Sáu. Đây là một khối thịt béo ~ (Hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay đầu lại nhìn Phác Trí Nghiên, thấy em nhìn chằm chằm cô mặt đầy ẩn ý, hoàn toàn không có vẻ mặt như lúc nãy. Lòng Hiếu Mẫn nhất thời có chút sợ hãi, cô dường như đánh hơi được mùi vị nguy hiểm...

"Mẫn nhi thật đúng là yêu tinh mà, làm em mê man đến mức đầu óc choáng váng. Cả đời này sẽ đều bị Mẫn nhi ăn sạch sẽ luôn quá, em phải làm sao ~? Nhất định phải đem Mẫn nhi giày xéo nghiền nát mới cam tâm bằng lòng được. Mẫn nhi, tối nay em sẽ không tha cho chị đâu ~"

Giọng nói cám dỗ trầm thấp đó thực mê hoặc lòng người, thì thầm ở bên tai lại càng giống như có một loại ma lực vậy, lại hết lần này tới lần khác nói ra những lời mềm mại như thế.

Hiếu Mẫn nhất thời cảm thấy cả người cô đều không ổn. 'Người bị ức hiếp là chị, em ủy khuất cái gì !!'

Hiếu Mẫn còn chưa kịp phản ứng thì mặt đã ửng hồng, Phác Trí Nghiên dùng tóc độ ánh sáng hôn lên môi cô ~ một cái. Cơ thể co rúm lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Mẫn.

Tựa hồ như còn chưa bước ra khỏi sự kích tình lúc nãy, hai mảnh âm môi vẫn mang theo hưng phấn mà dính lại với nhau, còn có một chút dịch mật từ miệng huyệt chảy ra ngoài.

Xung quanh vẫn còn rất ướt át; dưới ánh sáng ngọn đèn, đóa hoa trong bụi cỏ hiện lên trong suốt, sáng bóng. Trí Nghiên cảm thấy thực dễ thương, nhịn không được mà lè lưỡi liếm nó. Đem toàn bộ dịch mật hút vào trong miệng mà nuốt. Hiếu Mẫn kìm không được mà phát ra chút âm thanh, Trí Nghiên lại lấn người lên, ngắm ngay môi của Hiếu Mẫn rồi hôn lên nó. Truyền thứ mật ngọt đó vào miệng Hiếu Mẫn, sau đó lại rời ra.

Nhìn Hiếu Mẫn ngơ ngác ngẩn người ra, Trí Nghiên có chút buồn cười "Mẫn nhi à, mùi vị của chính mình, có ngon không?", nó trêu đùa, khóe miệng hiện lên một gốc độ tà ác...

Hiếu Mẫn phục hồi lại tinh thần, ý thức được thứ mình vừa uống chính là cái gì, lập tức suy sụp, rồi đánh mắng nó "Phác Trí Nghiên! Đồ khốn kiếp! Uhm ~" Trí Nghiên cho chị đánh mắng, hạ cơ thể xuống rồi tiếp tục, tư vị tuyệt vời của Hiếu Mẫn và mật ngọt làm nó yêu thích không rời miệng ra được.

Hiếu Mẫn đột nhiên không chịu theo ý nguyện của nó nữa, hèn gì tư thế của cô có chút kháng cự như vậy. Giùng giằng kẹp chặt hai chân lại càng thuận theo ý muốn của Trí Nghiên, muốn rút lui về sau thì lại bị nó khóa chặt eo lại. Tiến cũng không được, lùi cũng không xong, Hiếu Mẫn không có chút sức lực mà chỉ có thể từ bỏ.

Trí Nghiên dùng lưỡi liếm, đầu lưỡi thỉnh thoảng đè ép hoa hạch, ở trong miệng huyệt quyến luyến không thôi, rút ra rồi lại đánh vào. Khóe miệng Hiếu Mẫn không ức chế được phát ra tiếng rên rỉ, tình dục như con thú bị thức tỉnh, vượt ra khỏi tầm kiểm soát của cô.

Dịch mật từ miệng huyệt chảy ra càng ngày càng nhiều, lại bị Trí Nghiên nuốt hết vào trong miệng, chị từ nhỏ đã dạy nó không lãng phí mới là đứa trẻ ngoan. Đầu lưỡi cứ tiếp tục cưỡng ép, vào chỗ sâu ra chỗ cạn, mềm mại trơn trượt lại nóng bỏng. Linh hoạt hệt như con rắn nhỏ không ngừng thăm dò trong cơ thể Hiếu Mẫn.

Cùng với tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn của chị, động tác miệng cũng càng ngày càng nhanh, không ngừng đưa lưỡi ra khuấy động tiếng nước chảy.

Thính giác và xúc giác kết hợp với nhau, Hiếu Mẫn cảm thấy xấu hổ chết người, nhưng tiếng rên rỉ vui sướng lại không ức chế được mà phát ra từ khóe miệng.

Cô cảm thấy cơ thể mình dường như có thêm một buồng tim, bởi vì động tác của Trí Nghiên mà càng đập lại càng nhanh. Từng dòng điện từ bụng dưới truyền đến, làm cho Hiếu Mẫn cũng trở nên tê dại, giống như các đám mây tiếp xúc với nhau tạo ra nguồn điện.

"Uhm~ Nghiên... tốt quá, thật thoải mái. Uhm..." Trí Nghiên còn đang ra sức làm việc, tay trái cũng không nhàn rỗi, dùng sức giày xéo bộ ngực mềm mại của Hiếu Mẫn. Cảm nhận được lực hút từ bên trong, Trí Nghiên ngừng mọi động tác.

"Oh... Nghiên... ~" Một cảm giác trống rỗng từ bụng dưới đánh tới, cô nhịn không được uốn éo người tìm sự an ủi. Giương đôi mắt khó hiểu mà nhìn về phía Trí Nghiên.

Tay trái thì nắn bóp hạt đậu hồng nơi bầu ngực, tay phải lại đưa vào tiểu huyệt chậm rãi ma sát. "Mẫn Nhi, không phải lúc nãy chị nói em là đồ khốn kiếp sao? Uhm?" .... "Oh ~ Nghiên..." Hiếu Mẫn giãy dụa áp sát vào người nó mà nũng nịu. Một khoảng trống không ở bụng dưới làm cô khó chịu không kể xiết.

"Mẫn nhi, cầu xin em đi, cầu xin em thì em sẽ cho chị" vừa nói ngón tay vừa nghiền ép hoa hạch. Không được, Hiếu Mẫn cắn chặt môi dưới, chết cũng không lên tiếng, cô cố gắng đè xuống dục vọng của mình, nhắm mắt lại rồi lắc đầu.

"Uhm!?" Động tác tay lại tăng lên mấy phần, chọc cho Hiếu Mẫn một trận rung động. Nó híp mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm vào con mồi. "Mẫn nhi, nếu đã nghĩ kĩ rồi thì cũng đừng hối hận nha ~"

Hiếu Mẫn vẫn chống cự không chịu đầu hàng.

'Đã thành miếng thịt ngon trong miệng khủng long rồi, há vẫn không chịu đầu hàng? Đã bắt được con mồi thì tuyệt nhiên sẽ không thể để nó bay. Em sẽ có cách để chị phải cầu xin em...'

Khóe miệng hiện lên một tia tà ác, bàn tay dây dưa nơi ẩm ướt của chị. Đầu lưỡi đưa vào miệng huyệt rồi lại nhanh chống rút ra làm khuấy động u huyệt tĩnh lặng, gặp phải một luồng khí hỗn độn, làm tiểu huyệt phát ra tiếng nước chảy của dịch mật.

Hiếu Mẫn nắm chặt lấy đầu Trí Nghiên, cơ thể co rúm lại, eo ếch không ngừng giãy dụa. Nhịn không được mà phát ra chút âm thanh rên rỉ "Uhm ~ hah ~ ... Nghiên! Nghiên ~ nhanh quá... nhanh quá" vừa mở miệng liền ngữ bất thành câu.

Trí Nghiên đột nhiên lấy hai ngón tay trái trực tiếp đưa vào miệng chị, giữ lấy đôi môi chị rồi bắt đầu khuấy động. Khiến cho Hiếu Mẫn không kịp đề phòng, chỉ có thể bất lực nuốt nó. "Oh ~ ... Oh... Uhm ~"

Khoang miệng ấm áp, đầu lưỡi mềm mại, ngón tay Trí Nghiên lại giật giật như lúc để trong tiểu huyệt vậy. Một lần hai lần liền chạm được đến chỗ sâu nhất ở cổ họng. Một trận khoái cảm ập đến, Hiếu Mẫn chỉ có thể phát ra tiếng ô ô nghẹn trong cổ họng, nước nơi khóe miệng không ngừng chảy ra tựa như dịch mật chảy ra ở vùng dưới.

Trí Nghiên đùa bỡn trên dưới không chút nương tay, Hiếu Mẫn nhạy cảm tựa như chiếc thuyền bè, trong đại dương của sự ái dục mà phiêu bạt, khoái cảm giống như một làn sóng hung hăng cuộn tới rồi bao trùm lấy cô.

Cơ thể lại căng thẳng, tiếng rên rỉ ngày càng cao vút, bụng dưới cứ thế co rúm lại, chờ đợi một đợt cao triều sắp đến.

Trí Nghiên đâu dễ dàng gì mà tha cho chị, dừng lại động tác trong miệng, chỉ hai ngón tay vào miệng Hiếu Mẫn rồi khuấy vòng. "Mẫn nhi, chị sai rồi đúng không? Uhm?"

Hiếu Mẫn đã sắp hết sức lực, vậy mà Trí Nghiên vẫn không bỏ qua cho cô. Nước miếng trong miệng không nuốt xuống được làm cô không thể lên tiếng, chỉ có thể không ngừng gật đầu, ôm lấy Trí Nghiên, nhịn không được mà ma sát. Bụng dưới đã bị đánh bại, cô cũng chỉ có thể nộp vũ khí mà đầu hàng.

"Đáng tiếc, bây giờ Mẫn nhi nhận sai thì cũng đã muộn rồi ~" ... "Oh! Uhm! Uhm! ..." Trí Nghiên gặp cắn hoa hạch, đầu lưỡi đưa vào âm đạo rồi nhanh chóng kích động nó, ngón tay cũng rút ra đút vào ở cổ họng. Chế ngự Hiếu Mẫn đang không ngừng giãy dụa thân thể.

Lại là khom người đến lúc sắp lên đến đỉnh thì lại dừng lại. Hiếu Mẫn lại chỉ có thể phát ra tiếng ô ô nghẹn trong cổ họng để phản đối nhằm biểu đạt cô rất bất mãn. Thở gấp một chút, Trí Nghiên lại tiếp tục.

Cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần, Hiếu Mẫn cuối cùng cũng đạt đến cao triều, thân thể căng thẳng mệt lừ cứ không ngừng co quắp, "Hah~ ah ~ Uhm, huh..." ...

Hiếu Mẫn đã đạt đến cao trào rồi. Vậy mà Phác Trí Nghiên vẫn không chịu từ bỏ ý đồ, nhân lúc Hiếu Mẫn vẫn còn đang thở hổn hển lấy lại sức lực, nó lại tiếp tục nâng hai chân chị lên đôi vai mình.

Lấy ngón tay tách hai mảnh âm môi ra, nó thậm chí còn nhìn thấy điểm nhạy cảm bên trong đang không ngừng rung động. Trí Nghiên nhắm ngay miệng huyệt mà liếm mà cắn, đầu lưỡi đột nhiên tập kích vào chỗ mẫn cảm đó.

Cao trào mới đến lúc nãy, cô vẫn còn chưa kịp thở thì lại một nguồn khoái cảm mãnh liệt ập tới, Hiếu Mẫn có chút không chịu nổi. Cô liều mạng chống cự, thân thể mãnh liệt giãy dụa nhằm chạy trốn nguồn khoái cảm sắp ập đến này.

Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ cùng với cầu khẩn "Nghiên! Nghiên, chị biết sai rồi ~ không muốn nữa, uhm ~ không muốn... dừng lại... quá ... quá nhanh rồi... hah ~"

Trí Nghiên nào chịu theo ý chị, nó giả vờ không nghe thấy, giữ chặt lấy eo Hiếu Mẫn ở dưới người nó. Động tác miệng cũng không thuyên giảm, đầu lưỡi linh hoạt lại càng lúc càng nhanh, nó liều mạng cắn lấy hoa hạch và điểm nhạy cảm, cổ họng không ngừng nuốt lấy dịch mật đang tuôn ra.

Khẩn cầu của Hiếu Mẫn không những không được Trí Nghiên thương tiếc, ngược lại càng làm cho nó càng thêm hưng phấn, Hormone lại càng tăng cao. Cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, nó lại đưa thêm hai ngón tay vào âm đạo rút ra rồi đút vào.

"Ah! Không... không muốn! Cầu... cầu xin em... dừng, dừng lại ~ uhm!" Hiếu Mẫn không nghĩ rằng Trí Nghiên lại thế, đột nhiên như vậy làm cô không kịp đề phòng. Trí Nghiên nhanh chóng rút ra đút vào làm cho bụng dưới của cô một trận đau thắt, nhưng khoái cảm lại càng lúc càng mãnh liệt.

Hiếu Mẫn kịch liệt phản kháng nó "Nghiên, Nghiên... cầu xin em... đau ~ uhm ah" cứ như vậy rồi lại tiếp tục phản kháng, Hiếu Mẫn càng giãy dụa thì ngón tay Trí Nghiên lại càng vào sâu hơn, khoái cảm ở bụng dưới lại càng mãnh liệt hơn.

Đã trải qua liên tục mấy đợt cao trào và trừng phạt, cả người Hiếu Mẫn mệt lừ không còn chút sức lực, mặc cho Trí Nghiên muốn làm gì thì làm. Cô cảm giác như chiếc thuyền của mình bị cuồng phong vũ bão đánh qua, cứ thế lao lao đảo đảo.

Tâm tình bị sụp đổ, ánh mắt cũng mệt mỏi không có điểm nhìn, khóe mắt ướt nhòa, tiếng rên rỉ thất thanh đã chuyển thành tiếng khóc thút thít.

Toàn thân mệt mỏi không còn chút sức lực, vậy mà khoái cảm mãnh liệt ở bụng dưới cùng với cơ thể cô cứ không ngừng đáp lại sự kích dục của Trí Nghiên. Lại lần nữa nhắc nhở cho Hiếu Mẫn biết rằng bây giờ đang phát sinh cái gì.

Tay cô bám vào lưng Trí Nghiên, hung hăng giữ lấy nó, phảng phất giống như chút thảo dược cứu sống lấy con người đang rất kiệt quệ này. Móng tay cũng cào sâu vào trong da thịt, nhưng Trí Nghiên lại không hề có chút cảm giác nào, chỉ không ngừng thở gấp rồi tiến hành động tác tay.

Đồng tử nhanh chóng giãn ra, bụng dưới một trận căng thẳng, eo cô vô thức di chuyển về phía trước mà co giật. Bên trong cơ thể co rút lại hút lấy ngón tay của Trí Nghiên, cả người Hiếu Mẫn một trận run rẩy. Phần dưới một đợt sóng mãnh liệt ập tới, làm ướt khắp gra giường....   



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro