Vũ lại.

Châu Thi Vũ thật cẩn thận mà quay đầu, hỏi: "Làm sao vậy?"

"... Không có việc gì, em đi lên đi."

Vào cửa rồi, Châu Thi Vũ lúc này mới yên lòng, nàng còn tưởng Tân Nhạc phát hiện ra việc mình bị chấn thương chân. Vì không muốn bị Tân Nhạc phát hiện, Châu Thi Vũ đã ngụy trang thật vất vả.

Không giống như mối quan hệ của những minh tinh với người đại diện khác, Tân Nhạc tuy là người đại diện của Châu Thi Vũ nhưng không khác chị gái Châu Thi Vũ là mấy, hơn nữa sau khi Châu Thi Vũ lấy sổ hộ khẩu ra, Tân Nhạc mới phát hiện hóa ra hai người đúng thật là thân thích. Mẹ Tân Nhạc là chị họ của mẹ Châu Thi Vũ, chẳng qua bởi vì sau này gia đình Châu Thi Vũ dọn tới phương nam, hai bên liền mất liên lạc. Đây cũng là lý do ở tang lễ ba năm sau chỉ có Tân Nhạc lộ diện, nhiều năm như vậy, Châu Thi Vũ vẫn luôn tránh cho người nhà mình bị lộ ra sáng, Tân Nhạc lúc đó không muốn nỗ lực bao năm của Châu Thi Vũ bị uổng phí, không muốn truyền thông vô lương tri quấy rầy đến hai vị lão nhân kia.

Cũng chính vì là người nhà, cho nên Châu Thi Vũ ở những mặt khác có thể không kiêng nể gì cùng Tân Nhạc nói giỡn, nhưng giống hôm nay những vết thương nhỏ nhặt này nàng thường sẽ gạt Tân Nhạc.

Sáng hôm sau, Châu Thi Vũ nhận được điện thoại của Tân Nhạc, tiếng rống giận vang vọng cả tòa biệt thự: "Châu Thi Vũ!! Thảo nào tối qua tư thế đi của em không đúng lắm! Về nhà mà vẫn còn diễn kịch, em giỏi lắm!"

Mắng xong, Tân Nhạc đi tới biệt thự, nhìn Châu Thi Vũ ngồi cúi đầu trên sofa không dám nói lời nào, Tân Nhạc cười lạnh một tiếng: "Châu Thi Vũ, nói, tối qua vì cái gì không nói chuyện em bị thương?"

"Cái kia......", Châu Thi Vũ trộm liếc mắt nhìn sắc mặt Tân Nhạc, lại nhanh chóng cúi đầu xuống, "Em sợ chị mắng em.."

"Mỗi lần quay phỏng vấn đi nói lung tung sao không sợ chị mắng em đi, ngẩng đầu lên nhìn chị!"

Châu Thi Vũ lập tức ngẩng đầu lên, đáng thương vô cùng mà nhìn Tân Nhạc, "Em sợ chị lo lắng, còn có cha mẹ em bên kia......."

Nói đến cha mẹ Châu Thi Vũ, cơn tức giận của Tân Nhạc cũng tan đi, đồng thời có chút không được tự nhiên, "Lần trước là chị nhất thời lỡ miệng, lần sau nếu bị thương nhất định phải nói với chị, chị sẽ không cho chú dì biết."

Lần trước Châu Thi Vũ bởi vì không cần thế thân, quay cảnh rơi xuống nước dưới thời tiết âm ba độ C, kết quả là cảm mạo nặng rồi phát sốt, lăn lộn suốt một tháng mới khỏi. Sợ cha mẹ lo lắng, Châu Thi Vũ liền nói mình vào trong núi đóng phim, sóng truyền liên lạc nơi đó không tốt, nếu có chuyện gì có thể liên hệ với Tân Nhạc. Ai ngờ mẹ nàng lại nói chuyện quá khéo, Tân Nhạc nhất thời lơi lỏng liền bại lộ mọi chuyện.

"Em tin tưởng chị, nhưng mà mẹ thật sự quá lợi hại..." Châu Thi Vũ sở dĩ sợ bên Vệ Phi phát bản thảo truyền thông chính là vì mẹ nàng. Từ khi Châu Thi Vũ tiến vào giới giải trí, hễ là cái tiết mục, tin tức, phỏng vấn gì liên quan đến nàng, mẹ nàng đều sẽ xem toàn bộ. Việc của Vệ Phi nàng cũng đã phải giải thích vô số lần, nếu mấy cái bản thảo truyền thông kia lại tới thêm vài lần, làm sao có thể nói rõ ràng được nữa.

"Đúng rồi, Tân Nhạc, trước khi quay kỳ tiếp theo của 《 Toàn lực đi tới 》, em có lịch trình gì khác không?" Châu Thi Vũ nghĩ nhân lúc Tân Nhạc còn đắm chìm trong áy náy ở lần lỡ miệng lúc trước, liền giải quyết luôn chuyện này đi.

"Có một cái là 《 Tinh đồ đại triển 》, bọn họ muốn em làm khách quý của kỳ, có điều chân em hiện tại bị thương rồi, cái kia lại là trò chơi tạp kỹ trong nhà, chị đang cân nhắc xem có nên giúp em từ chối hay không."

"Tổng nghệ đó có Vương Dịch không?"

"Cái gì?" Tân Nhạc không thể tin những gì mình nghe được, sẽ không thể qua nhiều tuần như vậy rồi, Châu Thi Vũ vẫn còn muốn chơi sao?

"Thi Vũ, vì cái gì mà gần đây em suốt ngày nhắc tới nàng vậy, trước kia không phải sẽ không vui khi nghe tên nàng sao?" Tân Nhạc cuối cùng vẫn là hỏi tới, nàng cảm thấy suy tới đoán lui cũng không có ý nghĩa, chẳng bằng hỏi trực tiếp mới có thể ứng phó thỏa đáng được.

"À...Em hiện tại đã nghĩ thông suốt."

Khoảng thời gian trước tang lễ lúc trước, kỳ thật không chỉ có Vương Dịch có địch ý với Châu Thi Vũ, mà Châu Thi Vũ cũng không muốn tiếp cận Vương Dịch. Suốt 9 năm đến tận lúc nàng qua đời, vẫn luôn phải cùng Vương Dịch so sánh, cho dù đại đa số thời điểm nàng là người thắng, nhưng cũng không phải trải nghiệm vui sướng gì. Nàng chỉ hi vọng có thể quay tốt tác phẩm của mình, hi vọng có thể cùng các fans tiếp tục đi tiếp, không hề nghĩ tới bọn họ vậy nhưng mỗi tháng, thậm chí mỗi ngày, đều phải ở trên mạng mâu thuẫn.

Ở giới giải trí nhỏ bé như vậy, nếu không phải cả hai người cùng cố ý, làm sao có thể không có bất kì sự giao thoa nào chứ. Nói thật, Châu Thi Vũ rất thích Vương Dịch, làm đối thủ của nàng cũng rất vui sướng, nhưng nàng không thể cùng Vương Dịch ở chung một cách bình thường được, bởi vì vẫn luôn có nhiều người, nhiều truyền thông như vậy không ngừng ở bên nói cho các nàng biết, rằng các nàng chính là tử địch của nhau. Khi một câu nói bị nhiều người nói đi nói lại hàng chục vạn lần, cho dù là Châu Thi Vũ cũng không có can đảm đi lật đổ nó.

"Tiến lên chào hỏi nàng một cái đi." Mỗi lần Châu Thi Vũ nhìn đến Vương Dịch vẫn luôn có ý nghĩ như vậy, nhưng khi đèn flash không ngừng sáng lên, hai người vẫn là mặt vô biểu tình tránh né đối phương.

Ba ngày trước tang lễ Châu Thi Vũ, ở lễ trao giải thưởng Kim Lập, hồn Châu Thi Vũ phiêu giữa không trung, nhìn Vương Dịch trong TV nhận giải 'Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất', đây là chiếc cúp Vương Dịch đợi chờ 9 năm, nhưng mà Châu Thi Vũ biết nàng không vui.

"Nàng hẳn nên cười." Châu Thi Vũ nghĩ. Châu Thi Vũ xem qua tác phẩm đoạt giải lần này của Vương Dịch, xác thực so với nàng tốt hơn, giải thưởng này trao cho Vương Dịch là hoàn toàn xứng đáng. Song chỉ bởi vì Châu Thi Vũ mất ngoài ý muốn, những truyền thông đó liền đem tin Vương Dịch đoạt giải viết đến hoang đường lố bịch, cứng rắn bóp chết sự nỗ lực cùng tiến bộ nhiều năm qua của Vương Dịch.

Đây cũng là lý do Châu Thi Vũ sau khi trọng sinh về ba năm trước đây liền chạy đi tìm Vương Dịch, ngày đó ở phòng hóa trang nàng còn nửa câu không có nói ra: "Cô cười rộ lên rất đẹp, đừng khóc." Cũng may lý trí kịp thời online, Châu Thi Vũ không có nói ra, nhưng nàng nghĩ chắc chắn mình sẽ có cơ hội nói cho Vương Dịch.

Không phải nàng tự luyến, thân là đối thủ nhưng nàng so với phần lớn người trong giới giải trí hiểu biết Vương Dịch hơn rất nhiều, chỉ cần nàng muốn, nhất định có thể cùng Vương Dịch trở thành bằng hữu. Chỉ là Châu Thi Vũ không nghĩ tới sẽ gặp được Vương Dịch ở 《 Toàn lực đi tới 》, trước đó nàng còn đang có rất nhiều ý tưởng cùng Vương Dịch tiếp xúc trong âm thầm. Nhưng mà việc này cũng cho Châu Thi Vũ một ý tưởng, nàng có thể lợi dụng tiết mục này làm người xem nhìn thấy rằng, hoàn toàn có khả năng nàng và Vương Dịch có thể hòa bình chung sống.

Có lẽ đây chính là lý do ngay từ đầu tiết mục dù bị Vương Dịch ghét bỏ nhưng Châu Thi Vũ vẫn kiên trì đến gần. Thế nhưng Châu Thi Vũ không hề biết rằng hành động của nàng tuyên truyền thật sự quá tốt, đừng nói tới bằng hữu, đến Hà Lí Mỹ cũng cho rằng hai nàng là một đôi.

"Em nghĩ thông suốt cái gì cơ?" Giới giải trí các loại tính hướng đều có, Tân Nhạc cũng quen biết ba cặp, nhưng ở giới giải trí này đến tình yêu khác phái còn không đi dài xa, huống chi nói đến đồng tính. Ba cặp kia đến giờ đều đã tan rã, trong đó có một đôi cùng Tân Nhạc đặc biệt thân thiết. Các nàng nói với Tân Nhạc các nàng thật sự chịu đựng đủ rồi, chịu đủ rồi những nghị kỵ không hồi kết, chịu đủ rồi những tin đồn tai tiếng do bên đối phương tuyên truyền, nỗi đau thống khổ bất tận như vậy còn không bằng khó chịu trong nhất thời, hai người họ chia tay. Sau đó, một người đi ra nước ngoài phát triển, còn một người lưu tại trong nước. Mấy ngày trước Tân Nhạc còn thấy cái người lưu tại trong nước kia tuyên bố kết hôn cùng nam minh tinh.

"So với việc làm đối thủ của Vương Dịch, còn không bằng xây dựng mối quan hệ tốt với nàng." Châu Thi Vũ trả lời.

Tân Nhạc cảm thấy chính mình sắp phát điên rồi, nhưng vẫn tiếp tục hỏi: "Loại quan hệ nào?"

"Quan hệ còn phân loại nào sao? Em muốn cùng nàng làm bằng hữu nha."

Tân Nhạc thật sự nhìn không ra Châu Thi Vũ rốt cuộc đang giả ngu hay là khờ thật, mặc dù dựa theo kinh nghiệm ở quá khứ thì khả năng khờ thật khá cao.... "Làm bằng hữu cũng không cần tiết mục nào cũng dính nhau a."

Châu Thi Vũ lắc lắc đầu, nói: "Sai rồi, không phải làm bằng hữu, mặc dù em muốn cùng nàng làm bằng hữu, nàng cũng không giống muốn cùng em làm bằng hữu, cho nên hiện tại em vẫn muốn tạo ra thật nhiều cơ hội gặp mặt."

"Chị cảm thấy nàng khẳng định không muốn cùng em làm bằng hữu." Tân Nhạc một chút mặt mũi cũng không thèm cho Châu Thi Vũ.

"Nỗ lực luôn là có thể thay đổi hết thảy, cho nên, 《 Tinh đồ đại triển 》nàng có đi không?" Châu Thi Vũ rốt cuộc đem đề tài vòng trở lại.

"Chị giúp em hỏi một chút." Tân Nhạc cảm thấy vẫn là tùy ý Châu Thi Vũ đi, nàng rốt cuộc cũng chỉ là người đại diện của Châu Thi Vũ, hơn nữa Vương Dịch cũng sẽ không theo Châu Thi Vũ hồ nháo.

Mười phút sau, Tân Nhạc kết thúc cuộc gọi với tổ tiết mục, Châu Thi Vũ hỏi lại: "Nàng có đi không?"

Tân Nhạc liếc mắt trừng Châu Thi Vũ một cái, nói: "Nào có dễ dàng đụng phải như vậy, Vương Dịch giống em, trên cơ bản thường không có tham gia mấy chương trình tổng nghệ."

"Vậy sao lần này nàng lại tham gia 《 Toàn lực đi tới 》chứ?" Châu Thi Vũ quên mất Tân Nhạc còn không biết tới chuyện này.

Đến khi nàng biết chính mình vừa lỡ miệng, Tân Nhạc đã nghiến răng nghiến lợi: "Châu Thi Vũ, trừ bỏ bàn chân bị thương ra em còn giấu chị cái gì nữa hả, chị còn đang tự hỏi đứa nhỏ chạy trốn 100 mét còn chậm hơn người già như em làm thế nào lại bị thương!"

Châu Thi Vũ đành thành thành thật thật trình bày sự tình phát sinh trong tiết mục, cũng thuận tiện đem chuyện dây thừng hồng nhạt kia nói tới.

"Chị đúng là đã xem thường cái chương trình này." Tân Nhạc thật sự không nghĩ tới tổ tiết mục thế mà lại chơi lớn như vậy, "Nhưng mà quả đúng như Diệp Quý nói, tiết mục mà hai người cùng tham gia tiếp theo vẫn là  《 Toàn lực đi tới 》."

"Như vậy thật tốt."

"Cái gì kêu tốt, em vừa rồi còn không phải kỳ vọng cùng Vương Dịch xuất hiện trên 《 Tinh đồ đại triển 》 sao?"

Châu Thi Vũ nhanh chóng trốn sau sofa, "Thật ra em chỉ muốn hỏi số điện thoại của Vương Dịch thôi, nhưng mà em còn chưa kịp nói, chị đã trực tiếp hỏi tổ tiết mục..."

"Châu Thi Vũ!! Em tốt xấu gì cũng đã gần 30 tuổi, cũng là ảnh hậu, nói ra không sợ mất mặt hả!! Đừng có chạy! Quay lại cho chị, chân em còn chưa có khỏi!"

Châu Thi Vũ sau cùng thu hoạch được chân phải băng bó tốt và ánh mắt khinh bỉ của Tân Nhạc. Về số điện thoại của Vương Dịch, Tân Nhạc nói: "Em lợi hại như vậy, tự mình hỏi đi." Tân Nhạc biết Châu Thi Vũ sẽ không hỏi những người trong giới giải trí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro