Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới trời quang vạn dặm không mây, trên mặt cỏ được tu bổ bằng phẳng, cô gái xinh đẹp mặc áo cưới trên người xuất hiện ở dưới cổng vòm hoa dây leo sắc màu rực rỡ, ở trong tiếng đàn dương cầm mở màn hôn lễ lãng mạn được đại sư đàn tấu, nàng nắm tay người đàn ông bên cạnh, chậm rãi đi vào thảm trải nền trắng thánh khiết phảng phất nhìn không tới đầu kia......

Trước mắt, đều là tiếng chúc mừng chói mắt, đầy tai, đều là tiếng cười vui đau nhói lòng người.

"Cảnh Tú tiểu thư, cô có nguyện ý gả cho Tống Văn Ngạn tiên sinh làm vợ hay không, vô luận......" Mắt vị mục sư nhìn đôi nam nữ tuổi trẻ trước mặt, từng câu từng chữ nghiêm trang hỏi ý.

"Không muốn...... Không thể...... Tôi phản đối...... Tôi phản đối!" Quý Hựu Ngôn trơ mắt mà nhìn tay của mình muốn giữ chặt lấy Cảnh Tú xuyên qua thân thể của nàng, nhìn chính mình giống như tên hề ở bên người của Cảnh Tú ra sức mà kêu gào, lại phảng phất giống như bị cái gì bóp nghẹn ở yết hầu, thanh âm gì cũng đều không có phát ra ......

Không làm nên chuyện gì.

Cái gì cô cũng không ngăn cản được, cái gì, đều không bắt được......

"Tú...... Cảnh Tú......" Ba giờ sáng, Quý Hựu Ngôn lại kêu tên của người trong lòng một lần nữa, đau thấu tim gan mà bừng tỉnh từ trong ác mộng .

Trong vô biên tối tăm cùng yên tĩnh, cô trở mình một cái từ trên giường ngồi dậy, cũng bất chấp vén tóc đẹp hỗn độn trên trán lên, cô cầm lấy đồng hồ điện tử đặt ở đầu giường tinh tế kiểm tra, rồi sau đó, hung hăng mà véo bản thân một hồi. Sau một lúc lâu, cô lộ ra ý cười thỏa mãn, thở phào một hơi dài nhẹ nhõm.

Đây là tháng thứ ba sau khi cô sống lại, cũng là kể từ lúc sống lại không biết lần thứ mấy ở nửa đêm bừng tỉnh từ trong ác mộng. Nhưng mà Quý Hựu Ngôn vẫn là không thể an tâm, vẫn ở mỗi lúc bừng tỉnh, có chút phân không rõ, cái nào mới là chân thật hiện tại, cái nào, mới là cảnh trong mơ hư ảo.

Cũng may, ở mỗi một lần mộng tỉnh véo đều sẽ đau, mỗi một lần tỉnh ngủ lúc nào cũng đều ở bình thường mà tiếp tục. Từ lúc ban đầu Quý Hựu Ngôn không dám đi vào giấc ngủ, đến sau lại dần dần yên ổn xuống dưới, vừa khóc vừa cười mà tiếp nhận việc mình sống lại rồi.

Đây là ba năm trước khi Cảnh Tú đại hôn, cũng là năm thứ hai sau khi cô chia tay với Cảnh Tú .

Một năm này, cô 27 tuổi, vừa mới bắt lấy ảnh hậu giải Bạch Tượng, lại bị Đỉnh Phong đóng băng.

Cũng còn tốt, hết thảy đều còn kịp.

Quý Hựu Ngôn co quắp nằm dựa vào lưng giường, ngậm cười lau đi nước mắt nơi khóe mắt, lấy một tấm ảnh từ dưới gối ra, đầu ngón tay quyến luyến vuốt ve khuôn mặt đẹp đẽ của người trong lòng, cúi đầu ấn xuống nụ hôn mang theo tất cả nhu tình.

Cảnh Tú, lại cho em một cơ hội, lần này, em nhất định sẽ không lại đánh mất chị. Trong lòng cô thành kính khẩn cầu.

                                                              ***

Tám giờ sáng, lúc trợ lý Lâm Duyệt gọi điện thoại tới, nhắc nhở cô nên rời giường, Quý Hựu Ngôn đã rửa mặt xong, đang cầm ly giữ nhiệt uống nước ấm.

Xét thấy đời trước bản thân sau đó bởi vì công tác cùng tâm tình, điên cuồng tìm đường chết, làm cho dạ dày liên tiếp báo động đỏ, cuối cùng chết vào dạ dày xuất huyết nhiều cùng ngộ độc rượu. Đời này, từ sống lại tới nay, Quý Hựu Ngôn liền có ý thức mà bắt đầu dưỡng sinh.

Tám giờ rưỡi, Lâm Duyệt dẫn theo bữa sáng nóng hổi hấp tấp lên đây. Người còn chưa tới cửa, thanh âm liền trước tiên truyền vào phòng khách: "Quý tỷ, em tới rồi, chúng ta phải nắm chặt một chút, bên ngoài giống như có hơi kẹt xe."

Quý Hựu Ngôn nghe tiếng ra đón, cười tiếp nhận bữa sáng trên tay của Lâm Duyệt, biết nghe lời phải đáp ứng nói: "Tốt, tôi bên này đều không sai biệt lắm, ăn xong là có thể đi rồi. Em ăn sao? Nếu như không có thì cùng nhau ăn chút."

Tuổi của Lâm Duyệt nhỏ hơn Quý Hựu Ngôn hai ba tuổi, là trợ lý mà năm trước Quý Hựu Ngôn ở lúc hơi có nắm chắc, sau khi sa thải trợ lý do người đại diện cũ Uông Quân Thiền phân phối cho, tự mình ký tiến vào.

Quý Hựu Ngôn đối người hiền lành, tính tình ôn hòa, Lâm Duyệt mới vừa tốt nghiệp, làm việc tuy còn ngây ngô, nhưng công tác nghiêm túc, làm người chân thành, cho nên hai người thưởng thức lẫn nhau đối phương làm người, ở chung vô cùng hợp phách. Đời trước, ở một năm mà Quý Hựu Ngôn bị Đỉnh Phong đóng băng, trong công ty ai cũng hận không thể dẫm cô một chân, cũng chỉ có Lâm Duyệt trước sau ở bên người cô, không rời không bỏ. Bởi vậy, một đời này sau khi sống lại, quyết định rời khỏi công ty đại diện Đỉnh Phong trước một năm, sau khi trưng cầu qua ý kiến của Lâm Duyệt, Quý Hựu Ngôn lại không chút do dự một lần nữa mang theo nàng cùng nhau rời đi.

Cô gái lớn lên mang một gương mặt con nít, cười rộ lên ngọt ngào, thanh âm lại cực kỳ thành thục. Lúc ban đầu khi Quý Hựu Ngôn ký nàng, chính là thích thân loli ngự tỷ âm này của nàng—— nhìn gương mặt tươi cười của nàng dễ dàng có tâm tình tốt, nghe thanh âm của nàng lại có cảm giác kiên định.

Nghe được Quý Hựu Ngôn tiếp đón nàng ăn bữa sáng, Lâm Duyệt lộ ra mắt cười cong cong, một bên vào cửa một bên đáp ứng nói: "Tốt, cửa hàng ăn uống bên này em không quen, không biết nhà nào ăn ngon, cho nên lúc đi ngang qua nhìn thấy còn có thể, em liền đều đi vào mua một phần. Quý tỷ chị xem ăn đi, còn dư lại cho em thì tốt rồi."

—— Bây giờ Quý Hựu Ngôn còn thích sự chu đáo của nàng.

Sau khi hai người cùng ăn bữa sáng xong, Lâm Duyệt chở Quý Hựu Ngôn, lái xe đi tới tổng bộ công ty giải trí truyền thong Nhiễm Văn. Người đại diện Ngụy Di Chân mấy ngày trước đây liền thông tri, trước khi chính thức tham gia võng tổng  Toàn Dân Đại Chế Tác 》, công ty có một có cuộc họp ngắn vào sáng sớm cần tham gia.

Công ty giải trí truyền thông Nhiễm Văn là công ty giải trí mới xuất đầu gần hai năm, nhưng người đại diện Ngụy Di Chân lại không phải. Ngụy Di Chân xuất thân diễn nghệ thế gia, ở trong vòng thâm canh mười năm, từng sáng lập đồng kỳ giai thoại mang ra hai vị ảnh hậu, một lần trở thành nhân vật truyền kỳ nổi bật có một không hai trong nghiệp nội. Thẳng đến hai năm trước, sau khi kết thúc hợp tác với đại hoa Kỳ Nhuế Hân, đột nhiên mai danh ẩn tích, truyền kỳ kết thúc.

Lúc Quý Hựu Ngôn vừa mới bắt lấy ảnh hậu Bạch Tượng, nhảy một cái trở thành người đứng đầu bốn tiểu hoa đán, từ bỏ gia hạn hợp đồng với ông chủ của cải phong phú Đỉnh Phong, mà lựa chọn gả thấp Nhiễm Văn, một công ty nhỏ không có danh tiếng, công chúng nghị luận sôi nổi, nhiều vì khó hiểu. Rốt cuộc, nghe nói nghệ nhân dưới cờ của Nhiễm Văn có thể đếm được trên đầu ngón tay, có tồn tại cảm nhất cũng bất quá là tiểu minh tinh mười tám tuyến nổi tiếng tra kỹ thuật diễn "Không Động Tỷ", Nguyễn Ninh Vi. Nhưng đương kế tiếp tin tức, lúc truyền ra người đại diện tiếp nhận Quý Hựu Ngôn là Ngụy Di Chân, mọi người liền đều có một loại lĩnh ngộ chân tướng, bừng tỉnh đại ngộ cảm giác.

Nhiễm Văn có thể mời đến Ngụy Di Chân, xem ra, nhưng không chắc thật là cái công ty nhỏ không tên tuổi. Lòng hiếu kỳ của các võng hữu trong nháy mắt từ trên người của Quý Hựu Ngôn chuyển dời đến trên thân Nhiễm Văn, cùng với nữ tổng giám đốc trẻ tuổi đến quá phận Đào Hành Nhược .

Quý Hựu Ngôn cùng mọi người giống nhau, tràn ngập tò mò đối với Đào Hành Nhược.

Nữ nhân trẻ tuổi này, mặc dù là ở đời trước đã hợp tác ba năm, Quý Hựu Ngôn cũng nhìn không thấu nàng như cũ, thậm chí có thể nói là, nửa điểm đều không quen thuộc.

Đời trước, ở một năm lúc cô bị Đỉnh Phong đóng băng, gần như tuyệt vọng thì Đào Hành Nhược vươn cành ôliu, rồi sau đó giao cho Ngụy Di Chân toàn quyền, chẳng quan tâm; đời này sau khi sống lại, Đào Hành Nhược cư nhiên không ấn kịch bản, đuổi ở trước khi cô với Đỉnh Phong gia hạn hợp đồng, trước thời gian một năm vươn cành ôliu với cô, khiến cho Quý Hựu Ngôn không thể không hoài nghi, đời trước chính mình có phải quá mức kiêu ngạo hay không, thế cho nên đều không nhớ rõ cái công ty nhỏ này đã sớm ở trước khi cô bị đóng băng liền đối với cô ưu ái rất nhiều.

Mà giờ phút này, cùng với Ngụy Di Chân mở xong buổi họp sớm, một mình Quý Hựu Ngôn bị kêu đi văn phòng của Đào Hành Nhược, tò mò của cô đối với Đào Hành Nhược càng là đạt tới đỉnh điểm.

Đời trước, từ sau khi ký hợp đồng, cô cũng không có gặp qua Đào Hành Nhược vài lần. Mỗi một lần khi gặp mặt Đào Hành Nhược, Quý Hựu Ngôn đều có thể mẫn cảm cảm thấy, Đào Hành Nhược kỳ thật cũng không thích cô. Cho nên, đời trước cứ việc không rõ nguyên do, Quý Hựu Ngôn vẫn là căn cứ nguyên tắc phiền toái càng ít càng tốt, nên tận lực tránh cho gặp mặt Đào Hành Nhược.

Đời này, cơ hồ từ lần đầu tiên gặp mặt, Quý Hựu Ngôn liền cảm thấy, ánh mắt của Đào Hành Nhược nhìn cô hình như không giống nhau. Việc đơn độc gọi cô tới văn phòng gặp mặt nói chuyện như vậy, càng là lần đầu tiên kể từ khi hợp tác kiếp trước kiếp này tới nay .

Mặc dù sẽ bởi vì cô sống lại mà xuất hiện hiệu ứng bươm bướm, cũng không đến mức nhanh chóng như thế đi? Quý Hựu Ngôn có chút nghi hoặc.

Nhưng trải qua gần mười năm kiếp sống diễn nghệ tôi luyện, Quý Hựu Ngôn đã học xong khống chế tốt biểu tình của mình. Cho nên, cứ việc đáy lòng có chút bất an không tên, trên mặt của Quý Hựu Ngôn vẫn là nhất phái mỉm cười lạnh nhạt, vẫn duy trì lễ phép đối diện Đào Hành Nhược.

Sau bàn công tác xa hoa rắn chắc, trên người Đào Hành Nhược mặc một cái áo sơ mi sọc tơ lụa độc đáo, tóc đen như thác nước, khuôn mặt điệt lệ mà lạnh lẽo, mặc cho ai thấy đều phải than một câu "Thật là một vị lãnh mỹ nhân".

"Quý tiểu thư, tôi đơn độc lưu lại cô là bởi vì việc tư." Sau vài giây đối diện, Đào Hành Nhược mở miệng, giọng nữ lãnh đạm hơi mang từ tính không nhanh không chậm từ trong miệng nàng truyền ra.

Quý Hựu Ngôn nghe vậy hơi hơi nghiêng nghiêng đầu, lộ ra nụ cười khéo léo, chờ đợi lời phía sau của Đào Hành Nhược .

Hôm nay cô chỉ mặc một thân áo lông cùng quần jean đơn giản, ngồi ngay ngắn ở đối diện Đào Hành Nhược, hai tay tự nhiên nắm lấy nhau đặt trên đùi mình, tư thế ngồi duyên dáng lại không hiện câu nệ. Một đoạn cánh tay trắng như ngọc, thoáng lộ ra từ cổ tay áo được kéo lên, phía trên đoan chính đeo một cái đồng hồ dây màu đen có nạm kim cương, giống như bản thân cô tản mát ra khí chất giờ phút này như vậy, biết điều, trầm ổn, lại làm người chú ý như cũ.

Không chỉ là ảo giác ở ngày ký hợp đồng đó, Quý Hựu Ngôn giống như thật sự có chút không giống nhau. Trong con ngươi đen nhánh của Đào Hành Nhược hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng bị nàng che dấu đi rất nhanh.

"Có thể cô còn không biết, 《 Toàn Dân Đại Chế Tác 》, công ty của chúng ta không chỉ có cô tham gia, còn có một diễn viên khác, Nguyễn Ninh Vi cũng tham gia." Khi nói chuyện, mặt mày của Đào Hành Nhược hiếm thấy nhu hòa chút.

"Là vị đạo sư áp trục mà tiết mục tổ chậm chạp không có công bố kia sao?" Quý Hựu Ngôn đột nhiên thu tươi cười, thẳng thắn sống lưng, nghiêm nghị hỏi.

"Không phải." Đào Hành Nhược phủ nhận: "Nàng là làm diễn viên tham gia tuyển chọn tân nhân ."

Lông mày của Quý Hựu Ngôn giãn ra lần thứ hai, thả lỏng sống lưng, khôi phục trấn định tự nhiên lúc ban đầu.

Đào Hành Nhược không có chú ý tới biến hóa rất nhỏ của cô, giống như là nghĩ tới cái gì, tự mình nhíu nhíu mày, thấp giọng phân phó nói: "Tôi hy vọng đến lúc thi đấu, Quý tiểu thư cô làm đạo sư, có thể giúp tôi nhiều lưu ý Ninh Vi một chút, tốt nhất, có thể giúp tôi tìm được khúc mắc của nàng đối với biểu diễn."

Quý Hựu Ngôn sửng sốt có hai giây, mới phản ứng lại đây, đáp ứng nói: "Tốt, Đào tổng cô yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ nhiều chú ý."

Làm chủ của công ty, quan tâm nghệ sĩ dưới cờ phát triển, yêu cầu người nghệ sĩ dưới cờ có năng lực dìu dắt những người khác một hồi, đây là chuyện hết sức bình thường. Thế nhưng, yêu cầu của Đào Hành Nhược lại là, ở trong lúc thi đấu giúp Nguyễn Ninh Vi tìm khúc mắc?

Người chủ này có phải quá săn sóc một chút ? Yêu cầu này có phải cũng quá tư nhân một chút ? Quý Hựu Ngôn nhịn không được oán thầm.

Nga, đúng, vừa rồi Đào Hành Nhược nói, tìm cô là vì việc tư......

Từ từ, chuyện này như thế nào biến thành việc tư? Quan hệ của Đào Hành Nhược với Nguyễn Ninh Vi thân cận như vậy sao? Đời trước cô làm sao lại một chút cũng không biết? Sắc mặt của Quý Hựu Ngôn biến hóa mấy lần, cầm lòng không đậu ngẩng đầu dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn phía Đào Hành Nhược.

Như là xem thấu nghi vấn của Quý Hựu Ngôn, Đào Hành Nhược vô thức không được tự nhiên mà nhấp môi một hồi, rồi sau đó, dùng một tấm gương mặt lạnh kia ra vẻ bình tĩnh mà giải đáp nói: "Ninh Vi là bạn gái của tôi, còn phiền toái Quý tiểu thư cô hỗ trợ chiếu cố."

"......??!" Quý Hựu Ngôn triệt để hóa đá.

"Không Động Tỷ" Nguyễn Ninh Vi là bạn gái của Đào Hành Nhược ? Đào Hành Nhược không phải là một tên sát thủ không có cảm tình sao?! Hơn nữa......

Đời trước, Nguyễn Ninh Vi bị chết còn sớm hơn cô......

Chết vào tự sát a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tag