Chương 90: Kẻ Phản Diện IV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nói thật với cậu, mặc dù tôi không hay vào tương tác trong nhóm nhưng mà vẫn âm thầm theo dõi, đọc tin nhắn của mấy chị em trò chuyện hàng ngày thì vẫn nắm được tình hình hiện tại của họ, cậu chắc hẳn cũng đã sớm tìm hiểu bối cảnh của Tần Nghiên, cho nên mới lập nhóm chị em bạn tù, chuyện này làm tôi ngạc nhiên đó, sự tồn tại của cô ấy rất quan trọng, nó liên quan đến sự tồn vong của Bắc Thịnh Quốc Tế.

Tôi bảo Lão A theo dõi nhất cử nhất động của Jane, phát hiện mục đích của cô ta không hề đơn giản, tôi đã gặp được cậu con trai lớn của Lý Thư Hoa, cũng chính là anh cả của Phoebe và Phi Tuấn, người đàn ông này không để ý chuyện kinh doanh trong nhà, mỗi năm đều nhận tiền hoa hồng từ cổ phần của Lam Thị.

Điều tra sâu hơn nữa, mới phát hiện, Lý Thư Hoa và Jane góp vốn mở một công ty thương mại, đại diện pháp luật là Lam Phi Thuần, tên này cũng phức tạp, có thể so với Giản Ngữ Mộng, anh ta nhịn Phoebe là vì chưa tìm được thời cơ thích hợp để ra tay, trùng hợp là vừa liên thủ với Jane và Quan Thư Quân, cho nên nhúng tay vào tạo thành quan hệ hợp tác.

Hôm nay, Tần Nghiên cũng đã nói làm trong ngành này, cô ấy đã giành được quyền đại lý của nhiều thương hiệu. Những thao túng trước đây của Jane đã gây ra vấn đề nghiêm trọng trong chuỗi nhà cung cấp của Bắc Thịnh Quốc Tế, điều đó có nghĩa là cô ta thực sự đã liên lạc và thậm chí hợp tác với những nhà cung cấp này, nhưng Tần Nghiên cuối cùng mới là người có độc quyền.

Ở một mức độ nào đó, Jane không có quyền bán các thương hiệu nhập khẩu trái phép trong công ty mới, một mặt có nghĩa là Tần Nghiên có thể thay thế hoàn toàn các chuỗi cung ứng này và trở thành đối tác mới của Bắc Thịnh Quốc Tế, mặt khác, Công ty mới của Jane không phải là mối đe dọa đối với Phoebe.

Chuyện bắt đầu từ đây, công ty mới của Jane và Lý Thư Hoa bán sản phẩm nhập khẩu chính hãng, nếu cùng một nhãn hiệu, nhưng mà quyền bán độc quyền lại trong tay Tần Nghiên, cậu biết cái này có nghĩa là gì không?"

Dư Tiêu sửng sốt một hồi, nghĩ tới câu hỏi của tôi, đột nhiên búng tay một cái: "Nếu là cùng nhãn hiệu, thì cấu thành giao dịch trái phép, sẽ dẫn đến kiện cáo, phí bồi thường không nhỏ!"

"Vậy nếu đó không phải là giao dịch trái phép thì sao?"

"Vậy thì chỉ có hàng nhái và OEM, né phí đại lý khổng lồ, ở giữa kiếm được lợi nhuận khổng lồ. Đây không chỉ đơn giản là một vụ kiện, nó là bất hợp pháp!"

Tôi uống một hớp rượu, vỗ tay cười nói: "Xem ra cậu cũng không ngốc, chuyện này còn chưa được xác thực, cần phải tìm hiểu thêm, tôi đang chờ tin tức của Lão A."

"Vậy nên cậu đã tính toán kỹ, cho dù giao dịch trái phép hay bán hàng giả, tên Jane này và đám người bên cô ta khó tránh khỏi việc kiện tụng, mà mặt khác, cậu lại nhờ Tần Nghiên hợp tác với Phoebe để khôi phục nguồn cung của Bắc Thịnh Quốc Tế, đúng là một mũi tên hạ ba con chim?! Cậu giỏi thật đấy!"

Tôi mở lại một chai rượu vang đỏ, tranh thủ thời gian tỉnh táo nói khẽ, "Còn nữa, sắp tới còn mượn cậu diễn tuồng cũng mình."

Dư Kiêu ngơ ngác nhìn tôi, ngây ngốc hỏi: "Tuồng gì nữa?"

"Kịch bản thì giữ bí mật, Tiểu Giản nhà cậu bây giờ cấm tôi liên lạc với Thu Kỳ, tôi chỉ có thể truyền đạt một số tin tức thông qua cậu. Khi rảnh, tôi sẽ tiết lộ một số thông tin về Quan Thư Quân cho cậu biết. Cậu truyền đạt đến cho Thu Kỳ, từ không nói thành có, thêm dầu thêm muối, miễn là có hiệu quả, phải làm cho bọn họ càng hận Quan Thư Quân hơn."

Nói đến đây, tôi đứng dậy đi đến bên bệ cửa sổ hít thở, dựa vào làn sương mờ ảo mà vẽ một khuôn mặt tươi cười, Dư Kiêu không hiểu tại sao tôi lại làm như vậy, liền vỗ vỗ cánh tay tôi: "Chiêu này là chiêu gì thế?"

"Mượn dao giết người."

Tôi nghiêm túc nghiêng đầu nhìn Dư Kiêu, cô ấy ngơ ngác nhìn tôi, một lúc sau mới nở một nụ cười vui mừng khó tả: "Trông cậu bây giờ... thật lạ. Tôi có chút nghi hoặc, nếu cậu muốn Tần Nghiên giúp, sao lại hẹn cả chị Hồng và chị Liên?"

"Chuyện này, đơn giản mà, lâu rồi không gặp đâu thể chỉ gọi một người đến, nói đi nói lại dù sao quan hệ bạn bè cũng còn ở đó, làm người phải toàn diện chứ. Mặt khác, tôi hỏi cậu, nhan sắc bây giờ của chị Hồng với chị Liên thế nào?"

"Rất đẹp, nhiều năm như vậy vẫn khiến người nhìn thoải mái, đại khái là làm nghề làm đẹp, cho nên tu dưỡng rất tốt."

"Họ là quân bài đầu tiên của tôi để đối phó với Lam Phi Thuần. Tôi sẽ đưa cho cậu hai triệu, ở chỗ Giản Ngữ Mộng cậu tìm một người đến nói chuyện với hai người họ đi, đi câu dẫn người đàn ông kia, về chuyện này thì chị Hồng và chị Liên có cách hơn chúng ta, hai chị ấy sẽ làm."

"Chuyện này đơn giản, chờ tin tốt của tôi. Cậu giăng lưới cũng lớn lắm, có thể chịu nổi không đó?"

"Nếu chịu nổi thì làm sao còn đến làm phiền cậu chứ?"

Tôi trở lại bàn, rót một ly rượu, nói tiếo: "Tôi tự nhận là chó điên. Tôi thấy ai sẽ cắn người đó, ngoài mặt là cắn Phoebe, sau lưng cắn chính là tôi, tôi biết rõ, hận thù giữa bọn họ chẳng liên quan gì đến tôi, nếu đã lỡ chọc vào tôi, chó điên sẽ không ngoắc đuôi rời đi, cá mắc lưới thì ai cũng phải chết."

"Chuyện gì tôi cũng theo ý cậu, chỉ có một việc duy nhất là tuyệt đối không cho phép, chính là làm chuyện phạm pháp. Chúng ta là người đã đi ra khỏi đó, không được quay vào đó lần nào nữa."

Dư Kiêu khẳng định nói, tôi vỗ vai cô ấy vui vẻ cười: "Cậu yên tâm, trong lòng tôi vẫn còn cán cân, sẽ không làm chuyện phạm pháp."

"Kỳ thật... Cho dù cậu làm bao nhiêu chuyện quá đáng, cuối cùng tất cả không phải là vì Phoebe sao, đúng không?"

Rượu vang đỏ trên nền đèn tỏa sáng rực rỡ, tôi nhìn thấy bản thân đang cười, giống như Phoebe đã nói, Vưu Phi Phàm đã chết, vậy tôi là ai?

Tôi uống cạn ly rượu đỏ, đặt ly lên bàn, mặc áo khoác chuẩn bị rời đi: "Câu hỏi của cậu, câu trả lời sẽ để lại sau. Một ngày chưa diệt hết kẻ ác, sẽ không nói đến chuyện yêu đương."

....

Về đến Quan gia, Quan Thư Quân tựa hồ đang đợi ta, khoanh tay ngồi ở trong vườn, không biết vì sao tức giận: "Cô uống có chừng mực thôi chứ, sao trễ vậy mới về."

Mặt tôi nhất định đỏ bừng, bởi vì tôi cảm thấy nóng, tôi đến gần nhìn chằm chằm Quan Thư Quân, giả vờ say, lảo đảo vài bước, đặt tay lên vai cô ấy: "Khó có dịp gặp nhau, đương nhiên phải uống vui vẻ rồi!"

"Tôi cho người chuẩn bị canh giải rượu rồi, đi vào thôi, uống xong về phòng nghỉ. Ngày mai, cho cô nghỉ phép, đừng để đầu óc mơ hồ đi, rồi làm sai việc."

"Cô đối tốt với tôi quá! Tốt thật!"

Tôi đang cười nói, Quan Thư Quân vòng tay qua eo tôi, cười nhẹ rồi đi về phía nhà.

Vừa vào nhà ăn, quản gia liền bưng canh giải rượu lên bàn, nhưng lần này lại nói một câu: "Cô chủ chưa từng vào bếp bao giờ, hôm nay là lần đầu tiên, cô nếm thử trước đi, nhất định phải uống hết, chén canh này là tâm ý của cô chủ."

Tôi hơi sững sờ khi bưng chén canh giải rượu, Quan Thư Quân dường như đang chờ đợi lời khen của tôi, chỉ một bát canh bốc khói như vậy thôi cũng có thể khiến nước mắt rơi xuống và tan thành gợn sóng. Đây là đãi ngộ tôi chưa bao giờ có.

Người đối xử tốt với tôi thế mà lại không phải là người yêu của tôi, mà lại là kẻ thù, cô ấy sợ hãi trước trạng thái của tôi, sau khi ra hiệu cho quản gia rời đi, cô ấy cố gắng giật lấy cái chén từ tay tôi, nhẹ nhàng nói: "Nếu không muốn uống, thì đừng uống."

Tôi né tránh tay cô ấy, uống một hơi cạn sạch, bừa bãi lấy ống tay áo lau miệng: "Ngon lắm."

"Tôi vừa mới nấu canh giải rượu cho cô, đã cảm động đến thế rồi sao?"

Phoebe chưa từng nấu cơm cho tôi, cũng không tôn trọng lựa chọn của tôi, mà Quan Thư Quân lại từng bước phá vỡ những thói quen cuộc sống này, cô ấy là một người đáng để trân trọng, nhưng mà thật ra cô ấy chỉ có tình người sau khi đã tin tưởng tôi, luôn cân nhắc đến cảm xúc của tôi, cũng sẽ không ép tôi làm khó dễ.

Quan Thư Quân, đừng yêu tôi, cô sẽ hối hận đó.

"Đương nhiên cảm động rồi, cô thượng đẳng như vậy, chuyện vào bếp mà xảy ra trên người cô, nói chung là hiếm lạ lắm, sau này đừng như vậy."

"Ơ kìa, người ta động tay làm chút, còn không nói lời cảm ơn là sao?"

"Đâu có! Cảm ơn cô! Cô được lắm!"

"Nói có lệ quá! Trên người cô mùi khó chịu, cút đi tắm đi, rồi ngủ một giấc."

Ôn nhu ấm áp chỉ được ba giây, người phụ nữ này lại bắt đầu kiêu ngạo, tôi bất đắc dĩ cong môi, lại cười với cô ấy: "Lúc trước cô thật phiền phức, sao bây giờ nhìn càng ngày càng vừa mắt vậy?"

"Cô đang khen tôi sao???"

"Hẳn là!"

"Tôi cho cô thêm một cơ hội, nói cho đàng hoàng!"

"Phải! Khen cô đó! Cô đối tốt với tôi quá! Thật là muốn báo đáp lại!"

"Thôi đi! Miệng Vưu Phi Phàm là thứ lừa đảo!"

...

Vào một ngày làm việc bình thường, tôi nhận được một cuộc gọi từ Dư Kiêu, mang theo tin tốt đến cho tôi.

"Tôi đã cho người đến thương lượng với chị Hồng và chị Liên, mọi việc diễn ra suôn sẻ. Tôi đã đặt cọc 500.000 nhân dân tệ và họ đã chấp nhận thỏa thuận. Cái vòng này quanh đi quẩn lại chỉ thế, Ngữ Mộng và Lam Phi Tuấn ít nhiều gì cũng qua lại với nhau.

Bọn tôi thông qua một người tên là Niên Bất Hòa đã làm quen được với Lam Phi Thuần, Ngữ Mộng nói, nếu như muốn diễn phải diễn cho thật, chị Hồng và chị Liên đều là trong nghề, chưng diện lên, còn đẹp hơn cả mấy cô bên ngoài. Tại một buổi tiệc cách đây không lâu, hai người đã bắt chuyện với Lam Phi Thuần, vô cùng tự nhiên, chúc mừng cậu, đã gài người thành công.

Nhưng tôi khá lo lắng, họ đều là những người yêu tiền, cậu không sợ Lam Phi Thuần đối xử tốt với họ hơn, ngược lại cậu sẽ bị lừa, thế là chẳng phải gặp rắc rối lớn sao?"

Đây quả thực là một nước đi nguy hiểm, tôi suy nghĩ hồi lâu rồi nói với Dư Kiêu: "Vậy mời cậu đi bước tiếp theo, nói với hai người họ, người thuê chính là họ Vưu."

"Đầu cậu bị kẹp cửa à, này không phải tự bán thân rồi sao!"

"Không sợ, hai người đó không ngốc, hiện tại bại lộ đến nước này, bọn họ chẳng qua là nhìn thấu mà không nói ra chân tướng, đến lúc đó bọn họ sẽ tìm đến tôi."

"Được, chúc cậu may mắn. Còn có một chuyện, Phoebe nhập viện rồi.... cậu... có muốn đến thăm cô ấy không? Quên đi, bây giờ cậu không thể xuất hiện."

"Có... nghiêm trọng không?"

Trong lòng tôi vẫn không thể cưỡng lại sự thật, lo lắng hỏi, Dư Kiêu cũng thành thật trả lời: "Không nghiêm trọng, nhưng tình trạng của cô ấy rất tệ. Ngữ Mộng nói sau việc bị phơi bày đời sống cá nhân, cô ấy sống như thần như tiên, đến lúc đói bụng lắm thì mới miễn cưỡng ăn, không thì suốt ngày ở công ty, cũng không biết đang làm gì nữa, cuối cùng thành ra thế này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro