Chương 48: Ta thân làm con gái ngươi đây vẫn tính hiếu thuận chứ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 48: Ta thân làm con gái ngươi đây vẫn tính hiếu thuận chứ!

"Tại sao vậy?" Lời hỏi ngắn ngủi cứ như vậy không lưỡng lự bật thốt lên, Ngu Mạc Tình chậm rãi thu hồi ánh mắt, mỏi mệt khép lại hai mắt, cho dù trong lòng đoán được đáp án từ lâu, nhưng vẫn là muốn chính tai từ trong miệng người bên cạnh thăm dò ra kết quả

"Mẫu thân đại nhân, không đối với ta biểu đạt một tia cảm kích sao?" Một màn hỗn loạn cách đó không xa của góc đường còn đang trình diễn, Lạc Lặc lơ đãng chuyển động nhẫn ngọc lục bảo trên ngón cái, mặt không thay đổi nhìn phía trước, "Để ngươi nhìn một chút con trai ngươi luôn nhớ nhung những ngày này, ta thân làm con gái ngươi đây vẫn tính hiếu thuận chứ!"

Rõ ràng là lời nói bình thản, vì sao ở trong tai Ngu Mạc Tình nghe tới lại là nạm đầy mỉa mai? Thân thể suy sụp đột nhiên vô lực mềm yếu xuống, cuối cùng mở miệng yếu ớt: "Đi đi!" Có trong nháy mắt như vậy, cô thật sự hi vọng mình có thể cứ thế biến mất ở trên đời này. Như vậy, cô có phải thì không cần một lần lại một lần đi lựa chọn của những người kia để cho cô?

"Lái xe" Không có nửa lời nói thêm, Lạc Lặc sau khi nhẹ giọng dặn dò liền dựa vào lưng ghế nhắm mắt lại chợp mắt, hoàn toàn bất chấp người bên cạnh đồng dạng nhắm hai mắt lại đầy mặt trắng bệch

― ― ―

Hai tay nắm lấy nhau ngồi ở trên xe lăn, Lạc Lặc từ cửa sổ sát đất của thư phòng nhìn chăm chú bóng người nhỏ yếu đang chậm rãi đi đến phía ngoài nhà, bên tai chính là Vu Chính ngày gần đây nhận được tình báo, khi đối phương đề cập một điểm nào đó đột nhiên đưa tay ngăn cản, kế tiếp đối với nam tử một bên đứng yên không hề có một tiếng động hờ hững dặn dò: "Để người trong bóng tối cố gắng đi theo"

"Vâng!" Tuy là mệnh lệnh không đầu không đuôi, nhưng Vạn Tư lại rõ ràng trong lòng chủ tử nhà mình dặn dò chính là cái gì, một cái xoay người, liền biến mất ở trong thư phòng, bàn tay Lạc Lặc khẽ nâng, Vu Chính liền tiếp tục lời nói bị cắt đứt trước đó, "Thuộc về mấy nhà ăn uống và xí nghiệp dưới tên gia tộc Cách Lỗ Lặc, theo căn dặn của ngài đã toàn bộ chuyển đến dưới tên Công Tước Andeo, thủ tục chuyển nhượng cũng đã làm thỏa đáng, nghe nói qua hai, ba ngày nữa, Công Tước Andeo sẽ phái nhân viên liên lạc trước đó tiếp nhận, trong khoảng thời gian này, tiểu Công Tước sẽ toàn bộ bộ phụ trách công việc chuyển nhượng liên quan Italy"

Cẩn thận mà nhìn bóng người đưa lưng về phía chính mình, Vu Chính dừng lại một lát sau đó do dự mở miệng: "Gần đây, ngoài mấy thế gia hắc đạo danh vọng tựa hồ cũng không quá an phận" Mà phần "Không an phận" này không thể phủ nhận toàn bộ bắt nguồn từ vị gia chủ mới nhậm chức gia tộc Cách Lỗ Lặc trước mắt này, ai bảo Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc cho bọn họ cơ hội vọng tưởng một ngàn năm một thuở?

Không cần nhiều lời nữa, Vu Chính đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi chủ tử nhà mình dặn dò, chỉ là sau khi qua một quãng thời gian rất dài, bên trong phòng lại vẫn hiện ra một mảnh trầm mặc, mà khi hắn cho rằng Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc sẽ không mở miệng lại nghe được một tiếng cười khẽ vô cùng nhạt: "Vu Chính, người không an phận nên để cho bọn họ an phận chút, không phải sao?" Xe lăn chuyển động, khi Lạc Lặc di chuyển đến cái tủ để ở một bên thư phòng, lấy ra kiếm tây dương có thể nói đồ cổ quý báo của gia tộc Cách Lỗ Lặc vẫn bảo tồn đến nay, mà khi đầu ngón tay lướt qua lưỡi kiếm, một đạo màu máu cũng theo đó nhảy vào trong lòng, "Bây giờ, nên là lúc gia tộc Cách Lỗ Lặc thu lấy bồi thường rồi..."

"Thuộc hạ rõ" Vừa cúi đầu, Vu Chính liền không hề có một tiếng động rời đi, lưu lại một mình Cách Lỗ Lặc trong phòng lại vẫn cứ tĩnh lặng. Nhẹ nhàng vung lên kiếm tây dương trong tay, trong con ngươi màu xám của Lạc Lặc hiếm thấy thoáng hiện tia sáng chói mắt, chỉ là lại có vẻ quỷ dị như vậy

― ― ―

Một vệt màu trắng vẽ ra đường vòng cung đẹp đẽ trên không trung, cuối cùng phút chốc lăn xuống trên sân cỏ màu xanh lục, vừa xoay chuyển đẹp sau đó lăn vào cái lỗ nhỏ màu đen cách đó không xa

"Đường bóng hay!" Tiếng ủng hộ theo tiếng rơi vào lỗ "tỏm" mà lên, giọng nam mang theo giọng cao không khó nghe ra tâm ý khen tặng, "Nói đến đánh gôn, toàn bộ Italy, vẫn thật sự là Niken huynh lợi hại"

"Kay huynh quá khen, kỳ thực nói đến kỹ thuật cầu, ta trước sau không bằng lão gia tử của gia tộc Cách Lỗ Lặc" Thân là người nắm quyền nắm giữ tài sản hùng hậu đứng ngay sau gia tộc Cách Lỗ Lặc, Niken Shelton vô tình đem câu chuyện kéo tới trên công việc gia tộc Cách Lỗ Lặc hiện nay ở trên mạng xã hội bây giờ vẫn là nghe đồn không ngừng

"Kỹ thuật cầu của lão gia tử Cách Lỗ Lặc tuy tốt, nhưng lúc này không giống ngày xưa, nghĩ đến hắn cũng không có rỗi rãnh dồn ý đến chơi cầu rồi." Kay Tefil vung lên gậy golf trong tay, nhất thời đem cầu đánh ra ngoài, chỉ là lại không có như Niken Shelton đem cầu đánh vào lỗ cầu, "Mấy ngày qua, ngoại giới luôn đang truyền, gần một phần năm sản nghiệp dưới tên gia tộc Cách Lỗ Lặc tựa hồ cũng chuyển vào tên phủ công tước nước Pháp Andeo, cũng không biết tin tức này khởi nguồn có thể tin cậy được hay không" Tuy là hỏi như vậy, nhưng đáp án lại tựa hồ như rõ ràng trong lòng từ lâu

"Xem ra vị tân nhiệm đoạt lại địa vị của mình kia chỉ đến như thế" Người đàn ông trung niên từ khi bắt đầu ở một bên chờ đợi đánh cầu liền chưa từng lên tiếng đang vung lên gậy golf mở miệng, sau đó cũng không quản cầu có vào lỗ hay không, đảo mắt nhìn Kay Tefil cùng Niken Shelton. "Đối với chúng ta mà nói, đây có phải là một cơ hội không?"

"Wick, ngươi quá nóng lòng rồi!" Niken Shelton lắc đầu cùng hai người trở lại khu phòng của khu nghỉ ngơi, sau khi người ngoài đưa lên rượu mới chậm rãi mở miệng, "Gia tộc Cách Lỗ Lặc đối với Italy mà nói từ đầu đến cuối là một gia tộc cổ xưa, cho dù gia chủ tân nhiệm không hăng hái tranh giành, cũng sẽ không nhanh như vậy thì suy yếu"

"Nếu như chỉ là dựa vào thời gian để cắt giảm thế lực của hắn, đúng là như thế. Nhưng nếu như là do con người thì sao?" Wick Brooklyn nhấp nhẹ nước vàng óng ánh trong ly, bên trong giọng trầm thấp ẩn chứa cướp đoạt rõ ràng, "Huống chi, ba gia tộc lớn chúng ta liên hợp lại, còn có thể sợ một gia tộc Cách Lỗ Lặc bên trong tàn tạ không thể tả?"

"Không thể manh động. Ngày ấy trên tiệc tối kế thừa, các ngươi cũng thấy được sự độc ác của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, một người đến bây giờ đều có thể đem lão gia tử giam lỏng, tuyệt đối không thể khinh thường" Vặn chặt lông mày, đối với tâm thái cấp thiết như vậy Wick Brooklyn. Niken Shelton rõ ràng cảm thấy có chút không thích hợp

"Đứa con nít kia tuy là thủ đoạn độc ác, nhưng khoảng thời gian này lại có vẻ hữu dũng vô mưu, trước tiên miễn bàn gia tộc Cách Lỗ Lặc từ khi bắt đầu đến nay không làm gì, chỉ là đem mấy công ty kinh doanh nhiều năm cùng đoạn đường hoàng kim nổi danh của Italy chuyển đến danh nghĩa phủ công tước nước Pháp Andeo liền có thể thấy suy nghĩ không chu đáo, còn có đem người gần như tổn thương nàng đến chết giữ ở bên người lại có thể thấy được trái tim không đủ tàn nhẫn, càng huống hồ đối xử với Ngu Phi Túc, vẫn là lưu lại không ít chỗ trống" Kay Tefil nắm một điếu xì gà thả đến bên môi nhóm lửa, ở thời khắc khói thuốc tràn ngập khiến người ta không thấy rõ vẻ mặt chân chính trên mặt

"Kỳ thực chỉ cần một người có nhược điểm, hắn thì không đáng lo lắng" Lung lay khối băng hòa vào nước rượu trong ly, Wick Brooklyn trầm giọng nói. Huống chi, bọn họ cũng đều biết, nhược điểm của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc đến tột cùng ở nơi nào, "Niken huynh thật sự còn cần phải cân nhắc mãi?" Cho dù Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc thật là có bản lĩnh, vậy hiện nay chỉ có thể nói rõ gia tộc Cách Lỗ Lặc lúc này đang ở thời kì điều chỉnh, đối với bọn hắn mà nói, thời gian này cũng là thời cơ tốt nhất bọn họ cùng nhau bò lên trên đỉnh tài chính thương mại Italy và quyền lực chí thượng hắc đạo

"Nói là nói như thế. Nhưng Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc cũng không dễ bàn, vạn sự có lẽ suy nghĩ nhiều lần thì tốt" Tuy Kay Tefil cùng Wick Brooklyn nói không sai, nhưng hắn luôn cảm thấy sự tình không có đơn giản như vậy, "Cho dù thật sự muốn làm chút gì, vẫn là đợi nắm giữ tất cả thông tin mới tốt" Đối với hắn mà nói, nhưng chưa bao giờ đánh mà không có trận chiến chắc chắn

"Nếu Niken huynh nói như vậy, vậy thì chờ thêm đi!" Đến thời điểm liên quan với tin tức của gia tộc Cách Lỗ Lặc cũng nên thu thập đến gần đủ rồi...

― ― ― ―

Ánh mặt trời chói mắt xuyên thấu qua lá cây mây rậm rạp trên giá ở trên mặt đất khúc xạ ra quang ảnh loang lổ bất nhất, vì trong ngày mùa hè nóng bức tan mất một chút ý nóng, Lạc Lặc khép lại hai mắt lẳng lặng nằm ở bên trong ghế mây Pháp, khuôn mặt hiện ra khoan thai khó thấy

Khi Ngu Mạc Tình đi tới trong chủ trạch Cách Lỗ Lặc, khi nơi bí mật luôn cho rằng chỉ có chính mình biết, nhìn thấy chính là một bức tranh này, sững sờ nhìn phía Lạc Lặc vào giờ phút này một mặt nhàn hạ, bước chân không tự chủ được đi lên trước

Sợi tóc trắng xám ở trong gió nhẹ thỉnh thoảng thổi tới rung động nhè nhẹ, trên bàn trà bên ghế mây, Thiết Quan Âm không biết lúc nào được châm thêm nước bởi vì liên quan không khí vẫn là lâu dài tản ra từng tia mùi thơm ngát cùng nhiệt khí, Ngu Mạc Tình bưng lấy cà phê ở trên ghế đá một nơi khác chỉ 6 mét vuông nhẹ nhàng ngồi xuống, mà ánh mắt cũng đang đánh giá Lạc Lặc làm như ngủ say một lát sau đi đến ngay phía trước

Trước mắt là cảnh sắc giống như hai mươi năm trước, từ xa đến gần chính là sân golf đất xanh rộng lớn duy nhất của gia tộc Cách Lỗ Lặc; vườn hoa hồng cách thức Châu Âu yêu kiều cùng với hàng rào cỏ xanh giống như mê cung, bầu trời xanh thẳm tô điểm mấy đám mây trắng tự do bồng bềnh. Đối với Ngu Mạc Tình mà nói, ở trên sân lệch phía ngòai chủ trạch của Cách Lỗ Lặc, cũng chỉ có nơi này mới có thể làm cho cô thu được yên ổn hiếm thấy, tĩnh mịch bốn phía không người nào có thể quấy nhiễu lại như một thế giới nho nhỏ, chỉ chứa được một mình cô, nhưng bây giờ...

Khi ánh mắt nhìn ra xa xa theo tâm tư xoay chuyển mà rơi ở trên mặt của người ngủ say, trùng hợp một mảnh lá cây đằng không biết nguyên do nhẹ nhàng bay xuống ở trên mặt nạ màu bạc trong ban ngày chưa từng lấy xuống của Lạc Lặc, Ngu Mạc Tình thẳng tắp nhìn theo lá cây đằng không có tiếp tục lướt xuống, hơi chần chờ sau đó đi đến bên người Lạc Lặc, sau khi bỏ xuống cà phê đưa tay muốn gỡ xuống phiến lá cây đằng xanh biếc có lẽ sẽ quấy nhiễu người mộng đẹp kia

Chỉ là một khắc nơi tay chạm đến kia, cổ tay trong nháy mắt bị một luồng sức mạnh khổng lồ khống chế, tiếp theo mà đến chính là một trận trời đất quay cuồng, khi Ngu Mạc Tình ý thức được xảy ra chuyện gì, phần lưng cùng hai tay lại truyền đến một trận đau đớn thấu xương, lông mày nhíu chặt nhịn xuống tiếng kêu đau sắp tràn ra bên miệng, cũng ở chớp mắt mở mắt kia rơi vào đầm lầy hoàn toàn u ám vắng lặng trước mắt...

Hết chương 48

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro