44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


44

Edit: IY

=================================================

Hội nghị thường niên năm nay của T Thị diễn ra tại Bodman nơi sang trọng nhất của thành phố.

Văn Dư tự mình đến sân bay đón Cao Lam, sau đó toàn bộ hành trình cùng đi. Hai người cùng nhau làm tạo hình, hiếm thấy ,

"Lúc này cũng được, không vội. Chúng ta trước ăn một chút gì."

"Để Amy theo tôi là tốt rồi, cậu cùng Nhạc Linh Uyển nhanh đi đi"

"Vậy được rồi. Amy, chiếu cố thật Cao tổng."

Văn Dư cùng Nhạc Linh Uyển chia nhau tiếp – kính rượu, nói chuyện phiếm với vài nhân vật quan trọng. Hội nghị thường niên lần này chủ yếu là bộc lộ quan điểm của Hành Nhất tại T Thị

"Văn Dư !" Một giọng nữ vang lên.

Văn Dư xoay người, là Ngô Linh Nam

Đứng cạnh cô ấy là một người nam nhân nho nhã , nhìn qua có chút nhìn quen mắt. Là Hứa Phóng Nhân.

"Văn Dư, giới thiệu cho ngươì một chút đây là anh họ tôi, British Airways Hứa Phóng Nhân, Hứa tổng. Anh họ, vị này chính là Hành Nhất - Văn Dư, Văn tổng."

Hai người nắm tay, từ trong ánh mắt cảhai đều biết đối phương nhận ra mình, nhưng đều ăn ý không làm rõ.

Văn Dư suy nghĩ lướt nhẹ, sinh nhật party Fanny mình mang Lương Vận Hàm rời đi là Lương Vận Hàm cùng một người Hứa Phóng Nhân chào hỏi; Ngô Linh Nam sinh nhật party Fanny nói Hứa Phóng Nhân là anh họ nàng, muốn giới thiệu cho Lương Vận Hàm biết; còn A Tả nói Tô Thiền là em họ Hứa Phóng Nhân, hơn nữa nàng rất mong muốn Lương Vận Hàm trở thành chị dâu của nàng. . . Nói đúng là, bất luận là Lương Vận Hàm hay là những người khác kia, Hứa Phóng Nhân đều là một người rất tồn tại đặc biệt .

"Anh, Lương Vận Hàm là bạn tốt của Văn Dư, người phải nhớ kỹ chiếu cố ah !"

Ngô Linh Nam vừa cười vừa nói.

Hứa Phóng Nhân nhìn Văn Dư, mỉm cười nói,

"Vận Hàm rất ưu tú, hơn nữa chúng ta cũng là bạn tốt."

Văn Dư mỉm cười gật đầu, không nói tiếp.

"Văn luôn làm thế nào quen biết Vận Hàm?"Hứa Phóng Nhân hỏi tiếp.

"Nói ra thì thật dài, có cơ hội sẽ nói cho Hứa tổng nghe. Nói chung, duyên phận là chuyện rất kỳ diệu."

Hứa Phóng Nhân gật đầu: "Tôi rất ngạc nhiên, có cơ hội nhất định thỉnh Văn tổng nói tới nghe một chút."

"Anh tôi chính là bá nhạc Lương Vận Hàm!"

<<Bá Nhạc : đại loại như là ' phát hiện bồi dưỡng người tài' >>

Văn Dư nhìn hai người, vẫn như cũ chỉ là mỉm cười gật đầu.

Hứa Phóng Nhân lúc này rất tán thưởng sự bình tĩnh của Văn Dư , cùng ngày đó nhìn thấy hình dạng rất bất đồng. Ngày đó Văn Dư thâm tình, ôn nhu, kể cả khi sảng khoái uống rượu. Thế nhưng ngày hôm nay tại đây dạng trường hợp gặp mặt, Hứa Phóng Nhân cũng không ngạc nhiên vì sao Văn Dư tuổi còn trẻ là có thể ngồi trên cái này chức vị.

Ngô Linh Nam cùng chính mình trong tối ngoài sáng nhắc tới Lương Vận Hàm, thế nhưng Văn Dư chính là không tiếp chiêu. Sự khôn ngoan cùng trầm ổn, quả thực khó có được. Thảo nào có thể khiến cho Lương Vận Hàm ái mộ.

"Tốt, hôm nào có cơ hội nói tiếp cho Hứa tổng nghe."

"Kia Văn tổng đi trước, có cơ hội gặp lại."

"Thật, chiêu đãi không chu toàn xin Hứa tổng thứ lỗi."

"Đâu, không cần khách khí !"

"Tái kiến."

"Tái kiến."

Nói xong, Văn Dư cùng Ngô Linh Nam lại nói nói mấy câu, liền xoay người ly khai.

Cao Lam nhấp một ngụm rượu, nở nụ cười. Nàng đứng cách Văn Dư cách đó không xa, "Trùng hợp" vị trí có thể nghe mấy người đối thoại . Văn Dư biểu hiện làm cho Cao Lam phi thường thoả mãn. Nhưng nàng cũng biết, Văn Dư ghen tị.

Cao Lam gần đây tự hỏi chuyệnVăn Dư cùng Lương Vận Hàm, là vì gần tập đoàn sắp tranh cử bộ trưởng, xuất hiện một ít phiền phức. Cao Lam phía sau làm rất nhiều việc Văn Dư không biết , nàng mong muốn Văn Dư có thể tranh

cử thành công.

Bởi vậy, mới có thể tạo thành nhân tố ảnh hưởng , đều tại trong phạm vi suy xét Cao Lam

Nếu như lần này Văn Dư thành công được chọn, Cao Lam có thể yên tâm cầm trong tay tài nguyên đều giao cho Văn Dư .

-o0o-

Văn Dư mới vừa kết thúc cuộc nói chuyện thì liền gọi cho Lương Vận Hàm

"Bà xã"

Văn Dư trong thanh âm tiết lộ vui sướng. Điện thoại bên kia truyền đến Lương Vận Hàm tiếng cười vui vẻ.

"Đang bận?"

"Đang nghĩ đến em."

"Không tin."

"Vì sao?"

Vận Hàm gửi một ảnh chụp Văn Dư vui vẻ nâng ly chúc mừng vừa rồi.

Văn Dư vui vẻ, trả lời:

"Là Nhạc Linh Uyển nói cho em!"

"Chị nói xem?"

"Bà xã đại nhân, ngài nhanh như vậy liền thành công xúi giục tài tướng bên cạnh tôi ngài thực sự là lợi hại nha!"

"Em mới không xúi giục!"

"Vậy là mua chuộc"

"Đó là do em uy tín hơn chị với cả cô ấy không cầm lòng được trước mị lực của em"

"Phu nhân ahhh.. mị lực của ngài có thể hay không chỉ dùng với một mình ta thôi. Dù cho dung với người khác một chút xíu thôi điều làm cho Tiểu trung khuyển ta cáu kỉnh muốn cắn người. "

<<Tiểu Trung Khuyển = Chó nhỏ trung thành>>

Điện thoại bên trong truyền đến một trận cười to của Lương Vận Hàm .

Có một ngày hai đánh cược, Văn Dư nếu là thua sẽ tự xưng Tiểu trung khuyển. Kết quả Văn Dư thực sự thua, thế nhưng nàng vẫn chơi xấu không chịu làm. Thẳng đến ngày đó đưa Lương Vận Hàm lên máy bay, thừa dịp Lương Vận Hàm không chú ý đem điện thoại nàng tự đổi tên mình thành "Tiểu trung khuyển", khi Lương Vận Hàm xuống máy bay nhận được thật nhiều tin nhắn, vừa nhìn tên, liền cười nửa ngày

Ngô Linh Nam nhìn đứng ở sân Văn Dư vẻ mặt hạnh phúc dáng tươi cười nói điện thoại , trong lòng ê ẩm thế nhưng mắt thấy Văn Dư đối Lương Vận Hàm dùng tình sâu, Ngô Linh Nam cũng không thể cứng rắn đi tới quấy rối

Lần trước giáo huấn khiến Ngô Linh Nam đối Văn Dư có nhận thức mới, Văn Dư có lúc sẽ như vậy lãnh tuyệt , thực sự thích hợp Lương Vận Hàm sao? Có lẽ nói Lương Vận Hàm thích hợp Văn Dư sao? Nàng sẽ chóng mắt chờ xem. <<>>

Văn Dư trở lại nhà ở A Thị là đã là buổi trưa ngày 30 . Văn ba Văn mẹ hài lòng lo liệu cơm nước, Văn Dư thay đổi quần áo vào phòng bếp, một nhà ba người hữu thuyết hữu tiếu, vui hoà thuận vui vẻ. Cơm nước xong, Văn Dư cùng Văn ba ngồi ở trong phòng khách nói chuyện phiếm,

"Ba, tập đoàn bên kia sắp bắt đầu tranh cử bộ trưởng, nếu như tranh cử thành công, con sẽ đi Đài Bắc ."

"Con suy nghĩ hảo rồi?"

"Còn không có."

Văn Ba nhìn chằm chằm ấm nước bốc hơi nóng, thở dài nói:

"Văn Dư, đừng quá mệt."

"Đã biết."

"Chuyện tình cảm thế nào? Lần này trở về ba thấy có chút khác."

Văn Dư nở nụ cười.

"Ba, con gặp phải một người, thực sự thích"

"Ah? Nói nghe một chút."

"Là một nữ nhân."

Một trận trầm mặc. Kỳ thực Văn Dư đại học lúc ấy thì cùng phụ mẫu nói bản thân thích nữ nhân sự tình . Chẳng qua Văn phụ Văn Mẫu căn bản không đồng ý. Từ sau đó Văn Dư cũng nữa không nói qua việc này, Văn phụ Văn Mẫu cũng rất ít hỏi thăm Văn Dư yêu đương sự tình.

Văn Dư một lòng đặt sự nghiệp lên trên, mặc dù làm cho Văn phụ Văn Mẫu vô cùng tự hào, thế nhưng vừa nghĩ đến nàng thích nữ nhân chuyện, chung quy khiến hai cụ cảm thấy khó có thể chấp nhận.

Trước đây chỉ cần nói tới việc này, Văn Dư sẽ cùng Văn phụ ầm ĩ một trận, mấy năm nay Văn Dư cùng lúc công tác bận rộn, cùng lúc cũng không muốn tăng cùng cha mẹ trong lúc đó vì chuyện này này khắc khẩu, tất cả chỉ có quá niên mới về nhà ngây ngốc vài ngày.

"Ta không đồng ý."Qua nửa ngày, Văn phụ thanh âm lạnh lung vang lên

"Ba, ta chỉ là hướng về phía người trình bày một sự thật. Người là phụ thân ta, thế nhưng người không thể chi phối của ta toàn bộ sinh hoạt."

"Ta mặc kệ ngươi là nghĩ như thế nào, dù sao cũng ta sẽ không tiếp nhận lại càng sẽ không thừa nhận một nữ nhân làm vợ của ngươi!"

Văn Mẫu thu dọn hoàn đi vào phòng khách, phát hiện bầu không khí không bình thường. Âm thầm thở dài, nhất định lại là vì chuyện Văn Dư yêu đương.

Văn phụ Văn Mẫu trong tâm yêu thương Văn Dư, một nữ nhân một mình tại thương trường dốc sức làm, này có bao nhiêu khó ! Cho nên bọn họ mới càng mong muốn có một người nam nhân có thể giúp Văn Dư chắn gió che mưa. Thế nhưng Văn Dư...

Buổi tối Văn Dư gọi điện thoại cho Lương Vận Hàm, bên kia rất ầm ĩ, tựa hồ ở bên ngoài.

"Bà xã, ở đâu?"

"Tại quảng trường nhìn pháo hoa."

"Ngươi thích pháo hoa?"

"Có khỏe không. Em là theo người nhà đi à. Chị đang làm gì?"

"Nằm trên giường nhớ em ah."

"Lắm mồm"

"Bà xã không ở bên cạnh, ta đều ngủ không được."

Lương Vận Hàm nhạy cảm cảm giác ra Văn Dư tâm tình không tốt, tách khỏi đoàn người tìm một tương đối an tĩnh:

"Làm sao vậy?"

"Không sao hết."

"Xin chào! Có vẻ như tâm tình không tốt."

"Nhớ bà xã."

"Vậy làm sao bây giờ?"

" Bã xã hôn ta một chút !"

Điện thoại bên trong truyền đến tiếng cười Vận Hàm.

" Bã xã, thật muốn ôm em cùng nhau nhìn pháo hoa."

Kỳ thực Lương Vận Hàm lúc này cũng rất là nhớ Văn Dư

Trong đám người không ít tình nhân cho nhau ỷ ôi, những ... này đều thật sâu kích động Lương Vận Hàm. Nàng nhớ Văn Dư, đặc biệt nhớ.

Lần này trở về mẹ nhận thấy được thay đổi của nàng, còn hỏi nàng có đúng hay không yêu đương . Lương Vận Hàm không thừa nhận cũng không phủ nhận.

"Em cũng nhớ chị" Lương Vận Hàm nhẹ nhàng nói.

Văn Dư nghe xong trong lòng ấm áp cười nói:

"Nếu em ở bên cạnh lúc này, tôi sẽ bất chấp mà hôn em, hôn em thật thật sâu"

Lương Vận Hàm nghe xong nhất thời tim đập tăng tốc, Văn Dư này! Trong điện thoại cũng muốn trêu ghẹo ! Vậy tiếp chiêu được rồi !

"Em bất chấp mà đáp lại chị"

Văn Dư vừa nghe, tinh thần nhất thời phấn chấn : "Đáp lại là tiếng rên rĩ của em?"

Lương Vận Hàm vì câu này mà đỏ mặt, cái người này sao mà cái gì cũng nói được thế kia ==. ! Thế nhưng Lương Vận Hàm lại không chịu chịu thua, kiên trì nói tiếp:

"Đáp lại làm cho chị muốn ngừng mà ngừng không được"

Văn Dư có chút kinh động, đây là Lương Vận Hàm nói ra nói sao?!

"Khiến ta muốn ngừng mà không được nói, tiếp theo chúng ta phải làm chuyện xấu."

"Chị cũng biết là chuyện xấu sao!"

"Mình không mà rất quen thuộc, không cần khách sáo không phải sao !"

"Em cũng không nói với chị rất quen thuộc."

"Là ai dưới thân tôi trằn trọc rên rỉ ?"

"Tôi là nhìn chị quá tập trung nên phối hợp một chút mà thôi."

"... Ta thật hiện tại muốn nhào tới em, cho em tái phối hợp phối hợp !

"Đến đây đi !"

"... Phu nhân, ngươi nói như vậy rất nguy hiểm biết sao !"

"Chị có thể làm khó dễ được em sao?"

"Tiếp viên trưởng Lương, ngài đây là trá hình câu dẫn hành khách của người đó nha!"

"Văn tổng có thể khiếu nại tôi."

"..."

Văn Dư triệt để câm nín. Tiếp viên trưởng nhà mình thế nào lại đột nhiên cởi mở như thế kia !

Lương Vận Hàm giống như đã biết Văn Dư bị cười nhạo đến bộ dạng sầu não , lớn tiếng cười ra.

Nghe bên trong điện thoại tiếng cười vui vẻ , Văn Dư cũng nhịn không được nở nụ cười. Nàng càng thêm nhớ Lương Vận Hàm, hận không thể đem nàng gắt gao ôm vào trong ngực không bao giờ buông ra nữa.

Đang 12 giờ tiếng chuông gõ vang là, Văn Dư tràn đầy thâm tình nói:

"Bã xã, cảm ơn sinh mệnh có em. Tôi yêu em."

Lương Vận Hàm vung lên miệng cười hạnh phúc ,

"Văn Dư, cảm tạ vận mệnh, rốt cục gặp được người. Em cũng yêu chị."

-o0o- End chương 44 -o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro