Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở đầu

Nữ tử khi trên giường run rẩy mở ra mi mắt, trong nháy mắt đập vào mắt chính là bốn phía trắng xám, còn có mùi nước khử trùng làm người căm ghét đến cực điểm, con mắt vẩn đục lòng bởi vì ý thức được hoàn cảnh giờ khắc này thân ở dần dần rõ ràng, nghiêng đầu, nhìn phía bên giường chẳng biết lúc nào được đặt hai cái giường trẻ con và hai trẻ em đang yên tĩnh nằm bên trong giường, sự thù hận trong mắt chợt lóe lên

"Ngươi đã tỉnh? !" Giọng nam tựa như nghi vấn lại tựa như xác định không nhẹ không nặng ở trong phòng tung bay, sau đó chính là thanh âm của kéo lấy ghế tựa, "Bác sĩ nói, bởi vì liên quan sinh sản không thuận, dẫn đến cơ thể ngươi suy yếu, cần phải cố gắng an dưỡng!" Không pha trộn bất kỳ tình cảm thuật lại tất cả nghe được, An Đăng? Cách Lỗ Lặc quen thuộc rút ra một xì gà, cũng ở một khắc đang sắp đốt lên từ bỏ, "Như ngươi nhìn thấy, ngươi sinh là song sinh long phụng! Mà ước định lúc trước, đã có hiệu lực, bất luận nam nữ, ngươi chỉ cần vì gia tộc Cách Lỗ Lặc lưu lại một người thừa kế thì được, còn về đứa khác, ngươi muốn lưu lại hoặc mang đi cũng không sao"

Sau khi nghe được, Ngu Mạc Tình không hề có một tiếng động cười lạnh, không chút suy nghĩ liền làm ra quyết định cuối cùng: "Ta muốn con trai! Giúp ta an bài tất cả công việc ngày mai rời khỏi Italy, từ nay về sau, ta cùng với gia tộc Cách Lỗ Lặc không liên quan nữa, mặc kệ phát sinh bất cứ chuyện gì, cũng đừng tới quấy rầy cuộc sống của ta, cho dù bé gái này chết rồi, gia tộc Cách Lỗ Lặc cũng không cho phép đến tìm đứa trẻ kia, hiểu chưa?"

"Ta sẽ thay ngươi an bài!" An Đăng? Cách Lỗ Lặc khẽ gật đầu, sau đó đứng lên ôm lấy bé gái đang ngủ say hướng về phòng bệnh đi ra ngoài, "Ngu Mạc Tình! Ta biết dụng ý ngươi lưu lại bé gái này, nhưng ta không để ý, bởi vì đứa bé này nếu đã truyền thừa được huyết thống của gia tộc Cách Lỗ Lặc, vậy tương lai nhất định sẽ trở thành người thừa kế của gia tộc. Mà tương lai, nó đem hai tay nhiễm đầy máu tươi của người khác, gánh lên tất cả nợ máu lưu lại của tổ tông, còn về bé trái ngươi mang đi kia, nếu như có một ngày chạm đến lợi ích của gia tộc Cách Lỗ Lặc, sẽ cùng với những người đáng chết khác cùng một kết cục, cho nên, đừng trở về nữa..." Trong giọng nói thuật lại không có bất kỳ lưu luyến nào, ngược lại là loại nhắc nhở trần trụi

"Cút..." lời trục khách ngắn gọn khiến An Đăng? Cách Lỗ Lặc vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó nhanh chân rời đi, Ngu Mạc Tình nhìn hài tử được lưu lại, cuối cùng khép lại hai mắt: Cô hận An Đăng? Cách Lỗ Lặc! Cô hận tất cả người của gia tộc Cách Lỗ Lặc! Càng hận hơn hai đứa bé không nên sinh ra này! Nhưng mà cô lại vô lực như vậy, đối mặt gia tộc Cách Lỗ Lặc to lớn nhất hắc bang của Italy, cô cả chút xíu năng lực chống đỡ đều không có, nếu như không phải dung mạo này của mình, không phải là kết quả học tập khinh người của mình, không phải mánh khóe giao tiếp khiến người ca ngợi của mình, nếu như không phải gia tộc Cách Lỗ Lặc cần một người thừa kế ưu tú, An Đăng? Cách Lỗ Lặc như thế nào sẽ chọn trúng chính mình?

Cắn lấy bờ môi, nghĩ đến bộ dạng hôn ước của vị hôn phu chính mình bởi vì sợ sệt bị dằn vặt mà cứng rắn giải trừ hôn ước; Nghĩ đến hình ảnh ba mẹ bởi vì chuyện làm ăn suy tàn mà quỳ gối trước mắt mình miễn cưỡng muốn nhờ, thù hận của đáy lòng Ngu Mạc Tình liền liên tục không dứt mà tuôn ra, cho dù có hận thù nhiều hơn nữa thì phải làm thế nào đây? Đến cuối cùng cô còn không phải lựa chọn đi vào khuôn phép?

An Đăng? Cách Lỗ Lặc! Một ngày nào đó, gia tộc Cách Lỗ Lặc sẽ phải chịu báo ứng nên có

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro