Đệ 27 chương: Vấn đề có thể và không thể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đệ 27 chương: Vấn đề có thể và không thể



Dù chỉ có một lần ra tay giúp đỡ, nhưng Khúc Thủy Hề đã thẳng thắn cho Mạch Tư Nhiên là đại ân nhân, tâm tâm niệm niệm muốn báo đáp.


Từ lần gặp đầu tiên đến giờ, hai người tổng cộng gặp Mạch Tư Nhiên hai lần, một lần đi đồ sát Dạ Ngưng Tử thì nàng ra tay tương trợ, một lần ngẫu nhiên gặp ở khu luyện cấp.


Mặc kệ là lần nào, cảm giác Mạch Tư Nhiên giành cho Đường Tĩnh Tĩnh đều rất vi diệu, nhưng phần vi diệu này không phải đến từ tính cách làm hai bên không thể giao lưu, mà là bởi vì giao lưu với nàng thì cảm thấy bản thân và nàng không cùng một thế giới.


Loại cảm giác này rất khó dùng lời để diễn tả, dù sao đại khái chính là: Bạn nói rau thơm khó ăn, nàng không phản ứng, bạn nói bánh trung thu nhân thập cẩm khó ăn, nàng nói khí trời hôm nay không tệ, bạn nói khí trời quả thật không tệ, nàng nói rau thơm ăn rất ngon, bạn nói tạm biệt với nàng, nàng sẽ vẫy tay tạm biệt với bạn. . . vài phút sau, nàng sẽ nhắn tin cho bạn nói là, nàng cũng không thích ăn bánh trung thu nhân thập cẩm.


Lúc trước nàng vẫn cho đây là ảo giác của mình, là vì không quen thân cho nên cảm thấy vậy, mãi đến lúc nghe xong lời của cô nương bên cạnh Mạch Tư Nhiên, mới bừng tỉnh ra cảm giác vi diệu này không phải là ảo giác, mà do cung phản xạ của vị ân nhân này quá dài.


Nhưng mà cung phản xạ của ân nhân dài hay ngắn không quan trọng với Khúc Thủy Hề, khi nghe thấy giọng nói của Mạch Tư Nhiên nháy mắt nàng liền vui vẻ, xoay người ôm lấy cánh tay chủ nhân giọng nói, mừng rỡ hô: "Tư Nhiên, vậy mà lại gặp được em ở đây!"


"Chào Tư Nhiên." Đường Tĩnh Tĩnh cũng lễ phép chào một câu, liền thấy Mạch Tư Nhiên mở to đôi mắt mê man, không nói một lời nào.


Nhất thời bầu không khí xấu hổ vô cùng, giống như Đường Tĩnh Tĩnh và Khúc Thủy Hề dùng gương mặt nóng áp vào bờ mông lạnh.


Họa Bình bên kia ho nhẹ hai cái, cười nói: "Tư Nhiên cậu còn quen Tứ Ngư trưởng lão của Trảm Vân Các a, đúng là lợi hại. . ."


"Hả?" Mạch Tư Nhiên cố gắng phản xạ một chút chuyện vừa xảy ra, bừng tỉnh nói: "Ồ đúng, mọi người tản đi rồi, sao không đoạt boss a?"


Khúc Thủy Hề ngẩn người, rụt hai tay về nhất thời không biết phải nói sao, giữa xấu hổ, Đường Tĩnh Tĩnh lắc đầu nói: "Bang của hai người lợi hại như vậy, làm sao bọn này giành nổi?"


【 trò chuyện riêng 】[ Khúc Thủy Hề ]: Chị tỏ ra thân thiết quá, bị ghét bỏ rồi [ khổ sở ]


【 trò chuyện riêng 】[ Tứ Quý Ngư ]: *xoa xoa*, em cảm thấy vấn đề không đến từ chị.


Nhận thấy được bầu không khí quỷ dị giữa ba người, Họa Bình vội vã mở miệng: "Cung phản ứng của cậu ấy lúc nào cũng rất dài, đã sớm khí liệu rồi."


"Phải đó." Bỗng nhiên Mạch Tư Nhiên lên tiếng, làm như tiếp nhận sự khinh bỉ từ Họa Bình bên cạnh, kết quả mở miệng ra mới phát hiện nàng đang nói chuyện khác: "Em là bang chúng của Khí Liệu mà, ở chỗ này gặp được em cũng rất bình thường, nhưng mà em gặp được hai người ở đây mới là bất ngờ."


"Hai chị đừng để ý, cậu ấy sắp phản ứng đến rồi." Họa Bình phất phất tay, thiện giải nhân ý mà hỏi thăm: "Hai chị đến tìm Hàn Đặc phải không? Cần em tìm anh ấy giúp không?"


Mới vừa rồi Kiếm Hoa Hàn Ảnh và Quỷ Thủ Hàn Đặc đều từ chối nàng, chuyện liên minh này đã dây dưa hơn một tháng, thậm chí hai người bọn họ còn không cho một cơ hội đối mặt nói chuyện.


Muốn liên minh với một bang hội, mà ngay cả bang chủ cũng không được gặp, khổ sở trong đó không cần nói cũng biết.


Nguyên nhân chính là vậy, Đường Tĩnh Tĩnh vừa nghe em gái Họa Bình nói những lời này liền cảm động vô cùng, vội vã đáp: "Vậy phiền em rồi, quả thật chị có việc muốn tìm Hàn Đặc bang chủ, ở đây đông người quá, chị tìm khắp nơi cũng không thấy anh ta!"


"Vừa rồi hình như em thấy anh ấy ở bên kia." Họa Bình nói, vừa dẫn đường vừa thúc nhẹ Mạch Tư Nhiên đi.


"Cám ơn!" Đường Tĩnh Tĩnh quay đầu lại nhìn Khúc Thủy Hề, dắt tay nàng đi theo Họa Bình và Mạch Tư Nhiên.


"Em tên là gì?" Trước lúc chuyện liên minh còn chưa bàn xong, kết bạn với nhiều người trong bang đối phương bằng thêm được một phần trợ lực.


"Cảnh Tha* Thập Tam Muội, cảnh trong cảnh sắc, nữ bên cạnh nàng*."

*她 đọc là 'tha' 他(hắn) cũng đọc là 'tha' cho nên bạn ấy giải thích là chữ 'tha' có chữ 女 bên cạnh. Nữ bên cạnh nàng (੭ु ›ω‹ )੭ु⁾⁾♡


Đường Tĩnh Tĩnh gửi xin hảo hữu cho Cảnh Tha Thập Tam Muội, cung phản xạ của Mạch Tư Nhiên đúng là ngắn kỳ tích, chớp mắt một cái nàng đã chăm chú nói: "Cậu ấy tên là Thủ Nham Thập Tam Muội! Hai chị có thể gọi cậu ấy là Thủ Nham Muội Nhi hoặc là Tha Muội Nhi."


【 trò chuyện riêng 】[ Khúc Thủy Hề ]: Em có nghe thấy không, nghe thấy không! Mạch Tư Nhiên uốn lưỡi chữ Nhi nghe moe xuất thần nhập hóa!


Đường Tĩnh Tĩnh tắt khung PM đi, tiến đến bên tai Khúc Thủy Hề nhỏ giọng cười nói: "Em thì sao? Nhị Thủy Nhi."


Khúc Thủy Hề bật cười không khép miệng, đẩy Đường Tĩnh Tĩnh một cái, nói: "Bình thường thường, Tứ Ngư Nhi."


"Số của em lớn hơn chị!" Đường Tĩnh Tĩnh cười.


"Giỏi ghê nhỉ?" Khúc Thủy Hề nhún vai: "Đứa trẻ này sao lại ngây thơ như vậy a, bất quá là nhị nhiều hơn chị, đắc ý cái gì!" Đường Tĩnh Tĩnh lại cảm thấy không lời nào chống đỡ.

*Nhắc lại, Nhị = ngu ngốc 😂 


Mạch Tư Nhiên yên lặng liếc nhìn hai người, trong mắt có chứa mấy phần kinh ngạc.


"Cái đầu cậu a Tư Nhiên! Cung phản xạ của cậu lúc nên ngắn thì không cắt, lúc không cần ngắn thì lại cắt ngắn như vậy!" Cảnh Tha Thập Tam Muội còn đắm chìm trong bất mãn vì bị Mạch Tư Nhiên phá đám, căn bản không có tâm tư đi chú ý hai người Trảm Vân Các vui đùa qua lại, một lòng chấp nhất biện hộ cho mình: "Rõ ràng tớ sắp chữa khỏi rồi!"


"Hai người tìm Hàn Đặc a, Hàn Đặc ở bên kia kìa!" Mạch Tư Nhiên giơ tay lên chỉ, Đường Tĩnh Tĩnh nhìn theo hướng đó, quả nhiên thấy Quỷ Thủ Hàn Đặc đang nói chuyện với nữ Cầm Âm bên cạnh.


Hình như nghe thấy có ai gọi tên mình, ánh mắt Quỷ Thủ Hàn Đặc nhìn về phía tiếng nói phát ra, lại nhìn thấy Tứ Quý Ngư người gần đây hắn không muốn gặp nhất, bỗng chốc nỗi đau bị người nhà bán đứng chợt nảy lên trong lòng.


【 bang hội 】[ Tứ Quý Ngư ]: Bắt sống được một con bang chủ Khí Liệu, Tam Nhi, Vân Nhi, muốn đến tiếp khách cùng không?


【 bang hội 】[ Tam Tô Ngư ]: Tôi ghét cái từ tiếp khách này, nhưng mà cầu dự thính.


【 bang hội 】[ Nghịch Phong Trảm Vân ]: Anh ghét âm uốn lưỡi [ bye-bye ]


【 bang hội 】[ Tứ Quý Ngư ]: Chờ một chút, bỗng nhiên nhớ tới một việc, Tam Nhi đến đây, Trảm Vân tìm chỗ khác tự mình hóng gió chút đi.


【 bang hội 】[ Nghịch Phong Trảm Vân ]: Được, nhưng mà anh có thể hỏi tại sao không?


【 bang hội 】[ Tứ Quý Ngư ]: Đương nhiên, em nhớ mang máng Quỷ Thủ Hàn Đặc không muốn thấy mặt Phi Hoa Trục Nguyệt là vì Bị Lá Che Mắt đẹp trai hơn anh ta, em sợ anh phá hư chuyện tốt.


【 bang hội 】[ Nghịch Phong Trảm Vân ]: [ chảy mồ hôi ] Một lát hai đứa dùng một trăm cách ghét bỏ anh là được rồi.


【 bang hội 】[ Đạt Phỉ Kê ]: o(*≧▽≦)ツ┏━┓[ vỗ bàn cười điên! ]


【 bang hội 】[ Đăng Vụ ]: o(*≧▽≦)ツ┏━┓[ vỗ bàn cười điên! ]


【 bang hội 】[ Giang Hột ]: Không được spam, nghiêm túc vào!


【 bang hội 】[ Rau Câu Vị Đào ]: o(*≧▽≦)ツ┏━┓[ vỗ bàn cười điên! ]


【 bang hội 】[ Rau Câu Vị Đào ]: Xin lỗi Giang Hột tỷ, em lỡ tay [ đáng thương ]


【 bang hội 】[ Giang Hột ]: Chỉ là chị muốn cười một lát.


【 bang hội 】[ Giang Hột ]: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha


【 bang hội 】[ Giang Hột ]: Chị cười xong rồi, mấy đứa spam đi.


【 bang hội 】[ Thừa Nhất Túy ]: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha


【 bang hội 】[ Hồng Hồng Hỏa Hỏa ]: o(*≧▽≦)ツ┏━┓[ vỗ bàn cười điên! ]


【 bang hội 】[ Hoảng Hoảng Hốt Hốt ]:o(*≧▽≦)ツ┏━┓[ vỗ bàn cười điên! ]


【 bang hội 】[ Hòa Dĩ Ý Thiển ]: o(*≧▽≦)ツ┏━┓[ vỗ bàn cười điên! ]


Nhất thời, cả bang spam cùng một biểu cảm.



. . .



Trà lâu Trường Sanh, năm người đến vì việc liên minh, trong đó có hai người đến từ Trung Tâm Khí Liệu, ba người đến từ Trảm Vân Các.


Trong lòng Đường Tĩnh Tĩnh nghĩ, lúc này Trảm Vân Các đã thắng trên nhân số rồi.


Bầu không khí trên bàn thập phần quỷ dị, mọi người trầm mặc uống nước trà hệ thống tiểu nhị pha cho.


Cầm Âm ngồi bên cạnh Quỷ Thủ Hàn Đặc tên là Tương Phi Tử, là một trong những trưởng lão Trung Tâm Khí Liệu, Đường Tĩnh Tĩnh vẫn chưa từng tiếp xúc với nàng, nhưng chỉ dựa vào cảm giác mơ hồ kết luận nàng là một người chững chạc, nếu muốn dựa vào mồm mép để lôi kéo sẽ thập phần gian nan.


【 đội ngũ 】[ Khúc Thủy Hề ]: [ ngáp ] Nhàm chán ghê, không nói chuyện sao?


【 đội ngũ 】[ Tứ Quý Ngư ]: [ ngáp ][ trầm tư ] Nói gì giờ?


【 đội ngũ 】[ Tam Tô Ngư ]: Hai người nghiêm túc giùm cái [ trầm tư ]


【 đội ngũ 】[ Khúc Thủy Hề ]: Tôi chỉ vào giúp vui a [ trầm tư ]


【 đội ngũ 】[ Tứ Quý Ngư ]: Tôi nghiêm túc quá chừng.


【 đội ngũ 】[ Tam Tô Ngư ]: Tôi bị sự nghiêm túc của cô làm cảm động rồi, bang chủ và trưởng lão Khí Liệu ở ngay trước mắt, cô vậy mà lại tự hỏi nói cái gì bây giờ.


【 đội ngũ 】[ Tứ Quý Ngư ]: Cũng không thể làm gì khác, nếu như bọn họ mở lời, tôi sẽ không tự hỏi nữa.


Dường như là cho Đường Tĩnh Tĩnh mặt mũi, bỗng nhiên Quỷ Thủ Hàn Đặc ho nhẹ hai tiếng.


Nhất thời toàn bộ lực chú ý đều tập trung lên người hắn, cảm giác bị bốn cô gái chăm chú nhìn khiến cho vị độc thân bang chủ này có chút khẩn trương.


"Cái kia, chuyện liên minh. . ."


【 đội ngũ 】[ Tam Tô Ngư ]: Người này không thể một hơi nói hết câu à!


"Anh cảm thấy. . . giúp bọn em, dù sao cũng phải có một lý do, đúng không?" Quỷ Thủ Hàn Đặc nói: "Một lý do đủ để mọi người tin phục, không phải lý do đánh bại Phi Hoa, không phải lý do trở thành đệ nhất bang ở Không Tang Thành."


"Vậy bạn bè tốt giúp đỡ nhau?"


"Hai chúng ta chưa đến mức độ đó, cách mạng không thành công, đồng chí nên nỗ lực hơn."


"Ừm." Đường Tĩnh Tĩnh trầm ngâm: "Thật khéo léo, em cũng cảm thấy như thế, chỉ là Hàn Đặc bang chủ, nếu anh thật sự không có kế hoạch, thì cần gì lần nào cũng tốn thời gian phản ứng em đúng không?"


"Thành thật mà nói, anh vẫn rất muốn chèn ép thái độ kiêu căng của Phi Hoa, thậm chí anh còn dám nói không chỉ mỗi anh, nhất định Kiếm Hoa Hàn Ảnh cũng nghĩ như vậy. Nhưng nghĩ là nghĩ, làm là làm, chắc chắn Bị Lá Che Mắt cũng sớm chướng mắt bọn anh rồi, nhưng nó vẫn chưa làm gì cả đúng không?" Quỷ Thủ Hàn Đặc nói, bưng chén trà trước mặt lên: "Đây vốn không phải là vấn đề đơn giản như muốn và không muốn."


"Vậy vấn đề là gì?" Khúc Thủy Hề ở bên cạnh thập phần mờ mịt lắng nghe, từ trước đến nay đều một mình chơi game online nàng hoàn toàn không cách nào hiểu được những quản lý bang hội này rốt cuộc mỗi ngày đều khó giải cái gì.


"Vấn đề chính là, các cô là thương nhân, có lợi ích của riêng mình." Tương Phi Tử vẫn trầm mặc ngồi một bên, bỗng nhiên ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Nếu như chúng tôi ra tay với Phi Hoa, vì toàn tâm đáp lại chắc chắn Phi Hoa sẽ xin hòa giải với các cô. Đến lúc đó các cô sẽ từ chối hòa giải, toàn lực giúp đỡ chúng tôi, hay là vui vẻ chấp nhận, tiếp tục làm bang hội thương nghiệp tuyệt đối trung lập? Vế đầu rõ ràng tương phản với lợi ích các cô muốn có phải không?"


"Đúng." Đường Tĩnh Tĩnh cũng không phản bác.


"Như vậy, nếu các cô đã định sẵn sẽ lựa chọn vế sau, lý do gì chúng tôi phải ra tay vì các cô? Sau khi ra tay làm sao giải quyết hậu quả? Bởi vì các cô, từ đó về sau Khí Liệu kết thù với Phi Hoa, huynh đệ trong bang sẽ nghĩ thế nào?" Tương Phi Tử nói, cong mi cười: "Chúng tôi muốn giúp, nhưng dù sao cô cũng phải cho chúng tôi một lý do thật sự đáng giá để giúp, đừng làm chúng tôi quá khó xử có được không?"


"Tôi hiểu rồi, đây là vấn đề có thể và không thể, cám ơn hai vị." Đường Tĩnh Tĩnh nói, đứng dậy cúi người với họ, đưa Khúc Thủy Hề và Tam Tô Ngư ra khỏi trà lâu.


"Nói nửa ngày mà vẫn không có chút tiến triển." Tam Tô Ngư bĩu môi, bất mãn nói: "Nói trắng ra là bọn họ không muốn ra tay mà thôi."


"Không, Khí Liệu muốn ra tay, chỉ là cần một lý do." Đường Tĩnh Tĩnh nói, nhìn Khúc Thủy Hề bên cạnh: "Tôi nghĩ có lẽ tôi biết nên làm như thế nào rồi, chỉ là cần phải thử xem."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro