Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin lỗi cậu, xin lỗi cậu..." Hùng Tư Lộ phun ra lần này đã biết mình sai rồi, bạn học Mã bị dọa cho sợ đến mặt không còn giọt máu, hoang mang đến độ dùng khăn trải bàn lau mặt. Hùng Tư Lộ thật sự là không nỡ, nhanh chóng cầm giấy ăn có logo quán ăn, cúi người về phía hắn vì muốn lau mặt cho hắn, đại biểu nàng áy náy. Nhưng là mới vừa đứng lên, bụng bởi vì ăn nhiều cho nên bự ra, đụng phải cạnh bàn, cái dĩa trước mặt cùng cái mâm bị đẩy ra, mà cái mâm kia lại rất tích cực xông về phía trước, thuận tiện đẩy luôn cả bát canh nóng của bạn học Mã lên người bạn ấy. May mà bạn học Mã dùng cặp đùi của mình giữ cái chén lại, tránh gây ra đổ vỡ, chắc chắn sẽ không thể bồi thường nổi, nhưng giữa hai chân ướt nhẹp thật là khiến cho người con trai mười sáu tuổi này khó chịu, đồng thời cái quần bò mới mua giờ đây coi như vô dụng rồi.

Bạn học Mã sắc mặt đã cực kỳ khó coi.

Hùng Tư Lộ nhìn hắn, hắn cũng nhìn Hùng Tư Lộ, hai người cứ như vậy trừng qua liếc lại.

Hùng Tư Lộ cảm thấy câu xin lỗi lúc này không thể bù đắp được cho những sự đớn đau mà bạn học Mã đã phải chịu đựng, liền dứt khoát không cần bù đắp, cái gì cũng không nói, hai tay để trước người, nở nụ cười thiệt tươi, mắt chớp chớp tỏ vẻ vô tội.

Chiêu này quả nhiên rất hữu dụng, bạn học Mã không hề nói gì, hơn nữa còn thanh toán bữa ăn.

Từ quán ăn đi ra, bạn học Mã định nói gì đó để xóa tan không khí u tối, hơn nữa là muốn nói về chuyện của hai người họ, tăng thêm cảm tình đôi bên. Bạn học Mã còn đang suy nghĩ không biết phải nói gì, Hùng Tư Lộ lại mở miệng trước.

"Hồi nãy cậu có thấy hai cô gái ngồi ở bàn trong góc hôn nhau không?" Lúc này Hùng Tư Lộ dùng vẻ mặt muốn giết người hỏi.

Bạn học Mã lắc đầu.

"Cậu không nhìn thấy à? Tiếc ghê... Cậu nói xem, hiện tại sao mà nhiều cô gái đi lên con đường bách hợp thế? Con gái sao lại yêu thích con gái vậy?"

Bạn học Mã đương nhiên không biết não của Hùng Tư Lộ đang suy nghĩ cái gì, cho rằng đây là một chủ đề mới, cho nên mới cực lực đi trả lời phụ họa: "Chắc là thấy con trai không đáng tin? Con gái với nhau thì có nhiều sở thích chung nhỉ? Hoặc là con gái với nhau nên hiểu nhau rất rõ? Có điều căn bản không phải con trai người nào cũng vậy, cũng có rất nhiều người ôn nhu, săn sóc, đảm đang từ ngoài vào trong nha!"

"Ra là như vậy, cũng có lý." Đáng tiếc Hùng Tư Lộ tự động cắt bỏ câu cuối cùng của bạn học Mã, chỉ cân nhắc nghe ngóng mấy câu đầu.

Cẩn thận nghĩ lại thì, Ôn Hội Niên rõ ràng là một người rất đáng tin cậy. Có nàng, thời gian sắp thi cũng không có gì phải lo. Mà về chuyện sinh hoạt này nọ, nàng cũng rất thành thục. Quan trọng hơn cả là... chỉ cần có nàng, cái gì cũng không đáng phải sợ. Bộ dạng trầm ổn, dù là vấn đề có khó khăn đến mức nào, nàng vẫn coi như không có gì, đem mọi chuyện giải quyết ổn thỏa.

Ôn Hội Niên là một quỷ đáng yêu, từ khi nào lại trở thành một người sắt đá vậy...

Hùng Tư Lộ vuốt cằm, chăm chú suy tư.

Bạn học Mã không biết mình nói sai cái gì nên cũng chẳng biết phải nói gì tiếp theo. Chưa kể Hùng Tư Lộ còn đang lọt vào thế giới riêng của nàng chưa thoát ra, thế nhưng nhìn nàng suy tư thật là đẹp!

Trên đường về nhà, Hùng Tư Lộ vừa đi vừa nhớ lại hình dáng hai người con gái kia hôn nhau.

Rõ ràng đều là con gái tóc dài, tại sao có thể làm như vậy? Nhưng là hình ảnh kia nhìn qua rất hài hòa, rất đẹp, sạch sẽ, lộ ra một loại khí tức tươi mát.

Nếu như vai chính đổi thành Ôn Hội Niên... Khục khục, Hùng Tư Lộ thề với trời chính mình chỉ là tùy tiện suy nghĩ một chút thôi, không phải là nàng cố tình như thế đâu! Chẳng qua là cảm thấy khuôn mặt của Ôn Hội Niên lúc nào cũng lạnh lùng, nếu lộ ra vẻ si mê cùng lúng túng nhất định sẽ rất dễ thương! Nếu như nói quá hơn một chút thì là vô cùng hoàn mỹ!

Hơn nữa cặp môi luôn đóng chặt của nàng, nếu hôn lên sẽ có cảm giác thế nào nhỉ...

Hùng Tư Lộ giơ tay che mặt - không được nghĩ như thế nữa! Làm sao mà quên đi hình ảnh môi kề môi đó đây! Hơn nữa nữ chính đóng cặp với Ôn Hội Niên chính là nàng a!

"Đùng" một tiếng, Hùng Tư Lộ não bị cái gì động rồi, sợ hãi đến nỗi nàng phải hét lên. Ôm đầu quay lại, đang định mắng to ai vô duyên vô cớ ngu ngốc đi đánh người, đã thấy Ôn Hội Niên đang giơ tay cầm sách vừa gõ nàng.

"Đi hẹn hò à? Trễ như vậy mới về nhà." Tuy rằng ngoài miệng là hỏi chuyện hẹn hò, nhưng Ôn Hội Niên rõ ràng không mấy quan tâm. Hỏi xong liền đem tầm mắt dời đi, đi ngang qua nàng, tựa như không muốn nghe đáp án.

Mới vừa rồi trong lòng còn bày ra các loại hình ảnh đáng thẹn thùng, điều này khiến cho Hùng Tư Lộ có chút không chịu nổi, hơn nữa đèn đường không quá sáng, chiếu lên mặt Ôn Hội Niên lại khiến mặt nàng đặc biệt xinh đẹp, Hùng Tư Lộ dời tầm mắt về bờ môi của Ôn Hội Niên...

Đây là chuyện gì! Hùng Tư Lộ gào thét trong lòng: Suy nghĩ biến thái như vậy không nên xuất hiện trong trí não của một thiếu nữ đẹp hơn hoa như mình!

"Đúng vậy a, vừa cùng bạn học Mã đi ăn về." Trong lòng Hùng Tư Lộ đột nhiên có một âm thanh, thúc giục nàng nói như thế.

Rất lâu sau, dù Ôn Hội Niên biết trước câu trả lời của Hùng Tư Lộ là thế, vẫn cố tình hỏi lại, không quay đầu: "Nha? Hai người quen nhau sao?" (ở đây chỉ ý quen theo mối quan hệ yêu đương)

"Có thể là vậy." Hùng Tư Lộ nói.

Bốn phía đột nhiên yên tĩnh lại, tiếng tim đập liên hồi ban nãy không còn nghe được nữa.

"Ừ... như vậy, thật là lợi hại ha, sớm như vậy đã xác định quan hệ yêu đương." Ôn Hội Niên dừng bước, rốt cuộc quay đầu nhìn nàng, "Cậu ta đối với cậu tốt không?"

Hùng Tư Lộ không hiểu sao cảm thấy nụ cười lúc này của Ôn Hội Niên thật giả tạo.

"Cậu đi đâu vậy? Cũng giờ này mới về." Hùng Tư Lộ không trả lời vấn đề của nàng, lẩn sang chuyện khác.

"Ờ, cùng bạn đi nhà sách, mua sách."

"Sách gì?"

Ôn Hội Niên nhìn quyển sách trong tay, nói: "Nhận thức hiểm nguy của Hầu Văn Vịnh." (nguyên văn: "侯文咏的 < 危险心灵 >." tên tiếng Anh là Dangerous Mind)


"Bạn nào?"

Tầm mắt của Ôn Hội Niên chậm rãi dời đi khỏi quyển sách, đứng từ sườn dốc nhìn xuống, nhìn Hùng Tư Lộ mặc váy ren, tóc rồi bù, trang phục so với bạn cùng tuổi trưởng thành hơn rất nhiều, đôi mắt nóng bỏng lại càng sáng hơn nhờ ánh đèn. Nàng nhìn chăm chú, mang theo mãnh liệt độ công kích, tựa như nếu không trả lời sẽ không ngừng nhìn.

"Tiểu Đào." Ôn Hội Niên không do dự, trả lời.

Cỡ nào thản nhiên, cỡ nào không có tâm! Thản nhiên đến độ Hùng Tư Lộ không tìm ra được quyền hành gì để trách cứ nàng, trách là trách Hùng Tư Lộ đột nhiên đi gây sự.

"Ơ, Tiểu Đào hả... Vậy hai người quen nhau sao?" Hùng Tư Lộ chắp hai tay sau lưng, cười đùa. (ở đây cũng chỉ mối quan hệ yêu đương)

Ôn Hội Niên đen mặt: "Cậu đang nói cái quái gì vậy?"

"Nói gì ý đó." Hùng Tư Lộ đi ngang qua Ôn Hội Niên, dùng ngón tay kéo bọng mắt xuống, lè lưỡi, làm bộ dạng như quỷ. (http://taiavatardep.com/hinhanh/hinhfck/13116avatar-choc-tuc-le-luoi-leu-leu.jpg)

Hùng Tư Lộ vẫn đi về phía trước mà không có ý định dừng lại, cũng không có quay lại xem thử Ôn Hội Niên nhìn nàng bằng ánh mắt gì. Nàng rõ ràng chuyện của Ôn Hội Niên với Tiểu Đào sẽ không xảy ra, cứ cho là Ôn Hội Niên thích con gái đi, thì khẩu vị của nàng cũng không nặng đến thế. Nhưng thái độ không thèm giải thích của Ôn Hội Niên khiến cho người khác rất căm tức.

Hai người đi gần nhau, thế nhưng sao tâm lại xa vạn dặm.

Đến khi nào, mới có thể tới gần nhau?

Chỉ không ngờ, cơ hội lại gần nhau đã tới từ lâu.

Nếu như Hùng Tư Lộ sớm nhận ra được mọi việc, thì làm sao phải ảo não thế này?

Thế rồi đột nhiên trại hè được tổ chức, khiến cho Hùng Tư Lộ ứng phó không kịp.

Tiết học buổi trưa còn mười phút, Ôn Hội Niên đứng ở trên bục giảng, đẩy kính mắt, nói: "Đã nhận được thông báo của giáo viên, sáu ngày tuần này các bạn khóa lớp Mười sẽ cùng nhau đi trại hè. Địa điểm là... khách sạn Ôn Tuyền ở ngoại ô."

Vừa đọc Ôn Tuyền khách sạn xong cả lớp ồn ào nhốn nháo, Ôn Hội Niên nhìn giáo viên chủ nhiệm kín đáo đưa cho nàng tờ giấy, cảm thấy rất khó tin nổi - trường học bây giờ cũng giàu quá, tổ chức trại hè không mà hoành tá tràng.

Giữa một đám người nhảy nhót hưng phấn, Ôn Hội Niên từ trên bục giảng đi xuống, thời điểm tới chỗ ngồi có liếc nhìn Hùng Tư Lộ một cái, vừa vặn Hùng Tư Lộ khi ấy cũng nhìn nàng, nàng đột nhiên nhớ tới giáo viên chủ nhiệm có nói, Ôn Tuyền khách sạn sẽ có một phòng đôi xa hoa, tới lúc đó sẽ dùng hình thức rút thăm để quyết định xem hai người may mắn là ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt#edit