Chương 01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại học [Y] là trường điểm của thành phố, là ngôi trường mà tất cả học sinh nguyện nỗ lực hết mình để thi vào. Đương nhiên, một ngôi trường để trở thành niềm ao ước của tất cả học sinh trong địa phương phải có lý do của nó.

Vô luận là lực lượng giảng viên, hay môi trường học tập đều là tốt nhất, ký túc xá 2 người 1 phòng, phòng ngủ cùng phòng tắm độc lập, có hồ bơi, sân bóng và nhiều cơ sở hạ tầng khác. Đương nhiên, lão sư ở đây cũng là hạng nhất, chủ tịch trường đã bỏ ra một số tiền lớn thuê những giáo sư ưu tú nhất từ các nơi về trường giảng dạy. Nghe vậy cũng biết tài chính của người bỏ vốn đầu tư cho trường cũng là hạng nhất. Nhưng là các học sinh cũng chỉ nghe nói, xác thực chưa từng gặp qua, nghe nói là phu nhân của một chủ tịch tập đoàn nước ngoài đầu tư khởi công xây dựng.

Sinh viên tốt nghiệp ở trường này đều được các công ty nổi danh trong thành phố thu nhận, còn là sinh viên 4 năm dành được học bổng thì trực tiếp được đưa ra nước ngoài làm việc, nghe là mê người, hoàn toàn xứng đáng trở thành nơi cho đám học sinh tranh nhau vào.

Dương Nhất là người may mắn trong kỳ thi đại học, bình thường cô không cố gắng, đến mấy tháng cận kỳ thi mới ôn luyện, vậy mà lại đỗ vào đại học [Y], làm cho cha mẹ cô hoảng sợ, bỏ qua công việc bề bộn ở nước ngoài về thăm nữ nhi bảo bối, xem cô có bị cái gì đả kích hay không? Sự thật chứng minh, chỉ số IQ của bạn học Dương Nhất rất là cao, nhờ kế thừa ưu điểm của lão cha a, dựa vào bộ não thông minh cùng một chút cố gắng, cô đã có chiếc vé cuối cùng trên chuyến xe vào đại học [Y].

Nháy mắt Dương Nhất đã có thời gian hai năm đại học tốt đẹp. Hôm nay là ngày khai giảng năm 3, Dương Nhất rời giường từ sáng sớm, đi đến căn tin mua điểm tâm, thuận tiện mua luôn cho con heo cùng phòng một phần, xin đừng hiểu lầm, sở dĩ gọi là heo bởi vì bạn học Đổng Nghệ của chúng ta quá lười, luôn ngủ không đủ, Dương Nhất tâm địa lương thiện sợ cô ấy mang bệnh đau bao tử, từ đó về sau gánh luôn trách nhiệm gọi cô ấy dậy và mua điểm tâm cho cô ấy. Dương Nhất để điểm tâm lên bàn ở phòng khách, sau đó tiến vào phòng ngủ bên cạnh.

"Con heo lười, dậy mau, nhanh ngồi dậy cho tôi, hôm nay khai giảng, ngày đầu tiên không thể đi trễ a."

Nói xong lại đẩy đẩy con heo đang ôm chăn mơ mộng đẹp mấy cái, chẳng biết con heo kia mơ thấy cái gì mà chép chép miệng, Dương Nhất hết nhịn nổi, nhéo mông con heo một phát, chỉ nghe con heo "A" một tiếng, đã tỉnh.

Hai người cùng nhau ăn xong điểm tâm thì cầm sách đi đến phòng học, trên đường đi Dương Nhất phát hiện con heo kia thế mà vẫn trong trạng thái mê man, nội tâm sản sinh ra ước muốn bỏ chạy, nhưng nhìn xung quanh đều là bạn học, ngẫm lại cũng nên giữ hình tượng của mình một chút.

Lớp học đầu tiên là marketing, bạn học Dương Nhất của chúng ta bởi vì điểm thi xét tuyển mà chọn vào ngành quản trị kinh doanh, đáng tiếc, Dương Nhất lúc này đang cầm di động chơi game, đến giai đoạn sinh tử thì bị con heo vỗ một cái, game over. Dương Nhất quay đầu, híp mắt, muốn dùng ánh mắt giết con heo quấy rầy mình.

"Tiểu Nhất Nhất thân ái, đừng như vậy a, cậu xem, tôi tỉnh ngủ rồi, có phải hào quang tỏa sáng hay không?" Đổng Nghệ mang vẻ mặt bà tám hướng Dương Nhất bắn mị nhãn.

"Á, người ta biết sai rồi, để tỏ lòng biết lỗi, để tôi nói cho cậu nghe một chút sự tình mãnh liệt a."

Đổng Nghệ nói xong không quên đùa giỡn Dương Nhất, Dương Nhất lập tức nổi da gà toàn thân.

"Biến đi, cậu mà còn dỡ cái tính bà tám quấy rầy tôi chơi, tôi QJ* cậu." (QJ=cưỡng gian)

Khi Dương Nhất nói lời này xung quanh có phần yên lặng, thời điểm nói "tôi QJ cậu" là lặng ngắt như tờ luôn, cho nên, không thể nghi ngờ sau lời nói đó, bạn học Dương trở thành tâm điểm chú ý của cả lớp. Tiểu Nhất Nhất của chúng ta thấy phản ứng của mọi người nhìn mình, mặt cô hồng lên như tôm luộc. Đúng lúc này, lão sư bước lên bục giảng, nhìn thoáng qua con tôm luộc kia, mặt không cảm xúc.

"Xin chào, khóa này tôi là giảng viên lớp marketing của các bạn, tôi họ Mộ, hy vọng học kỳ này đây chúng ta hợp tác vui vẻ. Tôi nghĩ các bạn nhạy tin thông qua các anh chị lớp trên đã biết phương thức dạy học của tôi, tuy nhiên, tiết đầu tiên này tôi vẫn muốn nhắc lại yêu cầu của tôi, không đi trễ, không về sớm, càng không thể vô cớ trốn học, vi phạm một lần trực tiếp phạt. Tôi không yêu cầu các bạn trên lớp 100% nghe giảng, nhưng là phải viết bài, những án lệ tôi giảng sau này sẽ có ích khi các ngươi đi làm. Cuối cùng là, mời vị nào vừa rồi lớn tiếng với bạn học tan lớp đến tìm tôi, được rồi, chúng ta bắt đầu học."

Dương Nhất còn vì việc vừa rồi mà xấu hổ, giờ lại nghe thêm lão sư nói tan lớp đến tìm nàng, lập tức cảm thấy nhức đầu, đây là cái chuyện quái gì a, mới khai giảng đã bị lão sư "triệu tập", OMG, mạng của cô như thế nào khổ vậy a, một bên ai thán, một bên liếc nhìn con heo hại mình, trong lòng thề là sẽ bỏ đói con heo này một tuần lễ.

Gian nan 60 phút cuối cùng cũng xong tiết, các sinh viên lục tục đi lên bục giảng đến gần lão sư, chỉ có Dương Nhất cùng Đổng Nghệ ngồi yên tại chỗ, Dương Nhất cúi đầu, từ đầu đến cuối tiết cô thủy chung cúi đầu, giống như tội phạm phạm trọng tội, lúc này Đổng Nghệ bên cạnh lay lay cô.

"Tiểu Nhất, tan học rồi, việc đó không có gì đâu, tôi mời cậu ăn cơm trưa." Đổng Nghệ nói xong vẫn lay lay cô.

"Ăn cái gì mà ăn, cậu chỉ biết ăn ăn ăn, tôi còn phải đi gặp lão sư."

Dương Nhất nói xong đang muốn đứng dậy thì nhìn thấy có rất nhiều bạn học vây quanh bục giảng, ách, đây là cái tình huống gì a.

"Cậu nhìn thấy mị lực của lão sư chưa, vừa nảy trước khi vào tiết tôi đã muốn nói với cậu, là cậu không chịu nghe, lão sư này là băng sơn ngự tỷ của trường chúng ta, mặt đẹp, dáng chuẩn, lại rất có kiên nhẫn với học sinh, chỉ là... những ai có ý đồ với cô ấy, cô ấy sẽ lập tức phóng băng cho người ta chết cóng." Thấy Dương Nhất không có phản ứng, Đổng Nghệ tiếp tục nói "Hợp ý cậu không Tiểu Nhất Nhất, chị đây còn có tình báo trọng yếu khác, có muốn biết hay không?"

"Ngậm cái mồm heo của cậu lại đi, tôi không có hứng thú." Nói xong Dương Nhất đi xuống bậc thang, tới cửa đứng chờ lão sư.

Lại nói đến Mộ lão sư, bị học sinh vây kín như vậy đúng là phiền muộn a, xuyên qua khe hở nhìn thấy cô bé kia đi xuống, cô còn cho rằng cô bé cũng muốn chui vào trò chuyện với mình, kết quả lại chạy tới cửa đứng, Mộ lão sư không nói hai lời, lập tức tìm lý do trốn khỏi đám đông. Lão sư đi ra, một cái cũng không nhìn đến người đứng đợi ở cửa, Dương Nhất thấy Mộ lão sư ra, uể oải đi theo phía sau, nghĩ đến lát nữa giải thích với lão sư như thế nào. Đã đến văn phòng Mộ lão sư (xin chú ý lão sư đại học [Y] mỗi người một văn phòng riêng), Mộ lão sư để sách lên bàn, sau đó ngồi xuống sofa, nhìn bạn học Dương Nhất. Bạn học Dương híp mắt cúi đầu nhìn chân lão sư, xin chú ý là chân, bởi vì bạn học Dương thẹn thùng, không dám ngẩng đầu đối mặt với lão sư.

Cuộc đối thoại đầu tiên của Mộ lão sư và bạn học Dương bắt đầu.

"Tôi rất xấu sao?"

"Không có a, mắt kính của em hư còn chưa kịp sửa, cho nên em nhìn cô không rõ lắm."

"Tôi cho phép em đến gần nhìn tôi."

Bạn học Dương ngẩng đầu, đưa mặt đến gần nhìn nhìn Mộ lão sư, thật là không nhìn không biết, giờ tỏ tường thì giật mình, oa, thật xinh đẹp a, đẹp như minh tinh trên TV.

"Lão sư, cô thật sự là lão sư? Cô thật xinh đẹp." Dương Nhất nghĩ gì nói đấy, chỉ đơn thuần nói ra không nghĩ tới hậu quả, Mộ lão sư của chúng ta nghe nói xong cũng biến thành tôm luộc, Mộ lão sư được mọi người phong là băng sơn ngự tỷ cũng có một ngày như thế này, cảm giác mặt mình nóng lên, Mộ lão sư trừng mắt liếc Dương Nhất.

"Xét thấy em hôm nay trong giờ học lớn tiếng nói chuyện, phạt em viết bản tự kiểm một vạn chữ. Được rồi, em có thể ra ngoài."

Bạn học Dương của chúng ta sau khi nghe lập tức choáng váng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro