Chương 34 war =]]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương này tác giả (Văn Việt) war đó nghee.

Edit chương này buồn cười gần chết, Văn Dư y như con cáo bị bỏ đói lâu năm vậy =))))))))))

Chương 34

Editor: VP

Beta: một bạn tốt bụng ^^  

Văn Dư nhìn chằm chằm Lương Vận Hàm ánh mắt càng ngày càng nóng như lửa.

"Vận Hàm, giúp chị xem chọn quần áo phù hợp đi."

Văn Dư vừa nói vừa kéo Lương Vận Hàm vào phòng thử quần áo. Vừa đóng cửa, Văn Dư liền từ phía sau ôm sát Lương Vận Hàm, cái gương trên cửa phản chiếu hình ảnh thân mật hai người.

Văn Dư nhịn không được hôn lên cổ, tai Vận Hàm. Không khí xung quanh trong nháy tăng vọt. Lương Vận Hàm tay bám vào bên hông Văn Dư, nhìn động tác của Văn Dư qua gương, hai thân thể quấn lấy nhau khiến Lương Vận Hàm cả người như nhũng ra.

"Văn Dư..." Lương Vận Hàm thấp giọng gọi

"Chị biết. Chỉ là chị quá nhớ em" Văn Dư thì thầm bên tai Vận Hàm. Nhẹ nhàng một chút, Văn Dư mới buông lỏng ra Lương Vận Hàm, gương mặt Vận Hàm đỏ thẫm, tay Văn Dư vuốt ve trên khuôn mặt của cô.

"Chị hiện tại rất muốn hôn em, rất muốn chạm vào em ..." Văn Dư một bên vuốt ve khuôn mặt Vận Hàm, một bên thì thào. "Ở đây... Còn có ở đây...". Một tay Văn Dư dọc theo cổ xuống để nán lại trong xương đòn Vận Hàm

"Còn muốn hôn đôi môi này..."

Tay kia từ thắc lưng di chuyển sang phía trước, lướt nhẹ qua bụng, sau đó lại tiếng lên phía trên dừng lại ở nơi mềm mại kia, nhẹ nhàng chạm vào.

"Còn có nơi này..."

Bên tai giọng nói Văn Dư trầm ấm, tầm mắt Vận Hàm lướt qua tấm gương nhìn tay Văn Dư vuốt ve khắp nơi, thân thể của chính mình nổi lên một trận lại một trận phản ứng, cô cảm giác rõ rang có một cổ nước ấm chảy ra.

Cũng chịu không nổi ve vãn như vậy nữa, Lương Vận Hàm miệng hít sâu vài lần, nắm hai tay Văn Dư, xoay người mặt đối mặt nhìn Văn Dư.

Ánh mắt Văn Dư lúc này lại là sâu không thấy đáy, Lương Vận Hàm tim đập tăng tốc, nàng biết Văn Dư trong ánh mắt lộ ra nồng đậm □□ (Editor: Tác giả viết □□ vậy đó, nhưng mà chắc ai cũng hiểu lúc đó nồng đậm cái gì mà hén =]] ) . Đối mặt khiêu khích của Văn Dư, Lương Vận Hàm phát hiện bản thân một chút khả năng chống lại cũng không có. Văn Dư nhắm chặt mắt, lần thứ hai mở thì đã đồi thành ánh mắt ôn nhu.

"Xin lỗi, em quá quyến rũ. Chị bất giác muốn gần gũi với em."

Lương Vận Hàm vốn đang thở gấp, nghe Văn Dư nói xong, trên mặt đỏ ửng càng nồng đậm: "Mau đi ra"

Nói xong xoay người đẩy cửa ra, vội vội vàng vàng đi ra ngoài. Trong phòng đã không còn ai, Kevin cùng một vị stylist khác sớm đi ra. Văn Dư cùng đi ra, vừa cười vừa nói: "Chị đi gọi bọn họ, em ở đây đợi chị."

Lương Vận Hàm có chút không dám nhìn Văn Dư, gật đầu lại nhìn về phía nơi khác. Văn Dư nhìn nàng bộ dáng xấu hổ lại muốn tới gần, thế nhưng cố nhịn xuống, xoay người rời khỏi phòng.

Văn Dư mang theo hai stylist lần thứ hai trở về, Lương Vận Hàm đã khôi phục thản nhiên như trước kia. Văn Dư lần này không tái nghịch ngợm, chăm chú để stylist chuẩn bị. Kevin đem tóc Lương Vận Hàm thoáng có chút mất trật tự một lần nữa xử lý tốt, toàn bộ quá trình vẫn duy trì mỉm cười lịch sự.

Lương Vận Hàm nhìn Văn Dư bên cạnh, nàng phát hiện tỉ lệ vóc người Văn Dư thật đẹp, chiều rộng vai tương đối giống phụ nữ thông thường, eo rất nhỏ, chân rất dài, người như vậy mặc quần áo rất đẹp.

Cùng stylist thì Văn Dư đều là mím môi, nhìn không ra biểu tình của cô ấy. Có chút lạnh lùng, có chút nghiêm túc, cùng với trước mặt nàng thì một chút xíu cũng không giống nhau.

Văn Dư cầm di động cúi đầu ấn vài cái, sau đó tiếp tục trang điểm. Điện thoại di động của Lương Vận Hàm báo có một tin nhắn.

"Nhìn nữa chị nhịn không được hôn em bây giờ!"

Lương Vận Hàm nhanh chóng đem điện thoại lại gần, sợ Kevin bên cạnh thấy nội dung tin nhắn. Tim lại đập nhanh hơn. Người kia! Hư hỏng!

Văn Dư cùng Vận Hàm cuối cùng quyết định chọn chiếc quần tối màu, áo cổ chữ V, áo khoác tây trang xắn lên, cả người nhìn qua vô cùng thanh lịch và sang trọng. Lương Vận Hàm vừa lòng nhìn tạo hình mới của Văn Dư, kéo cánh tay Văn Dư, hai người mỉm cười nhìn nhau trong gương.

~o~o~o~

Nơi Party diễn ra là một biệt thự Ngô gia. Văn Dư đem thiệp mời đưa cho người phục vụ, cùng Lương Vận Hàm đi vào. Vừa vào, liền có người phát ra lời tán dương cả hai, Văn Dư lập tức dâng lên một cổ thỏa mãn, nữ nhân xinh đẹp bên cạnh chính là bà xã đại nhân của mình!

"Văn tổng! Lúc đầu tôi cũng không nhận ra được, thay đổi kiểu tóc càng lộ vẻ giỏi giang nha!"

Một người đàn ông trung niên tay cầm Champagne vẻ mặt tươi cười đi đến. Khi nói chuyện, ánh mắt luôn hướng đến Lương Vận Hàm. Trong mắt hiện lên một tia không vui, Văn Dư bộ dạng tươi cười lạnh lùng, trả lời: "Tề tổng, đã lâu không gặp. Cùng đến với phu nhân sao?"

"Ah cô ấy không khỏe, không có tới."

"Cho tôi gửi lời hỏi thăm đến Tề phu nhân, ngày khác chúng ta lại đánh tennis giao hữu!" .

"Haha, được, được. Tôi đây sẽ không làm phiền, hôm khác gặp, tạm biệt." .

Người đàn ông trung niên xám xịt xoay người rời đi. Lương Vận Hàm từ đầu đến cuối mang nét mặt mỉm cười, trong lòng lại bởi vì Văn Dư ăn dấm chua mà có chút vui vẻ.

"Xem ra đêm nay phải làm siêu nhân diệt ruồi đuổi bọ" Văn Dư nhỏ giọng nói than thầm

Lương Vận Hàm véo cánh tay Văn Dư một cái, nhỏ giọng nói: "Chị lại nói nhảm!"

Văn Dư kề sát vào tai Lương Vận Hàm: "Chị thật hối hận mang em đến đây! Chị hận không thể đem em giấu ở nhà, không để cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội nhìn em!"

Lương Vận Hàm vừa cười vừa nói: "Văn tổng cũng có lúc không tự tin?"

Văn Dư cố sức gật đầu: "Có ah, trước mặt em sẽ không còn chút tự tin nào."

"Em thật không nhìn ra."

"Em đương nhiên nhìn không ra, kỳ thực trái tim nhỏ của chị vẫn đang loạn nhịp bùm bùm."

Lương Vận Hàm nhịn không được bật cười, nét mặt tươi cười long lanh lại khiến Văn Dư một trận hoảng loạn.

"Có đói bụng không? Chị đi lấy thức ăn cho em."

"Không, chị có bận cứ đi đi, em đến bên kia ngồi một chút."

" Nhiệm vụ chị đêm nay chính là cùng em chờ ở đây, tiện thể chờ Ngô Linh Nam chủ động tìm đến."

Vừa dứt lời, tiếng Ngô Linh Nam truyền đến: "Văn tổng"

Văn Dư cùng Lương Vận Hàm cùng nhau xoay người nhìn về phía phát ra tiếng gọi. Ngô Linh Nam một thân váy hồng bó sát người nóng bỏng, yêu dã, cùng với trang điểm xinh đẹp, duyên dáng rung động lòng người.

"Hoan nghênh Văn tổng tới tham gia sinh nhật Party của tôi. Chuyện lần trước thực sự xin lỗi!"

Ngô Linh Nam nhanh chóng quan sát Lương Vận Hàm một chút, quay đầu nói với Văn Dư.

"Ngô tổng, sinh nhật vui vẻ. Thực vinh hạnh được ngài mời, vị này chính là Lương tiểu thư."

Ngô Linh Nam cùng Lương Vận Hàm gật đầu mỉm cười với nhau, Lương Vận Hàm vươn tay: "Chúc Ngô tổng sinh nhật vui vẻ."

"Cảm ơn, Lương tiểu thư đêm nay chơi vui vẻ."

Ngô Linh Nam nhìn chằm chằm Lương Vận Hàm, trên mặt mặc dù vẫn duy trì dáng tươi cười, thanh âm đã có chút lãnh đạm. Lương Vận Hàm vẫn duy trì mỉm cười đúng mức, ánh mắt thản nhiên nhìn lại Ngô Linh Nam.

Ngô Linh Nam vẫn đợi Văn Dư, rốt cuộc cũng đợi được, nhưng phát hiện Văn Dư mang theo một nữ nhân vô cùng xinh đẹp cùng xuất hiện, hơn nữa thay đổi tóc ngắn, hai người đứng chung một chỗ dĩ nhiên có cảm giác rất xứng đôi. Điều này làm cho Ngô Linh Nam trong lòng rất là khó chịu.

Cô bình tĩnh xem hai người thế nào, phát hiện họ liên tục thân mật nói chuyện với nhau. Văn Dư rõ ràng rất luôn lấy lòng nữ nhân bên cạnh, mà người bên cạnh luôn thích thú mỉm cười. Văn Dư cùng trước kia không giống như thế, khi nói chuyện thần thái phấn chấn, không có một chút giống bộ dáng lạnh lùng thường ngày.

Ngô Linh Nam đang tự hỏi Văn Dư cùng nữ nhân này là quan hệ gì. Cô để ý khi họ quay lại thì, Văn Dư rất tự nhiên sẽ đưa tay đặt ở trên lưng người kia, một động tác này đủ nói lên quan hệ hai người vô cùng thân thiết. Ngô Linh Nam có chút ngồi không yên, chủ động đi tới chỗ hai người.

"Không biết Lương tiểu thư công tác ở đâu?"

"Tôi làm ở hãng Hàng không British Airways."

"Ahh..............British Airways Hứa Phóng Nhân - Hứa tổng là bà con xa của tôi, không biết Lương tiểu thư có quen biết anh ấy hay không?"

"Tôi có quen"

"Vậy có thân thiết không?'

"Cũng khá tốt. Hứa tổng đối với nhân viên đều rất thân thiết, tất cả mọi người đều thích anh ấy."

"Anh họ còn chưa có kết hôn, Lương tiểu thư có nguyện ý hay không, tôi có thể giúp cô giới thiệu."

Lời nói này khiến Văn Dư cùng Lương Vận Hàm cau mày. Văn Dư không lộ thanh sắc nhìn Ngô Linh Nam, nghĩ thầm Ngô Linh Nam có đúng hay không uống nhầm thuốc! Lần đầu tiên gặp mặt thì thu xếp giới thiệu đối tượng, vô cùng mất lịch sự. Huống hồ cô ấy cùng Vận Hàm chưa hề quen biết trước đó. Nói như vậy chẳng khác nào cố ý chọc giận Vận Hàm của mình. Cô ta không quan tâm ai cứ vậy hẹp hòi. Văn Dư cảm thấy không giống ấn tượng lần trước Ngô Linh Nam lưu cho mình, trừ phi cô ta cố ý. Văn Dư vừa muốn mở miệng, Lương Vận Hàm liền trả lời:

"Cảm ơn Ngô tổng, tôi đã có người yêu, đành phụ ý tốt của Ngô tổng."

"Ahh? Đã có người yêu? Công tác ở đâu?" Ngô Linh Nam giả vờ tiếc nuối, lại hiếu kỳ hỏi

Lương Vận Hàm dừng một chút, vẫn như cũ mĩm cười nhìn Ngô Linh Nam, chậm rãi nói: "Hành Nhất tập đoàn."

Ngô Linh Nam không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào Lương Vận Hàm, Lương Vận Hàm vẫn như cũ mĩm cười nhìn lại. Ngô Linh Nam chợt cười, vừa muốn nói, Văn Dư giành trước: "Người này tôi cũng biết, hơn nữa khá hiểu rõ. Ngô tổng hiếu kỳ nói, không bằng hỏi tôi được rồi."

Ngô Linh Nam ánh mắt tựa như thanh kiếm nhìn về phía Văn Dư, Văn Dư lộ ra vẻ mặt vô tội, giả vờ không rõ.

Ngô Linh Nam lúc này tâm lạnh cực kỳ, cô không rõ vì sao Văn Dư luôn luôn không nhìn tới mình. Rõ ràng lần trước đã nói muốn chủ động làm quen với mình, thế nào trong nháy dẫn theo một nữ nhân xuất hiện trước mặt mình! Ngô Linh Nam thấy phải chính mình giống như lại nhớ tới năm đó tại nước Mỹ nhớ mãi không quên Văn Dư lúc đó, bỗng nhiên một cổ tức giận từ đáy lòng dâng lên.

Nàng trầm mặt, nói: "Văn tổng lo lắng nhiều rồi. Tôi chẳng qua vâng nhìn Lương tiểu thư cảm thấy hợp ý, mới quan tâm một chút. Về phần hiếu kỳ về người yêu Lương tiểu thư, không bằng hiếu kỳ về tôi và Văn tổng. Nếu Văn tổng có ý định, tôi không ngại cũng giới thiệu những năm gần đây đã trải qua, chúng ta tốt xấu xem như là quen biết. Khó có cơ hội ngồi xuống ôn chuyện xưa, được chứ?"

"Ngày hôm nay sinh nhật Ngô tổng, mời không ít bạn tốt. Lúc này đoán chừng tất cả mọi người chờ mong ngài lên sân khấu. Chuyện cá nhân của tôi so với sinh nhật Ngô tổng nói thật ra nhỏ nhặt không đáng kể. Ngày khác nếu có cơ hội, chúng ta lại trò chuyện." Văn Dư khách khí đem Ngô Linh Nam nói vòng vo trở lại, nàng đương nhiên hiểu Ngô Linh Nam nói là để cho Lương Vận Hàm nghe. Văn Dư là bảo vệ những người xung quanh, đặc biệt là bà xã đại nhân của mình. Văn Dư càng không nỡ để Vận Hàm chịu chút xíu tủi thân.

Đêm nay quyết định mang Lương Vận Hàm tới, liền trải qua một phen đấu tranh tư tưởng. Nếu như bây giờ Văn Dư vẫn không rõ tình cảm Ngô Linh Nam đối với chính mình, thật sự là lừa mình dối người. Mặc dù nàng không nghỉ rằng nhiều năm như vậy đã qua, Ngô Linh Nam vẫn như cũ thích mình, thế nhưng mặc kệ thế nào, tại hôm nay sinh nhật Ngô Linh Nam, nếu cứ để Vận Hàm trước mặt cô ấy có khả năng khiến cho hai người bọn họ mâu thuẫn. Như vậy chẳng phải là đem Lương Vận Hàm đẩy vào thế khó xử sao!

Nhạc Linh Uyển gọi điện thoại cho Văn Dư, hỏi cô rốt cuộc nghĩ như thế nào, Văn Dư nói thực với cô ấy. Hơn nữa nói ngay trước mặt Lương Vận Hàm.

Nàng nói sở dĩ quyết định mang Lương Vận Hàm đồng thời tham dự, chính là muốn nói cho Ngô Linh Nam, mình đã từng không quá thích nàng, hiện tại vẫn như cũ sẽ không thích. Hơn nữa, để Lương Vận Hàm biết cô ta, sau này phòng bị cũng tốt. Dù sao Văn Dư không có khả năng luôn luôn đem Lương Vận Hàm bảo hộ bên người, hơn nữa Văn Dư cũng tin tưởng Lương Vận Hàm có khả năng xử lý những chuyện như vậy.

~END 34~

HAPPY NEW YEARRRRRRRRRRRRR

Đọc chương mới rồi trong khi đón giao thừa nha :))

Tết vui nha mấy bạn mình cũng đi chơi tết đây, mười mấy hai ba tuần nữa gặp lại:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro