Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhan Chiêu trời sinh kinh mạch trệ sáp không thể tu luyện, là Phật Vân Tông nổi danh củi mục, tông chủ lấy lý do lịch luyện để phái nàng xuống núi, toàn bộ tông môn chờ nhìn thấy nàng xấu mặt, đám thiên tài ở tông kế bên còn tuyên bố rằng nàng chắc chắn không trở về được.

Xuống núi không lâu, Nhan Chiêu nhặt được một con hồ ly.

Con hồ ly nhỏ hoạt bát đáng yêu, nghịch ngợm gây sự, đẹp không thể tưởng tượng nổi, khiến Nhan Chiêu vừa gặp đã cảm mến.

Từ đây Nhan Chiêu vì nuôi sống tiểu hồ ly bắt đầu cố gắng tu luyện.

Thiên tài địa bảo? Hái được, đút cho tiểu hồ ly.

Cực phẩm yêu thú? Chém, đút cho tiểu hồ ly.

Linh đan diệu dược? Đoạt, đút cho tiểu hồ ly.

Tất cả đệ tử từ tiên môn ra ngoài lịch luyện khổ không thể tả: "Từ đâu tới kẻ cướp!"

Tiểu hồ ly bị nhan chiêu nuôi trắng trắng mập mập, da lông bóng loáng thủy nhuận, điều không được hoàn mỹ duy nhất là con hồ ly này từ đầu đến cuối không chịu làm Nhan Chiêu khế ước linh sủng, làm Nhan Chiêu có chút tiếc nuối.

Ngày tông môn đại điển, Nhan Chiêu trở lại sư môn, bị người mưu hại thức tỉnh ma tộc huyết mạch, khi bị chấp pháp trưởng lão bức đến tuyệt cảnh, nàng còn một mực che chở con hồ ly nhỏ của mình.

Đột nhiên, tiểu hồ ly từ trong ngực nàng chui ra ngoài.

Nhan Chiêu nghĩ thầm: Đi cũng tốt, may mà không có ký khế ước, bằng không nó còn muốn chịu sự liên luỵ của mình.

Không ngờ tiểu hồ ly ở trước mặt mọi người lắc mình biến hoá.

Mọi người thất kinh, chẳng phải đây là tông môn của bọn hắn gần trăm năm nay thiên phú mạnh nhất, thần long thấy đầu mà không thấy đuôi đại sư tỷ sao?

Đại sư tỷ lấy máu trong tim vẽ xuống khế ước, cùng Nhan Chiêu cùng hưởng thọ nguyên, chia sẻ một nửa ma mạch, đám người giận mà không dám nói gì.

Nhan Chiêu choáng váng.

"Cái đó, sư tỷ, hồ ly của ta đâu?"

Sư tỷ cúi người lau đi vết thương trên mặt Nhan Chiêu:

"Ta không tốt như hồ ly của ngươi sao?"

"Vậy không giống nhau."

 Nhan Chiêu ánh mắt trốn tránh.

Sư tỷ tách đầu nàng ra, ép hỏi:

"Không giống như thế nào?"

Nhan Chiêu cái khó ló cái khôn:

"Đuôi cáo, dễ mò."

Sư tỷ: "......"

Sau một cái chớp mắt, sư tỷ biến trở về thành hồ ly chui vào trong ngực Nhan Chiêu, cũng đem mao nhung đuôi to nhét vào lòng bàn tay của nàng.

===

Một câu tóm tắt: Con hồ ly ta nuôi vậy mà lại là sư tỷ của ta

Lập ý: Dũng cảm khiêu chiến nhiều thay đổi nhân sinh, không phụ thanh xuân, không phụ hi vọng

===

Đôi lời của editor: Đây là lần đầu mình edit truyện nên có lỗi chính tả, lỗi lậm QT gì mong các bạn cứ nhiệt tình góp ý.

Cá nhân mình thấy đây là một bộ truyện rất hay, đa dạng nhân vật và có chiều sâu. Đây là bộ truyện đầu tiên dài đến gần 400 chương mà mình đọc mãi không chán và thích đến mức tự edit luôn.

Các bạn đọc nhớ bình chọn và cmt để mình có động lực edit nha.

Cuối cùng chúc các bạn có trải nghiệm đọc truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro