Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm đã từng dựa các loại tai tiếng cùng đề tài duy trì nhiệt độ như cô, cái từ fan CP này, Quý Hựu Ngôn cũng không xa lạ. Cô cũng biết năm đó lúc thi đấu, cô với Cảnh Tú có rất nhiều fan CP, nhưng vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi lại trực tiếp cùng lớn mật như vậy.

Thẳng thắn nói, năm đó fan CP của cô với Cảnh Tú cùng fan trung thành của Cảnh Tú khắc khẩu bối rối quá, nhưng hôm nay cảnh đời đổi thay, đã lâu rồi cô mới nghe được có người liên hệ cô với Cảnh Tú đến cùng nhau, lại là ẩn ẩn mừng thầm.

Nguyễn Ninh Vi nhận thấy được cô kinh ngạc, càng thêm ngượng ngùng: "Em vô tình mạo phạm, khi đó em mới vừa vào vòng, gặp......" Nàng dừng một chút, như là ở châm chước tìm từ: "Gặp một người quan hệ thực thân cận, nàng phi thường thích chị với Cảnh lão sư, vẫn luôn thực chú ý hai người, thường xuyên nói lên ở trước mặt em, kéo đến em cũng dần dần hiểu biết cùng thích hai người các chị. Bởi vì nàng thích xem đồng nghiệp video cùng tiểu thuyết của hai người, nhưng chất lượng cao lại không nhiều lắm, cho nên, em liền bắt đầu học sản lương cung cấp nàng."

Quý Hựu Ngôn khắc chế không được vui sướng, tránh nặng tìm nhẹ cảm khái nói: "Quan hệ của em với nàng nhất định thực tốt a." Đây là chân ái đi? Cô như thế nào cảm thấy đỉnh đầu của Đào Hành Nhược giống như có điểm tái rồi.

Nguyễn Ninh Vi nghe vậy sửng sốt một chút, cắn môi trầm mặc vài giây, mới thấp giọng nói: "Quý tỷ, em hỏi chị cái vấn đề kia, kỳ thật không có ý nhìn trộm cái gì. Em chỉ là có một cái khúc mắc không qua được, yêu cầu một đáp án." Nói xong, nàng như là cũng không thèm để ý Quý Hựu Ngôn có cho nàng đáp án hay không, nói sang chuyện khác nói: "Đúng rồi, Quý tỷ, đừng quên chính sự, đồ vật chị nhờ em mang đến còn không có đưa cho chị đâu."

Nàng đứng dậy đến ven tường, kéo rương hành lý, từ giữa lấy một cái túi giấy ra, xoay người đưa cho Quý Hựu Ngôn. "Em không có mang sai đi?"

Quý Hựu Ngôn còn ở cân nhắc tin tức nàng chưa nói hết, nhưng nhân gia đã vô tình nói thêm nữa, Quý Hựu Ngôn liền cũng không làm khó người khác. Cô duỗi tay tiếp nhận túi, cúi đầu đánh giá liếc mắt một cái trong đó điệp phóng chỉnh tề các loại thuốc mỡ cùng nước thuốc xoa bóp, trật đả, cảm tạ nói: "Không có sai lạp, cảm ơn em, phiền toái em tự mình chạy một chuyến."

Nguyễn Ninh Vi lắc đầu, khách khí nói: "Nói chi vậy, em còn vui vẻ vì Quý tỷ tín nhiệm em, làm em có cơ hội đi vào trong nhà thần tượng đâu." Nàng quan tâm nói: "Là Quý tỷ nơi nào ngã bị thương sao?"

"Không phải, tôi...... Tôi là lo lắng Cảnh lão sư khả năng sẽ có cần." Quý Hựu Ngôn do dự một chút, thẳng thắn nói.

Nguyễn Ninh Vi cong cong khóe môi, dường như có chút hiểu rõ, nhưng thực mau liền áp xuống. Nên giao ra đồ vật đều giao, Nguyễn Ninh Vi nhìn nhìn thời gian, lo lắng ảnh hưởng Quý Hựu Ngôn nghỉ ngơi, biết tiến thối mà cáo từ nói: "Quý tỷ, thời gian cũng không còn sớm, em đây không ảnh hưởng chị nghỉ ngơi, em đi xuống tìm đạo diễn đánh dấu đi."

Quý Hựu Ngôn có chút ngoài ý muốn. Cô đều làm tốt kế tiếp Nguyễn Ninh Vi sẽ hướng cô thỉnh giáo ngày mai biểu diễn tương quan công việc chuẩn bị, kết quả Nguyễn Ninh Vi cư nhiên đề đều không đề cập tới?

Chịu lão bản chi thác, huống hồ, bắt người tay đoản, Quý Hựu Ngôn khó được chủ động nói: "Ngày mai thi đấu, chuẩn bị đến thế nào?"

Nguyễn Ninh Vi khóa rương hành lí, kéo rương hành lý, sờ sờ lỗ tai nói: "Em không biết tính tốt vẫn là không tốt, trong lòng rất không đế. Kỳ thật còn rất muốn cho Quý tỷ cho em khai cái tiểu táo chỉ điểm một chút, nhưng......" Nàng tự nhiên cười, hào phóng nói: "Chính mình có mấy cân mấy lượng, lòng em rõ ràng. Không biết Đào tổng nói với Quý tỷ như thế nào, nếu có chỗ quá khó xử, Quý tỷ không cần để ở trong lòng, chị cứ tùy tâm ý của mình thì tốt rồi." Nàng cùng Quý Hựu Ngôn đều không phải chính quy xuất thân, nhập vòng phía trước lý lịch tương tự, thả thời trẻ nghe qua người khác trào phúng Quý Hựu Ngôn văn nhân tâm tính, giả thanh cao, cho nên nàng phỏng đoán, Quý Hựu Ngôn đáy lòng kỳ thật là không thích hành vi phá hư công bằng thi đấu.

Quý Hựu Ngôn cứng họng, ngay sau đó lại có chút thoải mái. Cô thiệt tình nói: "Lúc sau ở biểu diễn có yêu cầu trợ giúp cái gì, có thể nói thẳng, tôi sẽ tận lực."

Cô chỉ hứa hẹn hỗ trợ ở phương diện biểu diễn, Nguyễn Ninh Vi nghe hiểu, cũng không ngoài ý muốn. Nàng gật đầu nhẹ nhàng nói: "Tốt, Quý tỷ chị yên tâm, em sẽ không khách khí."

"Kia Quý tỷ em đi trước lạp."

Nguyễn Ninh Vi đứng dậy hướng ra phía ngoài, Quý Hựu Ngôn đi theo bên cạnh người đưa nàng.

Nhưng mà, Quý Hựu Ngôn còn không có tới kịp mở cửa phòng, cửa phòng đột nhiên mở ra từ phía bên ngoài.

Cảnh Tú đẩy cửa mà vào, trên gò má trắng nõn mang theo hồng nhạt, tóc mái có chút ướt át, hiển nhiên là vừa rồi tập luyện xong, mệt cực trở về.

Ba người ở cửa hai mặt nhìn nhau, trên mặt của Cảnh Tú hiện lên một tia kinh ngạc. Nhưng thực mau nàng liền phản ứng lại đây, mặc không lên tiếng mà khép cửa phòng lại.

"Cảnh tỷ, em tới đưa giúp Quý tỷ mang đồ vật lại đây." Nguyễn Ninh Vi dẫn đầu phát ra tiếng, ra ngoài Quý Hựu Ngôn dự kiến, trong giọng nói của Nguyễn Ninh Vi mang theo vài phần quen thuộc: "Cảnh tỷ chị như thế nào ra nhiều mồ hôi như vậy ?"

Cảnh Tú nhàn nhạt cười nhạt, trả lời nói: "Vừa mới ở tập luyện, động tác diễn, khó tránh khỏi."

Nguyễn Ninh Vi lập tức thức thời nói: "Kia Cảnh tỷ chị mau đi trước tắm rửa đi, em không chậm trễ chị. Cho chị mang lễ vật, tối nay thỉnh Quý tỷ chuyển giao cho chị."

Cảnh Tú gật đầu nói: "Tốt, cảm ơn trước."

Quý Hựu Ngôn lễ phép mà đưa Nguyễn Ninh Vi đến cửa thang máy. Trở lại phòng, cô phát hiện Cảnh Tú cư nhiên còn không có đi tắm rửa, mà là dựa ngồi ở lưng ghế sô pha, mặt hướng tới cửa, bộ dáng một bộ đang ở chờ chính mình.

"Làm sao vậy?" Quý Hựu Ngôn khép cửa lại, nghi hoặc nói. Cô đến gần Cảnh Tú, thấy rõ quần áo trên người nàng mướt mồ hôi, lập tức đến bên cửa sổ đóng cửa sổ lại.

"Lần sau đừng mang tuyển thủ về phòng, cô là cảm thấy tư liệu sống cho truyền thông không đủ dùng sao?" Cảnh Tú ở sau lưng cô nhàn nhạt phát ra tiếng.

Quý Hựu Ngôn động tác một đốn, quay người lại mắt nhìn khuôn mặt Cảnh Tú bởi vì mệt mỏi mà ngoài ý muốn mềm mại vài phần, bỗng nhiên triển môi cười nói: "Chị là ở quan tâm em sao?"

Cảnh Tú hơi hơi sửng sốt, rồi sau đó đứng thẳng thân mình, lãnh liếc Quý Hựu Ngôn nói: "Tôi là sợ ương cập cá trong chậu." Nàng nhắc nhở nói: "Rốt cuộc, phòng này, ở đến không chỉ mình cô."

Mặt Quý Hựu Ngôn thoáng chốc trắng bệch.

Kỳ thật cô suy xét quá vấn đề này. Nhưng hành nghề nhiều năm, cô biết sở hữu nhân viên tới tham gia công tác đều ký hiệp nghị bảo mật, tổ tiết mục bảo mật thi thố cùng quan hệ xã hội lực độ cũng đủ, thông thường những việc này, không có khả năng bị cho hấp thụ ánh sáng đến trước mặt công chúng. Huống hồ, hiện tại tiết mục còn không có bắt đầu, tiêu điểm của truyền thông còn không ở nơi này. Cho nên cô mới có sở cậy không sợ hãi.

Nhưng Cảnh Tú nói đúng, này cũng không phải hoàn toàn không nguy hiểm, cô xác thật có khả năng liên lụy đến nàng. Quý Hựu Ngôn cắn môi ảm đạm nói: "Em đã biết, sẽ không có lần sau, chị yên tâm."

Cảnh Tú quay mặt đi, năm ngón tay đáp ở trên lưng so pha hơi hơi dùng sức. Vài giây sau, nàng lại nhìn về phía Quý Hựu Ngôn lần nữa, dường như hòa hoãn một chút ngữ khí, đáp lại nói: "Ân, tôi đi trước tắm rửa."

Tầm mắt của Quý Hựu Ngôn dừng ở trên túi giấy Nguyễn Ninh Vi giúp cô mang đến, muốn nói lại thôi: "Tốt, chị mau đi đi."

Sau khi Cảnh Tú trở về phòng, Quý Hựu Ngôn không có trở về phòng, mà là ngồi trở lại trên sô pha. Cô lấy một bên túi giấy ra, bên trong đồ vật đều khuynh đảo ra tới, tinh tế mà phân loại một cái, rồi sau đó lấy ra thuốc mỡ hôm nay Cảnh Tú liền sẽ dùng đến, đơn độc đặt ở trong túi.

Sự tình đều làm xong, thời gian cũng không có qua bao lâu. Quý Hựu Ngôn nhặt lên di động lật xem tin tức, trong đầu đột nhiên nhảy ra lời nói Nguyễn Ninh Vi mới vừa nói qua.

Cô ở giao diện WeChat do dự thật lâu, vẫn là thuận tâm ý, click mở cấp Nguyễn Ninh Vi phát tin tức nói: "Ninh Vi, em vừa mới nói, trước kia cắt qua rất nhiều đồng nghiệp video của tôi với Cảnh lão sư, còn viết quá đồng nghiệp tiểu thuyết."

"Đúng." Nguyễn Ninh Vi thực mau trở về cô.

"Có thể cho tôi xem hay không ?" Mặt Quý Hựu Ngôn có chút nóng lên.

Vì thế, cô liền thấy trên khung thoại của Nguyễn Ninh Vi mấy chữ "Đối phương đang ở đưa vào" này động động đình đình hồi lâu, lại trước sau không có phát qua lại phục. Quý Hựu Ngôn đỡ trán, xấu hổ mà thầm mắng chính mình quá tưởng vừa ra là vừa ra.

May mà, Nguyễn Ninh Vi rốt cuộc hồi phục: "Tốt, nếu có cái gì không ổn mạo phạm địa phương, còn thỉnh Quý tỷ bao dung [ ngoan ngoãn ]." Phía dưới là mấy cái liên tiếp, tiếp theo chính là mấy cái hồ sơ văn kiện truyền tống.

Quý Hựu Ngôn trở về một cái mỉm cười, có tật giật mình nói: "Tôi chính là tò mò." Nói xong, cô kinh giác chính mình quả thực mất trí, này không phải giấu đầu lòi đuôi sao?

Vừa định rút về, Nguyễn Ninh Vi liền trở về cô. "Em biết, em không có nghĩ nhiều [ nhướng mày cười ]."

Quý Hựu Ngôn: "......"

Này như thế nào nghe đều không giống như không nghĩ nhiều tốt sao? Tâm cô một hoành, bất chấp tất cả, dứt khoát không giải thích. Tùy Nguyễn Ninh Vi nghĩ như thế nào đi, dù sao đại gia cũng coi như hiểu tận gốc rễ, tóm lại sẽ không đi ra ngoài tuyên dương.

Trong phòng Cảnh Tú truyền đến thanh âm kéo động cửa kính, hẳn là Cảnh Tú tắm rửa xong. Quý Hựu Ngôn lập tức ngồi nghiêm chỉnh, đóng khung thoại với Nguyễn Ninh Vi lại. Cô nhìn nhìn thời gian, chờ qua mười lăm phút, chờ Cảnh Tú không sai biệt lắm làm tốt công tác hộ da, cô lại gõ cửa tìm nàng.

Đến thời gian, Quý Hựu Ngôn cầm hai cái túi lên, lại đứng ở trước cửa phòng Cảnh Tú lần nữa.

Cô mới vừa nhẹ nhàng mà gõ hai hạ, cửa phòng liền bị mở ra. Đầu tóc của Cảnh Tú vẫn là ướt, một thân hương khí sữa tắm tươi mát, phía sau hơi nước mờ mịt, phảng phất cả người đều nhu hòa: "Làm sao vậy?"

Quý Hựu Ngôn đưa lễ vật Nguyễn Ninh Vi làm cô chuyển giao cho nàng: "Ninh Vi làm em chuyển giao lễ vật chị."

Cảnh Tú duỗi tay tiếp nhận, bình đạm nói: "Phiền toái cô."

Quý Hựu Ngôn cười nhẹ, quan tâm nói: "Buổi sáng vặn thương khá hơn chút nào không? Tập luyện có khỏe không?" Giữa trưa Diêu Tiêu nói với cô, Cảnh Tú có điểm vọt đến eo, còn bị ghế dựa cộm tới rồi, trên eo ứ thanh một tảng lớn. Nhưng Cảnh Tú kiên trì không nghiêm trọng, không có đi bệnh viện, tùy ý dán phó thuốc mỡ tạm chấp nhận.

"Khá hơn nhiều, không có việc gì." Cảnh Tú nhàn nhạt trả lời.

Quý Hựu Ngôn thấy thái độ nàng bình thản, nhịn không được được một tấc lại muốn tiến một thước, thật cẩn thận thử nói: "Mấy năm trước em học qua một chút thủ pháp xoa bóp với một vị lão sư phụ, đối hành khí lưu thông máu, lung lay gân cốt rất hữu dụng, chị không ngại nói, em giúp chị thả lỏng một chút tốt sao?"

Đó là năm đó sau khi Cảnh Tú bị thương, lúc cô tham diễn một bộ phim truyền hình, bởi vì nhân vật giả thiết, cơ duyên xảo hợp bái kiến một vị lão sư phụ rất có danh khí trong vòng. Vốn chỉ yêu cầu học mấy chiêu hư tư thế liền tốt, nhưng vì Cảnh Tú, cô qua đi lại cố ý bái phỏng nhiều lần, cùng lão sư phụ phàn giao tình, thật thật tại tại địa học mấy tay. Cứ việc, trong lòng cô rất rõ ràng, hẳn là không dùng được.

Mấy năm trước? Cảnh Tú không phản ứng lại đây cô nói cái mấy năm trước này là khi nào, lại lập tức nghĩ tới, hai năm trước sau khi nàng lui vòng, Quý Hựu Ngôn tham diễn một bộ kịch dân quốc. Trong kịch Quý Hựu Ngôn đóng vai một người nữ thừa kế của một võ quán, cùng cơ duyên xảo hợp cứu nam chính từng có mấy tràng suất diễn xoa bóp ái muội. Bô diễn này từ bắt đầu quay đến kết thúc, tai tiếng về Quý Hựu Ngôn với nam diễn viên này nhân diễn sinh tình liền không có đình chỉ quá.

Ánh mắt Cảnh Tú bỗng chốc lạnh, cười như không cười trào phúng nói: "Tôi không cảm thấy chúng ta chi gian quan hệ có tốt đến trình độ này."

Nụ cười của Quý Hựu Ngôn tức khắc cứng lại rồi. Kỳ thật cô đoán được nhất định sẽ bị cự tuyệt, nhưng không có dự đoán được, Cảnh Tú sẽ bài xích như vậy, thế cho nên áp khí đại hàng, ngữ mang nói móc.

Quả nhiên, vừa mới nhu hòa đều là ảo giác đi? Quý Hựu Ngôn khổ trung mua vui.

Cô nuốt xuống khổ sở, đưa túi đựng thuốc mỡ cho Cảnh Tú, lui mà cầu tiếp theo nói: "Đây là nước thuốc thuốc thuốc mỡ lúc trước em từ sư phó nơi đó thu tới, đối vặn thương bầm tím, thư gân sống cốt trị liệu rất có hiệu quả."

"Loại trình độ này, liền tính là đồng sự bình thường cũng là có thể đi?" Thấy Cảnh Tú không có phản ứng, Quý Hựu Ngôn cắn môi khẩn cầu nói.

Từ sau khi gặp lại hai tròng nhất quán mắt lộng lẫy sáng ngời của cô ở trước mặt người khác, giờ phút này tràn đầy ảm đạm.

Cảnh Tú lại có chút mềm lòng.

Tóm lại là cũng ý tốt đi.

Cảnh Tú nhíu mi lại tiếp nhận túi giấy, lời ít mà ý nhiều nói: "Giá."

Quý Hựu Ngôn đôi mắt hơi sáng lên, chợt lại có chút thất vọng, vội vàng chống đẩy nói: "Không đáng tiền gì."

Cảnh Tú lại là một bộ kiên trì bộ dáng.

Sắc mặt Quý Hựu Ngôn thay đổi lại đổi, bỗng nhiên lại sửa miệng đáp ứng nói: "Kia tốt."

Cô lấy di động ra, mở WeChat giao diện tăng thêm bạn tốt, nghiêm trang nói: "Kia WeChat chuyển khoản đi."

________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Quý Hựu Ngôn đắc ý: Mình thật đúng là một đứa bé lanh lợi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tag