Chương 29: Kiểu thổ lộ lạc hậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 29: Kiểu thổ lộ lạc hậu.

Trong lúc Vương Dịch đang suy nghĩ, thì Châu Thi Vũ cũng gọi điện thoại tới cho Quách Kiến, nhưng không giống như vừa rồi, Quách Kiến ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng nói: "Xin lỗi, vấn đề này có chút riêng tư, tôi không thế nói cho hai người biết lý do được."

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Châu Thi Vũ liền từ bỏ muốn động não, hai tay chống cằm, chăm chú nhìn chằm chằm xem Vương Dịch viết viết vẽ vẽ.

"Cô gọi điện thoại hỏi một chút, xem người khác cảm thấy hưởng lợi lớn nhất giải thưởng Kim Lập thứ 83 có thể là ai?" Vương Dịch thật sự chịu không nổi bị nhìn chằm chằm như vậy, đành buông bút đi chỉ huy Châu Thi Vũ.

"Được." Châu Thi Vũ liền tự nhiên gọi đến cho Tân Nhạc đầu tiên.

"Không cần mang điểm tâm ngọt cho chị, chị không cần điểm tâm ngọt, cảm ơn." Điện thoại vừa thông, thanh âm oán niệm của Tân Nhạc liền truyền từ microphone ra tới.

"Em biết rồi, Tân Nhạc, hiện tại em vẫn còn đang quay《 toàn lực đi tới 》, trong tiết mục có một câu hỏi, người được hưởng lợi lớn nhất tại giải thưởng Kim Lập thứ 83 là ai, theo chị thì đáp án có thể là gì?" Châu Thi Vũ nói thẳng vào vấn đề.

"Cái này chị biết." Nếu như hỏi vấn đề này trong trường hợp khác, Tân Nhạc có lẽ sẽ do dự, bởi vì có quá nhiều lựa chọn, nhưng vì là ở《 toàn lực đi tới 》, vậy thì chỉ có một đáp án. "Em biết 'Tâm duyên' không?"

"Đó là cái gì?"

"Em cứ đi lướt Weibo sẽ biết, chị còn có việc cúp trước nhé." Tân Nhạc vốn dĩ cũng không biết Tâm duyên là cái gì cả, chỉ là hôm đó bị giám đốc tập đoàn Vương Thị phổ cập kiến thức sản phẩm.

Từ sau cái vụ "He he he" kia, Châu Thi Vũ cũng không có lên Weibo, cho nên khi nàng tìm kiếm 'Tâm duyên', nhìn đến hình ảnh quen thuộc kia, di động của nàng thật sự muốn rớt xuống đất.

Cái gọi là 'Tâm duyên' chính là Weibo chuyên dụng của linh vật《 toàn lực đi tới 》-Tiểu tâm tâm, những bài đăng trước kia về Tiểu tâm tâm của quản trang《 toàn lực đi tới 》đều bị chuyển qua bên này, phong cách thậm chí so với lúc trước còn ma quái hơn.

"Thế nhưng lại có nhiều fans và lượng bình luận đến vậy!" Châu Thi Vũ tùy tiện click mở một bài, Weibo này chỉ mới đăng 10 giờ trước, nhưng số bình luận đã vượt qua cái bài "He he he" kia của Châu Thi Vũ.

"Tiểu tâm tâm, tôi ngày mai mình sẽ tỏ tình với học trưởng, hi vọng anh ấy không cự tuyệt."

"Có ai có thể nói cho tôi biết ý nghĩa của những hình vẽ xấu đến không hiểu nổi trong Weibo này không, hôm nay tôi phát hiện có cái tên hỗn đản nào đó lén vẽ cái này trên bàn của tôi, có phải hắn đang muốn nguyền rủa tôi không?!"

"Tâm tâm đại nhân, tôi phát hiện tình địch của tôi cũng có theo dõi cậu, cho nên đây là lý do nữ thần có thể cùng với một tên thanh mai trúc mã không biết nhảy từ đâu ra kia của nàng tiến tới kết hôn sao?! Muốn lật bàn!"

Nhìn lướt qua một trăm bình luận, Châu Thi Vũ rốt cuộc minh bạch được hiện tại Tiểu tâm tâm tồn tại thành cái dạng gì, đại khái là giống cá chép cẩm tình yêu* đi, nhưng điều này cùng giải thưởng Kim Lập có quan hệ gì chứ?!

*cá chép cẩm tình yêu: hiểu đơn giản là bùa tình yêu, cầu duyên vô cùng linh nghiệm.

Kỳ thật tổ tiết mục《 toàn lực đi tới 》cũng không ngờ rằng sự tình sẽ phát triển như thế này, bọn họ vốn tưởng rằng khi số trừng phạt đặc biệt được tung ra, khi mọi người biết Châu Thi Vũ và Vương Dịch là vì hoàn thành hình phạt, đề tài sẽ tập trung đến tiết mục, cho nên đặc biệt phái nhân viên tiến hành với mục đích nhân cơ hội có sức ảnh hưởng tiến thêm một bước mở rộng. Nhưng họ không nghĩ tới chính là, đề tài đúng thật là có tập trung đến tiết mục, sức ảnh hưởng cũng có, nhưng trọng điểm của mọi người lại chạy trật!

Ở kỳ đầu tiên, khi xuất hiện bài đăng "Mọi người không phát hiện ra tổ tiết mục kỳ này thật ra là đang bán vật phẩm trang sức sao? Thái độ của Vương Dịch đối với Châu Thi Vũ chuyển biến lần đầu tiên là khi trong tay Châu Thi Vũ đang nắm cái vật trang trí tình yêu kia. Này hẳn có ý nghĩa là nếu chúng ta cầm cái vật kia, đứng trước mặt nam thần nữ thần, bọn họ liền sẽ nhìn chúng ta bằng con mắt khác.", số ít người tin là thật, nhưng đại đa số người xem đều là náo nhiệt dậy sóng, Tiểu tâm tâm từ linh vật của《 toàn lực đi tới 》liền thăng chức thành võng hồng* toàn dân.

*võng hồng: chỉ nhân vật nổi tiếng trên mạng.

"Đáp án hẳn là nó." Đem đáp án thứ năm đổi thành "Tiểu tâm tâm" xong, Vương Dịch rốt cuộc có thể suy luận tiếp đáp án thứ tư.

"Có thể là như thế này." Vương Dịch đem đáp án đã sửa chữa đưa cho Châu Thi Vũ.

"Lý do Quách Kiến xuất hiện ở trừng phạt số đặc biệt là vì.. 'yêu' cái gì cơ?" Châu Thi Vũ khó hiểu hỏi.

"Bởi vì tình yêu." Vương Dịch mặt vô biểu tình mà nói chuyện xong cười, "Cô có thể lý giải thành là hắn có tình cảm đối với《 toàn lực đi tới 》đi."

Lý do mà Vương Dịch đưa ra xác thật chính là đáp án của tổ tiết mục, cũng là cái cớ mà Quách Kiến lấy khi chủ động tìm tới tổ tiết mục yêu cầu sắm vai nhân vật "con gái".

"Nếu là tôi đóng vai con gái, so với con gái thật xuất hiện ở trong tiết mục, càng thu hút hơn." Tổ tiết mục ngay từ đầu là muốn cho con gái của Hà Lí Mỹ xuất hiện, nhưng sau khi Quách Kiến làm Mao Toại tự tiến [1], tổ tiết mục liền sửa lại ý định.

*Mạo Toại tự tiến: ý chỉ tự tiến cử, xung phong.

"Cậu đây là vì cái gì vậy?"

"Mọi người cứ coi như là tôi có tình cảm sâu nặng với tiết mục này đi." Quách Kiến không thế nói với bọn họ là hắn bị Nhậm Phương Trạch nhờ cậy.

Từ sau kỳ một, hai người liền thành bằng hữu. Nhậm Phương Trạch ở ngày quay số đặc biệt có việc, nhưng hắn lo lắng con gái ở tiết mục quay chụp sẽ phải chịu ủy khuất, cho nên bảo Quách Kiến đến xem. Quách Kiến biết Hà Lí Mỹ, Nhậm Phương Trạch và Trần Từ ba người họ loạn trướng, không cần đến loại chuyện tình tiểu nhân ẩu đả, chỉ cần tùy ý nói vài câu cũng đều có khả năng đả thương đến cô bé nhỏ, đến lúc đó thì hắn chiếu cố thế nào cũng không được. Ngày đó dù sao cũng là thiếu một "cô con gái" thôi mà, hắn liền dứt khoát tới sắm vai.

"Đem đáp án năm câu hợp lại, hẳn là thành 521, tôi yêu bạn*." Vương Dịch dùng tay vẽ trái tim giữa không trung, sau đó nhìn về phía Đàm Việt.

*520 và 521 đều có thể đọc giống 'Tôi yêu bạn' trong tiếng Trung.

"Xác định là đáp án này sao?" Đàm Việt hỏi.

"Xác định."

"Vậy hai em chờ một lát." Đàm Việt đầy cõi lòng xin lỗi mà xoay người nhìn về phía người quay phim đằng sau nàng, "Lão Đinh, phiền ngài lấy đáp án một chút..."

"Đáp án ở nơi nào?" Lão Đinh hoàn toàn không biết tóc giả của mình bị động tay động chân tới, quay đầu ra sau nhìn, nhưng đợi nửa ngày cũng không thấy người đưa đáp án lên.

"Cái kia...... Lão Đinh, những lời mà đạo diễn nói với ngài lúc xuất phát là lừa gạt." Đàm Việt thật sự không đành lòng vạch trần chân tướng, "Tóc giả của ngài không có sâu, đạo diễn chỉ là muốn lừa để lấy tóc giả, đem đạo cụ giấu bên trong."

Lão Đinh sửng sốt một chút, ngay sau đó lập tức đem tóc giả từ trên đầu xả xuống, lộ ra cái trán tỏa sáng, sau đó đặt camera xuống, lại móc di động ra quay số nhanh, chờ đến bên kia thông, liền hô lớn: "Chị dâu, tôi nói với chị một chút, đạo diễn của chúng ta từ khi bắt đầu quay liền không theo thực đơn mà chị bảo, hiện tại béo lại mười cân rồi, nhưng mà không phải là tôi có một bằng hữu là giáo viên tập thể hình sao? Hắn có thể dạy đạo diễn giảm béo miễn phí, chị dâu chừng nào có rảnh, tôi dẫn hắn tới gặp hai người."

Kết thúc cuộc trò chuyện, Lão Đinh lại đem camera khiêng lên, mỉm cười: "Một chút việc riêng, thật xin lỗi, chúng ta tiếp tục quay nào."

"Ách.." Mọi người ở đây ai cũng không dám nhiều lời, chỉ biết ngây ngốc gật đầu.

Lúc tổ đạo cụ《 toàn lực đi tới 》có dụng tâm, sẽ làm ra đạo cụ so với trình độ của Tiểu tâm tâm hoàn toàn khác biệt, nếu không phải tổ đạo cụ cố ý làm khác màu, căn bản là tìm không thấy trong tóc giả có giấu đáp án.

Đàm Việt đem đáp án cuốn thành một cuộn tròn mở ra, đáp án bên trong quả nhiên là một trái tim, trên mặt giấy còn viết ba chữ "Tôi yêu bạn". Đàm Việt đem đáp án đến cho Châu Thi Vũ cùng Vương Dịch xem, nói: "Chúc mừng hai em đã trả lời đúng, nhiệm vụ hôm nay của hai người đã kết thúc rồi, về tin tức của trạm tiếp theo chị sẽ đưa cho các em vào ngày mai. Tại đây đặc biệt muốn cùng hai người giải thích một chút, bởi vì lần này địa điểm của tiết mục có chút đặc thù, cho nên tổ tiết mục thông báo cho các thành viên tới Eshabia thời gian là khác nhau, vì để đảm bảo thi đấu công bằng nên sẽ tính thời gian hoàn thành nhiệm vụ tương ứng, hiện tại chị đã tạm dừng tính giờ nhiệm vụ rồi nên hai em có thể yên tâm nghỉ ngơi."

"Hóa ra Diệp Quý là cố ý không nói chuyện này cho chúng ta, kỳ thật lúc đi tìm đến khách sạn cũng đã bắt đầu nhiệm vụ rồi sao?" Châu Thi Vũ lập tức phản ứng.

"Đúng vậy, đáng mừng chính là các em cũng không có tiêu phí quá nhiều thời giờ trên đường."

"Vậy cái này để làm gì?" Châu Thi Vũ chỉ vào thẻ nhiệm vụ mà Diệp Quý đưa cho các nàng khi rời đi, bởi vì trên đó viết '7 giờ tối mở ra', cho nên Châu Thi Vũ các nàng cũng thật sự chưa có mở ra.

"Hai người hiện tại có thể mở ra nhìn xem."

Vương Dịch so với Châu Thi Vũ động tác rất nhanh, Đàm Việt mới vừa nói xong, nàng đã mở ra. Trên thẻ nhiệm vụ chỉ có một câu, là câu mà không lâu trước đây nàng nghe được từ vị lễ tân kia: "Eshabia là thành phố của sự ngọt ngào, hi vọng hai vị có một chuyến đi hạnh phúc."

"Chị đây đi trước, hai em nghỉ ngơi thật tốt đi nha." Đàm Việt biết nếu còn không đi, khả năng cao là không thể đi được nữa.

Sau khi Đàm Việt đi rồi, tổ tiết mục cũng dọn dẹp phòng một chút xong liền lập tức rút lui, trong phòng chỉ còn lại Châu Thi Vũ cùng Vương Dịch.

"Cô đoán cái đáp án kia là ai thiết kế? Tôi cảm thấy chắc chắn là đạo diễn, dù sao thì hiện tại cũng rất ít dùng 521 để thổ lộ." Châu Thi Vũ từ lúc nãy đã muốn phun tào cái chuyện này.

"Vậy hiện tại dùng kiểu thổ lộ như thế nào?" Vương Dịch đem thẻ nhiệm vụ kia bỏ lại vào trong bao thư, đứng dậy đi sửa sang hành lý, thuận miệng hỏi.

"Hiện tại a......", Châu Thi Vũ đem thân thể hướng vào sofa dựa một chút, ngửa đầu nhìn lên giắt đèn treo, "Hiện tại là lưu hành ở tang lễ tỏ tình nha."

Châu Thi Vũ thanh âm thực nhẹ, hơn nữa Vương Dịch vừa lúc ngồi xổm xuống mở vali, tiếng khóa kéo vừa lúc phủ lên lời nói của Châu Thi Vũ, cho nên Vương Dịch không nghe được.

Chờ đến khi Vương Dịch quay lại, nàng tưởng Châu Thi Vũ không nghe được, hỏi lại một lần nữa: "Hiện tại dùng kiểu thổ lộ như thế nào?"

Châu Thi Vũ lộ ra vẻ ngây ngô cười phi thường quen thuộc với Vương Dịch: "Hiện tại không lưu hành thổ lộ gì hết."

"Nói như chưa nói." Vương Dịch đem Châu Thi Vũ ném qua một bên, tiếp tục đi sửa soạn hành lý.

Nếu là Tân Nhạc giờ phút này ở đây, nàng nhất định sẽ hoài nghi kết luận Châu Thi Vũ khờ thật của mình lúc trước, hiện tại không lưu hành thổ lộ, nhưng là lưu hành lâu ngày si tình cùng giả ngu. Cho dù có là người ngốc, tháng ngày lâu dần cũng sẽ tự nhiên thông minh lên, huống hồ về phía Châu Thi Vũ hiện tại chính là khờ thật hay giả ngốc, cũng chỉ có chính nàng biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro