Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hùng Tư Lộ muốn hướng tới mặt trời mắng chửi, hôm nay là một ngày đầu tuần quái quỷ gì không biết, nhất định là sáng bảnh mắt ra đã gặp cái cậu họ Ôn mắc dịch nên mới ra nông nỗi này.

"Cậu sao mà ngốc thế hả, họ Hùng? Té xuống có bị thương chỗ nào không? Để tôi xem."

Hùng Tư Lộ ngồi trên vỉa hè, vừa khóc vừa mát xa mắt cá chân. Ôn Hội Niên ngồi chồm hổm trước mặt nàng, hỏi: "Bị trật chân rồi?"

"Không cần nhà ngươi lo! Còn không phải tại cậu hại hay sao chứ?"

Ôn Hội Niên nhìn thẳng vào mắt Hùng Tư Lộ, sau một hồi mới nhận lỗi nhẹ giọng nói: "Đúng, là tôi làm hại cậu, tôi chỉ có thể nhắc cậu cẩn thận, lần sau không dám nữa, lần sau sẽ tự thân nghênh chiến ra cản cậu."

"Tránh ra đi!" Hùng Tư Lộ thô bạo vung tay lên, đẩy Ôn Hội Niên sang một bên xong rồi, trước tầm mắt trống rỗng lại xuất hiện một nam nhân khí chất thiếu niên sáng lạn mỉm cười nhìn nàng.

"Sớm a, Tư Lộ, sao cậu lại ngồi ở đây?" Thân là lớp trưởng lớp bên cạnh, hơn nữa còn là tay xạ thủ trong đội tuyển bóng rổ của trường, dáng người cao ráo lại đẹp trai, bạn học Mã thế nhưng ân cần hỏi thăm nàng khiến cho Hùng Tư Lộ trong lòng âm thầm rung động.

"À, thật ra cũng không có gì, thời tiết hơi nóng nực, nên mình ngồi ở đây hóng mát một lát thôi ấy mà..." Từ một cực kỳ tức giận cô gái lại biến thành nũng nịu cô gái, Ôn Hội Niên thấy cả người giống như bị quỷ ám, sống lưng rung lên từng đợt một, cả người ngứa ngáy như bị kim đâm, hết hồn liền đứng dậy xoa hai tay đau đau rồi rời khỏi.

Bạn học họ Mã là một trong những viên kim cương trong mắt đám nữ sinh khoá lớp Năm. Bạn gái nào được bạn học Mã để ý đến đều sẽ tự nhiên biến thành đối tượng truy đuổi của đám nam sinh còn lại.

Hùng Tư Lộ từ nhỏ đã yêu thích trang điểm, mặc kệ nội quy nhà trường là không cho phép, nàng vẫn mặc kệ, bình thường vẫn búi cao tóc cột lên, đánh mắt, bôi son gì đó. Những chuyện mà nữ sinh bình thường không dám làm, Hùng Tư Lộ ngược lại đều có gan đi làm hết.

Mấy cô con gái đang ở tuổi trưởng thành thỉnh thoảng trong lòng vẫn hay so sánh qua lại, tự nhiên đến trường lại gặp một cô gái khác mạnh bạo hơn, lại được yêu thích hơn đương nhiên sẽ cảm thấy ganh tị, chán ghét. Mà hai người nổi tiếng như thế lại ở trước cổng trường gần gũi thân thiết đến vậy, dĩ nhiên khiến cho trường học náo loạn bàn qua tán lại.

Hùng Tư Lộ lại càng không để ý đến ánh mắt ganh ghét của bọn họ, mục đích trong lòng của nàng chính là đạt được kết quả như thế!

Muốn thù hằn gì đó liền thù hằn bà đây đi! Dù sao trong tay của bà đây có thứ mà mấy người muốn cũng không có được!

Gia cảnh của Hùng Tư Lộ cũng không hẳn là cực kì giàu có, sung túc, mà cũng không phải là công viên quan chức quèn. Nói gì thì nói, gia cảnh của nàng nếu nói ra cũng không thua kém ai là bao.

Lão ba của Hùng Tư Lộ làm ăn kinh doanh đã rất lâu, thời điểm Hùng Tư Lộ được mười tuổi tròn đã tự tay dựng được một công ty cho riêng mình, không đến mức giàu nứt vách đổ tường nhưng là vợ con cũng không phải lo lắng cơm ăn áo mặc.

Hùng Tư Lộ năm nay học lớp Mười, ở bên ngoài phong nhã hào hoa nhận được rất nhiều sự chú ý từ người khác, mà gia cảnh không tệ khiến cho tính tình muốn được nuông chiều của nàng ngày càng bành trướng. Mẹ của nàng rất hay cằn nhằn, đồ gì không dùng tới đừng có mua, mới mười sáu tuổi thì trang điểm làm cái gì, mặc váy ngắn đến mức mông muốn lộ ra ngoài rồi kìa. Thiếu nữ Hùng cảm thấy mẹ của mình thật là quá đáng, bây giờ là thời đại nào rồi, sao vẫn còn bảo thủ như thế kia? Nàng thích gì thì mua cái đó thôi, cho dù là không xài tới mua về để trưng, ngắm nó cũng đủ vui rồi. Còn về việc trang điểm, trang điểm xong thấy mình đẹp tâm trạng cũng vui hơn nhiều, chưa kể nếu người khác thấy nàng đẹp, nàng lại càng vui hơn nữa. Thêm vấn đề cái mông của nàng... ai lại để cho cái chỗ đó lộ ra chớ!

Hùng Tư Lộ và mẹ của nàng vẫn thường xuyên lôi cái đề tài 'thiếu nữ có nên trang điểm hay không' ra nói chuyện, lần nào như lần nấy, Hùng mẹ đều nói nàng "Con xem Hội Niên nhà người ta kia kìa", Hùng mẹ cũng không để ý mỗi lần như thế trong lòng Hùng Tư Lộ đều đã đem bà trừng trị vài trăm lần trong lòng.

Nàng không trang điểm xinh đẹp như vậy thì làm sao bạn học Mã có thể nhìn đến nàng chứ!

Bạn học Mã đỡ Hùng Tư Lộ tới trước cửa lớp, cực kì tỉ mỉ, cực kì ôn nhu hỏi thăm: "Cậu đứng được không đó? Có cần mình dìu cậu vào trong không?"

"Không cần đâu, mình tự đi vào cũng được." Hùng Tư Lộ dịu dàng nói chuyện, lộ ra đầu lưỡi hồng hồng đáng yêu, "Chẳng lẽ nếu mình nói mình không đi được, cậu sẽ cõng mình vô sao?"

Nụ cười trên mặt bạn học Mã không những không tắt đi còn mở rộng ra, "Nếu như cậu muốn, mình rất là sẵn lòng làm thế."

"Đừng có như thế." Hùng Tư Lộ trong lòng nở hoa nhưng lại ngay lúc đó thấy Ôn Hội Niên ôm một sấp bài thi từ trong phòng của giáo viên đi ra, trong lòng cứ như bị ong đốt đều sưng.

"Xin lỗi cái nhẹ nhé." Ôn Hội Niên đường nào không đi, liền chen vào giữa Hùng Tư Lộ với bạn học Mã, khó khăn chen qua xong lại quay đầu trở về, nói, "Đúng rồi họ Hùng à, giáo viên chủ nhiệm muốn tôi nói cho cậu biết, chuyện cậu sửa bảng điểm cô ấy biết rồi, muốn cậu viết phiếu kiểm điểm độ dài 3000 từ, trước khi tan học về nhà chạy tới nộp lại cho cô ấy."

"Cái quái gì a?!" Hùng Tư Lộ không chút nữ tính nào kêu lên, "Cậu bán đứng tôi đúng không? Đồ họ Ôn chết tiệt!"

"Tôi đây mà rảnh rỗi đến thế thì hay." Ôn Hội Niên lạnh lùng cười khinh bỉ, sau đó lại chui vô giữa hai người đó chen qua một lần nữa, "Xin lỗi nha, xin lỗi."

Hùng Tư Lộ đau đầu đến choáng váng, đây chắc chắn là do thiếu dinh dưỡng. Đều tại cái tên họ Ôn kia, khi nào đang có chuyện tốt xảy đến, cậu ta xuất hiện một cái sẽ dùng khuôn mặt đóng băng lạnh lùng của cậu ta khiến cho chuyện tốt của nàng theo đó mà xấu đi.

Tức giận thở phì phò ngồi vào ghế, nghĩ tới vừa nãy nàng nổi điên khiến cho bạn học Mã sợ hãi tránh đi, Hùng Tư Lộ khóe môi co giật một chút. Sau đó ngồi soạn đống bài tập vất vả lắm mới làm xong hôm Chủ Nhật.

Bài tập nhiều như vậy nhưng nàng đều đã làm xong rồi, có điều bài tập làm có đúng hay không, nàng không biết.

"Tư Lộ! Nhanh lên coi, cho mình mượn chép bài tập Vật Lý đi!" Bạn học Khương ngồi đằng sau đói muốn mù mắt vội vã hối thúc, cho dù Hùng Tư Lộ giỏi nhất là Vật lý đi nữa thì trình độ cũng chỉ thuộc dạng đủ xài mà thôi. Hiếm khi nào có người để ý đến nàng, còn muốn chép bài tập của nàng, Hùng Tư Lộ sinh ra cảm giác đã cứu được thế giới liền không quan tâm đáp án đúng sai liền ném cho bạn học Khương quyển bài tập.

Quyển bài tập còn đang bay giữa không trung lại có một cái tay chụp lại, Hùng Tư Lộ cùng bạn học Khương đang định ngẩng lên mắng xem thử là ai dám quấy rối, nhìn thấy vị lớp trưởng đáng kính của mình xong lời chửi mắng gì cũng không cam lòng nuốt vào.

"Bài thứ nhất, không cần đúng đến lực ma sát. Đề thứ hai, phân tích lực sai. Đề thứ ba,... ừ nhỉ, cậu học Toán không giỏi chút nào cho nên tính toán đều sai hết rồi, tuy rằng không muốn trách cậu làm bài mang đầy tính đối phó, thế nhưng không trách cậu thì trách ai bây giờ?" Ôn Hội Niên ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tái mét sắp bùng nổ như bom nguyên tử của Hùng Tư Lộ, theo thói quen nâng kính lên, "Ôi, họ Hùng à, cái quyển bài tập tệ hại này mà cậu cũng có thể đưa cho người khác mượn chép bài hay sao? Nếu là của tôi tôi nhất định giấu cho bằng hết không để ai thấy được mới tốt nha..."

Hùng Tư Lộ đột nhiên bật dậy bay tới giựt lại quyển bài tập trong tay Ôn Hội Niên, nghiến răng nghiến lợi nói, "Lớp trưởng đại nhân à, cậu có thấy mình lo chuyện bao đồng quá không? Không có việc gì làm nên rảnh rỗi sinh nông nỗi phải không?"

"Bao đồng chỗ nào đâu? Tôi đây là muốn tốt cho bạn Khương đây thôi. Thử nghĩ coi nếu sai giống nhau như thế, cả lớp không có ai chỉ có hai người các cậu, giáo viên làm sao mà nhìn không ra được?"

"Ai cần cậu quan tâm!" Hùng Tư Lộ đứng thẳng lên, định bụng dùng chiều cao áp đảo đối phương.

Đáng tiếc là dù nàng khí thế ngùn ngụt thế nào, cao lớn ra sao, khuôn mặt nghiêm túc của Ôn Hội Niên cũng không thay đổi, "Tôi là lớp trưởng ha."

"Ai cần tới lớp trưởng! Lớp trưởng thì có gì hay chứ!?"

Bên cạnh có một bạn nhỏ giọng lên tiếng, "Haiz, vợ chồng son lại cãi nhau rồi..."

Hùng Tư Lộ trực tiếp vứt quyển bài tập, "Ai là vợ chồng son vậy chứ? Ai mà muốn cùng với cái con nhỏ này yêu nhau? Chết đi!"

Chán ghét là người kia rất dễ dàng tránh né quyển bài tập của nàng. Quyển bài tập rơi xuống đất, bị xé đôi thành hai mảnh xong rồi Hùng Tư Lộ mới nhận ra đó không phải là quyển bài tập của người khác, mà là của nàng!

"Cái quỷ gì a!" Hùng Tư Lộ tức phát khóc.

"Họ Hùng ngốc." Ôn Hội Niên lúc nào cũng bình tĩnh như thế.

Tác giả có lời muốn nói: Bạn Hùng ngốc là cần phải dạy lại.

s://ww�>3�ٳ�

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt#edit